Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi
Bộ đồ uống trà
Lâu Tinh Ngâm Loại
2024-11-11 23:11:09
Vệ hoàng hậu không tức giận mà chỉ lành lạnh nhìn thoáng qua hắn, phân
phó thị nữ bên người, "Ngọc Nghiên! Tam điện hạ cử chỉ điên rồ, truyền ý chỉ của bổn cung, giam giữ hắn trong cung Y Đức, không có ý chỉ của bổn cung, không được rời khỏi cung Y Đức nửa bước!"
"Nô tỳ tuân chỉ."
Thị nữ Ngọc Nghiên gật đầu lĩnh mệnh.
"Sao vậy? Lời nói của nhi thân khiến tâm của mẫu hậu đau đớn sao? Nhi thần không có cử chỉ điên rồ, người duy nhất có cử chỉ điên rồ ở đây chính là người!"
Tam điện hạ hét to với Vệ hoàng hậu.
Bất quá, cuối cùng hắn cũng bị thị vệ đưa xuống, cung Y Đức lại khôi phục sự thanh bình vốn có.
Nửa canh giờ sau, thị nữ Ngọc Nghiên tiến vào, báo cáo với Vệ hoàng hậu, "Khởi bẩm hoàng hậu nương nương, Tam điện hạ đã uống một bát thuốc an thân, đã ngủ rồi ạ."
"Ta biết rồi, đêm nay Hoàng thượng ngủ ở đâu?"
"Hoàng thượng đến cung Băng Vân, nghe Băng phi niệm kinh một canh giờ thì quay về cung Vĩnh Môn nghỉ ngơi."
"Đến cung Băng Vân?"
Vệ hoàng hậu lẩm nhẩm câu này một lần nữa, cuối cũng cũng không nói gì, chỉ phất phất tay với thị nữ Ngọc Nghiên.
Sau khi đã cho thị nữ lui xuống, Vệ hoàng hậu ngồi trong điện, lâm vào trầm tư.
...
Ngày hôm sau.
Trời quang, mây tạnh.
Bên ngoài cửa sổ là một khung caảnh đầy băng tuyết, dưới mái hiên còn đọng lại những giọt nước đã đóng băng.
Tích Tiểu Mộng đã an bài xe ngựa xong, giúp Qúy Như Yên và Lạc Thuấn Thần rời đi.
Đương nhiên, vũ kỹ Hướng Y Ninh được chọn cũng đi theo Qúy Như Yên đến thành Độc Hiết.
Dọc đường đi, Qúy Như Yên không có thời gian xem phong cảnh, tất cả thời gian nàng đều hướng dẫn vũ kỹ và tâm pháp cho Hướng Y Ninh, sau đó cũng chọn một chút lễ vật cho hai bên.
Lần này ra mắt Trấn quốc tướng quân Hứa Tử Minh, ngoại tổ phụ của Lạc Thuấn Thần, nàng muốn chọn một lễ vật thật tốt.
Tặng vàng ngọc, quá tầm thường!
Tặng đao kiếm, quá nhiều sát khí, hơn nữa hắn cũng cao tuổi rồi, đao kiếm cũng giống vai vóc bình thường!
Trái lo, phải nghĩ, càng nghĩ càng rối rắm, nhiều ngày rồi mà vẫn không biết nên tặng gì.
"Hướng tỷ tỷ, tỷ nói nên tặng lão gia cái gì đây?"
"Tốt nhất nên tặng ngọc kỳ, không thì một bộ trà cụ."
Hướng Y Ninh không thèm nâng mí mắt, nói thẳng.
Đúng rồi!
Bộ trà cụ!
Tại sao nàng không nghĩ đến cái này từ trước chứ?
Qúy Như Yên không nhịn được vỗ vỗ đầu một cái, trí nhớ nàng càng ngày càng kém a, rõ ràng Lạc Thuấn Thần pha trà cũng có một bộ trà cụ. Phải chọn một bộ thật tốt mới được.
Nha đầu Linh Tinh kia thật ra chỉ pha trà cho vui nhưng lại cất chứa không ít bảo bối trong Ngạo Thế Bảo.
Thôi kệ đi, tối lén lấy một bộ thật tốt, sau đó đưa cho Hứa lão gia.
Từ Đôn Nhạc Châu đến thành Độc Hiết, lộ trình mất khoảng hai ngày.
Thời điểm đến phủ Trấn quốc tướng quân, trước cửa lớn đã có vài hạ nhân đứng chờ để nghênh đón.
Kẻ đầu lĩnh đã bị Lạc Thuấn Thần xử phạt, phái Ám Nô tới phủ Trấn quốc tướng quân.
Năm nay Ám Nô đã hai mươi tuổi rồi, nếu chỉ là một vị tiểu thư bình thường thì cũng đã được bao nhiêu người cầu hôn rồi.
Chỉ là trong giang hồ, nàng được Lạc Thuấn Thần huấn luyện trở thành một nữ sát thủ, không thể so sánh với những tiểu thư bình thường được.
Sau khi Lạc Thuấn Thần xuống ngựa liền đi về phía xe ngựa của Qúy Như Yên, đỡ nàng xuống xe.
Ám Nô đi ở phía sau, mâu quang chợt lóe, cũng tiến lên để đỡ Qúy Như Yên, nhưng lại bị Lạc Thuấn Thần ngăn cản, "Phòng đã được chuẩn bị chưa?"
Ám Nô cúi đầu, thanh âm lạnh lẽo, "Nô tỳ đã an bài thỏa đáng rồi.”
"Ngoại tổ phụ ta đang ở đâu?"
"Lão tướng quân đang chờ ngài trong phủ cùng với Sở lão tiên sinh."
Qúy Như Yên nghe vậy, chân mày khẽ nhếch lên, nói vậy là sư huynh và Tuyết nhi đã ở trong phủ rồi!
"Nô tỳ tuân chỉ."
Thị nữ Ngọc Nghiên gật đầu lĩnh mệnh.
"Sao vậy? Lời nói của nhi thân khiến tâm của mẫu hậu đau đớn sao? Nhi thần không có cử chỉ điên rồ, người duy nhất có cử chỉ điên rồ ở đây chính là người!"
Tam điện hạ hét to với Vệ hoàng hậu.
Bất quá, cuối cùng hắn cũng bị thị vệ đưa xuống, cung Y Đức lại khôi phục sự thanh bình vốn có.
Nửa canh giờ sau, thị nữ Ngọc Nghiên tiến vào, báo cáo với Vệ hoàng hậu, "Khởi bẩm hoàng hậu nương nương, Tam điện hạ đã uống một bát thuốc an thân, đã ngủ rồi ạ."
"Ta biết rồi, đêm nay Hoàng thượng ngủ ở đâu?"
"Hoàng thượng đến cung Băng Vân, nghe Băng phi niệm kinh một canh giờ thì quay về cung Vĩnh Môn nghỉ ngơi."
"Đến cung Băng Vân?"
Vệ hoàng hậu lẩm nhẩm câu này một lần nữa, cuối cũng cũng không nói gì, chỉ phất phất tay với thị nữ Ngọc Nghiên.
Sau khi đã cho thị nữ lui xuống, Vệ hoàng hậu ngồi trong điện, lâm vào trầm tư.
...
Ngày hôm sau.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trời quang, mây tạnh.
Bên ngoài cửa sổ là một khung caảnh đầy băng tuyết, dưới mái hiên còn đọng lại những giọt nước đã đóng băng.
Tích Tiểu Mộng đã an bài xe ngựa xong, giúp Qúy Như Yên và Lạc Thuấn Thần rời đi.
Đương nhiên, vũ kỹ Hướng Y Ninh được chọn cũng đi theo Qúy Như Yên đến thành Độc Hiết.
Dọc đường đi, Qúy Như Yên không có thời gian xem phong cảnh, tất cả thời gian nàng đều hướng dẫn vũ kỹ và tâm pháp cho Hướng Y Ninh, sau đó cũng chọn một chút lễ vật cho hai bên.
Lần này ra mắt Trấn quốc tướng quân Hứa Tử Minh, ngoại tổ phụ của Lạc Thuấn Thần, nàng muốn chọn một lễ vật thật tốt.
Tặng vàng ngọc, quá tầm thường!
Tặng đao kiếm, quá nhiều sát khí, hơn nữa hắn cũng cao tuổi rồi, đao kiếm cũng giống vai vóc bình thường!
Trái lo, phải nghĩ, càng nghĩ càng rối rắm, nhiều ngày rồi mà vẫn không biết nên tặng gì.
"Hướng tỷ tỷ, tỷ nói nên tặng lão gia cái gì đây?"
"Tốt nhất nên tặng ngọc kỳ, không thì một bộ trà cụ."
Hướng Y Ninh không thèm nâng mí mắt, nói thẳng.
Đúng rồi!
Bộ trà cụ!
Tại sao nàng không nghĩ đến cái này từ trước chứ?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Qúy Như Yên không nhịn được vỗ vỗ đầu một cái, trí nhớ nàng càng ngày càng kém a, rõ ràng Lạc Thuấn Thần pha trà cũng có một bộ trà cụ. Phải chọn một bộ thật tốt mới được.
Nha đầu Linh Tinh kia thật ra chỉ pha trà cho vui nhưng lại cất chứa không ít bảo bối trong Ngạo Thế Bảo.
Thôi kệ đi, tối lén lấy một bộ thật tốt, sau đó đưa cho Hứa lão gia.
Từ Đôn Nhạc Châu đến thành Độc Hiết, lộ trình mất khoảng hai ngày.
Thời điểm đến phủ Trấn quốc tướng quân, trước cửa lớn đã có vài hạ nhân đứng chờ để nghênh đón.
Kẻ đầu lĩnh đã bị Lạc Thuấn Thần xử phạt, phái Ám Nô tới phủ Trấn quốc tướng quân.
Năm nay Ám Nô đã hai mươi tuổi rồi, nếu chỉ là một vị tiểu thư bình thường thì cũng đã được bao nhiêu người cầu hôn rồi.
Chỉ là trong giang hồ, nàng được Lạc Thuấn Thần huấn luyện trở thành một nữ sát thủ, không thể so sánh với những tiểu thư bình thường được.
Sau khi Lạc Thuấn Thần xuống ngựa liền đi về phía xe ngựa của Qúy Như Yên, đỡ nàng xuống xe.
Ám Nô đi ở phía sau, mâu quang chợt lóe, cũng tiến lên để đỡ Qúy Như Yên, nhưng lại bị Lạc Thuấn Thần ngăn cản, "Phòng đã được chuẩn bị chưa?"
Ám Nô cúi đầu, thanh âm lạnh lẽo, "Nô tỳ đã an bài thỏa đáng rồi.”
"Ngoại tổ phụ ta đang ở đâu?"
"Lão tướng quân đang chờ ngài trong phủ cùng với Sở lão tiên sinh."
Qúy Như Yên nghe vậy, chân mày khẽ nhếch lên, nói vậy là sư huynh và Tuyết nhi đã ở trong phủ rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro