Bắt Hàn Ly
Mộng Nhập Thần Cơ
2024-07-19 19:29:24
Trấn đấu kiếm thuật sinh tử này, Dương Kỳ có được lợi ích không nhỏ.
Không hề nghi ngờ, Hàn Ly lão tổ là một vị kiếm khách tuyệt thế, là người nổi bật trong những người đoạt mệnh lần 9, bộ thượng cổ kiếm thuật này không biết hắn đã luyện tập trong bao nhiêu lâu, mỗi một kiếm đều ẩn chứa khí thế khác nhau, kiếm ý cũng không giống nhau, có thể nói là một chiêu giết một người.
"Hàn Dạ" "Phi Tinh" "Tùy Phong" "Tàn Nguyệt" "Kinh Vân", năm chiêu tuyệt học đều khiến Dương Kỳ bị thương, nếu Thần Tượng Trấn Ngục Kình không có năng lực mạnh mẽ thì hắn đã sớm chết không biết bao nhiêu lần rồi.
Từ điểm này thôi, hắn biết kiếm thuật của mình còn vô cùng nông cạn, cần thời gian dài luyện tập.
Dù sao, năm ngoái hắn vẫn chỉ là một tên tiểu tử chưa được kỳ ngộ, là một "thanh niên tài tuấn" của thành Yến Đô, kỳ thực chẳng khác nào ếch ngồi đáy giếng.
Một năm qua đi, hắn gặp kỳ ngộ liên tục, tấn chức đạt tới cảnh giới hiện tại, có thể nói là từ cổ chí kim không có mấy người.
Nhưng mà kiếm thuật, chiêu thức, lĩnh ngộ, mấy thứ này đều cần thời gian rất dài để luyện tập, cẩn thận nghiền ngẫm, cái hắn thiếu bây giờ chính là hỏa hầu kiếm thuật.
Mà Hàn Ly lão tổ đã sống mấy trăm năm, năm chiêu kiếm thuật... này ít nhất cũng tu luyện hơn trăm năm.
Tập luyện kiếm thuật hơn trăm năm nếu đem so với một tiểu tử mới tập kiếm, Hàn Ly lão đương nhiên là chiếm thượng phong.
Điểm này trong lòng Dương Kỳ cũng hiểu, hắn không tự ti mà cảm thấy hưng phấn, trải qua lần đánh nhau sinh tử này, kiếm thuật của hắn đã được nâng cao một bước, một khắc lĩnh ngộ còn hơn luyện kiếm 10 năm.
Nhưng mà, bộ thượng cổ kiếm đạo này mới thi triển 5 chiêu, còn hai chiêu nữa, một chiêu "vô pháp", một chiêu "vô thiên", hợp lại chính là "Vô pháp vô thiên".
Trình độ kiếm chiêu khác hoàn toàn so với các chiêu khác, uy lực chắc chắn sẽ khác nhau, có thể nói đây là công phu để tủ, một đòn sát thủ.
Dương Kỳ ngưng thần tĩnh khí, vô hắn vô cùng một chứng kiến hai chiêu thức này do Hàn Ly lão tổ thi triển.
Tuy rằng hắn liên tục bị thương nhưng không quá nghiêm trọng.
Điểm này, Hàn Ly lão tổ cũng cảm thấy, kiếm thuật của người đối diện này không bằng mình, thế nhưng không cách nào đánh bại được hắn, địch nhân là một cự ma, cự nhân.
Khi kiếm thuật của hắn càng sắc bén kinh khủng thì đối phương cũng không ngừng tiến bộ, hắn coi mình là một người thầy.
Hàn Ly lão tổ nghĩ vậy mà muốn bỏ chạy.
Thế nhưng, khi nhìn thấy Băng Phách thần kiếm trong tay Dương Kỳ, hắn lại không cam lòng, thanh kiếm này có sức mê hoặc cực lớn với hắn, có thanh kiếm này hắn có thể tấn chức truyền kỳ, đạt tới một cảnh giới khác, một bầu trời khác.
Cảnh giới Đoạt Mệnh là một quá trình tích lũy, chỉ có truyền kỳ mới thực sự là cảnh giới bao la, khí thông thiên địa.
Tu luyện khí công 9 tầng cơ sở chính là sơ thông nguyên khí. Đoạt mệnh chín lần là một bước cải thiện thân thể, tạo nền tảng cơ sở tốt, cơ sở càng kiên cố thì khả năng tiến vào truyền kỳ càng lớn.
Cũng chỉ có cảnh giới Đoạt Mệnh được củng cố, thọ mệnh lâu dài, lúc tiến vào cảnh giới Truyền Kỳ giới mới có thể như cá gặp nước, tìm hiểu các loại pháp tắc biến hóa.
Truyền kỳ và đoạt mệnh là hai cảnh giới khác nhau, thậm chí còn cách biệt nhiều hơn rất nhiều so với Đoạt Mệnh và Khí Tông.
Hàn Ly lão tổ thành công Đoạt Mệnh lần 9 nhiều năm, nhưng không cách nào tấn chức truyền kỳ, bây giờ đã có cơ hội bảo hắn dễ dàng buông tha sao được.
Nhìn thấy Dương Kỳ ung dung, hắn cắn răng một cái nói:
"Tiểu tử, ngươi đã muốn chết vậy ta sẽ thanh toàn ngươi, hai chiêu vô pháp, vô thiên này không thấy máu không dừng. Một khi kiếm thấy máu, thế gian này sẽ phải gặp đại nạn, máu chảy thành sông, thi chất trăm vạn. Từ khi ta luyện thành hai chiêu này vẫn chưa thi triển nó, hôm nay mượn ngươi khai đao, cho dù là nhập ma cũng sẽ không tiếc."
"Cái gì?"
Dương Kỳ nghe thấy vậy thì biết hai chiêu này không phải chuyện đùa, có khả năng khiến người thi triển nhập ma, nhưng mà hứng thú của hắn càng lúc càng lớn, người khác đều sợ người nhập ma, duy chỉ có hắn không sợ.
Bởi vì Thần Tượng Trấn Ngục Kình chính là thứ khắc chế ma đầu, địa ngục còn trấn áp được, chẳng lẽ lại sợ người nhập ma?
"Chết đi! Vô pháp!"
Ô ô ô ô ô ô...
Hàn Ly lão tổ hai mắt đỏ như máu, đột nhiên nâng kiếm, khí tức trong người cũng thay đổi, khí thế thay đổi giống như quỷ thần nơi U Minh, không thể nắm bắt, ma khí xung quanh bỗng nhiên ùa tới.
Ánh sáng trên trời phai nhạt dần, giống như quỷ thần gào khóc, thân kiếm Ngạo Tuyết giống như biến mất, không khí vô cùng quỷ mị, khí tức quỷ thần tràn ngập phía chân trời, coi rẻ thiên uy, coi rẻ pháp tắc.
Vô pháp!
Đột nhiên, thân hình Hàn Ly lão tổ biến mất, giống như Dương Kỳ lĩnh ngộ đạo lý ám sát vô thượng, một kiếm xuất ra đánh bại các loại pháp tắc, các loại quy tắc, đoạt tính mạng người khác.
Một kiếm này khiến cho tư duy hắn bị kiếm ý mênh mông đánh bại, chỉ còn cách cố gắng chống cự không bị thôn phệ.
Một kiếm này chẳng những phá vỡ quy tắc, phá vỡ phác tắc, còn chiếm đoạt tâm linh người khác, quả thực là tuyệt vời.
Tuy rằng nó cũng có hiệu quả tương tự như đạo lý ám sát mà Dương Kỳ lĩnh ngộ, thế nhưng chỗ tinh diệu trong đó cao minh hơn đạo lý ám sát của Dương Kỳ không biết bao nhiêu lần. Bộ kiếm thuật này chính là thượng cổ bí truyền, rất có thể là do thượng cổ đại thánh lưu lại.
Một kiếm phá vạn pháp, bởi vì nó vô pháp.
Lúc này, Thần Tượng Trấn Ngục Kình đã phát huy tác dụng, Dương Kỳ tỉnh lại, Băng Phách thần kiếm trên tay tự động bay ra ngoài, va chạm với kiếm của Hàn Ly lão tổ.
Cùng lúc đó, khí tức khổng lồ từ trên người hắn bùng nổ, Minh Thần Chi Khải xuất hiện.
Keng, keng, keng!
Tiếng va chạm như mưa, Ngạo Tuyết kiếm và băng phách kiếm va chạm với nhau tạo thành bão tố, hơn một nghìn kiếm ám sát được tung ra, Băng Phách thần kiếm của Dương Kỳ bị đẩy bật ra sau, Ngạo Tuyết kiếm đâm thẳng vào Minh Thần Khải Giáp, ý đồ đâm thủng áo giáp này giết Dương Kỳ.
Thế nhưng, áo giáp đã có màu màu lưu ly, kiếm quang sắc bén chém lên chỉ lưu lại một vết tích không sâu lắm.
"Vô Thiên!"
Trong ánh mắt của Hàn Ly lão tổ tà quang tỏa sáng, giống như bị vô số Ma thần phụ thể, muốn khiêu chiến uy nghiêm của chư thần trên thượng giới.
Trên Ngạo Tuyết kiếm quang mang tỏa sáng, kiếm khí ngưng tụ thành từng ngôi sao lớn, bay len trời, đột nhiên như mưa điểm xuống, ngưng tụ trên mũi kiếm Ngạo Tuyết.
Một kiếm Phá Thiên, vô pháp vô thiên.
Kiếm ý của Hàn Ly lão tổ không gì không phá, hắn tin rằng cho dù áo giáp của Dương Kỳ có dày, chân khí có lợi hại cũng không thể đỡ được một kiếm này.
Uy thế của một kiếm này giống như vô số sao băng cùng rơi.
Trình độ của một kiếm này có thể diệt sạch sinh cơ.
Mũi kiếm điểm một cái mang theo lực lượng quỷ thần khiếp sợ đánh lên người Dương Kỳ, dưới một kiếm này Dương Kỳ không thể né tránh, chỉ còn cách cứng rắn chống lại.
Bụp!
Kiếm quang tỏa ra, Ngạo Tuyết kiếm rốt cục đâm thủng Minh Thần Chi Khải, tiến vào bên trong, muốn đâm vào thân thể Dương Kỳ, cuốn đi tất cả sinh cơ.
Trong mắt Hàn Ly lão tổ hiên lên sắc thái đại công cáo thành.
Thế nhưng, đột nhiên kiếm thế của Ngạo Tuyết kiếm bị chặn lại.
Ngay khi Minh Thần Chi Khải bị đâm thủng, nó lại tiếp tục ngưng tụ răng rắc răng rắc rung động, toàn bộ áo giáp giống như sống lại, một lực lượng phản chấn cực lớn dồn lên mũi kiếm, khiến cho Ngạo Tuyết kiếm khong chịu nổi bị đẩy lùi, lỗ thủng lập tức được vá lại.
Vô số mảnh nhỏ kiếm khí bay loạn khắp trời.
Một chiêu Vô Thiên kia không đâm thủng được Minh Thần Chi Khải, trái lai kiếm khí còn bị vỡ nát.
Phản chấn mạnh tới mức truyền luôn vào trong kinh mạch của Hàn Ly lão tổ, khiến cho hắn phun máu.
Hắn không thể tin nổi vì sao Ngạo Tuyết kiếm của mình cùng với hai đại sát chiêu Vô Pháp, Vô Thiên, lại không thể đâm thủng chân khí hộ thân của người này.
Trừ phi đối phương là truyền kỳ, bằng không cho dù cường giả Đoạt Mệnh lần 9 đỉnh phong cũng bị đâm chết!
Thế nhưng biến hóa tiếp theo đã phá vỡ mọi suy tư của hắn.
Một bàn tay lớn vung lên, không khí xung quanh bị không chế, khiến cho hắn không cách nào bay lên được nữa, cổ hắn bị tóm, chân khí bị khống chế ở đan điền.
Lúc này hắn mới biết, chân khí trong cơ thể Dương Kỳ mạnh tới mức nào, loài người không có khả năng đạt được như vậy.
"Ngươi... . Ngươi không phải nhân loại? Nhân loại không thể có chân khí cường đại thế này, thân thể nhân loại cũng không mạnh tới mức này, thậm chí ngươi còn mạnh hơn một số ma thú thời thái cổ, ngươi là ai? Chắc chắn ngươi không phải người trên đại lục này, chẳng lẽ ngươi là người của đại lục Chấn Đán?"
Hàn Ly lão tổ run rẩy nói.
"Đại lục Chấn Đán?"
Dương Kỳ lắc đầu, nói:
"Ta là người trên đại lục Phong Nhiêu, Hàn Ly lão tổ, ngươi bây giờ có thể nói rồi đó, Già Thiên minh kia có lai lịch thế nào? Thiếu gia Già Thiên là ai?"
Vừa nói, chân khí hắn vừa tuôn vào trong cơ thể Hàn Ly lão tổ, khống chế toàn bộ chân khí của đối phương, tìm kiếm liên tục trong mọi ngóc ngách thân thể.
Một lát sau hắn tìm thấy một quyển bí kíp kiếm điển hơi mỏng, trên người hắn còn có một bình đan dược, một cái bình khá nhỏ, đan dược trong đó cũng vô cùng nhỏ, có màu xanh nhạt.
Thế nhưng, dược lực của những viên đan dược này vô cùng cường đại, chỉ nhìn cũng biết nó là bảo bối vô thượng, là đan dược thượng phẩm, bổ huyết khí, ích nguyên thần, người bình thường không cách nào luyện chế ra được.
Về phần bí kíp kiếm điển kia vô cùng cổ xưa, không biết được làm từ loại giấy gì, dường như là một loại da.
Trong đó có lực lượng rất cường đại, bí kíp kiếm điển này không có tên, chỉ có bảy trang, chính là 7 chiêu thức Hàn Ly lão tổ vừa thi triển.
Trong sách có vố số văn tự, đồ hình rất nhỏ bé, người thường khó mà đọc được, thế nhưng Dương Kỳ khá hiểu rõ.
Trong một trang giấy có tới hơn trăm ngàn chữ.
Cả quyển kiếm điển này không biết có bao nhiêu chữ, bao nhiêu đồ án, bao nhiêu kiếm ý, linh hồn Dương Kỳ như tiến vào trong đó tìm hiểu, đi tới một cái kiếm trủng (mộ kiếm) vô tận, có chôn vô số thanh kiếm.
Mà ở giữa Kiếm Trủng có một bóng người vô cùng cao ngạo đang luyện tập kiếm pháp, khí thế nghịch thiên, giống như muốn phá tan đại đạo, đánh nát gông cùm xiềng xích, một kiếm giết tất cả quy tắc.
Tinh thần của Dương Kỳ thiếu chút nữa bị hút vào trong đó, cũng may định lực của hắn khá mạnh, cố gắng thoát ra ngoài, cất bản kiếm điển này vào trong giới chỉ.
Không hề nghi ngờ, Hàn Ly lão tổ là một vị kiếm khách tuyệt thế, là người nổi bật trong những người đoạt mệnh lần 9, bộ thượng cổ kiếm thuật này không biết hắn đã luyện tập trong bao nhiêu lâu, mỗi một kiếm đều ẩn chứa khí thế khác nhau, kiếm ý cũng không giống nhau, có thể nói là một chiêu giết một người.
"Hàn Dạ" "Phi Tinh" "Tùy Phong" "Tàn Nguyệt" "Kinh Vân", năm chiêu tuyệt học đều khiến Dương Kỳ bị thương, nếu Thần Tượng Trấn Ngục Kình không có năng lực mạnh mẽ thì hắn đã sớm chết không biết bao nhiêu lần rồi.
Từ điểm này thôi, hắn biết kiếm thuật của mình còn vô cùng nông cạn, cần thời gian dài luyện tập.
Dù sao, năm ngoái hắn vẫn chỉ là một tên tiểu tử chưa được kỳ ngộ, là một "thanh niên tài tuấn" của thành Yến Đô, kỳ thực chẳng khác nào ếch ngồi đáy giếng.
Một năm qua đi, hắn gặp kỳ ngộ liên tục, tấn chức đạt tới cảnh giới hiện tại, có thể nói là từ cổ chí kim không có mấy người.
Nhưng mà kiếm thuật, chiêu thức, lĩnh ngộ, mấy thứ này đều cần thời gian rất dài để luyện tập, cẩn thận nghiền ngẫm, cái hắn thiếu bây giờ chính là hỏa hầu kiếm thuật.
Mà Hàn Ly lão tổ đã sống mấy trăm năm, năm chiêu kiếm thuật... này ít nhất cũng tu luyện hơn trăm năm.
Tập luyện kiếm thuật hơn trăm năm nếu đem so với một tiểu tử mới tập kiếm, Hàn Ly lão đương nhiên là chiếm thượng phong.
Điểm này trong lòng Dương Kỳ cũng hiểu, hắn không tự ti mà cảm thấy hưng phấn, trải qua lần đánh nhau sinh tử này, kiếm thuật của hắn đã được nâng cao một bước, một khắc lĩnh ngộ còn hơn luyện kiếm 10 năm.
Nhưng mà, bộ thượng cổ kiếm đạo này mới thi triển 5 chiêu, còn hai chiêu nữa, một chiêu "vô pháp", một chiêu "vô thiên", hợp lại chính là "Vô pháp vô thiên".
Trình độ kiếm chiêu khác hoàn toàn so với các chiêu khác, uy lực chắc chắn sẽ khác nhau, có thể nói đây là công phu để tủ, một đòn sát thủ.
Dương Kỳ ngưng thần tĩnh khí, vô hắn vô cùng một chứng kiến hai chiêu thức này do Hàn Ly lão tổ thi triển.
Tuy rằng hắn liên tục bị thương nhưng không quá nghiêm trọng.
Điểm này, Hàn Ly lão tổ cũng cảm thấy, kiếm thuật của người đối diện này không bằng mình, thế nhưng không cách nào đánh bại được hắn, địch nhân là một cự ma, cự nhân.
Khi kiếm thuật của hắn càng sắc bén kinh khủng thì đối phương cũng không ngừng tiến bộ, hắn coi mình là một người thầy.
Hàn Ly lão tổ nghĩ vậy mà muốn bỏ chạy.
Thế nhưng, khi nhìn thấy Băng Phách thần kiếm trong tay Dương Kỳ, hắn lại không cam lòng, thanh kiếm này có sức mê hoặc cực lớn với hắn, có thanh kiếm này hắn có thể tấn chức truyền kỳ, đạt tới một cảnh giới khác, một bầu trời khác.
Cảnh giới Đoạt Mệnh là một quá trình tích lũy, chỉ có truyền kỳ mới thực sự là cảnh giới bao la, khí thông thiên địa.
Tu luyện khí công 9 tầng cơ sở chính là sơ thông nguyên khí. Đoạt mệnh chín lần là một bước cải thiện thân thể, tạo nền tảng cơ sở tốt, cơ sở càng kiên cố thì khả năng tiến vào truyền kỳ càng lớn.
Cũng chỉ có cảnh giới Đoạt Mệnh được củng cố, thọ mệnh lâu dài, lúc tiến vào cảnh giới Truyền Kỳ giới mới có thể như cá gặp nước, tìm hiểu các loại pháp tắc biến hóa.
Truyền kỳ và đoạt mệnh là hai cảnh giới khác nhau, thậm chí còn cách biệt nhiều hơn rất nhiều so với Đoạt Mệnh và Khí Tông.
Hàn Ly lão tổ thành công Đoạt Mệnh lần 9 nhiều năm, nhưng không cách nào tấn chức truyền kỳ, bây giờ đã có cơ hội bảo hắn dễ dàng buông tha sao được.
Nhìn thấy Dương Kỳ ung dung, hắn cắn răng một cái nói:
"Tiểu tử, ngươi đã muốn chết vậy ta sẽ thanh toàn ngươi, hai chiêu vô pháp, vô thiên này không thấy máu không dừng. Một khi kiếm thấy máu, thế gian này sẽ phải gặp đại nạn, máu chảy thành sông, thi chất trăm vạn. Từ khi ta luyện thành hai chiêu này vẫn chưa thi triển nó, hôm nay mượn ngươi khai đao, cho dù là nhập ma cũng sẽ không tiếc."
"Cái gì?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dương Kỳ nghe thấy vậy thì biết hai chiêu này không phải chuyện đùa, có khả năng khiến người thi triển nhập ma, nhưng mà hứng thú của hắn càng lúc càng lớn, người khác đều sợ người nhập ma, duy chỉ có hắn không sợ.
Bởi vì Thần Tượng Trấn Ngục Kình chính là thứ khắc chế ma đầu, địa ngục còn trấn áp được, chẳng lẽ lại sợ người nhập ma?
"Chết đi! Vô pháp!"
Ô ô ô ô ô ô...
Hàn Ly lão tổ hai mắt đỏ như máu, đột nhiên nâng kiếm, khí tức trong người cũng thay đổi, khí thế thay đổi giống như quỷ thần nơi U Minh, không thể nắm bắt, ma khí xung quanh bỗng nhiên ùa tới.
Ánh sáng trên trời phai nhạt dần, giống như quỷ thần gào khóc, thân kiếm Ngạo Tuyết giống như biến mất, không khí vô cùng quỷ mị, khí tức quỷ thần tràn ngập phía chân trời, coi rẻ thiên uy, coi rẻ pháp tắc.
Vô pháp!
Đột nhiên, thân hình Hàn Ly lão tổ biến mất, giống như Dương Kỳ lĩnh ngộ đạo lý ám sát vô thượng, một kiếm xuất ra đánh bại các loại pháp tắc, các loại quy tắc, đoạt tính mạng người khác.
Một kiếm này khiến cho tư duy hắn bị kiếm ý mênh mông đánh bại, chỉ còn cách cố gắng chống cự không bị thôn phệ.
Một kiếm này chẳng những phá vỡ quy tắc, phá vỡ phác tắc, còn chiếm đoạt tâm linh người khác, quả thực là tuyệt vời.
Tuy rằng nó cũng có hiệu quả tương tự như đạo lý ám sát mà Dương Kỳ lĩnh ngộ, thế nhưng chỗ tinh diệu trong đó cao minh hơn đạo lý ám sát của Dương Kỳ không biết bao nhiêu lần. Bộ kiếm thuật này chính là thượng cổ bí truyền, rất có thể là do thượng cổ đại thánh lưu lại.
Một kiếm phá vạn pháp, bởi vì nó vô pháp.
Lúc này, Thần Tượng Trấn Ngục Kình đã phát huy tác dụng, Dương Kỳ tỉnh lại, Băng Phách thần kiếm trên tay tự động bay ra ngoài, va chạm với kiếm của Hàn Ly lão tổ.
Cùng lúc đó, khí tức khổng lồ từ trên người hắn bùng nổ, Minh Thần Chi Khải xuất hiện.
Keng, keng, keng!
Tiếng va chạm như mưa, Ngạo Tuyết kiếm và băng phách kiếm va chạm với nhau tạo thành bão tố, hơn một nghìn kiếm ám sát được tung ra, Băng Phách thần kiếm của Dương Kỳ bị đẩy bật ra sau, Ngạo Tuyết kiếm đâm thẳng vào Minh Thần Khải Giáp, ý đồ đâm thủng áo giáp này giết Dương Kỳ.
Thế nhưng, áo giáp đã có màu màu lưu ly, kiếm quang sắc bén chém lên chỉ lưu lại một vết tích không sâu lắm.
"Vô Thiên!"
Trong ánh mắt của Hàn Ly lão tổ tà quang tỏa sáng, giống như bị vô số Ma thần phụ thể, muốn khiêu chiến uy nghiêm của chư thần trên thượng giới.
Trên Ngạo Tuyết kiếm quang mang tỏa sáng, kiếm khí ngưng tụ thành từng ngôi sao lớn, bay len trời, đột nhiên như mưa điểm xuống, ngưng tụ trên mũi kiếm Ngạo Tuyết.
Một kiếm Phá Thiên, vô pháp vô thiên.
Kiếm ý của Hàn Ly lão tổ không gì không phá, hắn tin rằng cho dù áo giáp của Dương Kỳ có dày, chân khí có lợi hại cũng không thể đỡ được một kiếm này.
Uy thế của một kiếm này giống như vô số sao băng cùng rơi.
Trình độ của một kiếm này có thể diệt sạch sinh cơ.
Mũi kiếm điểm một cái mang theo lực lượng quỷ thần khiếp sợ đánh lên người Dương Kỳ, dưới một kiếm này Dương Kỳ không thể né tránh, chỉ còn cách cứng rắn chống lại.
Bụp!
Kiếm quang tỏa ra, Ngạo Tuyết kiếm rốt cục đâm thủng Minh Thần Chi Khải, tiến vào bên trong, muốn đâm vào thân thể Dương Kỳ, cuốn đi tất cả sinh cơ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong mắt Hàn Ly lão tổ hiên lên sắc thái đại công cáo thành.
Thế nhưng, đột nhiên kiếm thế của Ngạo Tuyết kiếm bị chặn lại.
Ngay khi Minh Thần Chi Khải bị đâm thủng, nó lại tiếp tục ngưng tụ răng rắc răng rắc rung động, toàn bộ áo giáp giống như sống lại, một lực lượng phản chấn cực lớn dồn lên mũi kiếm, khiến cho Ngạo Tuyết kiếm khong chịu nổi bị đẩy lùi, lỗ thủng lập tức được vá lại.
Vô số mảnh nhỏ kiếm khí bay loạn khắp trời.
Một chiêu Vô Thiên kia không đâm thủng được Minh Thần Chi Khải, trái lai kiếm khí còn bị vỡ nát.
Phản chấn mạnh tới mức truyền luôn vào trong kinh mạch của Hàn Ly lão tổ, khiến cho hắn phun máu.
Hắn không thể tin nổi vì sao Ngạo Tuyết kiếm của mình cùng với hai đại sát chiêu Vô Pháp, Vô Thiên, lại không thể đâm thủng chân khí hộ thân của người này.
Trừ phi đối phương là truyền kỳ, bằng không cho dù cường giả Đoạt Mệnh lần 9 đỉnh phong cũng bị đâm chết!
Thế nhưng biến hóa tiếp theo đã phá vỡ mọi suy tư của hắn.
Một bàn tay lớn vung lên, không khí xung quanh bị không chế, khiến cho hắn không cách nào bay lên được nữa, cổ hắn bị tóm, chân khí bị khống chế ở đan điền.
Lúc này hắn mới biết, chân khí trong cơ thể Dương Kỳ mạnh tới mức nào, loài người không có khả năng đạt được như vậy.
"Ngươi... . Ngươi không phải nhân loại? Nhân loại không thể có chân khí cường đại thế này, thân thể nhân loại cũng không mạnh tới mức này, thậm chí ngươi còn mạnh hơn một số ma thú thời thái cổ, ngươi là ai? Chắc chắn ngươi không phải người trên đại lục này, chẳng lẽ ngươi là người của đại lục Chấn Đán?"
Hàn Ly lão tổ run rẩy nói.
"Đại lục Chấn Đán?"
Dương Kỳ lắc đầu, nói:
"Ta là người trên đại lục Phong Nhiêu, Hàn Ly lão tổ, ngươi bây giờ có thể nói rồi đó, Già Thiên minh kia có lai lịch thế nào? Thiếu gia Già Thiên là ai?"
Vừa nói, chân khí hắn vừa tuôn vào trong cơ thể Hàn Ly lão tổ, khống chế toàn bộ chân khí của đối phương, tìm kiếm liên tục trong mọi ngóc ngách thân thể.
Một lát sau hắn tìm thấy một quyển bí kíp kiếm điển hơi mỏng, trên người hắn còn có một bình đan dược, một cái bình khá nhỏ, đan dược trong đó cũng vô cùng nhỏ, có màu xanh nhạt.
Thế nhưng, dược lực của những viên đan dược này vô cùng cường đại, chỉ nhìn cũng biết nó là bảo bối vô thượng, là đan dược thượng phẩm, bổ huyết khí, ích nguyên thần, người bình thường không cách nào luyện chế ra được.
Về phần bí kíp kiếm điển kia vô cùng cổ xưa, không biết được làm từ loại giấy gì, dường như là một loại da.
Trong đó có lực lượng rất cường đại, bí kíp kiếm điển này không có tên, chỉ có bảy trang, chính là 7 chiêu thức Hàn Ly lão tổ vừa thi triển.
Trong sách có vố số văn tự, đồ hình rất nhỏ bé, người thường khó mà đọc được, thế nhưng Dương Kỳ khá hiểu rõ.
Trong một trang giấy có tới hơn trăm ngàn chữ.
Cả quyển kiếm điển này không biết có bao nhiêu chữ, bao nhiêu đồ án, bao nhiêu kiếm ý, linh hồn Dương Kỳ như tiến vào trong đó tìm hiểu, đi tới một cái kiếm trủng (mộ kiếm) vô tận, có chôn vô số thanh kiếm.
Mà ở giữa Kiếm Trủng có một bóng người vô cùng cao ngạo đang luyện tập kiếm pháp, khí thế nghịch thiên, giống như muốn phá tan đại đạo, đánh nát gông cùm xiềng xích, một kiếm giết tất cả quy tắc.
Tinh thần của Dương Kỳ thiếu chút nữa bị hút vào trong đó, cũng may định lực của hắn khá mạnh, cố gắng thoát ra ngoài, cất bản kiếm điển này vào trong giới chỉ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro