Thanh Âm Của Hạnh Phúc

Chương 13

Tĩnh Dạ Nguyệt Xuân

2024-07-16 08:31:25

Ninh Ngọc Thi đẩy theo chú chim cánh cụt, cố lết về phía Tố Linh Vân: “ Uầy, ê, Đỉnh v*I! Cậu rõ là biết trượt băng mà sao nóI là sợ ngã chứ? Mau dạy tớ!”

Các bạn cũng kéo về phía Tố Linh Vân: “ Tớ nữa, chỉ tớ vớI!”

“ Tớ nữa! Uầy, Linh Vân, cậu đỉnh thật đấy.”

Tố Linh Vân khó xử, cô chỉ muốn bình yên tận hưởng cuộc vui thôi mà, sau đó cô liền từ chốI khéo rồI trượt ra chỗ khác.

“ Cậu giỏI thật đấy.” An Vũ Phong lên tiếng: “ Không những biết chơi nhạc cụ lạI còn có thể trượt băng. Cậu có gì mà không thể làm được chứ.”

Tố Linh Vân suy nghĩ chốc lát rồI trả lờI một câu khiến An Vũ Phong cũng phảI bật cườI: “ Tớ nghĩ là hóa đó! Tớ giốt đặc môn đó mà!”

Chỉ có điều thứ làm Tố Linh Vân để tâm lúc này là dáng vẻ hiện tạI của An Vũ Phong, anh một mực bám vào thành mà không di chuyển nổI, Tố Linh Vân bật cườI: “ Cậu có cần tớ giúp không?”

“ À, ừm…”

“ Thử tận hưởng một lần trượt đi, thích lắm đấy!” nóI rồI cô nhìn xung quanh, ai nấy đều tập trung tập, không để ý tớI phía này, Tố Linh Vân nhanh chóng kéo tay An Vũ Phong khỏI đó: “ Cậu thử giữ thăng bằng đi! Chỉ cần đứng được thì trượt sẽ dễ hơn!”

An Vũ Phong gật đầu làm theo, một lúc sau khi nhịp thở ổn định, anh cũng giữ thăng bằng được. Tố Linh Vân cũng từng bước chỉ An Vũ Phong. NóI chung là bước đầu cũng tự mình di chuyển được đôi chút, An Vũ Phong cườI vui vẻ. Cứ thế hai ngườI tập một lúc lâu rồI cũng rờI khỏI nhà băng, … vì quá lạnh.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


An Vũ Phong để Tố Linh Vân ngồI đợI rồI bản thân chạy đi mua nước uống: “ Nè, cacao nóng! Cậu nóI là mùa đông uống cacao nóng sẽ cảm thấy tốt hơn nên tớ mua cacao cho cậu đó! Cũng là để cảm ơn vì hồI nãy đã chỉ tớ nha!”

Tố Linh Vân cườI mỉm nhận lấy, khi thấy Ninh Ngọc Thi, cô cũng chào anh rồI chạy về phía cô bạn của mình.

Khoảng 5 giờ chiều thì cả lớp lên xe trở về nhà nghỉ để tắm rửa rồI nghỉ ngơi, sau đó khoảng 8 giờ thì tập trung ở hộI trường cho lễ trưởng thành của khốI 12.

Tố Linh Vân mặc quần túI hộp ống rộng, áo khóa kéo bó sát vớI phần tay dàI, làm nổI bật được vòng eo của cô. Nguyên set đồ full đen, chỉ có đôi giày màu trắng. Vừa về phòng, Tố Linh Vân phảI cảm thán khi nhìn thấy Phương Nhã Tịnh, cô ta cũng mặc một chiếc quần ống rộng cạp trễ màu trắng, phía trên là áo cúp ngực màu trắng kiểu dáng croptop khoe trọn da thịt, bên ngoàI khoác một chiếc áo cánh cardigan, nhưng chỉ cần một chuyển động nhỏ thôi là nó có thể dễ dàng tuột xuống.

Ninh Ngọc Thi trông thấy cô thì kéo cô lạI nóI: “ Nãy giờ cậu ta đứng giữa phòng rồI tập nhảy đó, đúng như cậu bảo, Phương Nhã Tịnh tự tập một bàI solo khúc đầu!”

Tố Linh Vân nhún vai: “ Cậu ta muốn nhảy thì cứ kệ đi.”

“ Nhưng vấn đề là cậu ta ăn mặc như vậy mà cứ đứng giữa phòng nhảy, lạI còn có mấy thằng con trai ở đây nữa chứ. Thề, mỗI lần nhảy là cáI áo cậu ta tuột xuống, trông phản cảm thấy ghê.”

Tố Linh Vân cũng cảm thấy có hơi phản cảm, nhưng mà đó là ngườI ta chứ đâu phảI mình, mình cũng đâu thể bắt ép ngườI ta mặc theo ý mình muốn được. Thực ra nếu nhìn thì bộ đó cũng bình thường, nhưng phảI mặc đúng lúc đúng hoàn cảnh.

Gần đến giờ, các lớp cũng đã tập trung đông đủ ở hộI trường. MC cũng mở màn giớI thiệu rồI đến tiết mục nhảy của các lớp. Phương Nhã Tịnh nhảy solo trước sau đó mớI là phần nhảy chung. Những bạn nữ lớp khác thì cườI cườI tỏ ý châm chọc, còn các bạn nam thay nhau chụp hình lạI rồI nóI những lờI khiếm nhã vô cùng khó nghe. Tố Linh Vân thở dài, dù sao cô chỉ cần làn tốt phần nhảy của mình là được rồI. Quả nhiên là mớI tập được 2 ngày nên ngườI nào ngườI nấy đều quên động tác, mỗI ngườI nhảy một kiểu trông có chút buồn cườI, rất may là cô có tập lạI vàI lần, dù cũng sai nhưng đã sửa lạI kịp. Tiếp theo đến các tiết mục của các lớp khác, nào hát rồI nhảy múa trông khá vui nhộn, còn kéo nhau lên hát cùng, tạo thành vòng tròn chạy xung quanh nữa.

Lúc này, Tố Linh Vân mớI thấy những ngườI xung quanh đạp xe đạp đôi, An Vũ Phong cũng tò mò hỏI rồI anh chạy đi thuê. Chỉ có Tố Linh Vân một mình đi xung quanh, khi thấy An Vũ Phong thì anh đang đạp xe cùng một bạn khác, cô có chút buồn tính đi dạo một mình thì lát sau, An Vũ Phong lạI đạp xe theo sau cô, lúc này anh chỉ có một mình, không còn thấy bạn nam kia đâu nữa.

An Vũ Phong hỏI: “ Muốn đi cùng tớ không?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tố Linh Vân vui vẻ gật đầu, nhìn xung quanh thấy những ngườI khác cũng đều đi xe đạp đôi, nam nữ trong lớp cô đều ghép cặp linh tinh, vì vậy cô cũng thở phào mà ngồI lên xe.

Hai ngườI đạp vòng vòng xung quanh, đạp lên dốc rồI thả xe tự phi xuống, thậm chí còn xuống cả cầu thang, vừa hài mà cũng vừa vui.

“ Tiền thuê bao nhiêu ý? Tý nữa chia đôi ra tớ trả cậu!” Tố Linh Vân lên tiếng.

“ Có bao nhiêu đâu, tớ rủ cậu mà, để tớ trả!”

Lúc này, hai ngườI bắt gặp Tân Minh Viễn đạp xe xùng một bạn nữ khác cùng lớp, Tố Linh Vân kéo nhẹ áo An Vũ Phong, anh cũng hiểu ý mà đánh tay láI qua hướng khác.

“ Sao vậy? HồI nãy tớ nghe cậu nóI vớI Minh Viễn là hai người là bạn cùng lớp nên cứ như bình thường mà, sao giờ cậu muốn tránh mặt cậu ta?”

“ Không biết nữa. Nhưng tớ thấy có hơi không thoảI máI, chắc vẫn chưa thích ứng được.”

“ Xin lỗI nha. Tự dưng lạI xen vào chuyện của cậu…”

“ Ừa, không sao đâu.”

Hai ngườI cứ thế vừa trò chuyện vừa đạp xe tớI khi đến giờ đốt lửa trạI thì trả xe.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Âm Của Hạnh Phúc

Số ký tự: 0