Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia

Chương 152

Quỳnh Quyên Ôn

2024-11-09 21:04:53

Tiếng của giám khảo viên liền vang lên lần nữa sau khi đưa đề cho các thí sinh:

“Được rồi trong phần thi này có mười câu hỏi thời gian làm bài là hai tiếng “

Lúc này một người khác trong phòng thi lên tiếng:

“Giám khảo tại sao trong giấy chỉ có chín câu hỏi”

Giám khảo viên cười vui vẻ đáp:

“Câu hỏi cuối cùng các vị sẽ sớm biết thôi hãy yên tâm làm bài đi,và tôi cũng nói luôn nhé câu hỏi số mười mà các vị đang tìm nó chiếm tỉ lệ năm mươi phần trăm của bài thi viết này”

Tất cả những người có mặt trong phòng thi đều bất ngờ và sửng sốt, nhưng cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần vì bài thi đã bắt đầu tất cả bọn họ đều phải tận dụng mọi thời gian để giải đề.

Gương mặt ai trong lúc giải đề cũng đều trắng bệch vì đề thi dường như rất khó đối với bọ họ, nhóm của Ôn Dương cũng khá khó khăn khi giải đề.Ở bên trong phòng thi căng thẳng bao nhiêu thì ở bên ngoài kháng đài những người quan sát màn hình căng thẳng bấy nhiêu có người còn đang cầu nguyện giúp con họ vượt qua nữa.

Ôn Dương phải thừa nhận một điều những người có mặt ở đây đều không phải dạng tầm thường bọn họ đều được huấn luyện cả,có người dùng dây cước để quay bài thậm chí có người thôi miên trong âm thầm để lấy bài người khác chép qua thậm chí là dùng cả các công cụ công nghệ cao để quét bài thi.

Ôn Dương nhìn vị giám khảo trẻ tuổi đang đứng trong phòng thi kia không hiểu sao có cảm giác quen thuộc đến lạ thường,vị giám khảo kia có mái tóc màu đen dài được xoã ra và đã đeo một chiếc kính râm nên không ai thấy được gì hết,Ôn Dương nghĩ “Kỳ lạ rõ ràng họ biết những người này đang gian lận tại sao lại không bắt chứ”.

Ôn Dương đang làm bài thi thì khựng lại vì câu cuối cùng trong bài thi của cô chính là một câu đố hình học,Ôn Dương gương mặt tối sầm mí mắt và khóe miệng giật giật nghĩ “Tiêu đời,tám câu đều giải được còn mỗi câu bảy thôi, mình ngu hình học như vậy muốn mình giải còn khó hơn lên trời nữa đó!!!”.

Cố Thanh ở dưới này vừa giải đến câu bảy thì đổ mồ hôi nhìn nhìn Ôn Dương rồi nghĩ Bảo bối à làm không được thì viết bừa vào đi,cậu có viết thế nào cũng không đúng nổi đâu,cậu mù môn này nhất luôn đó“.

Lúc này ai trong nhóm Ôn Dương làm xong câu bảy cũng sẽ vô thức quay đầu lo lắng nhìn Ôn Dương ngoại trừ Hoàng Tuyết vẫn đang chăm chú và thản nhiên làm bài của mình,Ôn Dương thở ra một hơi ngồi thẳng lưng lên tay cầm cây bút búng lên không với khoảng cách vừa đủ sau đó bắt lại,cô liên tục lập đi lập lại hành động này khiến ai trong phòng thi cũng đều khó hiểu,cả khán đài bên ngoài cũng không hiểu Ôn Dương đang làm gì, những bên ngoài bắt đầu lên tiếng:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Nè cô nhóc đó làm xong rồi sao”

“Không thể nào,đã có ai làm xong đâu kể cả Hoàng Đại tiểu thư cũng đang làm kìa”

“Nhưng nhìn cô nhóc đó thảnh thơi ghê chưa “

“Mọi người có thấy tình huống này quen quen không “

“Có chứ 10 năm về trước Ôn Tuyền cũng tham gia cuộc thi người thừa kế và cũng làm hành động y hệt như cô bé đó vậy”

“Cái này là cha truyền con nối à”

“Dùng đầu gối cũng biết hai người này là cha con rồi,công nhận giống nhau thật từ hành động tính cách đến ngoại hình “

“Không biết lần này câu hỏi số mười là gì ha”

“Thật mong đợi”

Ôn Tuyền ngồi ở hàng ghế đầu cùng với Hoàng Thiên,Ôn Tuyền ngồi bên phải còn Hạ Vũ ngồi bên trái ở giữa chính là Hoàng Thiên, Hoàng Thiên tuy không thích nhưng họ vẫn chưa ly hôn nên buộc phải làm đúng quy tắc của thế giới ngầm.

Ôn Tuyền lúc nãy đến giờ vẫn đang nhắm mắt sau khi nghe những lời đó mới từ từ mở mắt ra nghĩ “Không,con bé vẫn chưa làm xong, vẫn còn một câu con bé chưa thể giải”.

Hoàng Thiên quay sang nhìn Ôn Tuyền nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“A Tuyền,Anh Anh làm xong rồi sao”

Ôn Tuyền nhẹ thở ra chậm rãi đáp:

“Không,con bé sẽ bỏ một câu là câu hình trong đề thi này”

Hoàng Thiên nghe xong mà bất ngờ nói:

“Sao em lại biết”

Ôn Tuyền bình thản nói:

“Với tính cách của con bé môn toán con bé sẽ bỏ”

Hạ Vũ ngồi bên cạnh Hoàng Thiên khinh bỉ nói:

“Ha, cuộc thi này cũng dám bỏ cho các ngươi tham gia lại làm mất mặt Hắc Bang “

Hoàng Thiên quay sang Hạ Vũ lạnh lùng đáp:

“Liên quan đến cô sao,Anh Anh làm thế nào cũng sẽ có được chỗ đứng và tiếng nói ở Hắc Bang hơn là cô”

Hạ Vũ bị lời nói của Hoàng Thiên làm cho giận đến mức tái cả mặt, Hoàng Thiên không để ý ả ta với có để ý cũng không thấy vì hiện tại là ban đêm,bọn họ đang ngồi bên ngoài khá là tối ngoại trừ có màn hình chiếu sáng ở phòng thi thì không còn gì nữa chỗ họ ngồi giống với một rạp chiếu phim ngoài trời vậy,bầu trời ban đêm còn có nhiều sao nữa, gió ở trên biển vẫn luôn phản phất nhè nhẹ khiến khá nhiều người buồn ngủ.

Ban tổ chức chọn ban đêm cử hành thi viết là vì biết rõ ở đây người thừa kế được ăn sung mặc sướng ngủ đúng giờ nên ý chí của bọn họ sẽ rất nhanh bị hạ xuống vì một là đề bài khó hai chính là cơn buồn ngủ sẽ khiến họ không tập trung nổi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia

Số ký tự: 0