Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi
Thợ mộc khéo lé...
Lâu Tinh Ngâm Loại
2024-11-11 23:11:09
Qúy Như Yên cầm bản vẽ trên tay đi tìm Hải thúc
Hải thúc năm nay chừng bốn mươi tuổi, bởi vì một mắt bị hỏng, cho nên gọi là Độc Nhãn Long
Độc Nhãn Long ở trong Tặc Vương trại nổi danh thợ mộc khéo léo
Qúy Như Yên đi tới phòng của Hải thúc: "Hải thúc, Hải thúc, người ở đâu?"
Trong phòng truyền đến thanh âm khàn khàn: "Ai a?"
"Hải thúc! Là ta, ta tới tìm người muốn nhờ người làm cho thứ này"
Qúy Như Yên nghe được trong phòng có tiếng nói, liền chạy vào phòng, muốn đưa bản vẽ cho Hải thúc
Độc Nhãn Long Hải thúc nhìn thoáng qua Qúy Như Yên, tiểu cô nương này đối đãi với hắn thập phần khách khí, cho dù người khác gọi hắn là Độc Nhãn Long, nhưng tiểu cô nương này vẫn cung kính gọi hắn một tiếng Hải thúc
"Nguyên lại là khách quý của trại chủ, tiểu cô nương, ngươi muốn ta giúp chuyện gì?"
Trong tay Hải thúc cầm một bào mộc, trên tóc vẫn còn dính vụn gỗ
Qúy Như Yên vừa thấy hắn vội vàng đưa cho hắn bản vẽ của Lạc Thuấn Thần: "Hải thúc, người xem một chút, có thể làm giúp ta hay không, nếu có gì không hiểu cứ hỏi ta"
Hải thúc nhìn bức vẽ tỉ mỉ cũng thấy rõ được vài phần
Hỏi ra mấy câu hỏi, Qúy Như Yên đều giải đáp cho hắn
"Tiểu cô nương, thứ này cần hai ngày mới có thể làm xong"
"Không thành vấn đề, vậy hai ngày sau ta sẽ trở lại! Hải thúc lúc đó người chắc chắn phải hoàn thành"
"Yên tâm đi, tiểu cô nương, Độc Nhãn Long ta tại Tặc Vương trại vẫn là có danh dự"
Qúy Như Yên để bản vẽ ở chỗ Hải thúc, cao hứng rời đi
Về đến phòng, phát hiện Quân Tử Đường và Lạc Thuấn Thần đang đứng cùng nhau
Lạc Thuấn Thần rót cho Quân Tử Đường một chén trà, hai người địa phương khác không đến, lại đến đúng phòng của nàng thưởng trà thật là ngoài ý muốn
"Đường nhị ca như thế nào đến đây?"
Quân Tử Đường uống một chén trà rồi mới lên tiếng: "Đại ca truyền tin tức nói Yến vương thế tử đã đến Viễn Đông, bởi vì Yến vương thế tử hôn mê bất tỉnh, nên không biết phải xuống tay như thế nào"
Qúy Như Yên nghe xong cười đến quỷ dị: "Trại chủ Kha Long của Kha Long trại đã gặp hộ quốc công hay chưa?"
"Chưa. Bất quá thu được tin tức đêm nay hắn sẽ đến"
"Vậy ngươi nói Nguyệt đại ca động thủ, tối nay ta sẽ cùng hắn hội hợp!"
"Ngươi cũng đi?"
Quân Tử Đường có chút kinh ngạc
Qúy Như Yên khó hiểu nhìn hắn: "Như thế nào? Đường nhị ca có ý kiến gì sao?"
"Không. Ta đây sẽ an bài, đêm nay chúng ta cùng đến"
"Hảo, phiền toái nhị ca"
Qúy Như Yên hướng hắn gật đầu, sau đó Quân Tử Đường mau chóng rời đi
Lạc Thuấn Thần một bên nhìn Qúy Như Yên: "Kỳ thật đêm nay là cũng không cần thiết phải tham gia, vì cái gì phải đến?"
Qúy Như Yên sờ liên tử bên hông, nói: "Hộ quốc công Cốc Quân, chưa chắc sẽ giao ra ba mươi vạn đại quân kia. Nếu hắn không chịu nói binh phù ở chỗ nào, như vậy cho dù giết chết hắn không phải đều vô nghĩa sao? Binh sĩ cũng chỉ nghe theo lệnh người có binh phù trong tay"
"Ta đây cùng đi với nàng"
"Ngươi? Ngươi trong người không có võ công, theo ta làm cái gì? Nói không chừng còn làm vướng tay vướng chân"
Lời của nàng cũng không làm cho Lạc Thuấn Thần tức giận, hắn ngược lại chỉ nở nụ cười: "Nếu ta biết binh phù kia ở đâu?"
Hải thúc năm nay chừng bốn mươi tuổi, bởi vì một mắt bị hỏng, cho nên gọi là Độc Nhãn Long
Độc Nhãn Long ở trong Tặc Vương trại nổi danh thợ mộc khéo léo
Qúy Như Yên đi tới phòng của Hải thúc: "Hải thúc, Hải thúc, người ở đâu?"
Trong phòng truyền đến thanh âm khàn khàn: "Ai a?"
"Hải thúc! Là ta, ta tới tìm người muốn nhờ người làm cho thứ này"
Qúy Như Yên nghe được trong phòng có tiếng nói, liền chạy vào phòng, muốn đưa bản vẽ cho Hải thúc
Độc Nhãn Long Hải thúc nhìn thoáng qua Qúy Như Yên, tiểu cô nương này đối đãi với hắn thập phần khách khí, cho dù người khác gọi hắn là Độc Nhãn Long, nhưng tiểu cô nương này vẫn cung kính gọi hắn một tiếng Hải thúc
"Nguyên lại là khách quý của trại chủ, tiểu cô nương, ngươi muốn ta giúp chuyện gì?"
Trong tay Hải thúc cầm một bào mộc, trên tóc vẫn còn dính vụn gỗ
Qúy Như Yên vừa thấy hắn vội vàng đưa cho hắn bản vẽ của Lạc Thuấn Thần: "Hải thúc, người xem một chút, có thể làm giúp ta hay không, nếu có gì không hiểu cứ hỏi ta"
Hải thúc nhìn bức vẽ tỉ mỉ cũng thấy rõ được vài phần
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hỏi ra mấy câu hỏi, Qúy Như Yên đều giải đáp cho hắn
"Tiểu cô nương, thứ này cần hai ngày mới có thể làm xong"
"Không thành vấn đề, vậy hai ngày sau ta sẽ trở lại! Hải thúc lúc đó người chắc chắn phải hoàn thành"
"Yên tâm đi, tiểu cô nương, Độc Nhãn Long ta tại Tặc Vương trại vẫn là có danh dự"
Qúy Như Yên để bản vẽ ở chỗ Hải thúc, cao hứng rời đi
Về đến phòng, phát hiện Quân Tử Đường và Lạc Thuấn Thần đang đứng cùng nhau
Lạc Thuấn Thần rót cho Quân Tử Đường một chén trà, hai người địa phương khác không đến, lại đến đúng phòng của nàng thưởng trà thật là ngoài ý muốn
"Đường nhị ca như thế nào đến đây?"
Quân Tử Đường uống một chén trà rồi mới lên tiếng: "Đại ca truyền tin tức nói Yến vương thế tử đã đến Viễn Đông, bởi vì Yến vương thế tử hôn mê bất tỉnh, nên không biết phải xuống tay như thế nào"
Qúy Như Yên nghe xong cười đến quỷ dị: "Trại chủ Kha Long của Kha Long trại đã gặp hộ quốc công hay chưa?"
"Chưa. Bất quá thu được tin tức đêm nay hắn sẽ đến"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Vậy ngươi nói Nguyệt đại ca động thủ, tối nay ta sẽ cùng hắn hội hợp!"
"Ngươi cũng đi?"
Quân Tử Đường có chút kinh ngạc
Qúy Như Yên khó hiểu nhìn hắn: "Như thế nào? Đường nhị ca có ý kiến gì sao?"
"Không. Ta đây sẽ an bài, đêm nay chúng ta cùng đến"
"Hảo, phiền toái nhị ca"
Qúy Như Yên hướng hắn gật đầu, sau đó Quân Tử Đường mau chóng rời đi
Lạc Thuấn Thần một bên nhìn Qúy Như Yên: "Kỳ thật đêm nay là cũng không cần thiết phải tham gia, vì cái gì phải đến?"
Qúy Như Yên sờ liên tử bên hông, nói: "Hộ quốc công Cốc Quân, chưa chắc sẽ giao ra ba mươi vạn đại quân kia. Nếu hắn không chịu nói binh phù ở chỗ nào, như vậy cho dù giết chết hắn không phải đều vô nghĩa sao? Binh sĩ cũng chỉ nghe theo lệnh người có binh phù trong tay"
"Ta đây cùng đi với nàng"
"Ngươi? Ngươi trong người không có võ công, theo ta làm cái gì? Nói không chừng còn làm vướng tay vướng chân"
Lời của nàng cũng không làm cho Lạc Thuấn Thần tức giận, hắn ngược lại chỉ nở nụ cười: "Nếu ta biết binh phù kia ở đâu?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro