Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi
Phượng thiếu gi...
Lâu Tinh Ngâm Loại
2024-11-11 23:11:09
"Ta biết đối phương sẽ không buông tha,
nhưng ta cũng không phải là người dễ chọc, hai người kia hợp tác, ta
nhất định sẽ cho các nàng sống không bằng chết!"
Đúng vậy, đáp án trong tờ giấy kia, chính là Trần hoàng hậu cùng hoàng hậu Ti U quốc liên thủ hợp tác, mới có chuyện đêm nay huyết tẩy Phượng Thiên phủ phát sinh
Không thể không nói, Trần hoàng hậu thủ đoạn quả nhiên hảo, hạ độc mẫu thân của mình, hơn nữa ngay cả người Phượng Thiên phủ cũng không tha!
Lão hổ không phát uy, thật đúng là để người khác xem thường nàng là mèo bệnh sao
Lac Thuấn Thần nhìn nàng cười đến quỷ dị, bình tĩnh đánh giá, chỉ cảm thấy tiểu cô nương này, thật đúng là không giống người thường
"Vậy ngươi định như thế nào?"
Qúy Như Yên cười lạnh lùng: "Nếu Trần hoàng hậu cùng hoàng hậu Ti U quốc hợp tác, ta đây tự nhiên phải tiễn đi trợ thủ đắc lực của nàng"
Lạc Thuấn Thần tán thưởng nhìn nàng một cái: "Ý của ngươi, là muốn tham gia vào hoàng quyền chi tranh sao?"
"Không phải là ta muốn, mà là ta bị người khác ép buộc. Không phải sao? Một khi đã như vậy, ta sao lại không làm cho Uyển quý phi cùng hoàng hậu tranh chấp, sau đó mình đứng ở một bên ngư ông đắc lợi đâu?"
"Tuy là nghĩ như vậy, nhưng để làm được cũng khó khăn. Một khi tân hoàng đế đăng cơ, nếu không phải minh quân, sẽ làm cho bách tính lâm phải cảnh nước sôi lửa bỏng. Ngươi sẽ không muốn lấy bách tính ra đùa rỡn chứ?"
Qúy Như Yên lắc đầu: "Yên tâm đi ta sẽ không làm vậy. Chỉ cần thời gian ba tháng, ta có thể giải quyết xong việc này"
"Ba tháng?"
"Đúng vậy"
"Ta đây mỏi mắt mong chờ nga"
Lạc Thuấn Thần nhìn bộ dạng kia của nàng, không biết vì cái gì, tâm tình cũng trở lên vui sướng
Qúy Như Yên mỉm cười: "Bất quá, ta cần có ngươi hỗ trợ. Tỷ như hiện tại, ta hi vọng người Phượng Thiên phủ rời đi Ti U quốc. Ta nghĩ cần một tháng, ta sẽ làm cho Từ Ân biểu ca đem toàn bộ dược trong hiệu thuốc bắc bán ra, đợi tân hoàng đế đăng cơ, sẽ mở lại hiệu thuốc bắc ở trên Ti U quốc"
"Phượng đại thiếu gia thích ngươi"
Lạc Thuấn Thần ánh mắt có chút quái dị
Qúy Như Yên nhìn chằm chằm hắn: "Ta cũng thích Từ Ân biểu ca, bởi vì hắn chính là thân nhân của ta"
Câu nói này, làm cho sắc mặt Lạc Thuấn Thần thay đổi nhiều lần, tiếp theo chính tâm tư nở hoa
Ý của nàng, nàng chỉ coi Phượng Từ Ân là biểu ca, những thứ khác đều không có
Nói chuyện một lúc, liền quay trở về nghỉ ngơi
Hôm sau sắc trời u ám, mưa rơi tí tách
Vừa tẩy trừ xong mùi máu trong phủ, Tuyết Sương viện Qúy Như Yên nhìn chằm chằm Phượng Như Tuyết, vẻ mặt lộ ra cưng chiều
Phượng Như Tuyết từ đêm hôm qua đến giờ đã được Sở Lam Thiên cho uống Trầm Thụy Hương
Chỉ một khắc nữa nàng sẽ tỉnh lại
Linh Tinh từ bên ngoài bưng đồ ăn sáng tiến vào, đặt ở trên bàn
Đồ ăn sáng thập phần phong phú, có sủi cảo nhân tôm, thịt bò viên, bánh bao, miến xào, một đĩa hoa quả lớn, còn có hai bát sữa đậu nành
"Tiểu thư đồ ăn sáng đã chuẩn bị tốt"
Linh Tinh xoa xoa mồ hôi trên trán, nói
"Đã biết, ngươi nghỉ ngơi đi"
"Dạ"
Linh Tinh rời đi không bao lâu, trên giường Phượng Như Tuyết cũng chầm chậm mở mắt, mơ mơ màng màng thấy được tỷ tỷ thân yêu của mình, liền mau chóng tiến lên, thẳng tắp ôm Qúy Như Yên, hai mắt có chút đỏ ửng, thanh âm mang theo giọng mũi: "Tỷ tỷ! Tuyết Nhi nhớ ngươi!"
Đúng vậy, đáp án trong tờ giấy kia, chính là Trần hoàng hậu cùng hoàng hậu Ti U quốc liên thủ hợp tác, mới có chuyện đêm nay huyết tẩy Phượng Thiên phủ phát sinh
Không thể không nói, Trần hoàng hậu thủ đoạn quả nhiên hảo, hạ độc mẫu thân của mình, hơn nữa ngay cả người Phượng Thiên phủ cũng không tha!
Lão hổ không phát uy, thật đúng là để người khác xem thường nàng là mèo bệnh sao
Lac Thuấn Thần nhìn nàng cười đến quỷ dị, bình tĩnh đánh giá, chỉ cảm thấy tiểu cô nương này, thật đúng là không giống người thường
"Vậy ngươi định như thế nào?"
Qúy Như Yên cười lạnh lùng: "Nếu Trần hoàng hậu cùng hoàng hậu Ti U quốc hợp tác, ta đây tự nhiên phải tiễn đi trợ thủ đắc lực của nàng"
Lạc Thuấn Thần tán thưởng nhìn nàng một cái: "Ý của ngươi, là muốn tham gia vào hoàng quyền chi tranh sao?"
"Không phải là ta muốn, mà là ta bị người khác ép buộc. Không phải sao? Một khi đã như vậy, ta sao lại không làm cho Uyển quý phi cùng hoàng hậu tranh chấp, sau đó mình đứng ở một bên ngư ông đắc lợi đâu?"
"Tuy là nghĩ như vậy, nhưng để làm được cũng khó khăn. Một khi tân hoàng đế đăng cơ, nếu không phải minh quân, sẽ làm cho bách tính lâm phải cảnh nước sôi lửa bỏng. Ngươi sẽ không muốn lấy bách tính ra đùa rỡn chứ?"
Qúy Như Yên lắc đầu: "Yên tâm đi ta sẽ không làm vậy. Chỉ cần thời gian ba tháng, ta có thể giải quyết xong việc này"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ba tháng?"
"Đúng vậy"
"Ta đây mỏi mắt mong chờ nga"
Lạc Thuấn Thần nhìn bộ dạng kia của nàng, không biết vì cái gì, tâm tình cũng trở lên vui sướng
Qúy Như Yên mỉm cười: "Bất quá, ta cần có ngươi hỗ trợ. Tỷ như hiện tại, ta hi vọng người Phượng Thiên phủ rời đi Ti U quốc. Ta nghĩ cần một tháng, ta sẽ làm cho Từ Ân biểu ca đem toàn bộ dược trong hiệu thuốc bắc bán ra, đợi tân hoàng đế đăng cơ, sẽ mở lại hiệu thuốc bắc ở trên Ti U quốc"
"Phượng đại thiếu gia thích ngươi"
Lạc Thuấn Thần ánh mắt có chút quái dị
Qúy Như Yên nhìn chằm chằm hắn: "Ta cũng thích Từ Ân biểu ca, bởi vì hắn chính là thân nhân của ta"
Câu nói này, làm cho sắc mặt Lạc Thuấn Thần thay đổi nhiều lần, tiếp theo chính tâm tư nở hoa
Ý của nàng, nàng chỉ coi Phượng Từ Ân là biểu ca, những thứ khác đều không có
Nói chuyện một lúc, liền quay trở về nghỉ ngơi
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hôm sau sắc trời u ám, mưa rơi tí tách
Vừa tẩy trừ xong mùi máu trong phủ, Tuyết Sương viện Qúy Như Yên nhìn chằm chằm Phượng Như Tuyết, vẻ mặt lộ ra cưng chiều
Phượng Như Tuyết từ đêm hôm qua đến giờ đã được Sở Lam Thiên cho uống Trầm Thụy Hương
Chỉ một khắc nữa nàng sẽ tỉnh lại
Linh Tinh từ bên ngoài bưng đồ ăn sáng tiến vào, đặt ở trên bàn
Đồ ăn sáng thập phần phong phú, có sủi cảo nhân tôm, thịt bò viên, bánh bao, miến xào, một đĩa hoa quả lớn, còn có hai bát sữa đậu nành
"Tiểu thư đồ ăn sáng đã chuẩn bị tốt"
Linh Tinh xoa xoa mồ hôi trên trán, nói
"Đã biết, ngươi nghỉ ngơi đi"
"Dạ"
Linh Tinh rời đi không bao lâu, trên giường Phượng Như Tuyết cũng chầm chậm mở mắt, mơ mơ màng màng thấy được tỷ tỷ thân yêu của mình, liền mau chóng tiến lên, thẳng tắp ôm Qúy Như Yên, hai mắt có chút đỏ ửng, thanh âm mang theo giọng mũi: "Tỷ tỷ! Tuyết Nhi nhớ ngươi!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro