Bí tiêu đê
2024-08-15 01:51:55
Tại căn tin trường
Chu Tuấn cứ lẽo đẽo bên cạnh Tần Vũ, liên tục than thở về bài kiểm tra vừa xong khiến cậu vô cùng khó chịu!
Nhưng cậu cũng phần nào đồng cảm được với tâm trạng của cậu ta lúc này vì ngay cả cậu cũng đánh giá cao độ khó của đề kiểm tra này!
1 lúc sau, Mộng Nghiên và Tô Tuyết bước vào căn tin, theo sau họ là cả 1 đám tín đồ
Mộng Nghiên tiện tay lấy 2 gói snack rồi mang ra quầy thu ngân thanh toán, mọi người xung quanh thấy vậy thì bắt đầu tranh nhau mua loại snack ấy, mục đích tặng cho Mộng Nghiên để lấy le với cô
Bỗng 1 thanh niên từ đâu bước đến, giơ cao 1 ngón tay lên
"Tôi sẽ mua hết số snack này với giá gấp 10 lần giá niêm yết!"
Nhìn kỹ lại thì mới nhận ra đó là Chu Tuấn, cậu ta hiên ngang đứng giữa đám đông hét lên 1 cái giá khủng khiếp làm cho lũ nhân vật quần chúng xung quanh không khỏi bất mãn, không ngừng chửi rủa cậu!
Ngược lại, quản lý căn tin nghe thấy 1 lời này của Chu Tuấn thì vui mừng khôn xiết, ông ta vội nắm bắt cơ hội, nhanh chóng tiến đến trước mặt Chu Tuấn, 2 lòng bàn tay liên tục chà sát vào nhau như 1 thương nhân đang thương lượng với đối tác lớn, giọng điệu nịnh hót khen cậu hào phóng, có bản lĩnh...
Ông ta quay sang, sai người phục vụ gần đó gắn một bảng hiệu có đề chữ "Hết hàng" lên quầy hàng snack mà
Chu Tuấn vừa mua rồi vui vẻ nhận tiền từ tay cậu.
Ngay sau khi đạt được mục đích, Chu Tuấn tùy tiện ôm lấy 1 đống snack từ quầy hàng cậu vừa mua, chầm chậm tiến tới gần bàn mà Mộng Nghiên và Tô Tuyết đang ngồi rồi buông tay ra khiến cho đống snack rơi xuống, chất đầy trên bàn!
"Tớ tặng 2 cậu hết đó!" Chu Tuấn mỉm cười rạng rỡ
Mộng Nghiên và Tô Tuyết chiêm ngưỡng một màn này thì 3 phần bất lực 7 phần như 3 nhìn Chu Tuấn, thở dài một hơi
"2 người bọn tớ cũng không thể ăn hết đống này được, hay là cậu chia cho mọi người cùng ăn đi?" Mộng Nghiên hướng Chu Tuấn nhỏ giọng nói
Chu Tuấn ánh mắt lấp lánh, ngưỡng mộ nhìn cô như nhìn một vị thánh sống, thầm cảm thán
("Thần tiên tỷ tỷ ah~")
Một "Snack party" được diễn ra tại khu căn tin ngay sau đó
Từ phía xa, Tần Vũ vẫn thản nhiên ngồi tựa lưng vào ghế, nhâm nhi ly cà phê đen trên tay, lặng lẽ quan sát mọi chuyện...
3 NGày sau
Tại lớp Tần Vũ
Cuối cùng cũng đã đến ngày trả bài, mọi người trong lớp ai cũng hồi hộp, bồn chồn không thôi
Giáo viên chủ nhiệm bước vào lớp, cả lớp không 1 tiếng ồn, dõi theo từng bước chân của thầy.
Một tiếng bịch vang lên, thầy giáo để túi xách của mình lên trên bàn, mặt mày tối sầm lại
"Về bài kiểm tra..."
"...lớp chúng ta có 5 bạn điểm dưới trung bình! Tôi thực sự rất thất vọng về các em! Bây giờ tôi sẽ trả bài" Thầy giáo nói tiếp
Đám học sinh dưới lớp sau khi nghe xong những lời thầy nói thì giật bắn mình, hoài nghi về 5 người điểm dưới trung bình đó liệu có phải là bản thân hay không
Lớp trưởng nhận lấy tập bài làm từ tay thầy giáo, lần lượt trả từ dãy bàn đầu tiên...
Những tiếng thở phào nhẹ nhõm, những tiếng hét phấn khích bắt đầu vang lên, xen lẫn trong đó là vài tiếng kêu than, uất ức
Mộng Nghiên mắt nhắm chặt, cúi gằm mặt xuống, 2 tay chắp vào nhau, không ngừng cầu nguyện...
Một lúc sau, 1 tiếng xào xạc của giấy tờ văng vẳng bên tai cô, cô mở mắt ra thì thấy bài kiểm tra của mình đang được úp trên bàn
Tay cô không ngừng run rẩy, từ từ lật bài kiểm tra lên...
Trên đường về
Mộng Nghiên và Chu Tuấn ngẩng cao đầu, ưỡn ngực bước đi, vẻ mặt vô cùng đắc ý!
Tần Vũ ở bên cạnh mặc dù đã đoán được lý do nhưng cậu vẫn hỏi lại
"Về bài kiểm tr-..."
Còn chưa kịp nói dứt câu, cậu đã bị 2 người kia đứng chắn trước mặt, cắt ngang
Họ nhao nhao muốn khoe kết quả kiểm tra của mình với cậu, thao thao bất tuyệt tự ca ngợi bản thân.
Tần Vũ bỏ ngoài tai tất cả, chỉ nghe điểm số của 2 người họ
["Mộng Nghiên được 75 điểm, cũng khá cao! Chu Tuấn được 70 điểm, tiến bộ hơn nhiều so với các kết quả trước đây"]
Tần Vũ mỉm cười hài lòng với điểm số của 2 người họ, bỗng Mộng Nghiên tiến đến gần cậu
"À phải rồi Tiểu Vũ, cậu được bao nhiêu điểm ?"
"90" Cậu thờ ơ đáp
Chu Tuấn trong đầu nhớ lại tiết trả bài ở lớp, bất mãn nói
"Lúc tao hỏi Tô Tuyết, cô ấy cũng trả lời với cái giọng điệu y như mày vậy! Thực sự là không có hứng thú sao!!?"'
(Info+: Tô Tuyết được 95 điểm)
8 giờ tối
Mộng Nghiên quấn khăn từ trong phòng tắm bước ra, thấy Tần Vũ đang ngồi trên sofa loay hoay làm gì đó, cô tò mò tiến lại gần
"Tiểu Vũ, cậu đang làm gì vậy ?"
"Tôi xem lại một số câu tôi làm sai thôi..." Tần Vũ đáp
Cậu quay sang phía Mộng Nghiên, định nói gì đó, nhưng bị cảnh tượng trước trước mắt làm cho bất ngờ, cậu không khỏi ngượng ngùng đỏ mặt, vô thức lùi lại...
Chu Tuấn cứ lẽo đẽo bên cạnh Tần Vũ, liên tục than thở về bài kiểm tra vừa xong khiến cậu vô cùng khó chịu!
Nhưng cậu cũng phần nào đồng cảm được với tâm trạng của cậu ta lúc này vì ngay cả cậu cũng đánh giá cao độ khó của đề kiểm tra này!
1 lúc sau, Mộng Nghiên và Tô Tuyết bước vào căn tin, theo sau họ là cả 1 đám tín đồ
Mộng Nghiên tiện tay lấy 2 gói snack rồi mang ra quầy thu ngân thanh toán, mọi người xung quanh thấy vậy thì bắt đầu tranh nhau mua loại snack ấy, mục đích tặng cho Mộng Nghiên để lấy le với cô
Bỗng 1 thanh niên từ đâu bước đến, giơ cao 1 ngón tay lên
"Tôi sẽ mua hết số snack này với giá gấp 10 lần giá niêm yết!"
Nhìn kỹ lại thì mới nhận ra đó là Chu Tuấn, cậu ta hiên ngang đứng giữa đám đông hét lên 1 cái giá khủng khiếp làm cho lũ nhân vật quần chúng xung quanh không khỏi bất mãn, không ngừng chửi rủa cậu!
Ngược lại, quản lý căn tin nghe thấy 1 lời này của Chu Tuấn thì vui mừng khôn xiết, ông ta vội nắm bắt cơ hội, nhanh chóng tiến đến trước mặt Chu Tuấn, 2 lòng bàn tay liên tục chà sát vào nhau như 1 thương nhân đang thương lượng với đối tác lớn, giọng điệu nịnh hót khen cậu hào phóng, có bản lĩnh...
Ông ta quay sang, sai người phục vụ gần đó gắn một bảng hiệu có đề chữ "Hết hàng" lên quầy hàng snack mà
Chu Tuấn vừa mua rồi vui vẻ nhận tiền từ tay cậu.
Ngay sau khi đạt được mục đích, Chu Tuấn tùy tiện ôm lấy 1 đống snack từ quầy hàng cậu vừa mua, chầm chậm tiến tới gần bàn mà Mộng Nghiên và Tô Tuyết đang ngồi rồi buông tay ra khiến cho đống snack rơi xuống, chất đầy trên bàn!
"Tớ tặng 2 cậu hết đó!" Chu Tuấn mỉm cười rạng rỡ
Mộng Nghiên và Tô Tuyết chiêm ngưỡng một màn này thì 3 phần bất lực 7 phần như 3 nhìn Chu Tuấn, thở dài một hơi
"2 người bọn tớ cũng không thể ăn hết đống này được, hay là cậu chia cho mọi người cùng ăn đi?" Mộng Nghiên hướng Chu Tuấn nhỏ giọng nói
Chu Tuấn ánh mắt lấp lánh, ngưỡng mộ nhìn cô như nhìn một vị thánh sống, thầm cảm thán
("Thần tiên tỷ tỷ ah~")
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một "Snack party" được diễn ra tại khu căn tin ngay sau đó
Từ phía xa, Tần Vũ vẫn thản nhiên ngồi tựa lưng vào ghế, nhâm nhi ly cà phê đen trên tay, lặng lẽ quan sát mọi chuyện...
3 NGày sau
Tại lớp Tần Vũ
Cuối cùng cũng đã đến ngày trả bài, mọi người trong lớp ai cũng hồi hộp, bồn chồn không thôi
Giáo viên chủ nhiệm bước vào lớp, cả lớp không 1 tiếng ồn, dõi theo từng bước chân của thầy.
Một tiếng bịch vang lên, thầy giáo để túi xách của mình lên trên bàn, mặt mày tối sầm lại
"Về bài kiểm tra..."
"...lớp chúng ta có 5 bạn điểm dưới trung bình! Tôi thực sự rất thất vọng về các em! Bây giờ tôi sẽ trả bài" Thầy giáo nói tiếp
Đám học sinh dưới lớp sau khi nghe xong những lời thầy nói thì giật bắn mình, hoài nghi về 5 người điểm dưới trung bình đó liệu có phải là bản thân hay không
Lớp trưởng nhận lấy tập bài làm từ tay thầy giáo, lần lượt trả từ dãy bàn đầu tiên...
Những tiếng thở phào nhẹ nhõm, những tiếng hét phấn khích bắt đầu vang lên, xen lẫn trong đó là vài tiếng kêu than, uất ức
Mộng Nghiên mắt nhắm chặt, cúi gằm mặt xuống, 2 tay chắp vào nhau, không ngừng cầu nguyện...
Một lúc sau, 1 tiếng xào xạc của giấy tờ văng vẳng bên tai cô, cô mở mắt ra thì thấy bài kiểm tra của mình đang được úp trên bàn
Tay cô không ngừng run rẩy, từ từ lật bài kiểm tra lên...
Trên đường về
Mộng Nghiên và Chu Tuấn ngẩng cao đầu, ưỡn ngực bước đi, vẻ mặt vô cùng đắc ý!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tần Vũ ở bên cạnh mặc dù đã đoán được lý do nhưng cậu vẫn hỏi lại
"Về bài kiểm tr-..."
Còn chưa kịp nói dứt câu, cậu đã bị 2 người kia đứng chắn trước mặt, cắt ngang
Họ nhao nhao muốn khoe kết quả kiểm tra của mình với cậu, thao thao bất tuyệt tự ca ngợi bản thân.
Tần Vũ bỏ ngoài tai tất cả, chỉ nghe điểm số của 2 người họ
["Mộng Nghiên được 75 điểm, cũng khá cao! Chu Tuấn được 70 điểm, tiến bộ hơn nhiều so với các kết quả trước đây"]
Tần Vũ mỉm cười hài lòng với điểm số của 2 người họ, bỗng Mộng Nghiên tiến đến gần cậu
"À phải rồi Tiểu Vũ, cậu được bao nhiêu điểm ?"
"90" Cậu thờ ơ đáp
Chu Tuấn trong đầu nhớ lại tiết trả bài ở lớp, bất mãn nói
"Lúc tao hỏi Tô Tuyết, cô ấy cũng trả lời với cái giọng điệu y như mày vậy! Thực sự là không có hứng thú sao!!?"'
(Info+: Tô Tuyết được 95 điểm)
8 giờ tối
Mộng Nghiên quấn khăn từ trong phòng tắm bước ra, thấy Tần Vũ đang ngồi trên sofa loay hoay làm gì đó, cô tò mò tiến lại gần
"Tiểu Vũ, cậu đang làm gì vậy ?"
"Tôi xem lại một số câu tôi làm sai thôi..." Tần Vũ đáp
Cậu quay sang phía Mộng Nghiên, định nói gì đó, nhưng bị cảnh tượng trước trước mắt làm cho bất ngờ, cậu không khỏi ngượng ngùng đỏ mặt, vô thức lùi lại...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro