Trữ vật giới chỉ
Mộng Nhập Thần Cơ
2024-07-19 19:29:24
Đạo chân khí hình người thân rắn kia dần dần dung nhập vào trong cơ thể Dương Kỳ, sau đó bắt đầu biến hóa muốn tranh đoạt quyền khống chế linh hồn, thậm chí thôn phệ linh hồn của Dương Kỳ tiến hành đoạt xá, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, thì cho dù một vị cao thủ Khí Tông cũng sẽ bị đoạt lấy thân thể, đáng tiếc là hắn phải đối mặt với Dương Kỳ, một người tu luyện thần cấp khí công trấn áp địa ngục.
Trong lúc đó, đạo chân khí hình người này đã bị hòa tan toàn bộ, dung nhập vào đan điền khí hải, hợp nhất với Lôi Đình Cự Tượng.
Đây vốn là một cỗ chân khí dị chủng, một khi lọt vào thân thể sẽ phải bức nó ra ngoài, bằng không kinh mạch sẽ hỏng, thậm chí có thể khiến chân khí trong cơ thể không được tinh thuần mà nổ tung.
Thế nhưng, Dương Kỳ hiệng giờ đã vận chuyển Thần Tượng Trấn Ngục Kình luyện hóa đạo chân khí dị chủng kia, chứa đựng ở trong Khí Hải.
Đạo chân khí dị chủng này đang chiếm giữ một góc trong Khí Hải, hóa thành một con quái vật màu xanh, vẫn là thân rắn hình người, nhưng mà đã ở trong trạng thái si ngốc ngơ ngác, mất đi ý chí vốn có.
"Tốt!"
Dương Kỳ đột nhiên vận dụng một ý niệm, vận chuyển đạo chân khí dị chủng trong cơ thể này.
Quả nhiên đạo chân khí này di chuyển trong ý nghĩ của hắn, chỉ huy như cánh tay.
Hắn nhìn cái giới chỉ màu xanh đang lơ lửng trên không trung, tâm linh khẽ động, đạo chân khí dị chủng bắn nhanh ra ngoài, một lần nữa rót vào trong giới chỉ.
Ong ong ông...
Lập tức cái giới chỉ vốn bất động đột nhiên kịch liệt đung đưa.
Sau đó ở trong giới chỉ bắn ra một đạo ánh sáng màu xanh.
Tia sáng này chậm rãi tạo thành một cái cửa cao cỡ một người, cánh cửa rung động như sóng biển, dường như được ngâm trong nước.
Dương Kỳ mở to hai mắt nhìn toàn bộ cảnh tượng này, quả thực không thể tin vào mắt mình nữa:
"Đây là cái gì?"
Chân khí của hắn thẩm thấu tiến nhập trong đó, hóa ra bên trong giới chỉ là một không gian độc lập.
Bốn phía đều là sóng nước bao quanh một không gian rộng chừng một mẫu, cao khoảng bảy tám người, tương đương với một cái nhà.
Cái không gian này có chứa rất nhiều tạp vật, dễ nhận thấy nhất là ở có một cái tế đàn, xung quanh tế đàn đặt vô số bình Tụ Khí đan, liên tục phát ra dược lực, hóa thành hoa văn chân khí không ngừng vận chuyển.
"Trận thế!"
Dương Kỳ cả kinh, hắn nghe đồn rằng có vô thượng cao thủ sau khi bạo phát chân khí ra ngoài sẽ không tiêu tán, mà là sẽ tự động hấp thu thiên địa linh khí chậm rãi vận chuyển. Loại cảnh giới này đã vượt rất xa Khí Tông.
Hiện giờ, ở trong không gian của Lam Ngọc giới chỉ, hoa văn chân khí trên tế đàn giống y như vậy.
Nhưng mà, cái làm người khác chú ý không phải là tế đàn, mà là một thanh binh khí được cắm trên tế đàn.
Đây là một thanh Tam Xoa Kích, toàn bộ đều được làm một thứ kim loại kỳ dị màu xám, trên thân có những vết rạn như mặt băng, nó được cắm ở trên tế đàn, có thể thấy Tụ Linh Đan ở xung quanh chậm rãi đem linh khí rót vào đại trận, sau đó tiến vào trong cái Tam Xoa Kích này.
Tam Xoa Kích giống như một con người đang hút những linh khí này.
"Linh Binh?"
Dương Kỳ biết đây là binh khí đang bồi dưỡng linh tính, một kiện thần binh lợi khí, trải qua thời gian dài dùng chân khí rèn luyện, nó sẽ hấp thu thiên địa linh khí, tự sinh ra linh tính phi phàm, giống như kiếm tự phi hành.
Thần binh lợi khí có thể tăng cường uy lực của chân khí, thế nhưng thần binh có linh tính lại khác, nó tự động bay ra ngoài giết địch, uy lực rất mạnh, quả thực có thể xưng là yêu.
Trên thực tế cũng có binh khí biến thành yêu.
Loại binh khí này gọi là "Linh Binh", vô cùng hiếm thấy, Dương Kỳ đã nhìn thấy một lần, đó chính là thanh phi kiếm truyền thư của cô cô hắn.
Vốn hắn đã cô đọng một thanh trường kiếm, muốn dùng nó tế luyện biến thành "Linh Binh". Nhưng do hắn không học luyện khí, cho nên không muốn lãng phí thời gian vào việc khác.
Rất hiển nhiên, cái Tam Xoa Kích này nghiễm nhiên sẽ trở thành một thanh Linh Binh, ở bồi dưỡng, không biết nó đã hấp thu bao nhiêu Tụ Khí đan, thậm chí Dương Kỳ đã dùng chân khí tra xét cảm nhận được Tam Xoa Kích này đang chậm rãi hô hấp, trong thanh kích dường như có kinh mạch bản thân.
"Đồ tốt! Một khi nó tấn chức thành Linh Binh sẽ có uy lực cực lớn."
Dương Kỳ lòng tràn đầy vui mừng, nói:
"Còn cái giới chỉ kia lại có một không gian độc lập, thật là lợi hại! Đây chính là bảo bối trong truyền thuyết? Sau này mình phải ra ngoài săn giết yêu thú lấy thật nhiều yêu hạch, lúc đó chỉ cần đựng vào trong cái giới chỉ này là được."
Hắn cuối cùng cũng hiểu, cái Lam Ngọc giới chỉ này là vật gì.
Nó là một không gian trữ vật trong truyền thuyết.
Nó chỉ rộng khoảng một mẫu, cao khoảng 7, 8 người, vậy có thể mang theo bao nhiêu thứ? Chắc là vô số.
"Thảo nào, thảo nào trên người thanh niên áo xanh kia không có gì cả. Hóa ra hắn có một cái trữ vật giới chỉ, toàn bộ đồ vật đều được đặt ở trong này."
Dương Kỳ tiến hành kiểm tra đồ đạc trong giới chỉ, phát hiện ngoại trừ thanh Tam Xoa Kích trên tế đàn, còn có một số y phục, một số đan dược, không phát hiện bí tịch võ công gì cả.
Mặt khác, còn có một số ngân phiếu Tụ Khí đan khoảng chừng 3000 vạn, đây là một số lượng tài phú lớn.
"Đáng tiếc, ba nghìn vạn này nếu cống hiến cho học viện Thiên Vị cũng chỉ được có 3 điểm công lao, không có tác dụng gì."
Ở trong học viện Thiên Vị, điểm công lao vô cùng trân quý, 1000 vạn Tụ Khí đan mới có thể miễn cưỡng đổi lấy được một điểm điểm công lao.
Cho nên trên cơ bản mang Tụ Khí đan đi đổi điểm công lao là rất lãng phí, đây cũng là một biện pháp phòng ngừa những đệ tử giàu có của học viện Thiên Vị trực tiếp dùng tiền đổi lấy công lao.
Chậm rãi thu chân khí của bản thân, cánh cửa gợn sóng biến mất.
Dương Kỳ thu giới chỉ lại, thấy trên đó có khắc bốn chữ "Hải Dương Chi Tâm" .
Hải Dương Chi Tâm là thần vật trong biển cả, cái giới chỉ này được chế tạo từ trong biển cho nên mới có không gian biển cả.
Có được bảo bối này Dương Kỳ đắc ý vô cùng, thở dài một hơi nhìn căn phòng bừa bộn, hắn không thèm để ý mà thi triển những sợi tơ chân khí của Xuân Tàm Ti Vũ thu dọn, một lát sau gian phòng đã trở nên sạch sẽ, chân khí đã hàn gắn lại những vết nứt trên mặt đất.
Cộp, cộp, cộp... .
Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa.
Dương Kỳ triển khai một đạo chân khí thấy Lý Hạc và một số đệ tử tạp dịch khác cùng nhau tới tìm mình.
Cửa mở, mấy người này cùng nhau bước vào bên trong, sắc mặt khẩn trương:
"Dương Kỳ, lần này có một cơ hội tốt, học viện cho đệ tử tạp dịch chúng ta một cơ hội có thể lấy được điểm công lao."
"Nhiệm vụ gì?"
Tinh thần Dương Kỳ chấn động, hắn ở trong học viện Thiên Vị tu luyện một tháng mà không thu được điểm công lao nào cả, bây giờ đã có cơ hội thi triển thân thủ, đúng là việc tốt.
"Là như vậy, gần nhất ở phía tây bắc xuất hiện một đám mã tặc chuyên môn giết người đốt nhà, gây nguy hại cho bách tính, hơn nữa còn có nhiều bách tính bị giết, máu trong cơ thể bị hút biến thành một cái xác khô. Học viện hoài nghi có người ở tu luyện khí công tà ác, vì vậy phái người đi thăm dò, rất nhiều đệ tử ngoại viện, nội viện cũng được huy động, đệ tử tạp dịch chúng ta cũng có một số suất. Hiện giờ học viện đã định ra quy tắc, ai giết được một mã tặc hút máu, sau đó ngưng tụ thành huyết yêu hạch mang về học viện là có thể thu được một điểm điểm công lao."
"Giết chết một mã tặc hút máu có thể thu được một điểm công lao?"
Dương Kỳ giật mình:
"Phần thưởng phong phú vậy sao?"
"Đúng, cho nên lần này có rất nhiều đệ tử hưng phấn, nhưng mà học viện đã cho giá như vậy, đồng nghĩa với việc đám mã tặc này rất khó đối phó, chúng ta phải tập trung lại với nhau, cùng nhau tiến lùi."
Một người tên là Hoa Dần Hổ nói.
Hiện giờ ở đây tính cả Dương Kỳ là có năm đệ tử tạp dịch, đây là một đoàn thể nhỏ, bình thường Dương Kỳ, Lý Hạc có quan hệ với nahu, cùng nhau làm một số việc tạp dịch, hai bên đã có vài phần giao tình và ý tứ cùng nhau tiến thoái.
"Đã như vậy, chúng ta lên đường đi."
Lý Hạc hùng tâm bừng bừng, đột nhiên quay sang nhìn Dương Kỳ nói:
"À Dương Kỳ này, lần này đi đánh mã tặc hút máu, nghe nói cũng có đệ tử tinh anh của học viện, nói không chừng ngươi có thể gặp được Vân Hải Lam đấy."
"Có thật không?"
Trên mặt Dương Kỳ hiện lên nụ cười, trong ánh mắt đã có khí tức sắc bén lóe lên.
"Vân Hải Lam, thân phận của nàng cao hơn nhiều so với đám đệ tử tạp dịch như chúng ta, ta nghe nói cô ta là một thiên tài."
Hoa Dần Hổ trầm tư một lúc rồi nói tiếp:
"Nàng ta hình như mới gia nhập học viện được hai tháng đã đánh bại một đệ tử thiên tài tầng 9 Khí Tông ở nội viện. Người này có hậu trường, có bối cảnh, tương lai sẽ vô cùng tươi đẹp, chúng ta không thể so sánh được, chỉ có thể ngước nhìn mà thôi."
"Cái gì? Ngay cả Khí Tông cũng có thể đủ đánh bại? Tại sao tu vi tăng mạnh như vậy?"
Dương Kỳ nhướng mày sau đó thả lỏng, ở trong học viện Thiên Vị học tập là có thể tiến bộ nhanh gấp 10 lần, trăm lần ở bên ngoài, một số đệ tử được tuyển là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm sẽ nhanh chóng tiến tới tầng 9 Khí Tông, đây không phải chuyện ly kỳ gì cả.
Dù sao, đệ nhất học phủ của đại lục Phong Nhiêu này là một thánh địa đã truyền thừa mấy nghìn năm thậm chí hơn vạn năm.
Hơn nữa, thân phận của Vân Hải Lam có thể giúp nàng ta tiến vào trong đội ngũ đệ tử tinh anh, tài nguyên tu luyện cao hơn đệ tử tạp dịch không biết bao nhiêu lần.
Nói không chừng có cả cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh phạt mao tẩy tủy cho nàng ta.
Nhưng mà nữ tử này có trở nên mạnh mẽ, Dương Kỳ cũng có tự tin đánh nát toàn bộ kiêu ngạo của nàng ta.
"Vân Hải Lam, ngươi gạt ta lấy Phục Long đan chỉ vì muốn tiến vào học viện Thiên Vị học tập, ngươi khinh thường ta. Nhưng ngươi ngàn vạn lần không nghĩ rằng, thực lực của ta lại trên ngươi, trừ phi ngươi tu luyện tới cảnh giới Đoạt Mệnh, bằng không ta sẽ tuyệt đối đánh bại ngươi, ta thật sự muốn xem thời khắc ta đánh bại ngươi, ngươi sẽ có biểu tình gì? Còn có thể coi mình như một thiên kiêu chi nữ nữa không, còn có thể đùa bỡn nam nhân như vật trong bàn tay không?"
Trong lòng Dương Kỳ hưng phấn tới mức run run.
Nhưng mà sắc mặt hắn lại rất bình tĩnh.
"Thế nào? Vân Hải Lam là gì của ngươi? Chẳng lẽ là người yêu?"
Lý Hạc đùa Dương Kỳ.
"Không phải, là một người quen, đệ đang muốn đi gặp nàng ta đòi lại một số đồ vật."
Dương Kỳ thản nhiên nói.
Trong lúc đó, đạo chân khí hình người này đã bị hòa tan toàn bộ, dung nhập vào đan điền khí hải, hợp nhất với Lôi Đình Cự Tượng.
Đây vốn là một cỗ chân khí dị chủng, một khi lọt vào thân thể sẽ phải bức nó ra ngoài, bằng không kinh mạch sẽ hỏng, thậm chí có thể khiến chân khí trong cơ thể không được tinh thuần mà nổ tung.
Thế nhưng, Dương Kỳ hiệng giờ đã vận chuyển Thần Tượng Trấn Ngục Kình luyện hóa đạo chân khí dị chủng kia, chứa đựng ở trong Khí Hải.
Đạo chân khí dị chủng này đang chiếm giữ một góc trong Khí Hải, hóa thành một con quái vật màu xanh, vẫn là thân rắn hình người, nhưng mà đã ở trong trạng thái si ngốc ngơ ngác, mất đi ý chí vốn có.
"Tốt!"
Dương Kỳ đột nhiên vận dụng một ý niệm, vận chuyển đạo chân khí dị chủng trong cơ thể này.
Quả nhiên đạo chân khí này di chuyển trong ý nghĩ của hắn, chỉ huy như cánh tay.
Hắn nhìn cái giới chỉ màu xanh đang lơ lửng trên không trung, tâm linh khẽ động, đạo chân khí dị chủng bắn nhanh ra ngoài, một lần nữa rót vào trong giới chỉ.
Ong ong ông...
Lập tức cái giới chỉ vốn bất động đột nhiên kịch liệt đung đưa.
Sau đó ở trong giới chỉ bắn ra một đạo ánh sáng màu xanh.
Tia sáng này chậm rãi tạo thành một cái cửa cao cỡ một người, cánh cửa rung động như sóng biển, dường như được ngâm trong nước.
Dương Kỳ mở to hai mắt nhìn toàn bộ cảnh tượng này, quả thực không thể tin vào mắt mình nữa:
"Đây là cái gì?"
Chân khí của hắn thẩm thấu tiến nhập trong đó, hóa ra bên trong giới chỉ là một không gian độc lập.
Bốn phía đều là sóng nước bao quanh một không gian rộng chừng một mẫu, cao khoảng bảy tám người, tương đương với một cái nhà.
Cái không gian này có chứa rất nhiều tạp vật, dễ nhận thấy nhất là ở có một cái tế đàn, xung quanh tế đàn đặt vô số bình Tụ Khí đan, liên tục phát ra dược lực, hóa thành hoa văn chân khí không ngừng vận chuyển.
"Trận thế!"
Dương Kỳ cả kinh, hắn nghe đồn rằng có vô thượng cao thủ sau khi bạo phát chân khí ra ngoài sẽ không tiêu tán, mà là sẽ tự động hấp thu thiên địa linh khí chậm rãi vận chuyển. Loại cảnh giới này đã vượt rất xa Khí Tông.
Hiện giờ, ở trong không gian của Lam Ngọc giới chỉ, hoa văn chân khí trên tế đàn giống y như vậy.
Nhưng mà, cái làm người khác chú ý không phải là tế đàn, mà là một thanh binh khí được cắm trên tế đàn.
Đây là một thanh Tam Xoa Kích, toàn bộ đều được làm một thứ kim loại kỳ dị màu xám, trên thân có những vết rạn như mặt băng, nó được cắm ở trên tế đàn, có thể thấy Tụ Linh Đan ở xung quanh chậm rãi đem linh khí rót vào đại trận, sau đó tiến vào trong cái Tam Xoa Kích này.
Tam Xoa Kích giống như một con người đang hút những linh khí này.
"Linh Binh?"
Dương Kỳ biết đây là binh khí đang bồi dưỡng linh tính, một kiện thần binh lợi khí, trải qua thời gian dài dùng chân khí rèn luyện, nó sẽ hấp thu thiên địa linh khí, tự sinh ra linh tính phi phàm, giống như kiếm tự phi hành.
Thần binh lợi khí có thể tăng cường uy lực của chân khí, thế nhưng thần binh có linh tính lại khác, nó tự động bay ra ngoài giết địch, uy lực rất mạnh, quả thực có thể xưng là yêu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trên thực tế cũng có binh khí biến thành yêu.
Loại binh khí này gọi là "Linh Binh", vô cùng hiếm thấy, Dương Kỳ đã nhìn thấy một lần, đó chính là thanh phi kiếm truyền thư của cô cô hắn.
Vốn hắn đã cô đọng một thanh trường kiếm, muốn dùng nó tế luyện biến thành "Linh Binh". Nhưng do hắn không học luyện khí, cho nên không muốn lãng phí thời gian vào việc khác.
Rất hiển nhiên, cái Tam Xoa Kích này nghiễm nhiên sẽ trở thành một thanh Linh Binh, ở bồi dưỡng, không biết nó đã hấp thu bao nhiêu Tụ Khí đan, thậm chí Dương Kỳ đã dùng chân khí tra xét cảm nhận được Tam Xoa Kích này đang chậm rãi hô hấp, trong thanh kích dường như có kinh mạch bản thân.
"Đồ tốt! Một khi nó tấn chức thành Linh Binh sẽ có uy lực cực lớn."
Dương Kỳ lòng tràn đầy vui mừng, nói:
"Còn cái giới chỉ kia lại có một không gian độc lập, thật là lợi hại! Đây chính là bảo bối trong truyền thuyết? Sau này mình phải ra ngoài săn giết yêu thú lấy thật nhiều yêu hạch, lúc đó chỉ cần đựng vào trong cái giới chỉ này là được."
Hắn cuối cùng cũng hiểu, cái Lam Ngọc giới chỉ này là vật gì.
Nó là một không gian trữ vật trong truyền thuyết.
Nó chỉ rộng khoảng một mẫu, cao khoảng 7, 8 người, vậy có thể mang theo bao nhiêu thứ? Chắc là vô số.
"Thảo nào, thảo nào trên người thanh niên áo xanh kia không có gì cả. Hóa ra hắn có một cái trữ vật giới chỉ, toàn bộ đồ vật đều được đặt ở trong này."
Dương Kỳ tiến hành kiểm tra đồ đạc trong giới chỉ, phát hiện ngoại trừ thanh Tam Xoa Kích trên tế đàn, còn có một số y phục, một số đan dược, không phát hiện bí tịch võ công gì cả.
Mặt khác, còn có một số ngân phiếu Tụ Khí đan khoảng chừng 3000 vạn, đây là một số lượng tài phú lớn.
"Đáng tiếc, ba nghìn vạn này nếu cống hiến cho học viện Thiên Vị cũng chỉ được có 3 điểm công lao, không có tác dụng gì."
Ở trong học viện Thiên Vị, điểm công lao vô cùng trân quý, 1000 vạn Tụ Khí đan mới có thể miễn cưỡng đổi lấy được một điểm điểm công lao.
Cho nên trên cơ bản mang Tụ Khí đan đi đổi điểm công lao là rất lãng phí, đây cũng là một biện pháp phòng ngừa những đệ tử giàu có của học viện Thiên Vị trực tiếp dùng tiền đổi lấy công lao.
Chậm rãi thu chân khí của bản thân, cánh cửa gợn sóng biến mất.
Dương Kỳ thu giới chỉ lại, thấy trên đó có khắc bốn chữ "Hải Dương Chi Tâm" .
Hải Dương Chi Tâm là thần vật trong biển cả, cái giới chỉ này được chế tạo từ trong biển cho nên mới có không gian biển cả.
Có được bảo bối này Dương Kỳ đắc ý vô cùng, thở dài một hơi nhìn căn phòng bừa bộn, hắn không thèm để ý mà thi triển những sợi tơ chân khí của Xuân Tàm Ti Vũ thu dọn, một lát sau gian phòng đã trở nên sạch sẽ, chân khí đã hàn gắn lại những vết nứt trên mặt đất.
Cộp, cộp, cộp... .
Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa.
Dương Kỳ triển khai một đạo chân khí thấy Lý Hạc và một số đệ tử tạp dịch khác cùng nhau tới tìm mình.
Cửa mở, mấy người này cùng nhau bước vào bên trong, sắc mặt khẩn trương:
"Dương Kỳ, lần này có một cơ hội tốt, học viện cho đệ tử tạp dịch chúng ta một cơ hội có thể lấy được điểm công lao."
"Nhiệm vụ gì?"
Tinh thần Dương Kỳ chấn động, hắn ở trong học viện Thiên Vị tu luyện một tháng mà không thu được điểm công lao nào cả, bây giờ đã có cơ hội thi triển thân thủ, đúng là việc tốt.
"Là như vậy, gần nhất ở phía tây bắc xuất hiện một đám mã tặc chuyên môn giết người đốt nhà, gây nguy hại cho bách tính, hơn nữa còn có nhiều bách tính bị giết, máu trong cơ thể bị hút biến thành một cái xác khô. Học viện hoài nghi có người ở tu luyện khí công tà ác, vì vậy phái người đi thăm dò, rất nhiều đệ tử ngoại viện, nội viện cũng được huy động, đệ tử tạp dịch chúng ta cũng có một số suất. Hiện giờ học viện đã định ra quy tắc, ai giết được một mã tặc hút máu, sau đó ngưng tụ thành huyết yêu hạch mang về học viện là có thể thu được một điểm điểm công lao."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Giết chết một mã tặc hút máu có thể thu được một điểm công lao?"
Dương Kỳ giật mình:
"Phần thưởng phong phú vậy sao?"
"Đúng, cho nên lần này có rất nhiều đệ tử hưng phấn, nhưng mà học viện đã cho giá như vậy, đồng nghĩa với việc đám mã tặc này rất khó đối phó, chúng ta phải tập trung lại với nhau, cùng nhau tiến lùi."
Một người tên là Hoa Dần Hổ nói.
Hiện giờ ở đây tính cả Dương Kỳ là có năm đệ tử tạp dịch, đây là một đoàn thể nhỏ, bình thường Dương Kỳ, Lý Hạc có quan hệ với nahu, cùng nhau làm một số việc tạp dịch, hai bên đã có vài phần giao tình và ý tứ cùng nhau tiến thoái.
"Đã như vậy, chúng ta lên đường đi."
Lý Hạc hùng tâm bừng bừng, đột nhiên quay sang nhìn Dương Kỳ nói:
"À Dương Kỳ này, lần này đi đánh mã tặc hút máu, nghe nói cũng có đệ tử tinh anh của học viện, nói không chừng ngươi có thể gặp được Vân Hải Lam đấy."
"Có thật không?"
Trên mặt Dương Kỳ hiện lên nụ cười, trong ánh mắt đã có khí tức sắc bén lóe lên.
"Vân Hải Lam, thân phận của nàng cao hơn nhiều so với đám đệ tử tạp dịch như chúng ta, ta nghe nói cô ta là một thiên tài."
Hoa Dần Hổ trầm tư một lúc rồi nói tiếp:
"Nàng ta hình như mới gia nhập học viện được hai tháng đã đánh bại một đệ tử thiên tài tầng 9 Khí Tông ở nội viện. Người này có hậu trường, có bối cảnh, tương lai sẽ vô cùng tươi đẹp, chúng ta không thể so sánh được, chỉ có thể ngước nhìn mà thôi."
"Cái gì? Ngay cả Khí Tông cũng có thể đủ đánh bại? Tại sao tu vi tăng mạnh như vậy?"
Dương Kỳ nhướng mày sau đó thả lỏng, ở trong học viện Thiên Vị học tập là có thể tiến bộ nhanh gấp 10 lần, trăm lần ở bên ngoài, một số đệ tử được tuyển là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm sẽ nhanh chóng tiến tới tầng 9 Khí Tông, đây không phải chuyện ly kỳ gì cả.
Dù sao, đệ nhất học phủ của đại lục Phong Nhiêu này là một thánh địa đã truyền thừa mấy nghìn năm thậm chí hơn vạn năm.
Hơn nữa, thân phận của Vân Hải Lam có thể giúp nàng ta tiến vào trong đội ngũ đệ tử tinh anh, tài nguyên tu luyện cao hơn đệ tử tạp dịch không biết bao nhiêu lần.
Nói không chừng có cả cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh phạt mao tẩy tủy cho nàng ta.
Nhưng mà nữ tử này có trở nên mạnh mẽ, Dương Kỳ cũng có tự tin đánh nát toàn bộ kiêu ngạo của nàng ta.
"Vân Hải Lam, ngươi gạt ta lấy Phục Long đan chỉ vì muốn tiến vào học viện Thiên Vị học tập, ngươi khinh thường ta. Nhưng ngươi ngàn vạn lần không nghĩ rằng, thực lực của ta lại trên ngươi, trừ phi ngươi tu luyện tới cảnh giới Đoạt Mệnh, bằng không ta sẽ tuyệt đối đánh bại ngươi, ta thật sự muốn xem thời khắc ta đánh bại ngươi, ngươi sẽ có biểu tình gì? Còn có thể coi mình như một thiên kiêu chi nữ nữa không, còn có thể đùa bỡn nam nhân như vật trong bàn tay không?"
Trong lòng Dương Kỳ hưng phấn tới mức run run.
Nhưng mà sắc mặt hắn lại rất bình tĩnh.
"Thế nào? Vân Hải Lam là gì của ngươi? Chẳng lẽ là người yêu?"
Lý Hạc đùa Dương Kỳ.
"Không phải, là một người quen, đệ đang muốn đi gặp nàng ta đòi lại một số đồ vật."
Dương Kỳ thản nhiên nói.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro