Ngự Thú Đầu Tiê...
Tửu Trì Túy
2024-11-21 09:58:03
- Ồ?
Cao Bằng sửng sốt, ngay sau đó lập tức lắc đầu:
- Cháu xin nhận ý tốt của ông, nhưng Đại Tử là thứ duy nhất mà cha mẹ để lại cho cháu, hơn nữa nó cũng đã làm bạn với cháu suốt ba năm nay nên cháu đã quyết định con Ngự thú đầu tiên của mình chính là nó.
Ông Lưu sững sờ, Đại Tử đang đứng dưới chân Cao Bằng hình như nghe hiểu được lời nói của ông Lưu nên tức giận đến mức không ngừng kêu to, nhe nanh múa vuốt đối với hắn.
- Được rồi, yên nào!
Cao Bằng quát lớn một tiếng, Đại Tử ủy khuất nhìn thoáng qua chủ nhân của mình. Sau đó nó mới không tình nguyện nằm ở phía sau Cao Bằng, quay lưng về phía ông Lưu.
Sau khi nói chuyện cùng với ông Lưu trong chốc lát, Cao Bằng lại mang theo Đại Tử đi về nhà, lấy thẻ ra vào quét một cái trước cổng chính ở tầng một. Tích ——
Nhìn bóng dáng dần khuất của Cao Bằng, lại liếc nhìn Đại Tử, ông Lưu thở dài một hơi rồi lẩm nhẩm trong miệng:
- Tử Bối Hoàng Trảo Ngô… thì Tử Bối Hoàng Trảo Ngô vậy, dù sao cũng không chiếm được bao nhiêu không gian linh hồn. Ài!... Bây giờ không biết có nên nói cho lão Khương hay không.
Do dự hồi lâu, cuối cùng ông Lưu thở dài:
- Thôi! Lão cổ hủ kia về mặt nào đó cũng ngoan cố như trâu, vẫn nên chờ sau khi Tiểu Bằng ký kết khế ước rồi lại nói cho lão biết cũng được.
Khi đi ngang qua tầng hai, từ cửa truyền đến tiếng vang lạch cạch. Cao Bằng nhìn thấy một hình bóng màu xám tro thò đầu ra từ cửa sổ bên ngoài cầu thang, lặng lẽ kêu ‘meo meo’ rồi nhìn sang phía hắn.
Đại Tử nóng nảy kêu lên một tiếng thì bóng dáng màu xám tro phảng phất như bị bỏng ở mông, trong nháy mắt liền biến mất tại chỗ.
Về đến phòng, Cao Bằng đóng cửa rồi để cặp sách xuống, sau đó đi vào phòng bếp.
Những người ký kết huyết khế mới thì cần lấy một giọt máu trên ngón áp út ở tay trái làm môi giới, đương nhiên nếu như không có ngón áp út trên tay trái thì lấy một giọt máu nơi trái tim cũng có hiệu quả như nhau.
Tay trái cầm một chai cồn tiêu độc, thứ này đã được Cao Bằng đặc biệt mua ở trên đường trở về, sau đó đổ toàn bộ chai cồn này vào trong chén, lại dùng bông vải thấm cồn rồi lau chùi qua lại trên mặt ngoài chiếc dao róc xương.
Chờ đến lúc lưỡi dao của dao róc xương trở thành một đường vòng cung màu trắng bạc thì Cao Bằng mới dừng lại.
Sau đó hắn đặt dao róc xương trên đá mài đao ma sát qua lại, tạo ra những âm thanh ‘sàn sạt’ nhỏ. Khi mài xong hắn giội nước sạch lên, chiếc dao trong tay phảng phất giống như một vòng trăng non mới được lau chùi. Cao Bằng thậm chí có thể nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt mình trên lưỡi dao.
Phù! Thở dài một hơi, hắn làm như vậy chính là bởi vì hắn sợ đau…
Hơn nữa sợ bị nhiễm phải uốn ván, bởi vì dao róc xương trước kia đã chặt móng heo không ít lần nên mặt ngoài khó tránh khỏi bị nhiễm khuẩn.
Cắn chặt hàm răng, nhẹ nhàng đưa ngón áp út bên tay trái xẹt qua lưỡi dao.
Một miệng vết thương hẹp dài còn mảnh hơn so với sợi tóc hiện lên, theo lực hút của trái đất, một giọt máu đỏ sẫm chảy ra từ khe hở.
- Đại Tử, mau tới đây!
Cao Bằng vội vàng kêu to.
Từ phòng khách truyền đến tiếng vang lanh lảnh, phảng phất như có vô số đốt ngón tay gõ vào trên tấm thép.
Cao Bằng nhắm mắt lại, đọc thầm khế ước đồng thời ấn ngón áp út tay trái vào đỉnh đầu của Đại Tử.
Vốn dĩ khi nhắm mắt lại là một mảnh đen như mực, nhưng khi hắn đặt ngón tay ở trên đỉnh đầu Đại Tử, xúc cảm lạnh lẽo khiến cho Cao Bằng sinh ra rung động trong lòng.
Giống như có thể nghe thấy một ít giọng nói ồn ào trong cõi u minh.
Giọng nói này rất rõ ràng, cũng rất hỗn loạn, phảng phất như có vô số người đang nhỏ giọng kêu gọi ở bên tai hắn.
- Thật đói……
- Làm sao còn chưa đến thời gian ăn cơm……
- Chủ nhân ngu xuẩn, hắn muốn mình đói chết sao?
- Thật là đói……
Ý niệm tới tới lui lui chỉ có mấy thứ này, rất đơn giản cũng rất đơn thuần.
Đây, đây là suy nghĩ của Đại Tử sao? Lẽ nào mình đã câu thông tới không gian tư duy của Đại Tử rồi.
- Đại Tử?
Cao Bằng thử thăm dò gửi đi ý niệm của mình.
- Hả?!
Toàn bộ ý nghĩ ồn ào bị quét sạch, đều chuyển thành một mạch suy nghĩ thống nhất.
- Ngươi là ai?
Trách không được giữa Ngự sử cùng Ngự thú có thể tâm linh tương thông, còn có thể chỉ huy chúng nó làm một ít động tác tương đối phức tạp, thì ra là bởi nguyên nhân này.
Nhưng mà thời gian có hạn, hiện giờ không phải lúc nói chuyện phiếm nên Cao Bằng nhanh chóng câu thông với Đại Tử:
- Tao muốn ký kết huyết khế cùng mày, mày có muốn trở thành đồng bạn của tao không.
Trong không gian tư duy màu đen, một tấm da dê huyết sắc hiện lên, còn có ngọn lửa kim sắc thiêu đốt trên tấm da dê.
Dù cho chỉ số thông minh của sinh vật thấp hơn nữa cũng có thể lập tức hiểu được nội dung của bản huyết khế này.
Sau đó Cao Bằng nhìn thấy huyết khế trong nháy mắt bốc cháy hầu như không còn, đều dung nhập vào sâu trong hư không, đây là dấu hiệu của việc ký kết huyết khế thành công.
Không có chút do dự, cũng không có chần chờ, hoàn toàn lựa chọn tín nhiệm nên Đại Tử trực tiếp ký kết huyết khế.
Đáy lòng Cao Bằng dâng lên cảm giác ấm áp.
Hắn thả ngón áp út tay trái xuống, lần nữa mở to mắt, trong đầu rất nhanh lại truyền đến giọng nói của Đại Tử:
- Đói bụng! Đói bụng!
Đại Tử giương nanh múa vuốt, hung tợn nhìn chằm chằm vào Cao Bằng, hai chiếc râu trên đầu không ngừng lay động.
Trên khuôn mặt lạnh như băng của Cao Bằng hiện lên một tia ấm áp:
- Được, chúng ta ăn cơm chiều thôi.
Sau đó hắn xoay người lấy củ cải trắng, quả táo, thịt heo đông lạnh từ trong tủ ra.
Sau đó dùng nước rửa sạch rau quả, vừa nấu nước nóng, ở trong phòng bếp bận rộn đến khí thế ngất trời.
Không bao lâu sau, một phần lẩu thập cẩm thơm ngào ngạt đã được nấu xong để vào trong chậu thép.
Thịt heo đông lạnh muốn hoàn toàn nấu chín thì vẫn còn cần không ít thời gian, bởi vậy thịt heo trong chậu thép chẳng qua là lót dạ. Nhưng mà, Cao Bằng cũng chỉ là đun nóng một chút thịt heo mà thôi, cho Đại Tử ăn thịt heo đông lạnh khó tránh khỏi sẽ đau bụng, đồ ăn ở nhiệt độ bình thường thì được.
- Ăn ngon, ăn ngon!
Đại Tử ăn đến khí thế ngất trời, lúc đang ăn thì thỉnh thoảng len lén ngẩng đầu quan sát Cao Bằng.
Cao Bằng cũng nấu cho mình một bát mì, bên trên phủ một lớp hành thái, mùi thơm nồng đậm phiêu tán ở trong phòng bếp.
Sau đó Đại Tử đột nhiên ngừng ăn, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía mì sợi trong tay hắn.
Cao Bằng co giật khóe miệng, yên lặng xoay người chuẩn bị tiếp tục ăn mì nhưng bên tai lại truyền đến âm thanh di chuyển ‘sàn sạt’.
Sau đó hắn thấy một thân ảnh màu tím bò đến trước mặt mình, giương mắt trông mong nhìn về phía sợi mì.
- Này, mày là một con rết đó.
Cao Bằng dở khóc dở cười.
- Tê!
Đại Tử phô trương thanh thế, giương nanh múa vuốt, không chút dao động mà liên tục đe dọa Cao Bằng.
- Được được được, cho mày, nếu mày ăn vào mà đau bụng thì cũng đừng có nháo đó.
Cao Bằng tức giận đặt bát xuống sàn nhà.
Đại Tử hoàn toàn không hề có ý trả lời, trực tiếp nhào tới ăn ngấu nghiến, nuốt vào từng ngụm mì lớn. Cao Bằng cảm nhận được từng luồng cảm xúc sung sướng, cuồn cuộn không ngừng truyền đến.
Lần nữa nấu lại cho mình một bát mì, Cao Bằng do dự một lát, sau đó bắt đầu suy xét chuyện tăng phẩm chất cho Đại Tử.
Nhu cầu tấn chức phẩm chất đến Tinh anh cho Đại Tử cần có một cân Lôi Phách Mộc trăm năm, Tinh hạch của quái vật hệ Lôi trên cấp 10 (không bao gồm cấp 10), còn có mười cây Âm Sinh Thảo.
Trong đó, đắt tiền nhất chính là Tinh hạch của quái vật cấp mười. Cấp 1 đến 10 là quái vật cấp Bình Thường, cấp 11 đến 20 thì thuộc về phạm trù quái vật cấp Tinh Anh.
Hơn nữa còn là hệ Lôi hi hữu, thường thấy nhất chính là năm hệ kim mộc thủy hỏa thổ, bởi vì ngũ hành là nguyên tố cơ bản nhất và thường thấy nhất. Nhưng mà, cho dù là ở trong các thuộc tính hi hữu, hệ Lôi cũng là một loại tương đối hiếm thấy.
Giá cả thấp nhất cũng phải khoảng chừng 10 điểm tín dụng, cơ hồ có thể mua một đầu Ngự thú còn sống.
Âm Sinh Thảo là một loại cỏ đặc thù sinh ra ở trong khu vực có âm khí vô cùng nồng đậm, mà ở trong khu vực âm khí nồng đậm đều sẽ hấp dẫn quái vật mạnh mẽ có thuộc tính thích âm khí định cư. Bởi vậy độ khó để lấy được nó cũng không thấp.
Cao Bằng còn từng đặc biệt đi hỏi thăm giá cả một chút, một gốc cây Âm Sinh Thảo cũng cần đến 200 tiền liên minh, mười cây chính là 2000 tiền liên minh. Nhưng mà, cái giá này có chút cao, bởi vì Âm Sinh Thảo ngoại trừ làm thức ăn cao cấp cho quái vật có thuộc tính âm, thuộc tính hắc ám, thuộc tính thi thì cũng không còn cách dùng nào khác. Nếu như mua một lần 10 cây thì hẳn là có thể rẻ hơn không ít.
Rẻ nhất chính là Lôi Phách Mộc trăm năm, cũng không phải thật sự cần loại sinh trưởng đủ một trăm năm, giống như là nhân sâm trăm năm gì đó. Mà chỉ cần dược tính của nó tương đương với nhân sâm sinh trưởng đủ một trăm năm dưới hoàn cảnh bình thường là được.
----------------------
Team: MBMH Translate
Cao Bằng sửng sốt, ngay sau đó lập tức lắc đầu:
- Cháu xin nhận ý tốt của ông, nhưng Đại Tử là thứ duy nhất mà cha mẹ để lại cho cháu, hơn nữa nó cũng đã làm bạn với cháu suốt ba năm nay nên cháu đã quyết định con Ngự thú đầu tiên của mình chính là nó.
Ông Lưu sững sờ, Đại Tử đang đứng dưới chân Cao Bằng hình như nghe hiểu được lời nói của ông Lưu nên tức giận đến mức không ngừng kêu to, nhe nanh múa vuốt đối với hắn.
- Được rồi, yên nào!
Cao Bằng quát lớn một tiếng, Đại Tử ủy khuất nhìn thoáng qua chủ nhân của mình. Sau đó nó mới không tình nguyện nằm ở phía sau Cao Bằng, quay lưng về phía ông Lưu.
Sau khi nói chuyện cùng với ông Lưu trong chốc lát, Cao Bằng lại mang theo Đại Tử đi về nhà, lấy thẻ ra vào quét một cái trước cổng chính ở tầng một. Tích ——
Nhìn bóng dáng dần khuất của Cao Bằng, lại liếc nhìn Đại Tử, ông Lưu thở dài một hơi rồi lẩm nhẩm trong miệng:
- Tử Bối Hoàng Trảo Ngô… thì Tử Bối Hoàng Trảo Ngô vậy, dù sao cũng không chiếm được bao nhiêu không gian linh hồn. Ài!... Bây giờ không biết có nên nói cho lão Khương hay không.
Do dự hồi lâu, cuối cùng ông Lưu thở dài:
- Thôi! Lão cổ hủ kia về mặt nào đó cũng ngoan cố như trâu, vẫn nên chờ sau khi Tiểu Bằng ký kết khế ước rồi lại nói cho lão biết cũng được.
Khi đi ngang qua tầng hai, từ cửa truyền đến tiếng vang lạch cạch. Cao Bằng nhìn thấy một hình bóng màu xám tro thò đầu ra từ cửa sổ bên ngoài cầu thang, lặng lẽ kêu ‘meo meo’ rồi nhìn sang phía hắn.
Đại Tử nóng nảy kêu lên một tiếng thì bóng dáng màu xám tro phảng phất như bị bỏng ở mông, trong nháy mắt liền biến mất tại chỗ.
Về đến phòng, Cao Bằng đóng cửa rồi để cặp sách xuống, sau đó đi vào phòng bếp.
Những người ký kết huyết khế mới thì cần lấy một giọt máu trên ngón áp út ở tay trái làm môi giới, đương nhiên nếu như không có ngón áp út trên tay trái thì lấy một giọt máu nơi trái tim cũng có hiệu quả như nhau.
Tay trái cầm một chai cồn tiêu độc, thứ này đã được Cao Bằng đặc biệt mua ở trên đường trở về, sau đó đổ toàn bộ chai cồn này vào trong chén, lại dùng bông vải thấm cồn rồi lau chùi qua lại trên mặt ngoài chiếc dao róc xương.
Chờ đến lúc lưỡi dao của dao róc xương trở thành một đường vòng cung màu trắng bạc thì Cao Bằng mới dừng lại.
Sau đó hắn đặt dao róc xương trên đá mài đao ma sát qua lại, tạo ra những âm thanh ‘sàn sạt’ nhỏ. Khi mài xong hắn giội nước sạch lên, chiếc dao trong tay phảng phất giống như một vòng trăng non mới được lau chùi. Cao Bằng thậm chí có thể nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt mình trên lưỡi dao.
Phù! Thở dài một hơi, hắn làm như vậy chính là bởi vì hắn sợ đau…
Hơn nữa sợ bị nhiễm phải uốn ván, bởi vì dao róc xương trước kia đã chặt móng heo không ít lần nên mặt ngoài khó tránh khỏi bị nhiễm khuẩn.
Cắn chặt hàm răng, nhẹ nhàng đưa ngón áp út bên tay trái xẹt qua lưỡi dao.
Một miệng vết thương hẹp dài còn mảnh hơn so với sợi tóc hiện lên, theo lực hút của trái đất, một giọt máu đỏ sẫm chảy ra từ khe hở.
- Đại Tử, mau tới đây!
Cao Bằng vội vàng kêu to.
Từ phòng khách truyền đến tiếng vang lanh lảnh, phảng phất như có vô số đốt ngón tay gõ vào trên tấm thép.
Cao Bằng nhắm mắt lại, đọc thầm khế ước đồng thời ấn ngón áp út tay trái vào đỉnh đầu của Đại Tử.
Vốn dĩ khi nhắm mắt lại là một mảnh đen như mực, nhưng khi hắn đặt ngón tay ở trên đỉnh đầu Đại Tử, xúc cảm lạnh lẽo khiến cho Cao Bằng sinh ra rung động trong lòng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giống như có thể nghe thấy một ít giọng nói ồn ào trong cõi u minh.
Giọng nói này rất rõ ràng, cũng rất hỗn loạn, phảng phất như có vô số người đang nhỏ giọng kêu gọi ở bên tai hắn.
- Thật đói……
- Làm sao còn chưa đến thời gian ăn cơm……
- Chủ nhân ngu xuẩn, hắn muốn mình đói chết sao?
- Thật là đói……
Ý niệm tới tới lui lui chỉ có mấy thứ này, rất đơn giản cũng rất đơn thuần.
Đây, đây là suy nghĩ của Đại Tử sao? Lẽ nào mình đã câu thông tới không gian tư duy của Đại Tử rồi.
- Đại Tử?
Cao Bằng thử thăm dò gửi đi ý niệm của mình.
- Hả?!
Toàn bộ ý nghĩ ồn ào bị quét sạch, đều chuyển thành một mạch suy nghĩ thống nhất.
- Ngươi là ai?
Trách không được giữa Ngự sử cùng Ngự thú có thể tâm linh tương thông, còn có thể chỉ huy chúng nó làm một ít động tác tương đối phức tạp, thì ra là bởi nguyên nhân này.
Nhưng mà thời gian có hạn, hiện giờ không phải lúc nói chuyện phiếm nên Cao Bằng nhanh chóng câu thông với Đại Tử:
- Tao muốn ký kết huyết khế cùng mày, mày có muốn trở thành đồng bạn của tao không.
Trong không gian tư duy màu đen, một tấm da dê huyết sắc hiện lên, còn có ngọn lửa kim sắc thiêu đốt trên tấm da dê.
Dù cho chỉ số thông minh của sinh vật thấp hơn nữa cũng có thể lập tức hiểu được nội dung của bản huyết khế này.
Sau đó Cao Bằng nhìn thấy huyết khế trong nháy mắt bốc cháy hầu như không còn, đều dung nhập vào sâu trong hư không, đây là dấu hiệu của việc ký kết huyết khế thành công.
Không có chút do dự, cũng không có chần chờ, hoàn toàn lựa chọn tín nhiệm nên Đại Tử trực tiếp ký kết huyết khế.
Đáy lòng Cao Bằng dâng lên cảm giác ấm áp.
Hắn thả ngón áp út tay trái xuống, lần nữa mở to mắt, trong đầu rất nhanh lại truyền đến giọng nói của Đại Tử:
- Đói bụng! Đói bụng!
Đại Tử giương nanh múa vuốt, hung tợn nhìn chằm chằm vào Cao Bằng, hai chiếc râu trên đầu không ngừng lay động.
Trên khuôn mặt lạnh như băng của Cao Bằng hiện lên một tia ấm áp:
- Được, chúng ta ăn cơm chiều thôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau đó hắn xoay người lấy củ cải trắng, quả táo, thịt heo đông lạnh từ trong tủ ra.
Sau đó dùng nước rửa sạch rau quả, vừa nấu nước nóng, ở trong phòng bếp bận rộn đến khí thế ngất trời.
Không bao lâu sau, một phần lẩu thập cẩm thơm ngào ngạt đã được nấu xong để vào trong chậu thép.
Thịt heo đông lạnh muốn hoàn toàn nấu chín thì vẫn còn cần không ít thời gian, bởi vậy thịt heo trong chậu thép chẳng qua là lót dạ. Nhưng mà, Cao Bằng cũng chỉ là đun nóng một chút thịt heo mà thôi, cho Đại Tử ăn thịt heo đông lạnh khó tránh khỏi sẽ đau bụng, đồ ăn ở nhiệt độ bình thường thì được.
- Ăn ngon, ăn ngon!
Đại Tử ăn đến khí thế ngất trời, lúc đang ăn thì thỉnh thoảng len lén ngẩng đầu quan sát Cao Bằng.
Cao Bằng cũng nấu cho mình một bát mì, bên trên phủ một lớp hành thái, mùi thơm nồng đậm phiêu tán ở trong phòng bếp.
Sau đó Đại Tử đột nhiên ngừng ăn, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía mì sợi trong tay hắn.
Cao Bằng co giật khóe miệng, yên lặng xoay người chuẩn bị tiếp tục ăn mì nhưng bên tai lại truyền đến âm thanh di chuyển ‘sàn sạt’.
Sau đó hắn thấy một thân ảnh màu tím bò đến trước mặt mình, giương mắt trông mong nhìn về phía sợi mì.
- Này, mày là một con rết đó.
Cao Bằng dở khóc dở cười.
- Tê!
Đại Tử phô trương thanh thế, giương nanh múa vuốt, không chút dao động mà liên tục đe dọa Cao Bằng.
- Được được được, cho mày, nếu mày ăn vào mà đau bụng thì cũng đừng có nháo đó.
Cao Bằng tức giận đặt bát xuống sàn nhà.
Đại Tử hoàn toàn không hề có ý trả lời, trực tiếp nhào tới ăn ngấu nghiến, nuốt vào từng ngụm mì lớn. Cao Bằng cảm nhận được từng luồng cảm xúc sung sướng, cuồn cuộn không ngừng truyền đến.
Lần nữa nấu lại cho mình một bát mì, Cao Bằng do dự một lát, sau đó bắt đầu suy xét chuyện tăng phẩm chất cho Đại Tử.
Nhu cầu tấn chức phẩm chất đến Tinh anh cho Đại Tử cần có một cân Lôi Phách Mộc trăm năm, Tinh hạch của quái vật hệ Lôi trên cấp 10 (không bao gồm cấp 10), còn có mười cây Âm Sinh Thảo.
Trong đó, đắt tiền nhất chính là Tinh hạch của quái vật cấp mười. Cấp 1 đến 10 là quái vật cấp Bình Thường, cấp 11 đến 20 thì thuộc về phạm trù quái vật cấp Tinh Anh.
Hơn nữa còn là hệ Lôi hi hữu, thường thấy nhất chính là năm hệ kim mộc thủy hỏa thổ, bởi vì ngũ hành là nguyên tố cơ bản nhất và thường thấy nhất. Nhưng mà, cho dù là ở trong các thuộc tính hi hữu, hệ Lôi cũng là một loại tương đối hiếm thấy.
Giá cả thấp nhất cũng phải khoảng chừng 10 điểm tín dụng, cơ hồ có thể mua một đầu Ngự thú còn sống.
Âm Sinh Thảo là một loại cỏ đặc thù sinh ra ở trong khu vực có âm khí vô cùng nồng đậm, mà ở trong khu vực âm khí nồng đậm đều sẽ hấp dẫn quái vật mạnh mẽ có thuộc tính thích âm khí định cư. Bởi vậy độ khó để lấy được nó cũng không thấp.
Cao Bằng còn từng đặc biệt đi hỏi thăm giá cả một chút, một gốc cây Âm Sinh Thảo cũng cần đến 200 tiền liên minh, mười cây chính là 2000 tiền liên minh. Nhưng mà, cái giá này có chút cao, bởi vì Âm Sinh Thảo ngoại trừ làm thức ăn cao cấp cho quái vật có thuộc tính âm, thuộc tính hắc ám, thuộc tính thi thì cũng không còn cách dùng nào khác. Nếu như mua một lần 10 cây thì hẳn là có thể rẻ hơn không ít.
Rẻ nhất chính là Lôi Phách Mộc trăm năm, cũng không phải thật sự cần loại sinh trưởng đủ một trăm năm, giống như là nhân sâm trăm năm gì đó. Mà chỉ cần dược tính của nó tương đương với nhân sâm sinh trưởng đủ một trăm năm dưới hoàn cảnh bình thường là được.
----------------------
Team: MBMH Translate
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro