Chương 19
2024-09-12 02:24:37
Rõ ràng rất đói, nhưng không ăn vào thứ gì.
Dù hiện tại vẫn tắc nghẽn ở đó, nhưng Thư Căng lại ăn từng chút một tới khi hết sạch món lẩu Oden kia.
Bên ngoài khu dân cư, Thích Thời Yến vẫn đứng dưới ngọn đèn đường đó, khóe miệng nở một nụ cười mỹ mãn, nhìn khung cửa sổ sáng đèn rồi tối đi, đôi môi mỏng hơi mở ra, thầm nói ‘chúc ngủ ngon’.
*
Bệnh tình của Trần Sương lại chuyển biến xấu.
Thư Căng nhìn Trần Sương đang nằm thoi thóp trên giường bệnh, lại nhìn Tống Khứ Ưu không ngừng nói chuyện với bác sĩ và cả Thẩm Luyện ngày càng nặng nề hơn, cuối cùng cô cũng có thể hạ quyết tâm.
Thích Thời Yến là một kiểu ‘dân thất nghiệp lang thang’ điển hình, phía trên có một người anh và một người chị, sự nghiệp gia tộc gần như đều do anh chị của anh quản lý, cho anh đầy đủ điều kiện để làm một richkid chơi bời lêu lỏng.
Khách sạn Mịch Tinh là bát cơm người trong nhà ném cho anh vì sợ anh chết đói, nhưng anh cũng chỉ treo chức tổng giám đốc đó chứ không đụng đến, người thật sự quản lý vẫn là chị của anh - Thích Thời Lăng, còn Thích Thời Yến chỉ là người đi ăn chực thôi.
Thư Căng cũng không ôm bao hy vọng có thể tìm thấy anh trong khách sạn, nhưng cô không còn nơi nào khác để tìm.
Nhân viên lễ tân nhìn thấy cô thì chào đón nhiệt tình, như thể vẫn luôn đợi cô vậy.
Đối phương dẫn cô tới phòng 802, Thư Căng nhìn cửa phòng, trái tim hẫng đi vài nhịp.
Sau khi thoát khỏi căn phòng kéo cô vào tình thế tồi tệ đó, cô cho rằng bản thân đã có thể quên đi một đêm kinh hoàng đó, trở lại cuộc sống ban đầu, nhưng vận mệnh lại không chịu buông tha cho cô, buộc cô phải tự nguyện nhảy vào vực sâu gặm nhấm cả thân xác lẫn trái tim cô.
…
[Sổ tay tâm sự tuổi hồng của Thích Thời Yến]
Ngày 30 tháng 3 năm 2023
Mới có một tuần thôi mà Căng Căng đã gầy rộc đi rồi, không vui tí nào
Tới trường Căng Căng mua Oden mà cô ấy thích ăn nhất, hy vọng cô ấy vẫn còn thích
Đến khi chúng ta ở bên nhau, mình sẽ nuôi cô ấy thật béo tròn thì thôi.
Cô có tình yêu thầm kín không thể với tới với Hàn Dịch Trầm, cô biết bản thân không xứng với anh ta, cũng biết anh ta đã có vợ sắp cưới, cũng không hy vọng xa vời rằng bản thân đủ may mắn được anh ta để mắt tới, chỉ mong có thể tới gần Hàn Dịch Trầm một chút, để trái tim rung động vì anh ta có thể được xoa dịu đôi chút.
Vợ sắp cưới của anh ta có tiếng tăm chẳng ra đâu, đã hung ác còn hay ghen tuông, bản thân cô cũng từng bị cô ta vạ lây. Lần đó Hàn Dịch Trầm vô tình kêu bảo vệ đuổi Hứa Mạn Mạn ra ngoài ngay trước mặt cô, cho dù Thư Căng biết hoàn toàn không phải vì mình nhưng trong lòng vẫn cứ thấy vui vẻ và xấu hổ.
Đem đó Hàn Dịch Trầm mời cô làm bạn nữ tham dự tiệc tối từ thiện, trước đây anh ta đều dẫn theo chị em họ hàng hoặc là Trần Uyển đi cùng, đây là lần đầu tiên mời cô đi. Thư Căng cứ cho rằng thần may mắn cuối cùng cũng chịu để ý tới cô, khiến cô tham lam bắt đầu mong chờ, nghĩ rằng dù Hàn Dịch Trầm và Hứa Mạn Mạn có hôn ước, nhưng Hàn Dịch Trầm rõ ràng không thích Hứa Mạn Mạn, thậm chí là chán ghét. Nếu như thế, vì sao cô không được tham lam một chút chứ.
Nhưng cô không ngờ rằng, chút lòng tham này lại biến thành con thú ác mộng đáng sợ, kéo cô vào bóng tối, nuốt chửng cô không chừa lại thứ gì.
Dù hiện tại vẫn tắc nghẽn ở đó, nhưng Thư Căng lại ăn từng chút một tới khi hết sạch món lẩu Oden kia.
Bên ngoài khu dân cư, Thích Thời Yến vẫn đứng dưới ngọn đèn đường đó, khóe miệng nở một nụ cười mỹ mãn, nhìn khung cửa sổ sáng đèn rồi tối đi, đôi môi mỏng hơi mở ra, thầm nói ‘chúc ngủ ngon’.
*
Bệnh tình của Trần Sương lại chuyển biến xấu.
Thư Căng nhìn Trần Sương đang nằm thoi thóp trên giường bệnh, lại nhìn Tống Khứ Ưu không ngừng nói chuyện với bác sĩ và cả Thẩm Luyện ngày càng nặng nề hơn, cuối cùng cô cũng có thể hạ quyết tâm.
Thích Thời Yến là một kiểu ‘dân thất nghiệp lang thang’ điển hình, phía trên có một người anh và một người chị, sự nghiệp gia tộc gần như đều do anh chị của anh quản lý, cho anh đầy đủ điều kiện để làm một richkid chơi bời lêu lỏng.
Khách sạn Mịch Tinh là bát cơm người trong nhà ném cho anh vì sợ anh chết đói, nhưng anh cũng chỉ treo chức tổng giám đốc đó chứ không đụng đến, người thật sự quản lý vẫn là chị của anh - Thích Thời Lăng, còn Thích Thời Yến chỉ là người đi ăn chực thôi.
Thư Căng cũng không ôm bao hy vọng có thể tìm thấy anh trong khách sạn, nhưng cô không còn nơi nào khác để tìm.
Nhân viên lễ tân nhìn thấy cô thì chào đón nhiệt tình, như thể vẫn luôn đợi cô vậy.
Đối phương dẫn cô tới phòng 802, Thư Căng nhìn cửa phòng, trái tim hẫng đi vài nhịp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi thoát khỏi căn phòng kéo cô vào tình thế tồi tệ đó, cô cho rằng bản thân đã có thể quên đi một đêm kinh hoàng đó, trở lại cuộc sống ban đầu, nhưng vận mệnh lại không chịu buông tha cho cô, buộc cô phải tự nguyện nhảy vào vực sâu gặm nhấm cả thân xác lẫn trái tim cô.
…
[Sổ tay tâm sự tuổi hồng của Thích Thời Yến]
Ngày 30 tháng 3 năm 2023
Mới có một tuần thôi mà Căng Căng đã gầy rộc đi rồi, không vui tí nào
Tới trường Căng Căng mua Oden mà cô ấy thích ăn nhất, hy vọng cô ấy vẫn còn thích
Đến khi chúng ta ở bên nhau, mình sẽ nuôi cô ấy thật béo tròn thì thôi.
Cô có tình yêu thầm kín không thể với tới với Hàn Dịch Trầm, cô biết bản thân không xứng với anh ta, cũng biết anh ta đã có vợ sắp cưới, cũng không hy vọng xa vời rằng bản thân đủ may mắn được anh ta để mắt tới, chỉ mong có thể tới gần Hàn Dịch Trầm một chút, để trái tim rung động vì anh ta có thể được xoa dịu đôi chút.
Vợ sắp cưới của anh ta có tiếng tăm chẳng ra đâu, đã hung ác còn hay ghen tuông, bản thân cô cũng từng bị cô ta vạ lây. Lần đó Hàn Dịch Trầm vô tình kêu bảo vệ đuổi Hứa Mạn Mạn ra ngoài ngay trước mặt cô, cho dù Thư Căng biết hoàn toàn không phải vì mình nhưng trong lòng vẫn cứ thấy vui vẻ và xấu hổ.
Đem đó Hàn Dịch Trầm mời cô làm bạn nữ tham dự tiệc tối từ thiện, trước đây anh ta đều dẫn theo chị em họ hàng hoặc là Trần Uyển đi cùng, đây là lần đầu tiên mời cô đi. Thư Căng cứ cho rằng thần may mắn cuối cùng cũng chịu để ý tới cô, khiến cô tham lam bắt đầu mong chờ, nghĩ rằng dù Hàn Dịch Trầm và Hứa Mạn Mạn có hôn ước, nhưng Hàn Dịch Trầm rõ ràng không thích Hứa Mạn Mạn, thậm chí là chán ghét. Nếu như thế, vì sao cô không được tham lam một chút chứ.
Nhưng cô không ngờ rằng, chút lòng tham này lại biến thành con thú ác mộng đáng sợ, kéo cô vào bóng tối, nuốt chửng cô không chừa lại thứ gì.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro