Thần Thám: Mở Mắt Ra Lại Bị Còng Ở Phòng Thẩm Vấn
Toàn Viên Hiềm...
Cần Phấn Quan Quan
2024-11-22 00:02:59
Hiện trường lầu hai.
Pháp y cùng kiểm tra dấu vết đã bắt đầu công việc.
Tuy hiện giờ còn chưa rõ ràng cho lắm người chết là có bị giết hay không, nhưng kết luận vẫn đang ở trong điều tra.
Ví dụ như, chai nước khoáng ở trong thùng rác.
Đã có cảnh viên lấy ra, đặt ở trong túi vật chứng, chuẩn bị sau khi kết thúc khám nghiệm hiện trường thì mang về trong cục tiến hành kiểm tra đo lường.
Phương Thư Du lúc này mang bao tay, đang làm bước đầu kiểm tra đối với thi thể.
"Thế nào? Hiện tại có thể nhìn ra người chết thế nào không?"
Chu Nghiệp Bân đã đi tới, mở miệng hỏi.
Phương Thư Du không nói gì, sau khi cẩn thận kiểm tra mới nói: "Kỳ thi ban trụy tích đến có vẻ sớm, mặt cùng mô mí mắt có thể thấy được điểm xuất huyết dạng châm, còn có sưng rất nhỏ."
"Tạm thời chưa từ trên người tìm được vết thương khả nghi, cũng không có dấu hiệu trúng độc."
"Bước đầu phán đoán, hẳn là chết do ngạt cơ học."
Kết quả này, nhất trí với phán đoán của Trần Ích.
Kỳ trụy tích là một trong ba thời kì hình thành thi ban.
Ba thời kì, phân biệt là kỳ trụy tích, kỳ khuếch tán cùng kỳ thấm vào.
Mà một trong những đặc điểm tử vong do ngạt cơ học, là thi ban xuất hiện tương đối sớm.
Tử vong gây nên do thiếu dưỡng khí, sẽ khiến cho các mạch máu giãn ra, tăng cường tính thông thấu, máu không ngưng lưu thông, huyết sắc tố ở trạng thái hoàn nguyên.
Cho nên, ở sau khi chết do ngạt cơ học không lâu, có thể xuất hiện thi ban tương đối rộng khắp.
"Ngạt cơ học?"
Chu Nghiệp Bân kinh ngạc, tiến lên cẩn thận quan sát ở cự ly gần.
Ngạt cơ học ở trong án hình sự thật ra thường xuyên gặp, nhưng nguyên nhân tử vong đều là bị bóp chết hoặc xiết chết vân vân, bao gồm dìm chết ở trong.
Nhưng đặc thù tử vong của người chết, hiển nhiên đều không phù hợp.
Trừ khi là tình huống ngoài ý muốn gây nên tử vong bình thường, ví dụ như bệnh tật đường hô hấp cùng phổi.
Nhưng... cũng không thể chết an tường như vậy chứ.
Ngạt thở vốn rất đau đớn, luôn sẽ có chút phản ứng.
Điểm này Trần Ích cũng cảm thấy kỳ quái, tử vong bình thường trừ bỏ tim đột nhiên ngừng đập, thì nào có bình tĩnh như vậy.
"Cổ quái, cậu cảm thấy sao Trần Ích?" Chu Nghiệp Bân quay đầu.
Trần Ích thoáng trầm ngâm rồi nói: "Tử vong trong lúc ngủ cũng không phải không có khả năng phát sinh, giờ còn khó để nói, ít nhất phải tra Vương Lập Hoa có lịch sử bệnh tật hay không."
Chu Nghiệp Bân gật đầu: "Ừm."
"Đi, chúng ta đi xuống lầu hỏi mấy người kia một chút."
"Thư Du à, nếu thật sự tra không ra điểm gì đáng ngờ, trở về thị cục rồi nói sau, đến lúc đó chờ tôi thông báo."
Bên ngoài nhìn không ra cái gì, vậy chỉ có thể giải phẫu, bất quá cần được người nhà đồng ý.
Phương Thư Du: "Tốt Chu đội, để tôi xem lại."
Hai người rời khỏi hiện trường, quay trở về phòng khách lầu một.
Bốn người Hứa Xán yên lặng ngồi ở nơi đó, không nói gì với nhau, thở mạnh cũng không dám.
"Hiểu Hân, tra một chút người chết Vương Lập Hoa có lịch sử bệnh tật hay không."
Chu Nghiệp Bân vừa đi vừa nói.
Giang Hiểu Hân gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, đi vào nhà ăn lấy bàn ăn làm địa điểm làm việc lâm thời.
"Các vị, có người đột nhiên chết, cảnh sát cần điều tra rõ nguyên nhân, hy vọng mọi người phối hợp một chút."
Chu Nghiệp Bân đi tới trước mặt bốn người, chậm rãi mở miệng nói.
"Đầu tiên tôi muốn biết là, giữa mọi người có ai có cừu oán với người chết không?"
Vấn đề này, làm cho mấy người Hứa Xán nhìn nhau, vẻ mặt hoặc nhiều hoặc ít đều mang theo mất tự nhiên, nhưng không có ai lên tiếng.
Đợi một hồi, Chu Nghiệp Bân lặp lại: "Xin trả lời vấn đề."
Động cơ giết người là một khâu rất quan trọng, ở trước khi chưa biết nguyên nhân từ vong, thì có lẽ có thể xác định phương hướng điều tra.
Không khí yên tĩnh một hồi, Hứa Xán có chút chần chờ, lặng lẽ nhìn thoáng qua Viên Lợi Hào, nhỏ giọng nói: "Viên... Viên Lợi Hào, đoạn thời gian trước cậu không phải cực kỳ bất mãn với Vương Lập Hoa sao?"
Lời này vừa nói ra, tầm mắt mọi người dời đi, tập trung ở trên người Viên Lợi Hào.
Viên Lợi Hào lúc này biến sắc: "Hứa Xán cậu... ý của cậu là tôi giết Vương Lập Hoa? !"
Hứa Xán lẩm bẩm một câu: "Tôi cũng không có ý này, tôi chỉ trả lời câu hỏi của cảnh sát."
"Muốn nói có cừu oán, cậu hẳn là tính chứ?"
"Hơn nữa... hơn nữa rượu cũng là cậu mang đến."
Viên Lợi Hào nổi giận, cái này thật đúng là bạn thân mà, xảy ra chuyện thì thân ai nấy lo.
"Rượu ai cũng uống! Muốn nói có cừu oán, cậu không có sao? !" Hắn trầm giọng mở miệng.
Lời này làm cho đám người Chu Nghiệp Bân ngẩn ra, lại quay đầu nhìn về phía Hứa Xán.
"Sao lại thế?" Chu Nghiệp Bân truy hỏi.
Hai người lặng lẽ.
Chu Nghiệp Bân chỉ vào Viên Lợi Hào: "Anh nói."
Viên Lợi Hào bất đắc dĩ, đành phải mở miệng: "Tôi kết phường mở một công ty với Vương Lập Hoa, bởi vì chuyện làm ăn, quả thật có chút mâu thuẫn."
"Nhưng tôi không đến mức giết anh ta!"
"Anh ta chết có chỗ tốt gì với tôi? Anh ta là cổ đông lớn nhất!"
"Cho dù chết, cổ phần công ty cũng không phải của tôi!"
Chu Nghiệp Bân: "Vậy anh ta thì sao?"
Viên Lợi Hào liếc mắt nhìn Hứa Xán một cái rồi nói: "Trong nhà Hứa Xán cùng trong nhà Vương Lập Hoa đều là làm ăn về rượu, quan hệ là cạnh tranh lẫn nhau."
"Mấy năm gần đây, hẳn có xung đột trên tài nguyên."
"Vương Lập Hoa nếu chết, mới có lợi với hắn."
Lời này làm cho Hứa Xán không vui: "Anh không bệnh chứ Viên Lợi Hào! Công ty cũng không phải Vương Lập Hoa định đoạt, Vương Lập Hoa chết còn có cha của hắn!"
"Cho dù cha hắn chết, cũng còn người quản lí chuyên nghiệp! Có chỗ tốt nào chứ? ?"
"Nói đến tôi với Vương Lập Hoa quan hệ cũng không tệ, tôi có lý do gì giết anh ta?"
Hai người đối chọi gay gắt, không ai nhường ai.
Liên quan đến giết người, đổi là ai cũng đều sẽ kích động.
Chu Nghiệp Bân nhìn chằm chằm hai người một hồi, ánh mắt nhìn về phía Đinh Tư.
"Cô là bạn gái của Vương Lập Hoa?"
Đinh Tư không ngờ đối phương sẽ đột nhiên hỏi cô, vội vàng gật đầu: "Đúng đúng..."
Chu Nghiệp Bân: "Hai người bọn họ nói có thể tin không? Vương Lập Hoa có đề cập qua chuyện này với cô không?"
Đinh Tư do dự.
Chu Nghiệp Bân: "Liên quan đến mạng người, nói thẳng không cần bận tâm, cung cấp lời khai giả là trái pháp luật."
Nghe được lời này, Đinh Tư bất đắc dĩ: "Bọn họ... đều nói đúng."
"Viên Lợi Hào xác thực có mâu thuẫn với Vương Lập Hoa, tôi còn thấy qua bọn họ cãi nhau."
"Còn có Hứa Xán, có cạnh tranh lẫn nhau là không sai, hơn nữa Vương Lập Hoa ít nhiều tiếp nhận một ít làm ăn trong nhà, hắn chết là có lợi đối với Hứa Xán."
"Tình huống cụ thể tôi không rõ ràng cho lắm."
Lời này, làm cho Hứa Xán cùng Viên Lợi Hào sắc mặt trở nên có chút không dễ coi.
"Đinh Tư, muốn nói mâu thuẫn, cô không có sao?"
Nói chuyện là Viên Lợi Hào.
Đinh Tư bị dọa giật mình: "Anh nói cái gì vậy? !"
Viên Lợi Hào hừ lạnh: "Tôi có nghe Vương Lập Hoa đề cập tới, thường xuyên đánh chửi cô."
"Những lời như Nhà phải có nóc, là anh ta treo ở ngoài miệng."
"Cô dám nói là không có gì?"
Đinh Tư giọng điệu cứng lại: "Tôi..."
Cô có chút hoảng, đầu óc chợt xoay chuyển chỉ hướng Khương Phàm Lỗi: "Anh ta thì sao? Anh ta từng theo đuổi tôi, khẳng định có oán niệm đối với Vương Lập Hoa!"
"Còn có Trần Ích!"
"Hai lần gặp mặt gần đây, Vương Lập Hoa đều không mấy khách khí đối với Trần Ích, nói móc các loại, có phải cũng tính không? ?"
Mấy người tư duy có vẻ đơn giản, chỉ muốn rũ sạch quan hệ, không thèm nghĩ tới nếu Vương Lập Hoa chết là do bị giết, thật ra điều kiện gây án cực kỳ hà khắc.
Tiềm thức, cảm thấy Vương Lập Hoa là bị giết, nên đều đưa ra lựa chọn như vậy.
Thấy Đinh Tư đưa đầu mâu chỉ về phía mình, Khương Phàm Lỗi lúc này ngạc nhiên.
"Bệnh thần kinh mà!"
Khương Phàm Lỗi mắng.
Cái này có quan hệ gì tới hắn chứ?
Trần Ích lắc đầu thở dài, tiến lên ngồi xuống, mở miệng nói: "Được rồi, tôi cũng là người bị hiềm nghi được rồi chứ."
So ra mà nói, cái gọi là động cơ của hắn thực không hợp lý, nhưng quả thật tồn tại.
Rất nhiều người trừng mắt tất báo, luôn bởi vì một chuyện bé nhỏ không đáng kể, làm ra hành động thương tổn người khác.
Lúc này khuôn mặt Chu Nghiệp Bân run rẩy lên.
Tình huống gì vậy?
Toàn bộ đều là người bị hiềm nghi sao? !
Đều có mâu thuẫn, ăn no ở không còn mời tới nữa?
Pháp y cùng kiểm tra dấu vết đã bắt đầu công việc.
Tuy hiện giờ còn chưa rõ ràng cho lắm người chết là có bị giết hay không, nhưng kết luận vẫn đang ở trong điều tra.
Ví dụ như, chai nước khoáng ở trong thùng rác.
Đã có cảnh viên lấy ra, đặt ở trong túi vật chứng, chuẩn bị sau khi kết thúc khám nghiệm hiện trường thì mang về trong cục tiến hành kiểm tra đo lường.
Phương Thư Du lúc này mang bao tay, đang làm bước đầu kiểm tra đối với thi thể.
"Thế nào? Hiện tại có thể nhìn ra người chết thế nào không?"
Chu Nghiệp Bân đã đi tới, mở miệng hỏi.
Phương Thư Du không nói gì, sau khi cẩn thận kiểm tra mới nói: "Kỳ thi ban trụy tích đến có vẻ sớm, mặt cùng mô mí mắt có thể thấy được điểm xuất huyết dạng châm, còn có sưng rất nhỏ."
"Tạm thời chưa từ trên người tìm được vết thương khả nghi, cũng không có dấu hiệu trúng độc."
"Bước đầu phán đoán, hẳn là chết do ngạt cơ học."
Kết quả này, nhất trí với phán đoán của Trần Ích.
Kỳ trụy tích là một trong ba thời kì hình thành thi ban.
Ba thời kì, phân biệt là kỳ trụy tích, kỳ khuếch tán cùng kỳ thấm vào.
Mà một trong những đặc điểm tử vong do ngạt cơ học, là thi ban xuất hiện tương đối sớm.
Tử vong gây nên do thiếu dưỡng khí, sẽ khiến cho các mạch máu giãn ra, tăng cường tính thông thấu, máu không ngưng lưu thông, huyết sắc tố ở trạng thái hoàn nguyên.
Cho nên, ở sau khi chết do ngạt cơ học không lâu, có thể xuất hiện thi ban tương đối rộng khắp.
"Ngạt cơ học?"
Chu Nghiệp Bân kinh ngạc, tiến lên cẩn thận quan sát ở cự ly gần.
Ngạt cơ học ở trong án hình sự thật ra thường xuyên gặp, nhưng nguyên nhân tử vong đều là bị bóp chết hoặc xiết chết vân vân, bao gồm dìm chết ở trong.
Nhưng đặc thù tử vong của người chết, hiển nhiên đều không phù hợp.
Trừ khi là tình huống ngoài ý muốn gây nên tử vong bình thường, ví dụ như bệnh tật đường hô hấp cùng phổi.
Nhưng... cũng không thể chết an tường như vậy chứ.
Ngạt thở vốn rất đau đớn, luôn sẽ có chút phản ứng.
Điểm này Trần Ích cũng cảm thấy kỳ quái, tử vong bình thường trừ bỏ tim đột nhiên ngừng đập, thì nào có bình tĩnh như vậy.
"Cổ quái, cậu cảm thấy sao Trần Ích?" Chu Nghiệp Bân quay đầu.
Trần Ích thoáng trầm ngâm rồi nói: "Tử vong trong lúc ngủ cũng không phải không có khả năng phát sinh, giờ còn khó để nói, ít nhất phải tra Vương Lập Hoa có lịch sử bệnh tật hay không."
Chu Nghiệp Bân gật đầu: "Ừm."
"Đi, chúng ta đi xuống lầu hỏi mấy người kia một chút."
"Thư Du à, nếu thật sự tra không ra điểm gì đáng ngờ, trở về thị cục rồi nói sau, đến lúc đó chờ tôi thông báo."
Bên ngoài nhìn không ra cái gì, vậy chỉ có thể giải phẫu, bất quá cần được người nhà đồng ý.
Phương Thư Du: "Tốt Chu đội, để tôi xem lại."
Hai người rời khỏi hiện trường, quay trở về phòng khách lầu một.
Bốn người Hứa Xán yên lặng ngồi ở nơi đó, không nói gì với nhau, thở mạnh cũng không dám.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Hiểu Hân, tra một chút người chết Vương Lập Hoa có lịch sử bệnh tật hay không."
Chu Nghiệp Bân vừa đi vừa nói.
Giang Hiểu Hân gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, đi vào nhà ăn lấy bàn ăn làm địa điểm làm việc lâm thời.
"Các vị, có người đột nhiên chết, cảnh sát cần điều tra rõ nguyên nhân, hy vọng mọi người phối hợp một chút."
Chu Nghiệp Bân đi tới trước mặt bốn người, chậm rãi mở miệng nói.
"Đầu tiên tôi muốn biết là, giữa mọi người có ai có cừu oán với người chết không?"
Vấn đề này, làm cho mấy người Hứa Xán nhìn nhau, vẻ mặt hoặc nhiều hoặc ít đều mang theo mất tự nhiên, nhưng không có ai lên tiếng.
Đợi một hồi, Chu Nghiệp Bân lặp lại: "Xin trả lời vấn đề."
Động cơ giết người là một khâu rất quan trọng, ở trước khi chưa biết nguyên nhân từ vong, thì có lẽ có thể xác định phương hướng điều tra.
Không khí yên tĩnh một hồi, Hứa Xán có chút chần chờ, lặng lẽ nhìn thoáng qua Viên Lợi Hào, nhỏ giọng nói: "Viên... Viên Lợi Hào, đoạn thời gian trước cậu không phải cực kỳ bất mãn với Vương Lập Hoa sao?"
Lời này vừa nói ra, tầm mắt mọi người dời đi, tập trung ở trên người Viên Lợi Hào.
Viên Lợi Hào lúc này biến sắc: "Hứa Xán cậu... ý của cậu là tôi giết Vương Lập Hoa? !"
Hứa Xán lẩm bẩm một câu: "Tôi cũng không có ý này, tôi chỉ trả lời câu hỏi của cảnh sát."
"Muốn nói có cừu oán, cậu hẳn là tính chứ?"
"Hơn nữa... hơn nữa rượu cũng là cậu mang đến."
Viên Lợi Hào nổi giận, cái này thật đúng là bạn thân mà, xảy ra chuyện thì thân ai nấy lo.
"Rượu ai cũng uống! Muốn nói có cừu oán, cậu không có sao? !" Hắn trầm giọng mở miệng.
Lời này làm cho đám người Chu Nghiệp Bân ngẩn ra, lại quay đầu nhìn về phía Hứa Xán.
"Sao lại thế?" Chu Nghiệp Bân truy hỏi.
Hai người lặng lẽ.
Chu Nghiệp Bân chỉ vào Viên Lợi Hào: "Anh nói."
Viên Lợi Hào bất đắc dĩ, đành phải mở miệng: "Tôi kết phường mở một công ty với Vương Lập Hoa, bởi vì chuyện làm ăn, quả thật có chút mâu thuẫn."
"Nhưng tôi không đến mức giết anh ta!"
"Anh ta chết có chỗ tốt gì với tôi? Anh ta là cổ đông lớn nhất!"
"Cho dù chết, cổ phần công ty cũng không phải của tôi!"
Chu Nghiệp Bân: "Vậy anh ta thì sao?"
Viên Lợi Hào liếc mắt nhìn Hứa Xán một cái rồi nói: "Trong nhà Hứa Xán cùng trong nhà Vương Lập Hoa đều là làm ăn về rượu, quan hệ là cạnh tranh lẫn nhau."
"Mấy năm gần đây, hẳn có xung đột trên tài nguyên."
"Vương Lập Hoa nếu chết, mới có lợi với hắn."
Lời này làm cho Hứa Xán không vui: "Anh không bệnh chứ Viên Lợi Hào! Công ty cũng không phải Vương Lập Hoa định đoạt, Vương Lập Hoa chết còn có cha của hắn!"
"Cho dù cha hắn chết, cũng còn người quản lí chuyên nghiệp! Có chỗ tốt nào chứ? ?"
"Nói đến tôi với Vương Lập Hoa quan hệ cũng không tệ, tôi có lý do gì giết anh ta?"
Hai người đối chọi gay gắt, không ai nhường ai.
Liên quan đến giết người, đổi là ai cũng đều sẽ kích động.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chu Nghiệp Bân nhìn chằm chằm hai người một hồi, ánh mắt nhìn về phía Đinh Tư.
"Cô là bạn gái của Vương Lập Hoa?"
Đinh Tư không ngờ đối phương sẽ đột nhiên hỏi cô, vội vàng gật đầu: "Đúng đúng..."
Chu Nghiệp Bân: "Hai người bọn họ nói có thể tin không? Vương Lập Hoa có đề cập qua chuyện này với cô không?"
Đinh Tư do dự.
Chu Nghiệp Bân: "Liên quan đến mạng người, nói thẳng không cần bận tâm, cung cấp lời khai giả là trái pháp luật."
Nghe được lời này, Đinh Tư bất đắc dĩ: "Bọn họ... đều nói đúng."
"Viên Lợi Hào xác thực có mâu thuẫn với Vương Lập Hoa, tôi còn thấy qua bọn họ cãi nhau."
"Còn có Hứa Xán, có cạnh tranh lẫn nhau là không sai, hơn nữa Vương Lập Hoa ít nhiều tiếp nhận một ít làm ăn trong nhà, hắn chết là có lợi đối với Hứa Xán."
"Tình huống cụ thể tôi không rõ ràng cho lắm."
Lời này, làm cho Hứa Xán cùng Viên Lợi Hào sắc mặt trở nên có chút không dễ coi.
"Đinh Tư, muốn nói mâu thuẫn, cô không có sao?"
Nói chuyện là Viên Lợi Hào.
Đinh Tư bị dọa giật mình: "Anh nói cái gì vậy? !"
Viên Lợi Hào hừ lạnh: "Tôi có nghe Vương Lập Hoa đề cập tới, thường xuyên đánh chửi cô."
"Những lời như Nhà phải có nóc, là anh ta treo ở ngoài miệng."
"Cô dám nói là không có gì?"
Đinh Tư giọng điệu cứng lại: "Tôi..."
Cô có chút hoảng, đầu óc chợt xoay chuyển chỉ hướng Khương Phàm Lỗi: "Anh ta thì sao? Anh ta từng theo đuổi tôi, khẳng định có oán niệm đối với Vương Lập Hoa!"
"Còn có Trần Ích!"
"Hai lần gặp mặt gần đây, Vương Lập Hoa đều không mấy khách khí đối với Trần Ích, nói móc các loại, có phải cũng tính không? ?"
Mấy người tư duy có vẻ đơn giản, chỉ muốn rũ sạch quan hệ, không thèm nghĩ tới nếu Vương Lập Hoa chết là do bị giết, thật ra điều kiện gây án cực kỳ hà khắc.
Tiềm thức, cảm thấy Vương Lập Hoa là bị giết, nên đều đưa ra lựa chọn như vậy.
Thấy Đinh Tư đưa đầu mâu chỉ về phía mình, Khương Phàm Lỗi lúc này ngạc nhiên.
"Bệnh thần kinh mà!"
Khương Phàm Lỗi mắng.
Cái này có quan hệ gì tới hắn chứ?
Trần Ích lắc đầu thở dài, tiến lên ngồi xuống, mở miệng nói: "Được rồi, tôi cũng là người bị hiềm nghi được rồi chứ."
So ra mà nói, cái gọi là động cơ của hắn thực không hợp lý, nhưng quả thật tồn tại.
Rất nhiều người trừng mắt tất báo, luôn bởi vì một chuyện bé nhỏ không đáng kể, làm ra hành động thương tổn người khác.
Lúc này khuôn mặt Chu Nghiệp Bân run rẩy lên.
Tình huống gì vậy?
Toàn bộ đều là người bị hiềm nghi sao? !
Đều có mâu thuẫn, ăn no ở không còn mời tới nữa?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro