Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia
Chương 213
Quỳnh Quyên Ôn
2024-11-09 21:04:53
Sau chuyện ngày hôm đó tin tức khách sạn Dumti bin cho phát nổ và có ba trận nổ khác cũng có mặt khiến phía cảnh sát phải đau đầu không nói những vậy tin tức ' Sát Thủ YZ ' đã quay trở lại làm chấn động cả thế giới ngầm,ai cũng nơm nớp lo sợ vì bọn họ họ không biết lý do mà Ôn Tuyền quay trở lại trong ngành và toàn bộ thế giới ngầm cũng thừa biết một chuyện vụ nổ của khách sạn Dumti chính là lời thông báo cho sự trở lại của một nhà
Vua.
Thế giới ngầm được một phen chấn kinh những ban hội và các công ty lớn nếu có người nào đang trong chuyện làm ăn phi pháp ngừng hoạt động vì Ôn Tuyền trở lại những chuyện xấu trong thế giới ngầm mà họ làm nếu để
Ôn Tuyền biết kết cục sẽ không khách gì khách sạn Dumti.
Tất cả bọn họ đang ngồi trong phòng họp xem tin tức về khách sạn Dumti bị phát nổ đêm qua và có những trận ổ khác gần đó, Hoài Nam Vĩnh Xuyên đen mặt nói:
"Các người có biết các người gây bao nhiêu phiền phức không"
Ôn Dương cười cười lên tiếng:
"Dù sao nơi đó cũng chẳng phải nơi tốt lành"
Hoài Nam Vĩnh Xuyên liền gẵn giọng:
"Nhóc nói thật dễ nghe, khách sạn Dumti là khách sạn lớn vừa được khánh thành thì liền cho nổ nhóc nói thử xem người bên phía chủ sẽ truy cứu chuyện này đến cùng "
Cố Thanh ngồi cạnh Hạ Kiêu tay thì xoay cây bút, Cố Thanh bình thản nói:
"Dù sao họ của tìm cũng không ra bằng chứng nên không cần phải lo đâu"
Hoài Nam Vĩnh Xuyên thật sự cạn lời với sự thản nhiên của bọn họ,Hàn Lãng lên tiếng:
"Mà lần hành động này có lẽ sẽ khiến lão cáo già Tổng An Ca đó cảnh giác với chúng ta hơn rồi, lần tới hành động e sẽ rất khó khăn "
Hoàng Tuyết ngửa người ra phía ghế rồi chán nản nói:
"Rốt cuộc chuyện này bao giờ mới kết thúc đây, cái lão Tống An Ca đó đứng trên đỉnh vạn người không muốn lại muốn đi xuống phía dưới thật hết nói nổi mà"
Hoàng Băng đang ngồi trước máy tính mà thao tác gì đó trên bàn phím lúc này ánh mắt Hoàng Băng thoáng bất ngờ nói:
"Cái này là,..."
Mọi người liền chú ý đến Hoàng Băng, Hàn Tử Diên nhìn cô rồi nói:
"Sao vậy Băng Băng"
Hoàng Băng tay thao tác máy tính chiếu màn hình máy tính của mình lên màn hình lớn trong phòng họp nói:
"Mọi người nhìn xem"
Bọn họ nhìn lên màn hình lúc này hiển thị một mail lạ tên đó ghi rất rõ từng chữ một [ Cuộc giao dịch của Tống
An Ca và vị Chỉ Huy nước chiến tranh sẽ diễn ra vào 4h chiều ngày 29/12 tại chuyến tàu lửa Nailen. Chuyến tàu này chở một lượng lớn vũ khí và Thủy Ngân Đỏ nên hãy cẩn thận khi hành động. Chuyến tàu sẽ xuất phát vào 8h sáng ngày 29/12 và chỉ có một trạm dừng chân duy nhất là tại khu du lịch Tensei của Thành Phố Thượng Hải.
Không những vậy ở tại cảng biển Ôn Châu sẽ có một chuyến tàu vận chuyển hơn hàng ngàn vũ khí và Thủy Ngân
Đỏ tiến đến cảng biển Thành Phố Thượng Hải.Tôi đã giữ đúng lời hứa sẽ giúp đỡ các người nên mong các người hãy cũng giữ lời hứa. ]
Hoàng Thiên đồ mồ hôi lạnh lên tiếng:
"Đây là,..."
Hoàng Băng cũng vội đáp:
"Là của Húc Minh Yên,hắn thật sự đã giữ lời hứa"
Hạ Kiêu nhìn một lúc rồi lên tiếng:
"Nè tại sao không nghĩ đây là cái bẫy do Húc Minh Yên tạo ra"
Ôn Tuyền lúc này từ từ mở cửa phòng họp gương mặt không chút biểu cảm nói:
"Mail đó là thật,ta vừa nhận được tin thủ lĩnh của nước chiến tranh sẽ đến Bắc Kinh sau một tháng nữa và cũng sẽ đi chuyển tàu lửa Nailen "
Hoàng Thiên nhanh chóng đứng lên đi tới kéo ghế cho Ôn Tuyền ngồi xuống bản thân cũng ngồi cạnh Ôn Tuyền,
Hoàng Tuyết nhìn màn hình lớn trong phòng họp rồi nói:
"Vậy thì cách đây đến đó một tháng chúng ta vẫn còn thời gian để chuẩn bị mà đúng không"
Tất cả bọn họ đồng loạt gật đầu, Ôn Dương tay đang cầm khối rubik hình tam giác mà liên tục xoay xoay, mắt không rời khỏi khối rubik Ôn Dương lẩm bẩm:
"Em nghĩ lần này Trung Gian cũng sẽ giúp một tay"
Mọi người nhìn đến Ôn Dương đang ngồi cạnh Hàn Diệt Phong ở hàng cuối, Hàn Lãng lên tiếng:
"Tại sao con lại nghĩ vậy"
Ôn Dương tập trung xoay rubik mắt không rời khỏi lơ đãng nói như lầm bẩm:
"Bởi vì chỉ với thế lực của Tu La Bang thì không có đủ tàu nguyên để sản xuất vũ khí nhưng bọn họ lại giao dịch với Trung Gian nên chuyện lần này ít nhiều Trung Gian cũng sẽ tham gia"
Cố Thanh nghe vậy liền đưa tay chống cằm tay liền với lấy cây bút mà Hạ Kiêu vừa tung lên không trung, Cố Thanh cẩm cây bút mà xoay xoay nói:
"Hơn nữa chuyện sản xuất vũ khí nhất định có liên quan mật thiết đến Trung Gian, thủ lĩnh của Trung Gian Tần
Hoài Việt đã sớm có ý định không tốt đẹp gì rồi "
Hoàng Tuyết nghe đến cái tên Tần Hoài Việt hai quyền tay bất giác siết thật chặt môi cũng mím lại, Ôn Dương vừa phá giải được khối rubik hình tam giác liền vui vẻ đặt lên bàn nói:
"Dù sao thì chúng ta cũng phải xử lý cả Trung Gian và Tu La Bang bọn họ đã đi quá xa rồi"
Bọn họ gật đầu đồng ý với ý kiến của Ôn Dương, Hoài Nam Vĩnh Xuyên lên tiếng:
"Lần này thì chắc là phải cảm ơn Húc Minh Yên rồi, hắn ta vậy mà thật sự giữ lời hứa"
Lời nói của Hoài Nam Vĩnh Xuyên vừa dứt thì không khí của sáu người Ôn Dương đột ngột đi xuống bọn họ trầm tư im lặng, Hoàng Băng thở dài lên tiếng:
"Hy vọng mọi chuyện sẽ ổn"
Đám Ôn Dương lo lắng không phải dư thừa bởi vì Húc Minh Yên đã bị nghi ngờ từ lần trước nên bất cứ hành động nào của Húc Minh Yên cũng bị Tống Diễn Ca đặt dưới mí mắt,sẽ không xảy ra chuyện gì nếu Húc Minh Yên không bị phát hiện đã gửi tài liệu mật cho bọn họ nếu bị Tống Diễn Ca phát hiện thì bọn họ cũng không biết chuyện kinh khủng gì sẽ xảy ra với Húc Minh Yên nữa.
Đám Ôn Dương được đưa quay về trường để tiếp tục học tập và tất cả mọi chuyện sẽ được Ôn Tuyền và Hà
Nhiếp chuẩn bị kỹ lưỡng chỉ cần đợi một tháng nữa thì bọn họ sẽ hành động.Bọn họ quay trở về trường tiếp tục chương trình học tập như thường lệ và không có chuyện gì xảy ra.
Hôm nay tiết học của Ôn Dương có một tiết trống nên cô ngồi trên lớp nói chuyện phím cùng Hoa Kiều và Nguyệt
Tước, đang nói chuyện thì Hoa Kiều nhìn ra bên ngoài trời đang chuyển mây đen và có sấm chớp nữa, Hoa Kiều chán nản nói:
"Trời lại sắp mưa nửa rồi chán thật đó, mình còn định ra ngoài mua đồ mà"
Nguyệt Tước bình tĩnh nói:
"Thì chẳng phải là đang trong tháng mưa à, mưa cũng là chuyện bình thường thôi "
Ôn Dương lên tiếng:
"Đúng đó với tớ cũng rất thích trời mưa nha,rất mát còn có thể chạy ra tắm nữa "
Hoa Kiều và Nguyệt Tước nữa con mắt nhìn Ôn Dương, Nguyệt Tước lên tiếng:
"Tâm hồn của cậu lúc nào cũng là chơi và chơi nhỉ"
Ôn Dương cười hì hì mấy tiếng thì lúc này Hoa Kiều đập tay nói:
"Đúng rồi Dương Dương,có phải hôm nay lớp của các anh chị cậu có tiết thể dục đúng không "
Ôn Dương nhìn ra ngoài trời tối đen thì gật gật đầu nói:
"Sao vậy"
Hoa Kiều liền dúi vào tay Ôn Dương một chiếc ô rồi hứng khởi nói:
"Mau cậu đi tìm anh Diệt Phong đi"
Ôn Dương ngơ ngác, Nguyệt Tước cũng hiểu ra ý định của Hoa Kiều liền lên tiếng:
"Cậu mau đi tìm anh Diệt Phong đi, chẳng phải cùng nhau che ô đi dưới mưa sẽ rất rất lãng mạn hay sao"
Ôn Dương nghe vậy thì hai má liền đỏ ửng ngại ngùng nói lớn:
"Không có mà!!!"
Hoa Kiều liền kéo Ôn Dương đứng dậy hợp sức với Nguyệt Tước đẩy Ôn Dương ra khỏi lớp, Nguyệt Tước nói:
"Mau đi đi,che ô đi dưới mưa sẽ rất tuyệt đó"
Ôn Dương tuy ngại ngùng nhưng không hiểu sao trong lòng cũng có chút mong đợi mà nhìn hai cô bạn của mình gật đầu rồi rời đi, Nguyệt Tước và Hoa Kiều cũng lén lút đi theo sau Ôn Dương cũng biết hai người đang đi theo điều đó khiến Ôn Dương càng ngại ngùng hơn.
Lúc này ở dưới sân vận động lớp của Hàn Diệt Phong vừa chạy bộ xong bài thể dục cũng kết thúc ở đó cả lớp đang ngồi dưới sân nghỉ ngơi, Hàn Tử Diên ném mấy chai nước cho Hàn Diệt Phong, Cố Thanh và Hạ Kiêu rồi nói:
"Thời tiết hôm nay đúng là xẩu thật"
Hạ Kiêu tay bắt lấy hai chai nước của mình và Cố Thanh cần thận mở nắp chai nước của Cố Thanh đưa cho cậu rồi nói:
"Đúng là xấu nhưng vẫn tốt hơn việc tập thể dục dưới cái thời tiết nắng nóng "
Hàn Tử Diên vừa tiến tới phía Hoàng Băng tay cũng vặn nắp chai nước đưa cho Hoàng Băng rồi nói:
"Băng Băng nước của cậu"
Hoàng Băng ngồi ở trên ghế dài đưa tay nhận lấy chai nước rồi nói:
"Cảm ơn Tử Diên"
Hàn Tử Diên gật đầu rồi ngồi xuống cạnh Hoàng Băng lúc này cơn mưa cũng đột kéo đến và rất lớn đám con trai trong lớp thì vui vẻ ngồi dưới mưa hưởng thụ sự mát mẻ cũng có vài chàng trai và hầu hết các bạn nữ trong lớp khá hoang mang vì không đem theo ô.
Hàn Tử Diên lấy từ đâu ra cái ô rồi che cho cả mình và Hoàng Băng, Hoàng Băng vui vẻ nhìn Hàn Tử Diên rồi lên tiếng:
"Cảm ơn Tử Diên ,tớ tưởng lần này là ướt như chuột lột rồi chứ"
Hàn Tử Diên chỉ "Ừm" một tiếng rồi cả hai đứng lên, Hạ Kiêu thì khi cơn mưa vừa trút xuống đã lấy cái ô từ trong túi bật ra che cho cả mình và Cố Thanh. Hàn Diệt Phong thì quên đem ô cơn mưa vừa trút xuống thì Hàn Diệt Phong định sẽ cứ vậy dầm mưa đi về thì lúc này có một cái ô che cho Hàn Diệt Phong, Hàn Diệt Phong xoay lại thì thấy Ôn Dương đang giơ cao tay che cho hắn vì chiều cao của hai người khá khác biệt nên Ôn Dương phải có hơi nhón chân để che được cho hắn.
Hàn Diệt Phong sững người một lúc thì phì cười, Ôn Dương đang ngại ngùng thấy hắn cười thì cô có chút tức giận nói:
"Anh cười cái gì chứ!!!"
Hàn Diệt Phong liền nhẹ nhàng đưa tay giúp cô cầm lấy ô rồi lên tiếng:
"Không có gì mà em không có tiết sao mèo con"
Ôn Dương đút hai tay vào túi quần rồi nói:
"Em trồng tiết nên đem ô xuống cho anh"
Đám bạn trong lớp của bọn họ thấy họ đều có dù thì một bạn nam lên tiếng:
"Nè nè các cậu ác thật đó nhà,có dù hết đều đi một mình bọn tôi thì phải dầm mưa quay về"
Hạ Kiêu liền lên tiếng:
"Là do các cậu không đem theo ô nên chịu khó dầm mưa về đi ha"
Một bạn nam khác bĩu môi rồi lên tiếng trêu chọc nói:
"Các cậu ác thật đó ô to như vậy cho bọn này đi nhờ không được à"
Hàn Tử Diên liền lên tiếng:
"Không được để các cậu đi chung chúng tôi sẽ bị ướt tôi thì không sao nhưng tôi không nỡ đề Băng Băng dầm mưa đâu "
Hoàng Băng nghe vậy thì liền đỏ mặt ngượng nghịu quay chỗ khác,một bạn nam khác lên tiếng:
"Để tôi đoán nha, lý do của Hạ Kiêu cũng giống như Tử Diên có đúng không, không nỡ đề Cố Thanh bị ướt"
Hạ Kiêu liền lên tiếng thản nhiên nói:
"Điều đó là đương nhiên,tôi không muốn quay về Tiểu Thanh lại bị cảm khi cho các cậu đi cùng đâu nên dầm mưa về đi"
Những bạn nam trong lớp nữa con mắt đồng thanh:
"Ác thật đó!!!"
Lúc này có một vài bạn nữ tiến đến chỗ của Hàn Diệt Phong đang đứng cùng Ôn Dương mà lên tiếng:
"Diệt Phong cậu có thể cho mình đi cùng không dù sao thị mình cũng nhỏ người nên,..."
Cô bạn đó ngại ngùng ngập ngừng thì Hàn Diệt Phong lạnh giọng ánh mắt không cảm xúc nói:
"Hỏi mèo con "
Ôn Dương hai mắt tròn xoe không hiểu chuyện gì ngồi không cũng dính đạn, Nguyệt Tước và Hoa Kiều đang núp sau bụi cây gương mặt giữ tợn, Hoa Kiều ánh mắt quỷ dữ nói:
"Trời ơi cái chị kia người ta đang lãng mạn chị đi cùng làm gì chứ!!!"
Nguyệt Tước ánh mắt cũng hung hăng nói:
"Chị kia mau đi ra đi chứ người ta đang lãng mạn tự nhiên chị xuất hiện không khí màu hồng thành màu đen rồi!!!
Hoa Kiều lên tiếng:
"Chị kia chị kia chị không hiểu ý của anh Diệt Phong là không đồng ý sao mau đi chỗ khác chơi đi"
Nguyệt Tước làm ra vẻ mặt hung dữ nói:
"Chị đã ướt nhẹp rồi ướt thêm cũng không sao đừng có làm bóng đèn chứ!!"
Hoa Kiều tức tối nhìn sang Ôn Dương mà tức giận nói:
"Trời ơi Dương Dương cậu còn đứng ở đó mà đực mặt ra làm gì không khí sắp bị phá rồi não cậu là trái nho hả!!!"!
Nguyệt Tước cũng hùng hồ nói:
"Cậu không có một chút tế bào lãng mạn nào sao mau mau nói gì đó đi chứ!!!"
Ôn Dương đang không hiểu chuyện gì thì tai lại nghe những lời của Hoa Kiều và Nguyệt Tước thì càng không hiểu chuyện gì đang diễn ra, Hàn Diệt Phong nhìn mặt cô đang ngơ ngác thì cũng biết cô không hiểu ý mình, Hàn Diệt Phong thở dài nghĩ "Em ấy không biết ghen là gì sao".
Hàn Diệt Phong lạnh lùng nói:
"Cậu đã dính mưa rồi thì dầm mưa thêm một chút nữa cũng không chết"
Hàn Diệt Phong nói rồi công khai nắm tay Ôn Dương rời đi trước tất cả các ánh mắt ghen tị của các bạn nữ trong lớp.
Nguyệt Tước và Hoa Kiều hai mắt sáng rực mà đồng thanh sau bụi cây:
"Tuyệt lắm anh Diệt Phong ơi"
Bốn người Hạ Kiêu cũng nhanh chóng đi song song với Ôn Dương và Hàn Diệt Phong để nói chuyện điều khiến cả lớp bất ngờ là cả ba người Hàn Diệt Phong, Hàn Tử Diên và Hạ Kiêu đều làm cùng một hành động đó là nghiên ô về phía người thương để người thương được ô che hoàn toàn,còn ba người họ thì mặt cho nước mưa trút xuống vai.
Khunh cảnh ba cặp đôi che ô đi song song dưới mưa khiến cả lớp của 12A7 cũng phải cảm thán
"Bọn họ đẹp đôi thật đó"
"Tuyệt cảnh tượng đẹp như tranh luôn"
"Chán thật đó cả ba nam thần đều có người trong lòng rồi chúng ta hết cơ hội rồi "
"Mặc dù tôi không thích nhưng phải công nhân bon ho thât hơp nhau làm sao"
Vua.
Thế giới ngầm được một phen chấn kinh những ban hội và các công ty lớn nếu có người nào đang trong chuyện làm ăn phi pháp ngừng hoạt động vì Ôn Tuyền trở lại những chuyện xấu trong thế giới ngầm mà họ làm nếu để
Ôn Tuyền biết kết cục sẽ không khách gì khách sạn Dumti.
Tất cả bọn họ đang ngồi trong phòng họp xem tin tức về khách sạn Dumti bị phát nổ đêm qua và có những trận ổ khác gần đó, Hoài Nam Vĩnh Xuyên đen mặt nói:
"Các người có biết các người gây bao nhiêu phiền phức không"
Ôn Dương cười cười lên tiếng:
"Dù sao nơi đó cũng chẳng phải nơi tốt lành"
Hoài Nam Vĩnh Xuyên liền gẵn giọng:
"Nhóc nói thật dễ nghe, khách sạn Dumti là khách sạn lớn vừa được khánh thành thì liền cho nổ nhóc nói thử xem người bên phía chủ sẽ truy cứu chuyện này đến cùng "
Cố Thanh ngồi cạnh Hạ Kiêu tay thì xoay cây bút, Cố Thanh bình thản nói:
"Dù sao họ của tìm cũng không ra bằng chứng nên không cần phải lo đâu"
Hoài Nam Vĩnh Xuyên thật sự cạn lời với sự thản nhiên của bọn họ,Hàn Lãng lên tiếng:
"Mà lần hành động này có lẽ sẽ khiến lão cáo già Tổng An Ca đó cảnh giác với chúng ta hơn rồi, lần tới hành động e sẽ rất khó khăn "
Hoàng Tuyết ngửa người ra phía ghế rồi chán nản nói:
"Rốt cuộc chuyện này bao giờ mới kết thúc đây, cái lão Tống An Ca đó đứng trên đỉnh vạn người không muốn lại muốn đi xuống phía dưới thật hết nói nổi mà"
Hoàng Băng đang ngồi trước máy tính mà thao tác gì đó trên bàn phím lúc này ánh mắt Hoàng Băng thoáng bất ngờ nói:
"Cái này là,..."
Mọi người liền chú ý đến Hoàng Băng, Hàn Tử Diên nhìn cô rồi nói:
"Sao vậy Băng Băng"
Hoàng Băng tay thao tác máy tính chiếu màn hình máy tính của mình lên màn hình lớn trong phòng họp nói:
"Mọi người nhìn xem"
Bọn họ nhìn lên màn hình lúc này hiển thị một mail lạ tên đó ghi rất rõ từng chữ một [ Cuộc giao dịch của Tống
An Ca và vị Chỉ Huy nước chiến tranh sẽ diễn ra vào 4h chiều ngày 29/12 tại chuyến tàu lửa Nailen. Chuyến tàu này chở một lượng lớn vũ khí và Thủy Ngân Đỏ nên hãy cẩn thận khi hành động. Chuyến tàu sẽ xuất phát vào 8h sáng ngày 29/12 và chỉ có một trạm dừng chân duy nhất là tại khu du lịch Tensei của Thành Phố Thượng Hải.
Không những vậy ở tại cảng biển Ôn Châu sẽ có một chuyến tàu vận chuyển hơn hàng ngàn vũ khí và Thủy Ngân
Đỏ tiến đến cảng biển Thành Phố Thượng Hải.Tôi đã giữ đúng lời hứa sẽ giúp đỡ các người nên mong các người hãy cũng giữ lời hứa. ]
Hoàng Thiên đồ mồ hôi lạnh lên tiếng:
"Đây là,..."
Hoàng Băng cũng vội đáp:
"Là của Húc Minh Yên,hắn thật sự đã giữ lời hứa"
Hạ Kiêu nhìn một lúc rồi lên tiếng:
"Nè tại sao không nghĩ đây là cái bẫy do Húc Minh Yên tạo ra"
Ôn Tuyền lúc này từ từ mở cửa phòng họp gương mặt không chút biểu cảm nói:
"Mail đó là thật,ta vừa nhận được tin thủ lĩnh của nước chiến tranh sẽ đến Bắc Kinh sau một tháng nữa và cũng sẽ đi chuyển tàu lửa Nailen "
Hoàng Thiên nhanh chóng đứng lên đi tới kéo ghế cho Ôn Tuyền ngồi xuống bản thân cũng ngồi cạnh Ôn Tuyền,
Hoàng Tuyết nhìn màn hình lớn trong phòng họp rồi nói:
"Vậy thì cách đây đến đó một tháng chúng ta vẫn còn thời gian để chuẩn bị mà đúng không"
Tất cả bọn họ đồng loạt gật đầu, Ôn Dương tay đang cầm khối rubik hình tam giác mà liên tục xoay xoay, mắt không rời khỏi khối rubik Ôn Dương lẩm bẩm:
"Em nghĩ lần này Trung Gian cũng sẽ giúp một tay"
Mọi người nhìn đến Ôn Dương đang ngồi cạnh Hàn Diệt Phong ở hàng cuối, Hàn Lãng lên tiếng:
"Tại sao con lại nghĩ vậy"
Ôn Dương tập trung xoay rubik mắt không rời khỏi lơ đãng nói như lầm bẩm:
"Bởi vì chỉ với thế lực của Tu La Bang thì không có đủ tàu nguyên để sản xuất vũ khí nhưng bọn họ lại giao dịch với Trung Gian nên chuyện lần này ít nhiều Trung Gian cũng sẽ tham gia"
Cố Thanh nghe vậy liền đưa tay chống cằm tay liền với lấy cây bút mà Hạ Kiêu vừa tung lên không trung, Cố Thanh cẩm cây bút mà xoay xoay nói:
"Hơn nữa chuyện sản xuất vũ khí nhất định có liên quan mật thiết đến Trung Gian, thủ lĩnh của Trung Gian Tần
Hoài Việt đã sớm có ý định không tốt đẹp gì rồi "
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hoàng Tuyết nghe đến cái tên Tần Hoài Việt hai quyền tay bất giác siết thật chặt môi cũng mím lại, Ôn Dương vừa phá giải được khối rubik hình tam giác liền vui vẻ đặt lên bàn nói:
"Dù sao thì chúng ta cũng phải xử lý cả Trung Gian và Tu La Bang bọn họ đã đi quá xa rồi"
Bọn họ gật đầu đồng ý với ý kiến của Ôn Dương, Hoài Nam Vĩnh Xuyên lên tiếng:
"Lần này thì chắc là phải cảm ơn Húc Minh Yên rồi, hắn ta vậy mà thật sự giữ lời hứa"
Lời nói của Hoài Nam Vĩnh Xuyên vừa dứt thì không khí của sáu người Ôn Dương đột ngột đi xuống bọn họ trầm tư im lặng, Hoàng Băng thở dài lên tiếng:
"Hy vọng mọi chuyện sẽ ổn"
Đám Ôn Dương lo lắng không phải dư thừa bởi vì Húc Minh Yên đã bị nghi ngờ từ lần trước nên bất cứ hành động nào của Húc Minh Yên cũng bị Tống Diễn Ca đặt dưới mí mắt,sẽ không xảy ra chuyện gì nếu Húc Minh Yên không bị phát hiện đã gửi tài liệu mật cho bọn họ nếu bị Tống Diễn Ca phát hiện thì bọn họ cũng không biết chuyện kinh khủng gì sẽ xảy ra với Húc Minh Yên nữa.
Đám Ôn Dương được đưa quay về trường để tiếp tục học tập và tất cả mọi chuyện sẽ được Ôn Tuyền và Hà
Nhiếp chuẩn bị kỹ lưỡng chỉ cần đợi một tháng nữa thì bọn họ sẽ hành động.Bọn họ quay trở về trường tiếp tục chương trình học tập như thường lệ và không có chuyện gì xảy ra.
Hôm nay tiết học của Ôn Dương có một tiết trống nên cô ngồi trên lớp nói chuyện phím cùng Hoa Kiều và Nguyệt
Tước, đang nói chuyện thì Hoa Kiều nhìn ra bên ngoài trời đang chuyển mây đen và có sấm chớp nữa, Hoa Kiều chán nản nói:
"Trời lại sắp mưa nửa rồi chán thật đó, mình còn định ra ngoài mua đồ mà"
Nguyệt Tước bình tĩnh nói:
"Thì chẳng phải là đang trong tháng mưa à, mưa cũng là chuyện bình thường thôi "
Ôn Dương lên tiếng:
"Đúng đó với tớ cũng rất thích trời mưa nha,rất mát còn có thể chạy ra tắm nữa "
Hoa Kiều và Nguyệt Tước nữa con mắt nhìn Ôn Dương, Nguyệt Tước lên tiếng:
"Tâm hồn của cậu lúc nào cũng là chơi và chơi nhỉ"
Ôn Dương cười hì hì mấy tiếng thì lúc này Hoa Kiều đập tay nói:
"Đúng rồi Dương Dương,có phải hôm nay lớp của các anh chị cậu có tiết thể dục đúng không "
Ôn Dương nhìn ra ngoài trời tối đen thì gật gật đầu nói:
"Sao vậy"
Hoa Kiều liền dúi vào tay Ôn Dương một chiếc ô rồi hứng khởi nói:
"Mau cậu đi tìm anh Diệt Phong đi"
Ôn Dương ngơ ngác, Nguyệt Tước cũng hiểu ra ý định của Hoa Kiều liền lên tiếng:
"Cậu mau đi tìm anh Diệt Phong đi, chẳng phải cùng nhau che ô đi dưới mưa sẽ rất rất lãng mạn hay sao"
Ôn Dương nghe vậy thì hai má liền đỏ ửng ngại ngùng nói lớn:
"Không có mà!!!"
Hoa Kiều liền kéo Ôn Dương đứng dậy hợp sức với Nguyệt Tước đẩy Ôn Dương ra khỏi lớp, Nguyệt Tước nói:
"Mau đi đi,che ô đi dưới mưa sẽ rất tuyệt đó"
Ôn Dương tuy ngại ngùng nhưng không hiểu sao trong lòng cũng có chút mong đợi mà nhìn hai cô bạn của mình gật đầu rồi rời đi, Nguyệt Tước và Hoa Kiều cũng lén lút đi theo sau Ôn Dương cũng biết hai người đang đi theo điều đó khiến Ôn Dương càng ngại ngùng hơn.
Lúc này ở dưới sân vận động lớp của Hàn Diệt Phong vừa chạy bộ xong bài thể dục cũng kết thúc ở đó cả lớp đang ngồi dưới sân nghỉ ngơi, Hàn Tử Diên ném mấy chai nước cho Hàn Diệt Phong, Cố Thanh và Hạ Kiêu rồi nói:
"Thời tiết hôm nay đúng là xẩu thật"
Hạ Kiêu tay bắt lấy hai chai nước của mình và Cố Thanh cần thận mở nắp chai nước của Cố Thanh đưa cho cậu rồi nói:
"Đúng là xấu nhưng vẫn tốt hơn việc tập thể dục dưới cái thời tiết nắng nóng "
Hàn Tử Diên vừa tiến tới phía Hoàng Băng tay cũng vặn nắp chai nước đưa cho Hoàng Băng rồi nói:
"Băng Băng nước của cậu"
Hoàng Băng ngồi ở trên ghế dài đưa tay nhận lấy chai nước rồi nói:
"Cảm ơn Tử Diên"
Hàn Tử Diên gật đầu rồi ngồi xuống cạnh Hoàng Băng lúc này cơn mưa cũng đột kéo đến và rất lớn đám con trai trong lớp thì vui vẻ ngồi dưới mưa hưởng thụ sự mát mẻ cũng có vài chàng trai và hầu hết các bạn nữ trong lớp khá hoang mang vì không đem theo ô.
Hàn Tử Diên lấy từ đâu ra cái ô rồi che cho cả mình và Hoàng Băng, Hoàng Băng vui vẻ nhìn Hàn Tử Diên rồi lên tiếng:
"Cảm ơn Tử Diên ,tớ tưởng lần này là ướt như chuột lột rồi chứ"
Hàn Tử Diên chỉ "Ừm" một tiếng rồi cả hai đứng lên, Hạ Kiêu thì khi cơn mưa vừa trút xuống đã lấy cái ô từ trong túi bật ra che cho cả mình và Cố Thanh. Hàn Diệt Phong thì quên đem ô cơn mưa vừa trút xuống thì Hàn Diệt Phong định sẽ cứ vậy dầm mưa đi về thì lúc này có một cái ô che cho Hàn Diệt Phong, Hàn Diệt Phong xoay lại thì thấy Ôn Dương đang giơ cao tay che cho hắn vì chiều cao của hai người khá khác biệt nên Ôn Dương phải có hơi nhón chân để che được cho hắn.
Hàn Diệt Phong sững người một lúc thì phì cười, Ôn Dương đang ngại ngùng thấy hắn cười thì cô có chút tức giận nói:
"Anh cười cái gì chứ!!!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hàn Diệt Phong liền nhẹ nhàng đưa tay giúp cô cầm lấy ô rồi lên tiếng:
"Không có gì mà em không có tiết sao mèo con"
Ôn Dương đút hai tay vào túi quần rồi nói:
"Em trồng tiết nên đem ô xuống cho anh"
Đám bạn trong lớp của bọn họ thấy họ đều có dù thì một bạn nam lên tiếng:
"Nè nè các cậu ác thật đó nhà,có dù hết đều đi một mình bọn tôi thì phải dầm mưa quay về"
Hạ Kiêu liền lên tiếng:
"Là do các cậu không đem theo ô nên chịu khó dầm mưa về đi ha"
Một bạn nam khác bĩu môi rồi lên tiếng trêu chọc nói:
"Các cậu ác thật đó ô to như vậy cho bọn này đi nhờ không được à"
Hàn Tử Diên liền lên tiếng:
"Không được để các cậu đi chung chúng tôi sẽ bị ướt tôi thì không sao nhưng tôi không nỡ đề Băng Băng dầm mưa đâu "
Hoàng Băng nghe vậy thì liền đỏ mặt ngượng nghịu quay chỗ khác,một bạn nam khác lên tiếng:
"Để tôi đoán nha, lý do của Hạ Kiêu cũng giống như Tử Diên có đúng không, không nỡ đề Cố Thanh bị ướt"
Hạ Kiêu liền lên tiếng thản nhiên nói:
"Điều đó là đương nhiên,tôi không muốn quay về Tiểu Thanh lại bị cảm khi cho các cậu đi cùng đâu nên dầm mưa về đi"
Những bạn nam trong lớp nữa con mắt đồng thanh:
"Ác thật đó!!!"
Lúc này có một vài bạn nữ tiến đến chỗ của Hàn Diệt Phong đang đứng cùng Ôn Dương mà lên tiếng:
"Diệt Phong cậu có thể cho mình đi cùng không dù sao thị mình cũng nhỏ người nên,..."
Cô bạn đó ngại ngùng ngập ngừng thì Hàn Diệt Phong lạnh giọng ánh mắt không cảm xúc nói:
"Hỏi mèo con "
Ôn Dương hai mắt tròn xoe không hiểu chuyện gì ngồi không cũng dính đạn, Nguyệt Tước và Hoa Kiều đang núp sau bụi cây gương mặt giữ tợn, Hoa Kiều ánh mắt quỷ dữ nói:
"Trời ơi cái chị kia người ta đang lãng mạn chị đi cùng làm gì chứ!!!"
Nguyệt Tước ánh mắt cũng hung hăng nói:
"Chị kia mau đi ra đi chứ người ta đang lãng mạn tự nhiên chị xuất hiện không khí màu hồng thành màu đen rồi!!!
Hoa Kiều lên tiếng:
"Chị kia chị kia chị không hiểu ý của anh Diệt Phong là không đồng ý sao mau đi chỗ khác chơi đi"
Nguyệt Tước làm ra vẻ mặt hung dữ nói:
"Chị đã ướt nhẹp rồi ướt thêm cũng không sao đừng có làm bóng đèn chứ!!"
Hoa Kiều tức tối nhìn sang Ôn Dương mà tức giận nói:
"Trời ơi Dương Dương cậu còn đứng ở đó mà đực mặt ra làm gì không khí sắp bị phá rồi não cậu là trái nho hả!!!"!
Nguyệt Tước cũng hùng hồ nói:
"Cậu không có một chút tế bào lãng mạn nào sao mau mau nói gì đó đi chứ!!!"
Ôn Dương đang không hiểu chuyện gì thì tai lại nghe những lời của Hoa Kiều và Nguyệt Tước thì càng không hiểu chuyện gì đang diễn ra, Hàn Diệt Phong nhìn mặt cô đang ngơ ngác thì cũng biết cô không hiểu ý mình, Hàn Diệt Phong thở dài nghĩ "Em ấy không biết ghen là gì sao".
Hàn Diệt Phong lạnh lùng nói:
"Cậu đã dính mưa rồi thì dầm mưa thêm một chút nữa cũng không chết"
Hàn Diệt Phong nói rồi công khai nắm tay Ôn Dương rời đi trước tất cả các ánh mắt ghen tị của các bạn nữ trong lớp.
Nguyệt Tước và Hoa Kiều hai mắt sáng rực mà đồng thanh sau bụi cây:
"Tuyệt lắm anh Diệt Phong ơi"
Bốn người Hạ Kiêu cũng nhanh chóng đi song song với Ôn Dương và Hàn Diệt Phong để nói chuyện điều khiến cả lớp bất ngờ là cả ba người Hàn Diệt Phong, Hàn Tử Diên và Hạ Kiêu đều làm cùng một hành động đó là nghiên ô về phía người thương để người thương được ô che hoàn toàn,còn ba người họ thì mặt cho nước mưa trút xuống vai.
Khunh cảnh ba cặp đôi che ô đi song song dưới mưa khiến cả lớp của 12A7 cũng phải cảm thán
"Bọn họ đẹp đôi thật đó"
"Tuyệt cảnh tượng đẹp như tranh luôn"
"Chán thật đó cả ba nam thần đều có người trong lòng rồi chúng ta hết cơ hội rồi "
"Mặc dù tôi không thích nhưng phải công nhân bon ho thât hơp nhau làm sao"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro