Thần Thám: Mở Mắt Ra Lại Bị Còng Ở Phòng Thẩm Vấn

Tạm Thời Bài Tr...

Cần Phấn Quan Quan

2024-11-21 00:47:02

Trần Ích đưa ra trả lời khẳng định: "Không phải hắn, thân cao cùng tư thế đi đường đều có khác nhau."

"Tám giờ rưỡi..."

"Thời gian rời đi đâu?"

Giang Hiểu Hân di chuột, đưa ra hình ảnh đối phương rời đi, nhìn thoáng qua thời gian nói: "Chín giờ hai mươi."

Trần Ích nhìn chằm chằm bóng dáng trên màn hình: "50 phút, gõ cửa, giết người, cướp sạch tài vật, làm sạch hiện trường, thời gian đủ."

Chu Nghiệp Bân hỏi: "Có quay được Phó Lâm Vượng không?"

Giang Hiểu Hân: "Không có."

Chu Nghiệp Bân thoáng lặng lẽ, quay đầu hô một câu: "Đi nói với Phó Lâm Vượng một chút, có thể rời đi bất cứ lúc nào, nhưng phải bảo trì di động luôn mở, sắp tới ở lại Dương Thành, không được rời đi."

Có cảnh viên ứng tiếng, vào phòng thẩm vấn.

Tuy trước mắt còn chưa có nắm giữ chứng minh Phó Lâm Vượng không ở hiện trường, nhưng camera theo dõi đã thuyết minh vấn đề, huống chi người hiềm nghi lớn nhất đã xuất hiện.

Khả năng Phó Lâm Vượng gây án, đã rất nhỏ rất nhỏ.

Vợ chết hoài nghi chồng chỉ là khả năng lớn nhất theo lý luận, đối với điều tra án cũng không phải căn cứ tham khảo mang tính thực chất.

Có cảnh viên mở miệng: "Nếu là Phó Lâm Vượng làm, hắn cũng không cần thiết cướp sạch nhà mình."

Một người khác nói: "Là không cần thiết, nhưng cũng tồn tại khả năng giả tạo hiện trường vào nhà cướp của, nhưng camera theo dõi không có quay được hắn, xem ra không phải hắn làm."

Thanh âm hạ xuống, đại sảnh an tĩnh trở lại.

Chu Nghiệp Bân nhìn về phía Trần Ích: "Cậu nói thế nào? Án này khó hơn so với dự đoán."

Thực chiến có thể kiểm nghiệm năng lực nhất, anh ta thực chờ mong Trần Ích có thể lại mang đến bất ngờ.

Cho dù đối phương mới vừa nhận chức, nhưng anh ta cũng không đối đãi như là người mới.

Ở lĩnh vực gì, đều có thiên tài, kinh nghiệm cố gắng ở trước mặt thiên phú, có chút thời điểm không chịu nổi một kích.

Trần Ích ngẫm nghĩ rồi nói: "Cho tôi địa chỉ cùng phương thức liên hệ với vợ trước Phó Lâm Vượng, chờ sau khi Giang Thành hỗ trợ điều tra trả lời, tôi đi gặp một chuyến."

Chu Nghiệp Bân gật đầu: "Được, đến lúc đó cậu đi cùng với Trác Vân."

Cảnh viên thực tập không thể phá án một mình, đây là quy định, đương nhiên Chu Nghiệp Bân để ý không phải cái này.

Có hình cảnh chính thức đi theo, có thể bớt đi rất nhiều phiền toái không cần thiết.

Cái khác không đề cập tới, nếu đối phương yêu cầu xem xét giấy chứng nhận, Trần Ích hiện tại không thể cung cấp.

"Tốt." Trần Ích gật đầu.

Phó Lâm Vượng rất nhanh đã rời khỏi, sau khi biết được mình có thể rời đi bất cứ lúc nào, thì không có gì trì hoãn.

Ai cũng không muốn ở lại trong đội điều tra hình sự không khí luôn nghiêm túc thời gian dài, có thể lý giải.

Kế tiếp, lịch sử cuộc gọi của người bị hại Mã Manh đã được tra rõ, lịch sử dùng WeChat còn đang chờ khôi phục.

Tuy di động đã mất, nhưng số di động vẫn ở đó, mạnh mẽ đăng ký WeChat đối với cảnh sát mà nói không thành vấn đề.

Huống chi ở khi gặp án lớn, cảnh sát khi cần thiết cũng sẽ lựa chọn hợp tác với cơ quan WeChat.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Muốn, chính là điều tra toàn diện rõ ràng, chỉ cần liên quan đến internet, thì sẽ không tồn tại điểm mù gì.

Trình độ khoa học kỹ thuật cao, thì nguy cơ phạm tội của tội phạm cũng sẽ tăng lên theo.

Mã Manh quan hệ xã hội tương đối phức tạp, tuy không làm ở hộp đêm nữa, nhưng bảo trì liên hệ vẫn không ít.

Công tác đi gặp cũng đã được sắp xếp.

Chỉ cần hung thủ là người quen của người bị hại, trên lý luận tra bao trùm toàn diện mạng lưới quan hệ, sớm muộn gì cũng có thể tìm được, vấn đề thời gian mà thôi.

Tám giờ tối.

Động tác cảnh sát Giang Thành rất nhanh, kết quả trả lời đã đến.

"Chu đội, Phó Lâm Vượng nói là thật."

"Lúc án phát sinh anh ta xác thực ở Giang Thành, ăn cơm uống rượu cùng một vị khách, camera theo dõi cùng lời chứng của khách đều có thể chứng minh cho anh ta."

Trác Vân báo cáo.

Chu Nghiệp Bân gật gật đầu: "Được, tôi đã biết."

Như thế mà nói, có thể đưa tầm mắt điều tra dời khỏi trên người Phó Lâm Vượng.

Như vậy, là ai giết Mã Manh đây?

Camera theo dõi quay được người bị hiềm nghi, nhưng người này năng lực phản trinh sát rõ ràng không tầm thường, trừ thân cao, đặc thù khác không thể lấy ra được.

Lúc này mới là ngày đầu tiên, Chu Nghiệp Bân cũng không nóng nảy, từ từ tra là được.

"Trác Vân, sáng mai cậu đi cùng Trần Ích, thăm viếng vợ trước của Phó Lâm Vượng."

"Đây là lần hợp tác đầu tiên, làm quen quan hệ một chút."

Chu Nghiệp Bân mở miệng.

"Cùng Trần Ích?" Trác Vân ngẩn ra một chút, nhìn về phía Trần Ích suy tư không nói, gật đầu đáp ứng: "Rõ Chu đội."

Chu Nghiệp Bân: "Hiểu Hân, đêm nay đăng ký số WeChat Mã Manh, tập hợp lại toàn bộ những người có liên hệ thường xuyên."

"Có điểm đáng ngờ, đều đánh dấu ra lịch sử chat."

"Ngày mai, mọi người đi gặp hết."

"Rõ! Chu đội!"

...

Hôm sau, Trần Ích tới thị cục sớm, cùng Trác Vân chuẩn bị đi gặp vợ trước Phó Lâm Vượng một lần.

Tên gọi Dương Phương Bình, chức nghiệp môi giới bảo hiểm.

Xe cảnh sát chạy ở trên đường, lái xe là Trác Vân.

"Còn chưa nói với cậu, hoan nghênh gia nhập đội điều tra hình sự."

Trác Vân quay đầu nhìn thoáng qua Trần Ích ngồi ở ghế phụ, cười mở miệng nói.

Trần Ích lễ phép đáp lại: "Cảm ơn Vân ca."

Trác Vân lớn hơn hắn hai tuổi, kêu tiếng ca không tật xấu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đội điều tra hình sự có hơn 30 người, nhưng đại bộ phận không có cảm giác tồn tại gì, chỉ chấp hành mệnh lệnh hiệp trợ công tác điều tra.

Cảnh viên trung tâm không nhiều lắm, Trác Vân là một trong số đó, cực kỳ ưu tú.

Tương tự, Giang Hiểu Hân cũng vậy, chủ yếu phụ trách tin tức mạng cùng máy tính.

Trừ cái đó ra, còn có cao thủ kỹ thuật thu thập dấu vết cùng với mấy nhân viên điều tra tội phạm khác, nhưng Trần Ích tạm thời không biết.

"Lần trước thẩm vấn cậu, không mang thù chứ?" Trác Vân nói đùa.

Trần Ích bất đắc dĩ: "Sao có thể, nếu là tôi mà nói, tôi cũng sẽ xem bản thân là người bị hiềm nghi lớn nhất."

"Trên hung khí chỉ có vân tay của tôi cùng người chết, cái này sao có thể bỏ qua được."

Trác Vân cười nói: "Vậy là tốt rồi."

"Cậu cũng lợi hại, nói hai ba câu liền rời khỏi phòng thẩm vấn, nói thật tôi cũng không làm được."

Ở dưới tình huống không nắm giữ tin tức gì, trong đầu hình dung toàn cảnh vụ án, phán đoán tinh chuẩn cảnh sát nắm giữ manh mối gì, vẫn thực không đơn giản.

Chỉ dựa vào điểm này, Trần Ích đã mạnh hơn hắn nhiều rồi.

Thừa nhận người khác ưu tú, với hắn mà nói không khó, cái này là phải có.

Nếu không mà nói, anh ta cũng không có khả năng được Chu Nghiệp Bân coi trọng, trở thành phụ tá đắc lực, chủ lực tra án của đội điều tra hình sự.

Trần Ích lộ ra nụ cười: "Tôi sẽ không khiêm tốn, cảm ơn Vân ca khích lệ, ha ha."

Trác Vân thích tính cách của Trần Ích, thực hợp khẩu vị càng thêm thuận mắt, lúc này mở miệng cười nói: "Xem ra hai ta về sau, nhất định có thể hợp tác thực vui vẻ."

"Đúng rồi, trước khi thăm viếng vợ Phó Lâm Vượng, có mục đích gì cụ thể không?"

Nói đến án, Trần Ích thu liễm nụ cười: "Ngày hôm qua thời điểm hỏi Phó Lâm Vượng, tôi phát hiện hắn có giấu diếm."

"Trên nguyên nhân ly hôn, hẳn không nói thật với chúng ta."

"Nói dối tuyệt đối có vấn đề, khả năng rất lớn có liên quan tới bản án, chúng ta cần phải làm rõ."

Trác Vân suy tư: "Nguyên nhân ly hôn?"

"Thông qua vợ trước Phó Lâm Vượng, hiểu biết Phó Lâm Vượng đến cùng là dạng người gì?"

"Nếu nguyên nhân ly hôn liên quan đến các nhân tố xấu như bạo lực gia đình, vậy..."

"Cũng không đúng, chúng ta đã bài trừ hiềm nghi Phó Lâm Vượng gây án."

"Ý của cậu là, hoài nghi Dương Phương Bình sao?"

Trần Ích nói: "Trước đừng nghĩ nhiều như vậy, hỏi rồi nói sau."

"Vợ trước Phó Lâm Vượng, ở trình độ nào đó coi như là một trong những người có liên quan tới bản án, trong danh sách thăm viếng."

Trác Vân: "Tốt."

Anh ta nhịn không được liếc mắt nhìn Trần Ích một cái, ánh mắt kỳ dị.

Lời nói cử chỉ của đối phương, rất giống một hình cảnh kinh nghiệm phong phú, thiên phú cũng không thể giải thích.

Chỉ có thể nói là ông trời thưởng cơm ăn đi, đã bố trí người làm hình cảnh, tránh cũng không tránh được.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Thám: Mở Mắt Ra Lại Bị Còng Ở Phòng Thẩm Vấn

Số ký tự: 0