Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi
Ý tốt
Lâu Tinh Ngâm Loại
2024-11-11 23:11:09
Qúy Như Yên nghĩ nghĩ: "Đúng rồi, ta còn chút việc chưa thể quay trở về Thịnh kinh, ngươi an bài thi thể hộ quốc công trở về đi. Ta khoảng ba ngày nữa sẽ trở lại"
"Hảo"
Thế tử Phù Nhạc Thánh gật gật đầu
Lạc Thuấn Thần nghe vậy, nhíu lại đầu mày, sợ là Qúy Như Yên muốn nhanh chóng đến hồ băng, tìm cái động không biết tên kia
Thiên tiên ngọc lộ, nàng nhất định phải có được
Quân Tử Đường là người thông minh, lập tức hiểu rõ, cũng không nói thêm cái gì
Qúy Như Yên bên ngoài phòng ngự, vẫn tiếp tục dặn dò thế tử Phù Nhạc Thánh phải luôn luôn chú ý. Sau đó mới cùng đoàn người Nguyệt Như Hỏa rời khỏi quân doanh
Về tới Tặc Vương trại
Lữ Nương lúc này cũng đã khỏe lại, vừa thấy được Qúy Như Yên liền nhiệt tình đi đến: "Như Yên muội muội, các người cuối cùng cũng trở về"
"Lữ đại tẩu, ngươi thân mình không tốt, đêm khuya gió lớn, như thế nào còn đến phòng bếp làm đồ ăn khuya cho chúng ta làm gì?"
Qúy Như Yên oán trách nàng vài câu, nhưng cũng không nói quá nặng lời
Dù sao Lữ Nương cũng là có hảo tâm
Nguyệt Như Hỏa cười cười: "Lữ Nương là thích Như Yên muội muội, muội muội ngươi cũng đừng trách móc nàng. Lữ Nương ở sơn trại này cũng không có nhiều bằng hữu, cũng là Như Yên muội muội không chê phiền, mới nguyện ý bồi nàng"
"Nguyệt đại ca nói lời này ta không thích nghe nga, Lữ đại tẩu chính là một mỹ nhân, đợi Đường nhị ca lấy được về hoa chu sa, ta sẽ giúp Lữ đại tẩu chữa bệnh. Ngày sau hai thế giới của các người, làm sao còn có sự tồn tại của của ta đâu!"
Qúy Như Yên bĩu môi đi đến trên bàn
"Tốt lắm, tốt lắm, đừng nói nhiều nữa, mau ngồi xuống đi"
Lữ Nương nói mọi người ngồi xuống, múc cho bọn họ mỗi người một chén cháo thịt lớn, rồi vài cái bánh bao
Qúy Như Yên ăn một cái bánh báo, uống cháo xong, đang định đi ngủ thì Quân Tử Đường lại gọi nàng lại: "Như Yên muội, có thể nói chuyện với ta một lúc không?"
"A? Được!"
Qúy Như Yên vốn tưởng rằng là Lạc Thuấn Thần, không nghĩ tới lại là Quân Tử Đường
Đi theo Quân Tử Đường đến thư phòng, hắn đi đến giá sách, sau đó rút ra một cuốn sách, trong cuốn sách đó hé ra một tấm bản đồ làm bằng da
"Tấm bản đồ này, có lẽ hữu dụng đối với ngươi"
Quân Tử Đường nói như vậy
Qúy Như Yên tiếp nhận tấm bàn đồ kia, phát hiện trên bản đồ vẽ đúng là hồ băng
"Bản đồ này..."
Quân Tử Đường cười cười: "Bản đồ này là mấy năm tâm huyết của ta, lúc trước cùng đại ca phát hiện động kia, liền một lòng nghĩ đến như thế nào lấy được thiên tiên ngọc lộ. Hiện giờ bệnh của đại tẩu cũng có cách chữa trị, tấm bản đồ này đối với ta và đại ca cũng không cần thiết, nên muốn đưa cho muội"
"Nguyên lại là đồ không cần mới cho ta"
Qúy Như Yên mở tấm bản đồ trong tay ra, miệng bất mãn
Quân Tử Đường thấy nàng chiếm được tiện nghi nhưng vẫn làm ra bộ dạng ngoan cố đến cùng
Không khỏi thở dài một tiếng: "Ngươi muốn ba ngày sau đến hồ băng, ngươi yên tâm đến lúc đó ta cùng đại ca sẽ đi với ngươi. Nhưng có một điều ta muốn nhắc ngươi, Qủy Hoàng huynh trên người không có nội lực, mang theo hắn chỉ sợ là gánh nặng. Một khi nảy sinh ra tình huống xấu, ví dụ như giao long xuất hiện, đến lúc đó chỉ sợ khó đối phó"
Lời của hắn xuất phát từ thực tâm, cũng không mang theo một chút bất công gì
Qúy Như Yên cầm trong tay tấm bản đồ, biết Quân Tử Đường nói rất đúng
Nhưng nếu như nói ra việc này, nhiều ít cũng sẽ đả kích đến lòng tự trọng của hắn
"Hảo"
Thế tử Phù Nhạc Thánh gật gật đầu
Lạc Thuấn Thần nghe vậy, nhíu lại đầu mày, sợ là Qúy Như Yên muốn nhanh chóng đến hồ băng, tìm cái động không biết tên kia
Thiên tiên ngọc lộ, nàng nhất định phải có được
Quân Tử Đường là người thông minh, lập tức hiểu rõ, cũng không nói thêm cái gì
Qúy Như Yên bên ngoài phòng ngự, vẫn tiếp tục dặn dò thế tử Phù Nhạc Thánh phải luôn luôn chú ý. Sau đó mới cùng đoàn người Nguyệt Như Hỏa rời khỏi quân doanh
Về tới Tặc Vương trại
Lữ Nương lúc này cũng đã khỏe lại, vừa thấy được Qúy Như Yên liền nhiệt tình đi đến: "Như Yên muội muội, các người cuối cùng cũng trở về"
"Lữ đại tẩu, ngươi thân mình không tốt, đêm khuya gió lớn, như thế nào còn đến phòng bếp làm đồ ăn khuya cho chúng ta làm gì?"
Qúy Như Yên oán trách nàng vài câu, nhưng cũng không nói quá nặng lời
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dù sao Lữ Nương cũng là có hảo tâm
Nguyệt Như Hỏa cười cười: "Lữ Nương là thích Như Yên muội muội, muội muội ngươi cũng đừng trách móc nàng. Lữ Nương ở sơn trại này cũng không có nhiều bằng hữu, cũng là Như Yên muội muội không chê phiền, mới nguyện ý bồi nàng"
"Nguyệt đại ca nói lời này ta không thích nghe nga, Lữ đại tẩu chính là một mỹ nhân, đợi Đường nhị ca lấy được về hoa chu sa, ta sẽ giúp Lữ đại tẩu chữa bệnh. Ngày sau hai thế giới của các người, làm sao còn có sự tồn tại của của ta đâu!"
Qúy Như Yên bĩu môi đi đến trên bàn
"Tốt lắm, tốt lắm, đừng nói nhiều nữa, mau ngồi xuống đi"
Lữ Nương nói mọi người ngồi xuống, múc cho bọn họ mỗi người một chén cháo thịt lớn, rồi vài cái bánh bao
Qúy Như Yên ăn một cái bánh báo, uống cháo xong, đang định đi ngủ thì Quân Tử Đường lại gọi nàng lại: "Như Yên muội, có thể nói chuyện với ta một lúc không?"
"A? Được!"
Qúy Như Yên vốn tưởng rằng là Lạc Thuấn Thần, không nghĩ tới lại là Quân Tử Đường
Đi theo Quân Tử Đường đến thư phòng, hắn đi đến giá sách, sau đó rút ra một cuốn sách, trong cuốn sách đó hé ra một tấm bản đồ làm bằng da
"Tấm bản đồ này, có lẽ hữu dụng đối với ngươi"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quân Tử Đường nói như vậy
Qúy Như Yên tiếp nhận tấm bàn đồ kia, phát hiện trên bản đồ vẽ đúng là hồ băng
"Bản đồ này..."
Quân Tử Đường cười cười: "Bản đồ này là mấy năm tâm huyết của ta, lúc trước cùng đại ca phát hiện động kia, liền một lòng nghĩ đến như thế nào lấy được thiên tiên ngọc lộ. Hiện giờ bệnh của đại tẩu cũng có cách chữa trị, tấm bản đồ này đối với ta và đại ca cũng không cần thiết, nên muốn đưa cho muội"
"Nguyên lại là đồ không cần mới cho ta"
Qúy Như Yên mở tấm bản đồ trong tay ra, miệng bất mãn
Quân Tử Đường thấy nàng chiếm được tiện nghi nhưng vẫn làm ra bộ dạng ngoan cố đến cùng
Không khỏi thở dài một tiếng: "Ngươi muốn ba ngày sau đến hồ băng, ngươi yên tâm đến lúc đó ta cùng đại ca sẽ đi với ngươi. Nhưng có một điều ta muốn nhắc ngươi, Qủy Hoàng huynh trên người không có nội lực, mang theo hắn chỉ sợ là gánh nặng. Một khi nảy sinh ra tình huống xấu, ví dụ như giao long xuất hiện, đến lúc đó chỉ sợ khó đối phó"
Lời của hắn xuất phát từ thực tâm, cũng không mang theo một chút bất công gì
Qúy Như Yên cầm trong tay tấm bản đồ, biết Quân Tử Đường nói rất đúng
Nhưng nếu như nói ra việc này, nhiều ít cũng sẽ đả kích đến lòng tự trọng của hắn
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro