Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia
Chương 232
Quỳnh Quyên Ôn
2024-11-09 21:04:53
Tần Hoài Việt nhíu mày nhìn Hoàng Thiên, Hoàng Thiên chỉ bình tĩnh nói:
"Có lẽ lúc trước ta và ngươi giống nhau nhưng bây giờ thì không,ta khi ở bên cạnh A Tuyền thì ta chính là con người còn ngươi thì sao ngươi có muốn được một cảm giác làm con người chưa,hả"
Tần Hoài Việt đưa mắt nhìn Hoàng Tuyết một lúc lại cười khẩy nói:
"Ta không cần những thứ dư thừa đó chúng chỉ là rác rưỡi thôi"
Tần Hoài Việt vừa dứt lời chưa kịp để Hoàng Thiên có phản ứng thì Tần Hoài Việt đã xuất hiện ngay phía sau Ôn
Tuyền,Ôn Tuyền đã cực kỳ cảnh giác vì Ôn Tuyền biết được Tần Hoài Việt sẽ nhắm vào mình và Ôn Tuyền cũng ước tính được sức mạnh của Tần Hoài Việt lớn đến mức nào là ngang ngửa với Hoàng Thiên nhưng mà Ôn Tuyền vẫn không đánh lại.
Tần Hoài Việt một tay bóp chặt cổ Ôn Tuyền tay còn lại cầm một khẩu súng để sát vào thái dương của Ôn
Tuyền, Hoàng Thiên lạnh người giận dữ muốn xông đến thì Tần Hoài Việt nói:
" Hoàng Thiên ngươi tốt nhất là đừng cử động,ngươi có muốn xem ngươi nhanh hay súng của ta nhanh không"
Hoàng Thiên tức giận đến mức hai mắt hiện rõ cả gân máu gầm lớn:
"MÀY BUÔNG A TUYỀN RA NGAY!!!"
Tần Hoài Việt cười nhẹ cánh tay đang bóp cổ Ôn Tuyền tăng thêm lực,Ôn Tuyền bắt đầu cảm thấy khó thở Hoàng
Thiên cũng nhận ra điều đó trong lòng vừa sợ hãi vừa lo lắng lập tức cố gắng bình tĩnh nói:
"Mày buông em ấy ra chuyện gì từ từ nói"
Tần Hoài Việt lên tiếng:
"Mày thương nó như vậy à vậy nếu tao bóp chết nó thì sao ha,tao không ngại đâu"
Hoàng Tuyết tức giận quát lớn:
"TẦN HOÀI VIỆT!!!BỎ ÔN TIỀN BỐI RA NGAY!!!"
Tần Hoài Việt nhìn Hoàng Tuyết đang tức giận mà hướng súng về phía mình tay đang cầm súng của Hoàng Tuyết không ngừng run lên, Tần Hoài Việt đứng ra sau Ôn Tuyền tay bóp chặt cổ Ôn Tuyền mà nói:
" Tuyết Nhi em có can đảm sẽ bắn trúng anh thay vì là trúng cha nuôi của em đó chứ"
Hoàng Tuyết run rẩy hướng súng về phía của Tần Hoài Việt, Hoàng Tuyết thừa nhận một điều kỹ năng bắn súng của cô cực kỳ tệ cô không có khả năng nhắm chuẩn xác như Hoàng Băng hay kỹ thuật bẻ góc như Ôn Tuyền cô hoàn toàn không làm được.
Bên phía của đám Ôn Dương không mấy khả quan quan lắm,Ôn Dương và Hàn Diệt Phong đã đánh xong toàn bộ người ở tầng ba và hầu như hạ được hết cả hai người bị thương không quá nặng như mấy lần trước.
Khi cả hai chuẩn bị quay xuống để giúp đỡ thì đột nhiên một tiếng động của thứ gì đó đang sập xuống vang lên rất lớn khiến hai người phải thông qua cái lỗ do Ôn Dương đánh tên sát thủ tạo ra thì chỉ thấy tầng hai đã sập xuống và hiện tại con khủng long và robot hình người đang đứng cùng một chỗ
Ôn Dương lo lắng đưa mắt tìm kiếm những người khác thì thấy bọn họ vẫn an toàn đứng dưới sảnh tầng một,Ôn
Dương và Hàn Diệt Phong liền từ tầng ba nhảy thẳng xuống tầng một,Ôn Dương nhìn họ nói:
"Mọi người ổn hết chứ"
Hoàng Băng lên tiếng nói:
"Không ổn lắm"
Co Thanh nua con mat mat noi:
"Hai thứ to xác này rất cản đường "
Ôn Dương bẻ tay lắc rắc nói:
"Vậy thì xử nó thôi"
Hoài Nam Tư Âm vội vàng ngăn cô lại mà nói:
" Tiểu Dương không được,.."
Hạ Kiêu thắc mắc nhìn Hoài Nam Tư Âm mà lên tiếng nói:
"Anh Tư Âm sao vậy ạ,để bọn em xử nó chứ"
Hoai Nam Tu Am lac lac dau noi:
"Mấy đứa nhìn xem"
Bọn họ đưa mắt nhìn hai con robot lúc này cái sừng trên đầu con robot hình người bắt đầu lóe lên tia sáng màu vàng, Tống Diễn Ca vội nói lớn :
"Tránh đi!!"
Hàn Diệt Phong vội vàng ôm Ôn Dương mà tránh đi một bên một luồn điện đánh liên tục xuống chỗ bọn họ đang đứng,Hạ Kiêu ôm chặt Cố Thanh núp ra sau bức tường để tránh những tia sét.Hàn Tử Diên cũng ôm Hoàng Băng tránh đi nơi khác, Hoài Nam Vĩnh Xuyên một tay che chắn cho Hoài Nam Tư Âm tay còn lại dùng súng bắn thẳng về phía cái sừng của con Robot hình người nhưng không hề hấn gì.
Hoài Nam Vĩnh Xuyên tặc lưỡi nói:
"Cứng thật đó"
Hoài Nam Tư Âm bị Hoài Nam Vĩnh Xuyên ôm trong lòng mà hai má đã đỏ lên do ngại ngùng, Hoài Nam Tư Âm lên tiếng:
"Anh, Anh hai,buông em ra được không"
Hoài Nam Vĩnh Xuyên nghe vậy thì nhẹ nhàng nói:
"Âm Âm đừng quậy, lần này anh hai bảo vệ em đừng chịu một mình nữa"
Hoài Nam Tư Âm nghe vậy thì không biết phải phản ứng như thế nào chỉ đành im lặng, Húc Minh Yên đang tập trung tìm kiếm điểm yếu của Robot hình người thì vô tình nhìn thấy con robot khủng long đang từ từ mở miệng bên trong miệng của nó là một họng súng, Húc Minh Yên cau mày nghĩ "Định xã đạn sao" .
Con robot khủng long bắt đầu phun ra một ngọn lửa từ họng súng trong miệng nó khiến cả khắp nơi bốc cháy, nhiệt độ xung quanh cũng bắt đầu tăng lên nóng vô cùng, Hàn Tử Diên cởi bớt một lớp áo nói:
"Chậc,thành heo quay mất"
Hạ Kiêu bên này cũng cởi hết áo ra mà nói:
"Chúng ta không phải nhưng Ôn Dương thì phải đó"
Ôn Dương đưa tay lau mồ hôi nói:
"Cậu không xỉa xối tôi là cậu chết à,tôi là heo khi nào cậu mới là heo"
Cố Thanh cũng cởi áo khoác bên ngoài:
"Thôi đi,nghiêm túc được rồi"
Húc Minh Yên bên này cũng định cởi áo vì nhiệt độ đang tăng dần Tống Diễn Ca thấy vậy thì vội nói:
"Em làm gì"
Húc Minh Yên liền nói:
"Cởi áo đó,nóng quá em chịu không nổi"
Tống Diễn Ca liền nói:
"Em đám cởi,anh sẽ đè em trước mặt mọi người "
Húc Minh Yên nghe vậy liền dừng hành động đang làm mà nói:
"Không cởi nữa,không cởi nữa"
"Có lẽ lúc trước ta và ngươi giống nhau nhưng bây giờ thì không,ta khi ở bên cạnh A Tuyền thì ta chính là con người còn ngươi thì sao ngươi có muốn được một cảm giác làm con người chưa,hả"
Tần Hoài Việt đưa mắt nhìn Hoàng Tuyết một lúc lại cười khẩy nói:
"Ta không cần những thứ dư thừa đó chúng chỉ là rác rưỡi thôi"
Tần Hoài Việt vừa dứt lời chưa kịp để Hoàng Thiên có phản ứng thì Tần Hoài Việt đã xuất hiện ngay phía sau Ôn
Tuyền,Ôn Tuyền đã cực kỳ cảnh giác vì Ôn Tuyền biết được Tần Hoài Việt sẽ nhắm vào mình và Ôn Tuyền cũng ước tính được sức mạnh của Tần Hoài Việt lớn đến mức nào là ngang ngửa với Hoàng Thiên nhưng mà Ôn Tuyền vẫn không đánh lại.
Tần Hoài Việt một tay bóp chặt cổ Ôn Tuyền tay còn lại cầm một khẩu súng để sát vào thái dương của Ôn
Tuyền, Hoàng Thiên lạnh người giận dữ muốn xông đến thì Tần Hoài Việt nói:
" Hoàng Thiên ngươi tốt nhất là đừng cử động,ngươi có muốn xem ngươi nhanh hay súng của ta nhanh không"
Hoàng Thiên tức giận đến mức hai mắt hiện rõ cả gân máu gầm lớn:
"MÀY BUÔNG A TUYỀN RA NGAY!!!"
Tần Hoài Việt cười nhẹ cánh tay đang bóp cổ Ôn Tuyền tăng thêm lực,Ôn Tuyền bắt đầu cảm thấy khó thở Hoàng
Thiên cũng nhận ra điều đó trong lòng vừa sợ hãi vừa lo lắng lập tức cố gắng bình tĩnh nói:
"Mày buông em ấy ra chuyện gì từ từ nói"
Tần Hoài Việt lên tiếng:
"Mày thương nó như vậy à vậy nếu tao bóp chết nó thì sao ha,tao không ngại đâu"
Hoàng Tuyết tức giận quát lớn:
"TẦN HOÀI VIỆT!!!BỎ ÔN TIỀN BỐI RA NGAY!!!"
Tần Hoài Việt nhìn Hoàng Tuyết đang tức giận mà hướng súng về phía mình tay đang cầm súng của Hoàng Tuyết không ngừng run lên, Tần Hoài Việt đứng ra sau Ôn Tuyền tay bóp chặt cổ Ôn Tuyền mà nói:
" Tuyết Nhi em có can đảm sẽ bắn trúng anh thay vì là trúng cha nuôi của em đó chứ"
Hoàng Tuyết run rẩy hướng súng về phía của Tần Hoài Việt, Hoàng Tuyết thừa nhận một điều kỹ năng bắn súng của cô cực kỳ tệ cô không có khả năng nhắm chuẩn xác như Hoàng Băng hay kỹ thuật bẻ góc như Ôn Tuyền cô hoàn toàn không làm được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bên phía của đám Ôn Dương không mấy khả quan quan lắm,Ôn Dương và Hàn Diệt Phong đã đánh xong toàn bộ người ở tầng ba và hầu như hạ được hết cả hai người bị thương không quá nặng như mấy lần trước.
Khi cả hai chuẩn bị quay xuống để giúp đỡ thì đột nhiên một tiếng động của thứ gì đó đang sập xuống vang lên rất lớn khiến hai người phải thông qua cái lỗ do Ôn Dương đánh tên sát thủ tạo ra thì chỉ thấy tầng hai đã sập xuống và hiện tại con khủng long và robot hình người đang đứng cùng một chỗ
Ôn Dương lo lắng đưa mắt tìm kiếm những người khác thì thấy bọn họ vẫn an toàn đứng dưới sảnh tầng một,Ôn
Dương và Hàn Diệt Phong liền từ tầng ba nhảy thẳng xuống tầng một,Ôn Dương nhìn họ nói:
"Mọi người ổn hết chứ"
Hoàng Băng lên tiếng nói:
"Không ổn lắm"
Co Thanh nua con mat mat noi:
"Hai thứ to xác này rất cản đường "
Ôn Dương bẻ tay lắc rắc nói:
"Vậy thì xử nó thôi"
Hoài Nam Tư Âm vội vàng ngăn cô lại mà nói:
" Tiểu Dương không được,.."
Hạ Kiêu thắc mắc nhìn Hoài Nam Tư Âm mà lên tiếng nói:
"Anh Tư Âm sao vậy ạ,để bọn em xử nó chứ"
Hoai Nam Tu Am lac lac dau noi:
"Mấy đứa nhìn xem"
Bọn họ đưa mắt nhìn hai con robot lúc này cái sừng trên đầu con robot hình người bắt đầu lóe lên tia sáng màu vàng, Tống Diễn Ca vội nói lớn :
"Tránh đi!!"
Hàn Diệt Phong vội vàng ôm Ôn Dương mà tránh đi một bên một luồn điện đánh liên tục xuống chỗ bọn họ đang đứng,Hạ Kiêu ôm chặt Cố Thanh núp ra sau bức tường để tránh những tia sét.Hàn Tử Diên cũng ôm Hoàng Băng tránh đi nơi khác, Hoài Nam Vĩnh Xuyên một tay che chắn cho Hoài Nam Tư Âm tay còn lại dùng súng bắn thẳng về phía cái sừng của con Robot hình người nhưng không hề hấn gì.
Hoài Nam Vĩnh Xuyên tặc lưỡi nói:
"Cứng thật đó"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hoài Nam Tư Âm bị Hoài Nam Vĩnh Xuyên ôm trong lòng mà hai má đã đỏ lên do ngại ngùng, Hoài Nam Tư Âm lên tiếng:
"Anh, Anh hai,buông em ra được không"
Hoài Nam Vĩnh Xuyên nghe vậy thì nhẹ nhàng nói:
"Âm Âm đừng quậy, lần này anh hai bảo vệ em đừng chịu một mình nữa"
Hoài Nam Tư Âm nghe vậy thì không biết phải phản ứng như thế nào chỉ đành im lặng, Húc Minh Yên đang tập trung tìm kiếm điểm yếu của Robot hình người thì vô tình nhìn thấy con robot khủng long đang từ từ mở miệng bên trong miệng của nó là một họng súng, Húc Minh Yên cau mày nghĩ "Định xã đạn sao" .
Con robot khủng long bắt đầu phun ra một ngọn lửa từ họng súng trong miệng nó khiến cả khắp nơi bốc cháy, nhiệt độ xung quanh cũng bắt đầu tăng lên nóng vô cùng, Hàn Tử Diên cởi bớt một lớp áo nói:
"Chậc,thành heo quay mất"
Hạ Kiêu bên này cũng cởi hết áo ra mà nói:
"Chúng ta không phải nhưng Ôn Dương thì phải đó"
Ôn Dương đưa tay lau mồ hôi nói:
"Cậu không xỉa xối tôi là cậu chết à,tôi là heo khi nào cậu mới là heo"
Cố Thanh cũng cởi áo khoác bên ngoài:
"Thôi đi,nghiêm túc được rồi"
Húc Minh Yên bên này cũng định cởi áo vì nhiệt độ đang tăng dần Tống Diễn Ca thấy vậy thì vội nói:
"Em làm gì"
Húc Minh Yên liền nói:
"Cởi áo đó,nóng quá em chịu không nổi"
Tống Diễn Ca liền nói:
"Em đám cởi,anh sẽ đè em trước mặt mọi người "
Húc Minh Yên nghe vậy liền dừng hành động đang làm mà nói:
"Không cởi nữa,không cởi nữa"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro