Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia
Chương 34
Quỳnh Quyên Ôn
2024-11-09 21:04:53
Thi chạy 1000 mét và thi bật xa bị hủy bỏ,để thí sinh có thời gian nghỉ ngơi để thI môn võ đạo,Ôn Dương đang đứng dưới một gốc cây để đợi Hàn Diệt Phong thì Thiên Hổ cầm một chai nước chạy tới chỗ cô, Thiên Hổ đưa chai nước về phía cô đỏ mặt nhìn cô:
“Dương Dương,em,…khát nước không”. Ngôn Tình Hài
Ôn Dương chưa kịp lên tiếng thì Hàn Diệt Phong xuất hiện đằng sau cô,tay khoác lên vai cô cả người dựa vào Ôn Dương,ánh mắt lạnh lẽo nhìn Thiên Hổ lên tiếng:
“Thiên Hổ, ở đây làm gì”
Thiên Hổ thấy Hàn Diệt Phong liền có chút sợ hãi,cô nhìn Hàn Diệt Phong gọi một tiếng:
“Anh Diệt Phong”
Hàn Diệt Phong nhìn cô cười nhẹ,đưa chai nước suối cho cô, Thiên Hổ thấy cảnh này cười ngượng vội nói rồi cũng vội chạy đi:
“Xin lỗi Đại ca làm phiền anh rồi”
Thiên Hổ vừa chạy vừa đau lòng nghĩ “ Huhu Dương Dương vậy mà được lọt vào mắt xanh của Đại ca rồi, mình thích em ấy vậy mà,xem như là không có cơ hội rồi huhu”
Cô nhìn một màng này diễn ra mà không hiểu chuyện gì,Hàn Diệt Phong liền nắm tay cô kéo đi:
“Đi thôi lên Hội Trường “
Cô nghe vậy cũng ngoan ngoãn đi theo,cô đi ngang với Hàn Diệt Phong nói:
“Anh Diệt Phong,anh có tham gia không”
Hàn Diệt Phong nói:
“Không “
Cô có hơi ngạc nhiên lên tiếng:
“Sao thế ạ”
Hàn Diệt Phong chỉ bình thản nói:
“Mèo con với thực lực của em,em có thể vào vòng chung kết không “
Ôn Dương liền gật đầu mà không có chút suy nghĩ nào, Hàn Diệt Phong thấy vậy liền nói tiếp:
“Em không thắng nổi anh đâu,mèo con”
Hàn Diệt Phong nói xong thì cô chỉ im lặng nhìn hắn,cô mắt cá chết nghĩ “Loại tự tin gì đây”.
Hai người đi lên Hội Trường,đi tới ghế hàng đầu dành cho học sinh ưu tú giống cuộc giao lưu lần trước để ngồi.Cô thấy Hoàng Băng liền hỏi:
“Chị,Cố Thanh và đồ dị hợm đâu,sao không thấy”
Hoàng Băng liền vui vẻ nói:
“Chắc là đi đâu rồi, ngồi xuống đây đi”
Lúc này Cố Thanh đang ở tầng sáu lấy ít thùng tài liệu do được thầy cô nhờ,Cố Thanh định đi thang máy cho nhanh nhưng khi đi ngang thanh máy Cố Thanh không để ý bị một bàn tay trong bóng tối đẩy ngã xuống cầu thang,Cố Thanh không kịp phản ứng chỉ liếc mắt nhìn lại thì thấy người đó đã chạy mất,Cố Thanh theo bản năng liền dùng cánh tay bảo vệ đầu,khi tiếng rầm vang lên một tiếng rõ to.Ôn Dương bên dưới đang chuẩn bị đeo tai nghe vì kháng phòng càng lúc càng đông thì nghe một tiếng*Rầm* khá rõ ràng,cô có hơi giật mình theo phản xạ quay lại đằng sau thì mọi người không có gì lạ vẫn đang nói chuyện cười đùa.Ôn Dương không nghĩ nhiều liền đeo tai nghe lại tiếp tục nói chuyện với Hoàng Băng.
Hạ Kiêu bên này đang đi tìm Cố Thanh vì sau khi kết thúc nhảy xà ngang đã không thấy Cố Thanh đâu hết,khi đang tìm vòng quanh tầng năm thì nhìn thấy thang bộ tầng năm có kha khá học sinh đang bu đông,Hạ Kiêu đi đến xem hỏi một chị bận đồng phục màu đen của khối 12:
“Chị có chuyện thế ạ”
Cô gái đó thấy Hạ Kiêu bắt chuyện liền đỏ mặt nói:
“Hạ,Hạ nam thần,… Có người ngã cầu thang rồi”
Hạ Kiêu nghe vậy cũng không quá để tâm định sẽ rời đi,nào ngờ có một chị gái khác từ trên lầu vừa chạy vừa hô lớn:
“Mọi người ơi người ngã cầu thang là ca sĩ nam thần của chúng ta,Cố Thanh anh ấy ngã từ tầng trên xuống bất tỉnh rồi”
Mọi người nghe vậy lập tức nhốn nháo,Hạ Kiêu nghe xong cả người cứng đờ,lập tức hoảng hốt chạy vội lên tầng trên thì thấy Cố Thanh đang nằm dưới sàn,Hạ Kiêu hoảng hốt chạy tới ôm Cố Thanh gọi:
“Tiểu Thanh, Tiểu Thanh, Tiểu Thanh”
Hạ Kiêu sợ đến mức không thở được lập tức bế Cố Thanh chạy lên phòng y tế.
Ôn Dương bên này vẫn không biết chuyện gì đang xảy ra vẫn đang nhàn nhã, khi trọng tài đọc đến tên cô và Hàn Tử Diên,cô lập tức phấn chấn rời khỏi ghế chạy lên sân khấu,Hàn Tử Diên định đi lên thì Hoàng Băng lên tiếng:
“Tử Diên cậu đừng làm bị thương Anh Anh đấy”
Hàn Tử Diên chỉ gật đầu nhìn Hoàng Băng rồi đi lên sân khấu đứng đối diện Ôn Dương,mọi người bên dưới sân khấu đơ người không biết phải cổ vũ cho bên nào,Ôn Dương không nói nhiều đưa tay vặn nút giảm một chút âm lượng của tai nghe.
Hàn Tử Diên và Ôn Dương liền lao vào đấm đá đủ hướng,Ôn Dương tuy nhỏ con nhưng thân thể vô cùng nhanh nhẹn,ra đòn rất chuẩn và dứt khoát, hơn nữa mỗi cú đấm đá đều rất mạnh,Hàn Tử Diên cũng không kém vừa tránh vừa đánh lại,Ôn Dương lộn một vòng tránh xa Hàn Tử Diên sau đó bắt đà lao tới như một cơn gió đấm liên tục vào Hàn Tử Diên, Hoàng Băng bên dưới khán đài nhìn mà đổ mồ hôi nhìn nụ cười của Ôn Dương càng lúc càng đáng sợ,Hàn Diệt Phong chỉ bình thản nghĩ “ Mèo con này đúng là hung hăng mà“.
Hàn Tử Diên từ nãy giờ cũng đánh trả không ít Ôn Dương cũng đánh giá cao khả năng của Hàn Tử Diên,lúc này cô liền nghe bên dưới khán đài có người nói:
“Ê,lúc nãy đi vệ sinh nghe người bên ngoài nói,Cố nam thần ngã cầu thang,đang bất tỉnh ở phòng y tế”
“Dương Dương,em,…khát nước không”. Ngôn Tình Hài
Ôn Dương chưa kịp lên tiếng thì Hàn Diệt Phong xuất hiện đằng sau cô,tay khoác lên vai cô cả người dựa vào Ôn Dương,ánh mắt lạnh lẽo nhìn Thiên Hổ lên tiếng:
“Thiên Hổ, ở đây làm gì”
Thiên Hổ thấy Hàn Diệt Phong liền có chút sợ hãi,cô nhìn Hàn Diệt Phong gọi một tiếng:
“Anh Diệt Phong”
Hàn Diệt Phong nhìn cô cười nhẹ,đưa chai nước suối cho cô, Thiên Hổ thấy cảnh này cười ngượng vội nói rồi cũng vội chạy đi:
“Xin lỗi Đại ca làm phiền anh rồi”
Thiên Hổ vừa chạy vừa đau lòng nghĩ “ Huhu Dương Dương vậy mà được lọt vào mắt xanh của Đại ca rồi, mình thích em ấy vậy mà,xem như là không có cơ hội rồi huhu”
Cô nhìn một màng này diễn ra mà không hiểu chuyện gì,Hàn Diệt Phong liền nắm tay cô kéo đi:
“Đi thôi lên Hội Trường “
Cô nghe vậy cũng ngoan ngoãn đi theo,cô đi ngang với Hàn Diệt Phong nói:
“Anh Diệt Phong,anh có tham gia không”
Hàn Diệt Phong nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Không “
Cô có hơi ngạc nhiên lên tiếng:
“Sao thế ạ”
Hàn Diệt Phong chỉ bình thản nói:
“Mèo con với thực lực của em,em có thể vào vòng chung kết không “
Ôn Dương liền gật đầu mà không có chút suy nghĩ nào, Hàn Diệt Phong thấy vậy liền nói tiếp:
“Em không thắng nổi anh đâu,mèo con”
Hàn Diệt Phong nói xong thì cô chỉ im lặng nhìn hắn,cô mắt cá chết nghĩ “Loại tự tin gì đây”.
Hai người đi lên Hội Trường,đi tới ghế hàng đầu dành cho học sinh ưu tú giống cuộc giao lưu lần trước để ngồi.Cô thấy Hoàng Băng liền hỏi:
“Chị,Cố Thanh và đồ dị hợm đâu,sao không thấy”
Hoàng Băng liền vui vẻ nói:
“Chắc là đi đâu rồi, ngồi xuống đây đi”
Lúc này Cố Thanh đang ở tầng sáu lấy ít thùng tài liệu do được thầy cô nhờ,Cố Thanh định đi thang máy cho nhanh nhưng khi đi ngang thanh máy Cố Thanh không để ý bị một bàn tay trong bóng tối đẩy ngã xuống cầu thang,Cố Thanh không kịp phản ứng chỉ liếc mắt nhìn lại thì thấy người đó đã chạy mất,Cố Thanh theo bản năng liền dùng cánh tay bảo vệ đầu,khi tiếng rầm vang lên một tiếng rõ to.Ôn Dương bên dưới đang chuẩn bị đeo tai nghe vì kháng phòng càng lúc càng đông thì nghe một tiếng*Rầm* khá rõ ràng,cô có hơi giật mình theo phản xạ quay lại đằng sau thì mọi người không có gì lạ vẫn đang nói chuyện cười đùa.Ôn Dương không nghĩ nhiều liền đeo tai nghe lại tiếp tục nói chuyện với Hoàng Băng.
Hạ Kiêu bên này đang đi tìm Cố Thanh vì sau khi kết thúc nhảy xà ngang đã không thấy Cố Thanh đâu hết,khi đang tìm vòng quanh tầng năm thì nhìn thấy thang bộ tầng năm có kha khá học sinh đang bu đông,Hạ Kiêu đi đến xem hỏi một chị bận đồng phục màu đen của khối 12:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chị có chuyện thế ạ”
Cô gái đó thấy Hạ Kiêu bắt chuyện liền đỏ mặt nói:
“Hạ,Hạ nam thần,… Có người ngã cầu thang rồi”
Hạ Kiêu nghe vậy cũng không quá để tâm định sẽ rời đi,nào ngờ có một chị gái khác từ trên lầu vừa chạy vừa hô lớn:
“Mọi người ơi người ngã cầu thang là ca sĩ nam thần của chúng ta,Cố Thanh anh ấy ngã từ tầng trên xuống bất tỉnh rồi”
Mọi người nghe vậy lập tức nhốn nháo,Hạ Kiêu nghe xong cả người cứng đờ,lập tức hoảng hốt chạy vội lên tầng trên thì thấy Cố Thanh đang nằm dưới sàn,Hạ Kiêu hoảng hốt chạy tới ôm Cố Thanh gọi:
“Tiểu Thanh, Tiểu Thanh, Tiểu Thanh”
Hạ Kiêu sợ đến mức không thở được lập tức bế Cố Thanh chạy lên phòng y tế.
Ôn Dương bên này vẫn không biết chuyện gì đang xảy ra vẫn đang nhàn nhã, khi trọng tài đọc đến tên cô và Hàn Tử Diên,cô lập tức phấn chấn rời khỏi ghế chạy lên sân khấu,Hàn Tử Diên định đi lên thì Hoàng Băng lên tiếng:
“Tử Diên cậu đừng làm bị thương Anh Anh đấy”
Hàn Tử Diên chỉ gật đầu nhìn Hoàng Băng rồi đi lên sân khấu đứng đối diện Ôn Dương,mọi người bên dưới sân khấu đơ người không biết phải cổ vũ cho bên nào,Ôn Dương không nói nhiều đưa tay vặn nút giảm một chút âm lượng của tai nghe.
Hàn Tử Diên và Ôn Dương liền lao vào đấm đá đủ hướng,Ôn Dương tuy nhỏ con nhưng thân thể vô cùng nhanh nhẹn,ra đòn rất chuẩn và dứt khoát, hơn nữa mỗi cú đấm đá đều rất mạnh,Hàn Tử Diên cũng không kém vừa tránh vừa đánh lại,Ôn Dương lộn một vòng tránh xa Hàn Tử Diên sau đó bắt đà lao tới như một cơn gió đấm liên tục vào Hàn Tử Diên, Hoàng Băng bên dưới khán đài nhìn mà đổ mồ hôi nhìn nụ cười của Ôn Dương càng lúc càng đáng sợ,Hàn Diệt Phong chỉ bình thản nghĩ “ Mèo con này đúng là hung hăng mà“.
Hàn Tử Diên từ nãy giờ cũng đánh trả không ít Ôn Dương cũng đánh giá cao khả năng của Hàn Tử Diên,lúc này cô liền nghe bên dưới khán đài có người nói:
“Ê,lúc nãy đi vệ sinh nghe người bên ngoài nói,Cố nam thần ngã cầu thang,đang bất tỉnh ở phòng y tế”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro