Hệ thống phù trợ
Vũ Minh Thần
2024-05-22 20:51:01
- Thiếu gia, người đã tỉnh rồi đó ạ? Người không sao chứ!
Trước mặt Lạc Thiên Phong là một thiếu nữ, tuổi ước chừng mười lăm, mười sáu tuổi. Thiếu nữ này mặc trang phục người hầu, cùng trang phục của hắn không khác là bao, đều cũ kĩ nhàu nát, thiếu nữ nhìn kĩ toát lên vẻ thanh tú rung động lòng người, đôi mắt sáng ngời đang nhìn hắn.
- Lạc Tử Hy, ta không sao, chỉ là ta đang thực sự đói
Thiên Phong vừa dứt lời, thân hình nhỏ nhắn kia đã từ bếp lao ra, trên tay nàng là mấy chiếc bánh bao và một món ăn mặn.
- Thiếu gia, người ăn chút đi ạ. Đồ ăn này rất sạch sẽ, lão gia nãy có mang cho người.
Thiếu nữ nhìn Lạc Thiên Phong thấp giọng nói, ánh mắt toát lên vẻ dịu dàng, ngữ điệu lại pha chút áy náy
- Cũng tại nô tì vô dụng, không ngăn được đám người kia hành hung thiếu gia
- Không phải lỗi của nàng, đừng tự trách, ta sẽ không để nàng sau này phải khổ, mà từ giờ, cũng không cần phải gọi ta là thiếu gia, gọi là công tử đi.
Nhìn ánh mắt của thiếu nữ, Lạc Thiên Phong cũng không thể nhịn lại được mà mắt phủ một tầng sương. Tử Hy từ nhỏ là côi nhi, lớn hơn hắn hai tuổi, được mẫu thân hắn mang về chăm sóc. Cũng vì vậy, mà nàng khăng khăng một mực với vị thiếu gia phế vật này. Kiếp trước hắn ngoài tài sản của ba mẹ ra, cũng không được một ai quan tâm, có lẽ, xuyên qua một khắc này, cũng là thiên ý, ông trời muốn bù đắp cho hắn.Nhìn dáng người nhỏ nhắn kia, Thiên Phong hắn âm thầm thề với trời, kiếp này sẽ không để nàng phải chịu khổ.
- Thiếu.. thiếu gia, à không, công tử, người nhanh ăn đi kẻo nguội.
Nhìn Lạc Thiên Phong, thiếu nữ ánh mắt hạnh phúc cười nói.
Lạc Thiên Phong quả thật đói bụng, hắn ăn như bỏ đói ba ngày. Tuy vậy, Lạc Thiên Phong vẫn tỉ mỉ hỏi lại vị thiếu nữ như hoa như ngọc
- Tử Hy, nàng cũng ăn một chút đi, ta biết nàng cũng chưa ăn gì. Ăn nốt hai cái bánh bao này đi. Ta phải đi tẩy rửa, thân thể toàn mùi hôi tanh
Là vị con riêng của đại trưởng lão, đặc ân duy nhất mà hắn nhận được có lẽ là được ban cho một tiểu viện nhỏ, tuy hơi cũ, nhưng vẫn hơn đám nô bộc của gia tộc.
- Thật là trẻ con...
Vừa tẩy rửa, vừa ngắm chính bản thân trong mặt nước. Trước mắt hắn là một khuôn mặt non nớt của tuổi mười bốn.
- Không ngờ tên này lại có một bộ túi da tốt như vậy. Ta con mẹ nó, thật là đẹp trai...
Ngắm nhìn chính mình, Lạc Thiên Phong vừa cười vừa nói, dáng người cao gầy, màu da lúa mạch, ngũ quan đầy đặn, tinh xảo. Đặc biệt hai đôi mắt sáng hữu thần.Tắm rửa xong, ngồi trên giường mộc cũ, Lạc Thiên Phong tự lẩm bẩm một mình:
- Xem ra phải tính đến chuyện tương lai, ài, linh căn phế tạp, không thể tu linh, cơ thể yếu ớt đến đáng thương, không thể tu võ...
Lạc Thiên Phong tự hiểu lấy mình, lấy tình trạng của hắn lúc này, muốn tu võ, quả thực người si nói mộng, muốn tu linh, kinh mạch đứt đoạn, thôi, không cần phải nói tới.
- Vì cái gì, người ta xuyên qua, không làm vương làm tướng thì cũng là đỉnh cấp thiên tài. Mà ta, mẹ nó, ngay cả người hầu còn đánh không lại.
- 90%, 95%, 99%.... Ting! Hệ thống Hồng Mông hoàn tất dung hợp. Ký chủ nhận được một gói quà chào mừng...
Trong khi còn đang mải suy tính về tương lai, một giọng nói cơ giới vang lên trong đầu hắn.
- Cái quỷ gì? Hệ thống? Quà? Nhân phẩm bạo phát rồi à?
Khi còn đang lơ mơ như người trên trời, một giọng nói tiếp tục đánh tan suy nghĩ của hắn:
- Chủ nhân!
- Hả? Lại gì nữa đây
Trước mắt Lạc Thiên Phong, một tiểu tinh linh bé bằng bàn tay, đang bay lơ lửng trước mặt hắn, cúi người hành lễ.
- Ngươi là...
- Thưa chủ nhân, ta là khí linh của hệ thống, chủ nhân được hệ thông chọn trúng, ta sẽ đồng hành cùng chủ nhân trên con đường trở thành cường giả.
Tiểu tinh linh vừa nói, vừa xoay người bay bay quanh hắn
- Không cần xưng ta chủ nhân gì gì đó, nghe thật ngứa tai, gọi ta là công tử đi. Với lại, nàng có tên không?
- Mời công tử ban tên!
Lạc Thiên Phong nghĩ một hồi, tiểu tinh linh toàn thân một bộ y phục màu lam, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn...
- Vậy thì gọi nàng là Lạc Sương đi.
- Đa tạ công tử ban tên, Sương nhi sẽ giới thiệu về Hồng Mông hệ thống cho công tử.
Hồng Mông hệ thống, không biết ai tạo ra, không biết vì sao xuất hiện, là một hệ thống giúp chủ nhân trở thành tuyệt thế cường giả. Hiện tại hệ thống chỉ có hai công năng đang mở: thông tin ký chủ, cửa hàng.
- Ting! Hoàn tất quá trình quét thông tin ký chủ.
Khi Sương nhi còn đang thao thao bất tuyệt về hệ thống, Lạc Thiên Phong chợt nghe được tiếng máy móc của hệ thống vang lên.
- Sương nhi, nàng có nghe thấy không?
- Dạ thưa công tử, hệ thống sẽ thực hiện quét thân thể của công tử để cung cấp cho công tử về thông tin của mình ạ. Công tử có thể thử ra lệnh trong tâm thức: thông tin bản thân là có thể xem xét.
Trước mặt Lạc Thiên Phong là một thiếu nữ, tuổi ước chừng mười lăm, mười sáu tuổi. Thiếu nữ này mặc trang phục người hầu, cùng trang phục của hắn không khác là bao, đều cũ kĩ nhàu nát, thiếu nữ nhìn kĩ toát lên vẻ thanh tú rung động lòng người, đôi mắt sáng ngời đang nhìn hắn.
- Lạc Tử Hy, ta không sao, chỉ là ta đang thực sự đói
Thiên Phong vừa dứt lời, thân hình nhỏ nhắn kia đã từ bếp lao ra, trên tay nàng là mấy chiếc bánh bao và một món ăn mặn.
- Thiếu gia, người ăn chút đi ạ. Đồ ăn này rất sạch sẽ, lão gia nãy có mang cho người.
Thiếu nữ nhìn Lạc Thiên Phong thấp giọng nói, ánh mắt toát lên vẻ dịu dàng, ngữ điệu lại pha chút áy náy
- Cũng tại nô tì vô dụng, không ngăn được đám người kia hành hung thiếu gia
- Không phải lỗi của nàng, đừng tự trách, ta sẽ không để nàng sau này phải khổ, mà từ giờ, cũng không cần phải gọi ta là thiếu gia, gọi là công tử đi.
Nhìn ánh mắt của thiếu nữ, Lạc Thiên Phong cũng không thể nhịn lại được mà mắt phủ một tầng sương. Tử Hy từ nhỏ là côi nhi, lớn hơn hắn hai tuổi, được mẫu thân hắn mang về chăm sóc. Cũng vì vậy, mà nàng khăng khăng một mực với vị thiếu gia phế vật này. Kiếp trước hắn ngoài tài sản của ba mẹ ra, cũng không được một ai quan tâm, có lẽ, xuyên qua một khắc này, cũng là thiên ý, ông trời muốn bù đắp cho hắn.Nhìn dáng người nhỏ nhắn kia, Thiên Phong hắn âm thầm thề với trời, kiếp này sẽ không để nàng phải chịu khổ.
- Thiếu.. thiếu gia, à không, công tử, người nhanh ăn đi kẻo nguội.
Nhìn Lạc Thiên Phong, thiếu nữ ánh mắt hạnh phúc cười nói.
Lạc Thiên Phong quả thật đói bụng, hắn ăn như bỏ đói ba ngày. Tuy vậy, Lạc Thiên Phong vẫn tỉ mỉ hỏi lại vị thiếu nữ như hoa như ngọc
- Tử Hy, nàng cũng ăn một chút đi, ta biết nàng cũng chưa ăn gì. Ăn nốt hai cái bánh bao này đi. Ta phải đi tẩy rửa, thân thể toàn mùi hôi tanh
Là vị con riêng của đại trưởng lão, đặc ân duy nhất mà hắn nhận được có lẽ là được ban cho một tiểu viện nhỏ, tuy hơi cũ, nhưng vẫn hơn đám nô bộc của gia tộc.
- Thật là trẻ con...
Vừa tẩy rửa, vừa ngắm chính bản thân trong mặt nước. Trước mắt hắn là một khuôn mặt non nớt của tuổi mười bốn.
- Không ngờ tên này lại có một bộ túi da tốt như vậy. Ta con mẹ nó, thật là đẹp trai...
Ngắm nhìn chính mình, Lạc Thiên Phong vừa cười vừa nói, dáng người cao gầy, màu da lúa mạch, ngũ quan đầy đặn, tinh xảo. Đặc biệt hai đôi mắt sáng hữu thần.Tắm rửa xong, ngồi trên giường mộc cũ, Lạc Thiên Phong tự lẩm bẩm một mình:
- Xem ra phải tính đến chuyện tương lai, ài, linh căn phế tạp, không thể tu linh, cơ thể yếu ớt đến đáng thương, không thể tu võ...
Lạc Thiên Phong tự hiểu lấy mình, lấy tình trạng của hắn lúc này, muốn tu võ, quả thực người si nói mộng, muốn tu linh, kinh mạch đứt đoạn, thôi, không cần phải nói tới.
- Vì cái gì, người ta xuyên qua, không làm vương làm tướng thì cũng là đỉnh cấp thiên tài. Mà ta, mẹ nó, ngay cả người hầu còn đánh không lại.
- 90%, 95%, 99%.... Ting! Hệ thống Hồng Mông hoàn tất dung hợp. Ký chủ nhận được một gói quà chào mừng...
Trong khi còn đang mải suy tính về tương lai, một giọng nói cơ giới vang lên trong đầu hắn.
- Cái quỷ gì? Hệ thống? Quà? Nhân phẩm bạo phát rồi à?
Khi còn đang lơ mơ như người trên trời, một giọng nói tiếp tục đánh tan suy nghĩ của hắn:
- Chủ nhân!
- Hả? Lại gì nữa đây
Trước mắt Lạc Thiên Phong, một tiểu tinh linh bé bằng bàn tay, đang bay lơ lửng trước mặt hắn, cúi người hành lễ.
- Ngươi là...
- Thưa chủ nhân, ta là khí linh của hệ thống, chủ nhân được hệ thông chọn trúng, ta sẽ đồng hành cùng chủ nhân trên con đường trở thành cường giả.
Tiểu tinh linh vừa nói, vừa xoay người bay bay quanh hắn
- Không cần xưng ta chủ nhân gì gì đó, nghe thật ngứa tai, gọi ta là công tử đi. Với lại, nàng có tên không?
- Mời công tử ban tên!
Lạc Thiên Phong nghĩ một hồi, tiểu tinh linh toàn thân một bộ y phục màu lam, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn...
- Vậy thì gọi nàng là Lạc Sương đi.
- Đa tạ công tử ban tên, Sương nhi sẽ giới thiệu về Hồng Mông hệ thống cho công tử.
Hồng Mông hệ thống, không biết ai tạo ra, không biết vì sao xuất hiện, là một hệ thống giúp chủ nhân trở thành tuyệt thế cường giả. Hiện tại hệ thống chỉ có hai công năng đang mở: thông tin ký chủ, cửa hàng.
- Ting! Hoàn tất quá trình quét thông tin ký chủ.
Khi Sương nhi còn đang thao thao bất tuyệt về hệ thống, Lạc Thiên Phong chợt nghe được tiếng máy móc của hệ thống vang lên.
- Sương nhi, nàng có nghe thấy không?
- Dạ thưa công tử, hệ thống sẽ thực hiện quét thân thể của công tử để cung cấp cho công tử về thông tin của mình ạ. Công tử có thể thử ra lệnh trong tâm thức: thông tin bản thân là có thể xem xét.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro