Thân Ở Tận Thế. . . Ta Dựa Vào Nhặt Bảo Rương Trở Thành Đại Lão.

Nhặt Nhạnh Chỗ...

Miêu Miêu Hùng Bảo

2024-10-14 10:55:41

Hạ Nhiên đi theo nhóm người này một lúc.

Sau khi xác nhận không có vấn đề gì, cô rời khỏi đội và đi một mình.

Những người trong nhóm này hầu hết đều là người già, chân tay không nhanh lắm. Hơn nữa, bọn họ di chuyển vào ban đêm nên tốc độ càng chậm hơn.

Hạ Nhiên sẽ đi nhanh hơn rất nhiều nếu cô tự đi bộ.

Trước khi những người này đến, cô đã định phá bỏ bức tường và xây lại.

Mở rộng phạm vi của sân trong một chút.

Lần trước không gian có hạn, sân trong chỉ có 300 mét vuông.

Sau khi ngôi nhà được xây dựng, nó trở nên chặt chội hơn một chút.

Căn cứ hiện tại có 1.500 mét vuông, hôm nay sau khi đạt đến cấp 8 sẽ có 3.000 mét vuông.

Nâng cấp lên cấp mười trong vòng một tuần, diện tích căn cứ sẽ được mở rộng lên 10.000 mét vuông.

Mười nghìn mét vuông tương đương với 15 mẫu đất, có thể nuôi sống nhiều người.

Nó có thể được phát triển như một ngôi làng nhỏ.

Trong tương lai, khi dân số tăng lên và không còn người sống trong vòng phía trong nữa, cô sẽ mở rộng ra vòng phía ngoài.

Suy nghĩ một hồi, Hạ Nhiên quyết định mở rộng diện tích bức tường bên trong lên một nghìn mét vuông.

2.000 mét vuông còn lại dành cho người Kara định cư trước.

Một khi căn cứ được mở rộng, chúng sẽ được đặt một cách thống nhất.

Ba tiếng sau, Hạ Nhiên trở lại căn cứ, lập tức mở bảng thông tin cá nhân và thăng cấp căn cứ lên cấp bảy.

Một rào cản màu vàng sáng lên ở rìa căn cứ, mở rộng đến 3.000 mét vuông rồi dừng lại.

[Cấp cơ sở: Cấp 8 (3000 mét vuông, thăng cấp lên cấp 9 cần 100000 năng lượng, sau khi nâng cấp căn cứ sẽ mở rộng lên 5000 mét vuông)]

Hạ Nhiên lại mở tấm xây dựng ra và tìm thấy cột tường.

Sau khi hàng rào ban đầu bị phá bỏ, khu đất rộng 1.000 mét vuông được chia ra và một hàng rào mới được xây bằng đá granit.

Nó cao năm mét và dày 80 cm, có thêm diện tích để làm tháp pháo.

Làm xong tất cả những việc này, Hạ Nhiên kiểm tra đi kiểm tra lại căn cứ.

Sau khi xác nhận không có gì bất thường, cô cởi áo bảo hộ, thanh lọc cơ thể rồi trở vào nhà.

Trong nhà tối om.

Hạ Nhiên đốt lò sưởi trong bóng tối dưới ánh trăng ngoài cửa sổ.

Chẳng bao lâu, ngọn lửa rực sáng chiếu sáng căn phòng và xua tan cái lạnh.

Hạ Nhiên liền ôm Phúc Bảo ra khỏi tay, đặt lên chiếc chiếu rơm cạnh lò sưởi.

Cậu bé này đã được cho ăn một lần trên đường và hiện đang ngủ ngon lành.

Xoa bóp cho nó xong, Hạ Nhiên vào bếp đun một nồi đầy nước rồi tắm nước nóng.

"Thoải mái."

Hạ Nhiên gọt sạch một quả dưa hấu khác, cắt thành từng miếng bày ra đĩa, thêm chút trái rừng.

Mang theo chiếc đĩa, cô quay lại lò sưởi và ngồi xuống.

Trong khi ăn trái cây, cô mở giao diện trò chuyện.

Hôm nay cô bận giải quyết chuyện ở làng Kara, thậm chí còn không có thời gian nhìn trộm màn hình.

Không biết có thông tin gì mới không.

[Lý Nhị bị con sói khổng lồ mắt xanh giết chết và bị xóa sổ.]

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


[Triệu Đại bị rắn độc biến dị giết chết và bị xóa bỏ 】

...

Không ngờ cô vừa mở giao diện đã thấy màn hình chết chóc.

Nó trôi nổi trong một phút trước khi dừng lại.

"Chuyện gì thế này? Tại sao hôm nay lại có nhiều người chết như vậy?"

Không có quá nhiều người thiệt mạng trong trận mưa lớn đêm qua.

Hạ Nhiên khiếp sợ nhìn xem mưa đạn.

{ Đặc Mã, hôm nay suýt nữa, tôi xin thú nhận rằng mình bị một con gà trống lớn màu đỏ truy đuổi suốt một giờ đồng hồ, Đặc Mã một chút nữa đã bị con gà cắn chết. Tôi cảm thấy khó chịu khi nghĩ về điều đó }. ( Đặc mã là lời nói cmn nha)

{Không biết ở đây có tổ thú nào không, chỉ cách hai bước chân là có thể gặp quái vật. Tôi sợ đến mức không dám ra ngoài nhặt rương kho báu.}

{Điều này đối với tôi cũng vậy. Có rất nhiều động vật. Điều quan trọng là chúng nó đều to lớn và có sức tấn công cực mạnh. Chúng nó không thể bị đánh bại được. Tôi không thể sống sót ngày hôm nay.}

{ Dù hôm qua trời có mưa thì hôm nay cũng sẽ an toàn hơn }

{Đó có thể là do trời mưa và động vật không ra ngoài. Hãy nhìn xem hôm nay, màn tử thần không bao giờ dừng lại. Tôi không biết hôm nay có bao nhiêu người chết.}

{Thật tốt khi được sống trong môi trường khắc nghiệt này.}

{Nhân tiện, căn cứ của mọi người ở cấp độ nào vậy? }

{Tôi có hai cấp độ.}

{Tôi vẫn ở cấp một.}

{Tôi cũng ở cấp một.}

{Tôi ở cấp năm.}

{Tôi ở cấp 3.}

Hiện tại, hầu hết mọi người thực sự vẫn đang ở cấp độ một.

Đây là điều Hạ Nhiên không ngờ tới.

Nhưng sau đó nghĩ lại, mọi người đều không phải Âu Hoàng, cô có thể nhìn thấy vị trí rương kho báu, chạy gãy chân đạt đến cấp 9 nên mới thở phào nhẹ nhõm.

Không biết anh Âu Hoàng đó ở trình độ nào.

Hạ Nhiên vừa mới nghĩ đến câu hỏi này thì nhìn thấy trong khu trò chuyện có người hỏi.

{ Có ai biết Âu Hoàng ở đẳng cấp nào không }

{ Âu Hoàng này cấp 20 đấy!}

Cấp 20!

Hạ Nhiên tức giận cắn một miếng lớn miếng thịt sói.

{Chết tiệt! Tại sao bạn lại lên cấp nhanh như vậy? }

{Đùa thôi, Âu Hoàng này là được ông trời chọn lựa, nếu chậm quá thì sẽ không còn mặt mũi đâu!}

{Các anh em, đến lúc đó gặp được người Âu Hoàng này ở căn cứ thì nói một chút. Chúng ta có thể đi cùng nhau. Dù căn cứ của anh ấy có lớn đến đâu, anh ấy vẫn chỉ có một mình. Chúng ta có thể đi cùng nhau và có thể đánh anh ấy cho đến chết! Mọi thứ trong căn cứ của anh ấy sẽ là của chúng ta. }

{Đúng vậy, chỉ cần giết được tên này thì không cần lo lắng không có vật tư. }

{Thêm tôi.}

{Tôi cũng đi đây.}

{Một đống cặn bã dưới đáy giếng, ngoài mộng mơ của người khác còn có thể làm gì nữa? Mấy người còn muốn tiêu diệt Âu Hoàng là tôi, đi nhanh đi, xem mấy người sẽ lấy bao nhiêu cũng được, tôi cam đoan mấy người sẽ không bao giờ quay trở lại nữa. . }

Hạ Nhiên trừng mắt nhìn..

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Căn cứ Âu Hoàng chắc chắn không chỉ có mình anh.

Tuy nhiên, thông tin còn hạn chế nên Hạ Nhiên không thể đoán được chuyện gì đang xảy ra trong căn cứ của anh.

Sau khi nhìn lại màn hình trò chuyện, không có thông tin gì hữu ích nên Hạ Nhiên thoát khỏi giao diện trò chuyện và mở bảng giao dịch.

[20 miếng sắt đổi lấy lương thực]

[300 rơm để đổi lấy thức ăn] ( rơm cùng cỏ tranh cùng 1 loại nha nâng cấp ngôi nhà tranh)

[200 ván gỗ đổi nước]

...

Trang giao dịch trực tiếp xây dựng một tòa nhà cao tầng.

Hạ Nhiên coi bừa vài món, chủ yếu là đồ ăn thức uống.

Nhưng thành thật mà nói, hiện tại cô không hề thiếu những vật dụng này.

Hạ Nhiên đơn giản không để ý tới.

Cảm thấy việc tìm kiếm quá rắc rối và lãng phí thời gian, Hạ Nhiên mở hộp tìm kiếm và nhập vào Tinh Thạch.

Có lý do bây giờ mọi người đều vội nâng cấp căn cứ nên không ai nên buôn bán Tinh Thạch, nhưng nếu có thì sao.

Hạ Nhiên tìm kiếm với tâm lý nhặt đồ còn sót.

Không ngờ cô lại nhặt được nó lên.

[1000 năng lượng Bạch Tinh đổi lấy lương thực]

[3000 tinh thể đỏ năng lượng để đổi lấy thức ăn]

[1000 tinh thể xanh năng lượng để đổi lấy thức ăn]

.

Không ngờ có thể đổi được đỏ, trắng, không màu, xanh lam, xanh lục, Tinh Thạch đủ loại màu sắc.

Tạm thời bỏ Tinh Thạch còn lại sang một bên, Hạ Nhiên tập trung vào Bạch Tinh.

Cuối cùng, sau một hồi trao đổi giá và mặc cả, cô bỏ ra cả một miếng thịt sói, ba nghìn trái rừng, một túi bột mì, hai thùng mì ăn liền và mười tấn nước, đổi lấy một trăm năm mươi nghìn Bạch Tinh.

Có thể coi như cướp hết Bạch Tinh trên sàn giao dịch.

Nói thật, cô có chút nhớ Âu Hoàng hào phóng.

Nếu hơn 100.000 đá Bạch Tinh này được trao đổi với Âu Hoàng thì có lẽ chỉ tốn vài thùng thuốc lá.

Thật tiếc là cô không hút thuốc.

Âu Hoàng chắc chắn không thiếu trái cây và những thứ khác.

Rốt cuộc, trái cây dại và dưa hấu mà cô có đều được tìm thấy trong sương mù độc.

Nếu tìm được, Âu Hoàng là người được chọn, nhất định cũng sẽ tìm được. Dù Âu Hoàng có thứ gì thì cô cũng chưa chắc có được.

Hạ Nhiên mở bảng thông tin cá nhân và nâng cấp căn cứ.

[Cấp cơ sở: Cấp 9 (5.000 mét vuông, nâng cấp lên cấp 10 cần 200.000 năng lượng, căn cứ sẽ mở rộng lên 10.000 mét vuông sau khi nâng cấp)]

Căn cứ lại được mở rộng.

Nâng cấp lên cấp mười cần 200.000 năng lượng.

Cố gắng ngày mai tìm thêm rương báu và cố gắng mở ra thuốc lá nhé hay Tinh Thạch.

Bây giờ, đi ngủ thôi.

Cô Phúc Bảo lên phòng ngủ trên tầng hai, đặt Phúc Bảo vào cái ổ nhỏ ở đầu giường rồi đắp một chiếc chăn nhỏ lên người.

Hạ Nhiên cũng leo lên giường ngủ dưới ánh trăng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thân Ở Tận Thế. . . Ta Dựa Vào Nhặt Bảo Rương Trở Thành Đại Lão.

Số ký tự: 0