Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi

Nửa đường cướp...

Lâu Tinh Ngâm Loại

2024-11-11 23:11:09

Lãnh Văn Bách bị hỏi câu này, sửng sốt một chút

Gặp ba tầm mắt đều dừng lại ở trên người hắn, vội vàng giải thích: "Cô nương đừng hiểu lầm, ta chỉ là muốn hỏi một chút, vì cái gì ngươi cùng dì có oán khí lớn như vậy? Ta nhớ rõ lúc trước ta ở Dị quốc hoàng thất, cũng chưa từng gặp qua ngươi"

Qúy Như Yên cười lạnh: "Hoàng thất? Ta không quan tâm. Về phần dì của ngươi có thật sự đắc tội với ta hay không, vậy phải đến Thương Vân sơn trang một chuyến"

"Này..."

"Đủ rồi! Ta không muốn cùng ngươi nói lời vô nghĩa! Thất Sát, Linh Tinh lên ngựa. Chúng ta lập tức đến Thương Vân sơn trang"

"Dạ!"

Mau chóng thu dọn đồ đạc, nhanh chóng phi ngựa rời đi, chỉ để lại một mình Lãnh Văn Bách ở lại chỗ này

Qúy Như Yên từ trước đến này không phải là người tốt, nàng tự nhận có thể cứu người, nhưng không có nghĩa là nói cứu người ta một mạng, sẽ phụ trách chiếu cố đối phương mãi cho đến khi thương thế khỏi hẳn

Nàng không phải nhà từ thiện, không phải lúc nào cũng rảnh rỗi xen vào việc của người khác

Nàng làm hết thảy, đều vì là người nhà mà thôi

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nếu không vì mẫu thân, nàng quả quyết sẽ không đến Dị quốc cùng bất cứ người nào có mối quan hệ

Cho dù là Tĩnh phi nương nương từng nói, phụ thân của nàng chính là bệ hạ Dị quốc Bùi Khê, nàng như trước vẫn thờ ơ

Đơn giản, phụ thân là ai, nàng cũng không cần

Nhiều năm như vậy, phụ thân tồn tại, đối với nàng mà nói, sớm đã không có cũng được

Lại có, nàng không cho là Bùi Khê sẽ mang đến cho mình thật nhiều chỗ tốt

Chỉ cần những người này không mang đến phiền toái cho nàng, nàng nghĩ phải thắp hương kính phật cảm ơn rồi!

Bình minh ba người đã đến Thương Vân sơn trang

Thương Vân sơn trang ngự trên một tòa núi cao, kiến trung mạnh mẽ khí phách. Làm cho người ta thấy giống một con giao long trên ngọn núi

Qúy Như Yên vừa đến chân núi, liền nghe thấy có tiếng vó ngựa phía sau

Không cần nàng chỉ thị, mọi người đã tìm kiếm chỗ ẩn nấp tốt

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ba người đều nhảy lên đại thụ, hình thành một hình tam giác, chuẩn bị chặn đánh

Tiếng vó ngựa càng ngày càng tới gần, Qúy Như Yên thấy người đi đầu một thân y phục màu lam, bên hông có một cây cung dài

Người mặc y phục màu lam một bên chạy đi, phía sau hai con ngựa kéo một tấm bảng dài, tấm bảng được bịt kín một tầng vải trắng mỏng, nhìn không rõ đó là cái gì

Qúy Như Yên đánh giá thứ đằng sau hai con ngựa, đại khái có thể khẳng định, đó chính là quan tài của mẫu thân

Nàng ngắt một lá cây, dùng nội lực thâm hậu, công kích những người nơi đây, hai con ngựa của loạn đao khách hoảng loạn không thôi

Nàng vừa động thủ, Linh Tinh nhiều năm hợp tác, biết mình nên làm cái gì, tiểu thư vừa động thủ nàng lập tức lôi hai đầu con ngựa

Vung lên mã tiễn, quất vào hai con ngựa kéo theo quan tài đi

Thình lình xảy ra biến cố, làm cho nhóm loạn đao khách phản ứng không kịp, đợi đến khi kịp phản ứng, Linh Tinh đã điều khiển con ngựa cách xa năm thước

"Gan cẩu thật lớn, dám đoạt đồ của chúng ta! Lão tử tiễn ngươi về tây thiên!"

Thấy mình vất vả lắm mới đem về được vật này, nửa đường lại bị người khác cướp đi, điều này làm cho thủ lĩnh áo lam giận dữ, giơ lên loạn đao, hướng Qúy Như Yên đánh tới!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi

Số ký tự: 0