Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia
Chương 88
Quỳnh Quyên Ôn
2024-11-09 21:04:53
Hoài Nam Vĩnh Xuyên quan sát lời nói của bọn họ cùng với biểu cảm của họ toàn bộ đều không có gì là giả dối, Hoài Nam Vĩnh Xuyên nói:
“Nếu theo như mấy nhóc nói, thì trong những chuyện này phần lớn liên quan đến Tu La hội và Dao Bang, chỉ cần bắt được cái người tên Húc Minh Yên mọi chuyện sẽ được giải quyết ổn thỏa”
Ôn Dương liền đáp:
“Vâng rất có thể là như vậy”
Hoài Nam Vĩnh Xuyên tiếp tục nói nhưng cũng không mang biểu cảm gì:
“Vậy thì nếu như trong lúc cần thiết và những chuyện liên quan đến Thủy Ngân Đỏ chúng tôi có thể liên lạc đến mấy nhóc không”
Cả đám liền gật gật đầu đồng ý, Hoài Nam Vĩnh Xuyên liền nói:
“Được,…Vậy thì cảm ơn mấy đứa đã hợp tác”
Ôn Dương, Hoàng Băng và Cố Thanh lên tiếng vui vẻ nói:
“Không có gì ạ”
Lúc này từ bên ngoài bước vào một người đàn ông nhìn trẻ trung, người đàn ông có mái tóc màu cam dài được buộc rất gọn gàng và đôi mắt được mảnh vải trắng quấn quanh.Hoài Nam Tư Âm từ ngoài bước vào giọng nói nhẹ nhàng và dịu dàng vang lên:
“Mấy tiểu tông ơi các người lại định quậy phá gì nữa thế, phải tập trung dưỡng thương chứ”
Hạ Kiêu liền lên tiếng bĩu môi nói:
“Bọn em đầu đang rất ngaon ngoãn dưỡng thương mà anh đâu có quậy gì đâu”
Hoài Nam Tư Âm tuy đôi mắt không nhìn thấy nhưng khả năng cảm nhận mọi thứ xung quanh rất tốt khi bước vào đã cảm nhận có người đứng bên cạnh nhưng không hiểu sao vừa lạ vừa quen, Hoài Nam Tư Âm nhẹ nhàng hỏi:
“Ngài đến đây để tìm ai sao ạ”
Hoài Nam Vĩnh Xuyên từ khi Hoài Nam Tư Âm bước vào gương mặt không biểu tình không hiểu sao trong đáy mắt hiện rõ sự ngạc nhiên,đến khi Hoài Nam Tư Âm hỏi thì mới quay lại dáng vẻ bình thường nhưng vẫn là nhìn chằm chằm Hoài Nam Tư Âm mà không trả lời,Cảnh Long từ ngoài đi vào liền nhìn thấy Hoài Nam Tư Âm thì có chút giật mình, rồi quay sang nhìn Hoài Nam Vĩnh Xuyên lắp bắp:
“Đại Tá,…”
Đám Ôn Dương nhìn mà không hiểu sao cảm giá không khí ở chỗ ba người kia có chút kỳ dị, nhưng Ôn Dương cũng chợt khựng lại nhìn Hoài Nam Tư Âm nói:
“Anh này là ai vậy “
Năm người Hoàng Băng liền vỗ trán lắc đầu ngán ngẫm nghĩ “Tới nữa rồi đó cái bệnh mù mặt này thiệt tình”.
Hoài Nam Vĩnh Xuyên liền không nhìn nữa đưa mắt sang chỗ đám Ôn Dương không biểu tình nói:
“Vậy nhờ mọi người”
Hạ Kiêu liền đáp:
“Cứ cho giao chúng tôi,Đại Tá Hoài Nam đi thong thả nha”
Hoài Nam Vĩnh Xuyên gật đầu thay cho lời chào tạm biệt rồi quay lưng ra cửa cùng Cảnh Long rời đi.Hoài Nam Tư Âm thấy người này đem đến cảm giác vừa lạ vừa quen chỉ tiếc là mắt của Hoài Nam Tư Âm không tốt nếu không chắc sẽ biết người này là ai.
Hoài Nam Tư Âm cũng nhanh chóng bỏ qua chuyện đó rồi nói:
“Xem ra mọi người đều khoẻ hết rồi “
Hoàng Băng liền nói:
“Vâng bọn em đều ổn hết cả rồi ạ,vết thương cũng đang dần hồi phục rồi “
Hoài Nam Tư Âm liền nhẹ nhàng nói:
“Vậy thì thật tốt quá”
Hàn Diệt Phong nhìn Hoài Nam Tư Âm liền không biểu tình nói:
“Anh, người lúc nãy anh quen sao”
Hoài Nam Tư Âm nghe hỏi liền lắc lắc đầu tỏ ý không quen biết,Hàn Diệt Phong cũng chẳng hỏi thêm lúc này Hoài Nam Tư Âm từ từ tiến lại giường của Ôn Dương đưa cho Ôn Dương hai nút chống âm nói:
“Ôn Tiểu thư,cái này cho cô”
Ôn Dương nghiên đầu khó hiểu nghĩ “Người này thật sự không nhìn thấy sao,sao lại xác định rõ vị trí như vậy”.Ôn Dương nhìn hai nút chống âm nghĩ:
“Đây là,…”
Hoài Nam Tư Âm liền nhẹ nhàng nói:
“Đây là nút chống âm đặc biệt do tôi tự tạo ra,nó có thể sẽ tốt hơn những loại nút chống âm khác nhưng mà lần sau Tiểu thư cũng nên cẩn thận không nên tiếp xúc quá gần với những vụ nổ lớn “
Ôn Dương đưa tay nhận lấy hai nút chống âm rồi nói:
“Cảm ơn anh ạ”
Ôn Dương cứ nhìn Hoài Nam Tư Âm mãi nên Hàn Diệt Phong cũng cảm thấy không vui luôn rồi,Hàn Tử Diên liền lên tiếng:
“Anh Anh à,em đừng có mà nhìn anh Tư Âm nữa nếu không sẽ có người giết anh ấy thật đấy”
Ôn Dương liền chu môi nói:
“Ai nhìn chứ,anh đừng có mà ăn nói linh tinh”
Hạ Kiêu lúc này cũng được đà trêu chọc:
“Anh Tư Âm là bác sĩ riêng của nhà chúng tôi, biết anh ấy rất đẹp nhưng cậu còn nhìn nữa là có người đem anh ấy đi luộc thật đó”
Ôn Dương tức giận mắng:
“Cậu có thôi đi không đồ què chân”
Hạ Kiêu liền mắng lại:
“Ăn nói lễ phép chút đồ vỡ đầu “
Ôn Dương mặc kệ tên kia không muốn nhắc tới,Ôn Dương nhìn chằm chằm Hoài Nam Tư Âm là vì thấy người này rất quen dường như đã gặp ở đâu rồi hơn nữa người này miệng tuy cười gương mặt dịu dàng giọng nói ôn nhu nhưng lại khiến Ôn Dương có cảm giác áp bức vô cùng,cảm giác mà Hoài Nam Tư Âm mang đến giống như cảm giác lúc cô cùng Ôn Tuyền luyện tập vậy.
Hàn Diệt Phong nhìn gương mặt đang suy nghĩ của cô thì thở dài bất lực nói:
“Mèo con,anh ấy là Hoài Nam Tư Âm là người đứng thứ hai bảng xếp hạng xác thủ có mật danh là NA, hiện tại là bác sĩ tư của Hàn Thị.”
“Nếu theo như mấy nhóc nói, thì trong những chuyện này phần lớn liên quan đến Tu La hội và Dao Bang, chỉ cần bắt được cái người tên Húc Minh Yên mọi chuyện sẽ được giải quyết ổn thỏa”
Ôn Dương liền đáp:
“Vâng rất có thể là như vậy”
Hoài Nam Vĩnh Xuyên tiếp tục nói nhưng cũng không mang biểu cảm gì:
“Vậy thì nếu như trong lúc cần thiết và những chuyện liên quan đến Thủy Ngân Đỏ chúng tôi có thể liên lạc đến mấy nhóc không”
Cả đám liền gật gật đầu đồng ý, Hoài Nam Vĩnh Xuyên liền nói:
“Được,…Vậy thì cảm ơn mấy đứa đã hợp tác”
Ôn Dương, Hoàng Băng và Cố Thanh lên tiếng vui vẻ nói:
“Không có gì ạ”
Lúc này từ bên ngoài bước vào một người đàn ông nhìn trẻ trung, người đàn ông có mái tóc màu cam dài được buộc rất gọn gàng và đôi mắt được mảnh vải trắng quấn quanh.Hoài Nam Tư Âm từ ngoài bước vào giọng nói nhẹ nhàng và dịu dàng vang lên:
“Mấy tiểu tông ơi các người lại định quậy phá gì nữa thế, phải tập trung dưỡng thương chứ”
Hạ Kiêu liền lên tiếng bĩu môi nói:
“Bọn em đầu đang rất ngaon ngoãn dưỡng thương mà anh đâu có quậy gì đâu”
Hoài Nam Tư Âm tuy đôi mắt không nhìn thấy nhưng khả năng cảm nhận mọi thứ xung quanh rất tốt khi bước vào đã cảm nhận có người đứng bên cạnh nhưng không hiểu sao vừa lạ vừa quen, Hoài Nam Tư Âm nhẹ nhàng hỏi:
“Ngài đến đây để tìm ai sao ạ”
Hoài Nam Vĩnh Xuyên từ khi Hoài Nam Tư Âm bước vào gương mặt không biểu tình không hiểu sao trong đáy mắt hiện rõ sự ngạc nhiên,đến khi Hoài Nam Tư Âm hỏi thì mới quay lại dáng vẻ bình thường nhưng vẫn là nhìn chằm chằm Hoài Nam Tư Âm mà không trả lời,Cảnh Long từ ngoài đi vào liền nhìn thấy Hoài Nam Tư Âm thì có chút giật mình, rồi quay sang nhìn Hoài Nam Vĩnh Xuyên lắp bắp:
“Đại Tá,…”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đám Ôn Dương nhìn mà không hiểu sao cảm giá không khí ở chỗ ba người kia có chút kỳ dị, nhưng Ôn Dương cũng chợt khựng lại nhìn Hoài Nam Tư Âm nói:
“Anh này là ai vậy “
Năm người Hoàng Băng liền vỗ trán lắc đầu ngán ngẫm nghĩ “Tới nữa rồi đó cái bệnh mù mặt này thiệt tình”.
Hoài Nam Vĩnh Xuyên liền không nhìn nữa đưa mắt sang chỗ đám Ôn Dương không biểu tình nói:
“Vậy nhờ mọi người”
Hạ Kiêu liền đáp:
“Cứ cho giao chúng tôi,Đại Tá Hoài Nam đi thong thả nha”
Hoài Nam Vĩnh Xuyên gật đầu thay cho lời chào tạm biệt rồi quay lưng ra cửa cùng Cảnh Long rời đi.Hoài Nam Tư Âm thấy người này đem đến cảm giác vừa lạ vừa quen chỉ tiếc là mắt của Hoài Nam Tư Âm không tốt nếu không chắc sẽ biết người này là ai.
Hoài Nam Tư Âm cũng nhanh chóng bỏ qua chuyện đó rồi nói:
“Xem ra mọi người đều khoẻ hết rồi “
Hoàng Băng liền nói:
“Vâng bọn em đều ổn hết cả rồi ạ,vết thương cũng đang dần hồi phục rồi “
Hoài Nam Tư Âm liền nhẹ nhàng nói:
“Vậy thì thật tốt quá”
Hàn Diệt Phong nhìn Hoài Nam Tư Âm liền không biểu tình nói:
“Anh, người lúc nãy anh quen sao”
Hoài Nam Tư Âm nghe hỏi liền lắc lắc đầu tỏ ý không quen biết,Hàn Diệt Phong cũng chẳng hỏi thêm lúc này Hoài Nam Tư Âm từ từ tiến lại giường của Ôn Dương đưa cho Ôn Dương hai nút chống âm nói:
“Ôn Tiểu thư,cái này cho cô”
Ôn Dương nghiên đầu khó hiểu nghĩ “Người này thật sự không nhìn thấy sao,sao lại xác định rõ vị trí như vậy”.Ôn Dương nhìn hai nút chống âm nghĩ:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Đây là,…”
Hoài Nam Tư Âm liền nhẹ nhàng nói:
“Đây là nút chống âm đặc biệt do tôi tự tạo ra,nó có thể sẽ tốt hơn những loại nút chống âm khác nhưng mà lần sau Tiểu thư cũng nên cẩn thận không nên tiếp xúc quá gần với những vụ nổ lớn “
Ôn Dương đưa tay nhận lấy hai nút chống âm rồi nói:
“Cảm ơn anh ạ”
Ôn Dương cứ nhìn Hoài Nam Tư Âm mãi nên Hàn Diệt Phong cũng cảm thấy không vui luôn rồi,Hàn Tử Diên liền lên tiếng:
“Anh Anh à,em đừng có mà nhìn anh Tư Âm nữa nếu không sẽ có người giết anh ấy thật đấy”
Ôn Dương liền chu môi nói:
“Ai nhìn chứ,anh đừng có mà ăn nói linh tinh”
Hạ Kiêu lúc này cũng được đà trêu chọc:
“Anh Tư Âm là bác sĩ riêng của nhà chúng tôi, biết anh ấy rất đẹp nhưng cậu còn nhìn nữa là có người đem anh ấy đi luộc thật đó”
Ôn Dương tức giận mắng:
“Cậu có thôi đi không đồ què chân”
Hạ Kiêu liền mắng lại:
“Ăn nói lễ phép chút đồ vỡ đầu “
Ôn Dương mặc kệ tên kia không muốn nhắc tới,Ôn Dương nhìn chằm chằm Hoài Nam Tư Âm là vì thấy người này rất quen dường như đã gặp ở đâu rồi hơn nữa người này miệng tuy cười gương mặt dịu dàng giọng nói ôn nhu nhưng lại khiến Ôn Dương có cảm giác áp bức vô cùng,cảm giác mà Hoài Nam Tư Âm mang đến giống như cảm giác lúc cô cùng Ôn Tuyền luyện tập vậy.
Hàn Diệt Phong nhìn gương mặt đang suy nghĩ của cô thì thở dài bất lực nói:
“Mèo con,anh ấy là Hoài Nam Tư Âm là người đứng thứ hai bảng xếp hạng xác thủ có mật danh là NA, hiện tại là bác sĩ tư của Hàn Thị.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro