Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi
Mở ra tầng thứ...
Lâu Tinh Ngâm Loại
2024-11-11 23:11:09
Edit + beta: Mạn Nguyệt
Cho dù kẻ tham ăn muốn truy đuổi cũng không còn kịp nữa bởi vì Quý Như Yên đã biến mất không còn tăm hơi ở trước mặt bọn chúng.
Tiểu gia hỏa này cũng không phải là đầu đất, nó là Thượng Cổ thú, làm gì có chuyện một chút kiến thức cũng không biết.
Rất nhanh nó liền hiểu ra, chủ nhân có không gian dị thế. Nghĩ đến đây, tiểu gia hỏa đã hưng phấn lên nhiều, nó lựa chọn chủ nhân, thật sự là ngang bước cố chấp.
Thế là nó ngoan ngoãn đợi ở một bên, thật tâm thật ý chờ Quý Như Yên.
Quý Như Yên tiến vào không gian Liệt Diễm của mình, nàng đưa mắt nhìn không gian rộng rãi mênh mông. Những năm gần đây, nàng cũng không vào đây trồng thêm thứ gì, cảm giác có chút đơn độc.
Ngoại trừ những thứ hiếm lạ như nhân sâm, Linh Chi thì chẳng có gì đáng giá để nhìn ngắm.
Bây giờ nàng tới gieo hạt giống ngũ độc, không biết phải mất bao lâu đây.
Tìm một khối đất trống, thận trọng gieo hạt ở trên mặt đất, sau đó nàng đi tới bên hồ xách một thùng nước lớn rồi tưới xuống.
Không biết có phải nàng tưới quá nhiều nước hay không, kết quả là dường như hạt giống ngũ độc này bị kích thích mạnh, vươn mầm mọc nhanh, sau đó đàn áp hoa cỏ, chỉ trong một lúc đã vươn cao mười mấy mét. Quý Như Yên sợ hết hồn, trước mắt chính là quái vật khổng lồ, nàng phải làm thế nào mới lấy ra được đây.?
Bụi cây kia uống nước Linh Hồ Tiên, có thể đã có linh căn, nó bắt đầu phát triển trên mảnh đất này, bành trướng thế lực của mình.
Tiếp theo đó, Quý Như Yên nhìn thấy cây ngũ độc bắt đầu kết quả, có điều lúc quả kia lớn lên còn cao to hơn so với một ngôi nhà cao tầng.
Ánh sáng vàng óng ánh phát ra trong không gian thật rực rỡ, giống như ánh sáng của thái dương vậy.
Quý Như Yên giật giật khóe miệng của mình, nàng ngước đầu nhìn cây ngũ độc đang cao hơn một trăm mét kia. Còn quả ngũ độc lớn như vậy, làm sao nàng ăn cho được.
Thôi được rồi, nàng đi tìm một vị trí khác quanh gốc cây vậy.
Lần này, nàng chú tâm hơn, không dám dùng nguyên một thùng nước Linh Hồ Tiên tưới cho nó nữa, nàng chỉ lấy tay vẫy vẫy vài giọt nước mà thôi.
Cuối cùng, cây ngũ độc cũng phát triển bình thường.
Nàng quan sát một lúc lâu, cũng không thấy chỗ nào không bình thường, quái vật khổng lồ không xuất hiện, Qúy Như Yên mới nhẹ nhàng thở ra. Nàng đem mấy hạt giống còn lại gieo vào đất và tưới nước cho chúng.
Dưới sự trợ giúp của nước Linh Hồ Tiên, Quý Như Yên mới có thể thu hoạch được quả của cây ngũ độc trăm năm.
Lúc thu hoạch, quả lớn vừa hái xuống thì quả nhỏ bắt đầu lớn lên, Quý Như Yên nhìn rất vui vẻ.
Không gian này còn có tác dụng như thế, đến bây giờ nàng mới biết được. Sau khi sống lại, tuy rằng biết được mình có không gian tùy thân nghịch thiên này nhưng nàng chưa bao giờ biết đến giá trị của nó để sử dụng cho tốt.
Đang lúc vui mừng, một âm thanh lãnh lót truyền đến: "Chúc mừng ngươi đã mở ra cấp thứ nhất của Tiểu Thiên thế giới."
Một câu như vậy, nàng cảm giác bầu trời đang tối sầm bỗng nhiên sáng rực hẳn.
Nàng cảm nhận thấy không gian tùy thân của mình có chút quái lạ, vì vậy nàng lập tức phi thân lên trên ngọn cây ngũ đọc, sau đó đưa mắt nhìn bốn phía, chỉ là khi dừng tầm mắt lại bên này, nàng bỗng giật mình.
Bởi vì nàng phát hiện trong không gian xuất hiện một tòa núi lửa.
Trời ạ!
Đây chính là núi lửa, một khi núi lửa phun trào thì chẳng phải nàng và không gian bảo bối của mình sẽ tiêu sao?
Thật là biết hãm hại người!
Nàng lại phân tích cẩn thận một chút, ngọn núi lửa này khá thấp, cho dù có phun trào thì dung nham sẽ không gây ảnh hưởng gì đi.
Cho dù kẻ tham ăn muốn truy đuổi cũng không còn kịp nữa bởi vì Quý Như Yên đã biến mất không còn tăm hơi ở trước mặt bọn chúng.
Tiểu gia hỏa này cũng không phải là đầu đất, nó là Thượng Cổ thú, làm gì có chuyện một chút kiến thức cũng không biết.
Rất nhanh nó liền hiểu ra, chủ nhân có không gian dị thế. Nghĩ đến đây, tiểu gia hỏa đã hưng phấn lên nhiều, nó lựa chọn chủ nhân, thật sự là ngang bước cố chấp.
Thế là nó ngoan ngoãn đợi ở một bên, thật tâm thật ý chờ Quý Như Yên.
Quý Như Yên tiến vào không gian Liệt Diễm của mình, nàng đưa mắt nhìn không gian rộng rãi mênh mông. Những năm gần đây, nàng cũng không vào đây trồng thêm thứ gì, cảm giác có chút đơn độc.
Ngoại trừ những thứ hiếm lạ như nhân sâm, Linh Chi thì chẳng có gì đáng giá để nhìn ngắm.
Bây giờ nàng tới gieo hạt giống ngũ độc, không biết phải mất bao lâu đây.
Tìm một khối đất trống, thận trọng gieo hạt ở trên mặt đất, sau đó nàng đi tới bên hồ xách một thùng nước lớn rồi tưới xuống.
Không biết có phải nàng tưới quá nhiều nước hay không, kết quả là dường như hạt giống ngũ độc này bị kích thích mạnh, vươn mầm mọc nhanh, sau đó đàn áp hoa cỏ, chỉ trong một lúc đã vươn cao mười mấy mét. Quý Như Yên sợ hết hồn, trước mắt chính là quái vật khổng lồ, nàng phải làm thế nào mới lấy ra được đây.?
Bụi cây kia uống nước Linh Hồ Tiên, có thể đã có linh căn, nó bắt đầu phát triển trên mảnh đất này, bành trướng thế lực của mình.
Tiếp theo đó, Quý Như Yên nhìn thấy cây ngũ độc bắt đầu kết quả, có điều lúc quả kia lớn lên còn cao to hơn so với một ngôi nhà cao tầng.
Ánh sáng vàng óng ánh phát ra trong không gian thật rực rỡ, giống như ánh sáng của thái dương vậy.
Quý Như Yên giật giật khóe miệng của mình, nàng ngước đầu nhìn cây ngũ độc đang cao hơn một trăm mét kia. Còn quả ngũ độc lớn như vậy, làm sao nàng ăn cho được.
Thôi được rồi, nàng đi tìm một vị trí khác quanh gốc cây vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lần này, nàng chú tâm hơn, không dám dùng nguyên một thùng nước Linh Hồ Tiên tưới cho nó nữa, nàng chỉ lấy tay vẫy vẫy vài giọt nước mà thôi.
Cuối cùng, cây ngũ độc cũng phát triển bình thường.
Nàng quan sát một lúc lâu, cũng không thấy chỗ nào không bình thường, quái vật khổng lồ không xuất hiện, Qúy Như Yên mới nhẹ nhàng thở ra. Nàng đem mấy hạt giống còn lại gieo vào đất và tưới nước cho chúng.
Dưới sự trợ giúp của nước Linh Hồ Tiên, Quý Như Yên mới có thể thu hoạch được quả của cây ngũ độc trăm năm.
Lúc thu hoạch, quả lớn vừa hái xuống thì quả nhỏ bắt đầu lớn lên, Quý Như Yên nhìn rất vui vẻ.
Không gian này còn có tác dụng như thế, đến bây giờ nàng mới biết được. Sau khi sống lại, tuy rằng biết được mình có không gian tùy thân nghịch thiên này nhưng nàng chưa bao giờ biết đến giá trị của nó để sử dụng cho tốt.
Đang lúc vui mừng, một âm thanh lãnh lót truyền đến: "Chúc mừng ngươi đã mở ra cấp thứ nhất của Tiểu Thiên thế giới."
Một câu như vậy, nàng cảm giác bầu trời đang tối sầm bỗng nhiên sáng rực hẳn.
Nàng cảm nhận thấy không gian tùy thân của mình có chút quái lạ, vì vậy nàng lập tức phi thân lên trên ngọn cây ngũ đọc, sau đó đưa mắt nhìn bốn phía, chỉ là khi dừng tầm mắt lại bên này, nàng bỗng giật mình.
Bởi vì nàng phát hiện trong không gian xuất hiện một tòa núi lửa.
Trời ạ!
Đây chính là núi lửa, một khi núi lửa phun trào thì chẳng phải nàng và không gian bảo bối của mình sẽ tiêu sao?
Thật là biết hãm hại người!
Nàng lại phân tích cẩn thận một chút, ngọn núi lửa này khá thấp, cho dù có phun trào thì dung nham sẽ không gây ảnh hưởng gì đi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro