Thanh Xuân Tươi Đẹp - Doris Domic
CHUONG 21
2024-10-22 23:51:37
Dần dần về sau An Đình nghe loáng thoáng mọi người trong sớm nói với bà ngoại cô rằng Lưu gia đã phá sản do ba cô ăn chơi trác táng. Ông đã tái hôn với người khác và cũng ly hôn lần nữa. Vì ông ta vẫn chứng nào tật nấy làm khổ người ta.
Còn về hiện tại ông ta đang làm gì, ở đâu thì không ai biết.
Sau khi từ bệnh viện trở về Doãn thị Doãn Tư Thành bình thường đã lạnh lùng nay lại càng khó gần hơn.
Anh bực bội, khó chịu khi thấy ánh mắt của cô. Ánh mắt luôn chứng tỏ là mình mạnh mẽ, kiên cường không cần bất cứ ai bảo vệ.
Anh nhấc máy gọi cho trợ lý của mình:
" Cậu điều tra An Đình giúp tôi. Tôi không muốn bỏ sót một chi tiết nào ".
"Dạ sếp ".
Năng lực làm việc của trợ lý Doãn Tư Thành rất tốt, vì thế nên anh rất tin tưởng cậu ta.
Hai tiếng sau tất cả thông tin về cô đều được đặt trên bàn của anh.
Thời gian vừa qua, anh không phải là không điều tra về An Đình mà vì anh không có can đảm đấy.
Anh sợ điều tra phải điều mình không nên biết. Anh sợ thấy tin không tốt về cô.
Anh sợ cô ở bên Trần Bảo Anh.
Nếu không phải Trần Bảo Anh mà là một người khác thì điều đó cũng rất tồi tệ với anh.
Từ khi chia tay những ngày đầu Doãn Tư Thành còn níu kéo nhưng từ khi thấy An Đình cười cười nói nói với Trần
Bảo Anh thì anh không tìm mọi cách gặp cô nữa.
Lương An Đình đột nhiên xuất hiện trong cuộc sống anh.
Buộc lòng anh phải thay đổi để thích nghi với sự có mặt của cô nhưng đó là sự thay đổi theo hướng tự nguyện.
Mọi chuyện anh làm vì cô đều là anh tự nguyện, đều là anh toàn tâm toàn ý với cô.
Rồi cũng một ngày Lương An Đình cô cũng đột nhiên bước ra khỏi cuộc sống anh một cách dứt khoát mà không bao giờ nhìn lại anh khổ sở ở phía sau như thế nào.
Lương gia do một mình mẹ An Đình chèo lái, ông bà ngoại cô đang an hưởng tuổi già ở vùng quê thơ mộng.
Gia đình cậu 2 và cậu út cô định cư và phát triển sự nghiệp ở nước ngoài.
Nên ở trong nước chỉ có cô và mẹ cô nương tựa vào nhau.
Cô học ngành diễn viên nhưng lại vừa học vừa làm. Bận đến nổi thời gian ăn cũng không có
Cô bị viêm loét dạ dày.
Cô bị quẩy rối trên đường đi làm về, nếu không có Lạc Tử Kiện thì rất có thể cô đã bị cưỡng bức.
Cô bị rất nhiều tên vô sĩ gạ gẫm.
Cô bất lực, muốn buông xuôi. Nếu không có Hà Duy Hận không biết cô sẽ như thế nào?
Đó là những tin tức mà trợ lý của Doãn Tư Thành đã điều tra được.
Anh đọc những tin tức ấy mà xót xa cho cô gái của anh.
Từ nhỏ đã chịu khổ sau này tưởng chừng có tất cả nhưng đùng một cái lại trở về con số 0.
Anh không biết An Đình của anh làm thế nào để vượt qua.
Anh không biết !
Thật sự không biết !
Lương An Đình ở lại bệnh viện được một tuần thì muốn xuất viện.
Trong khoảng một tuần này hội bạn của cô thay phiên nhau đến đây với cô cho cô đỡ buồn.
Một tuần 7 ngày nhưng cô chỉ thấy Doãn Tư Thành ghé thăm cô một lần duy nhất. Nghe Minh Nhựt nói anh ấy đang đi công tác ở nước A.
Mẹ cô hiện tại đang du lịch ở nước ngoài cũng với ông bà Doãn, cô chỉ gọi điện trò chuyện với mẹ mình nhưng lại
giau me co chuyen co dang nam vien.
Cô muốn bà ấy dành nhiều thời gian cho bản thân hơn. Cả cuộc đời của mẹ cô hy sinh vì cô quá nhiều rồi.
An Đình cũng liên lạc trò chuyện với ông bà ngoại mình, nghe giọng cô bà ngoại cô mừng đến rơi nước mắt, giọng bà nghẹn hẳn đi.
Cô cũng chẳng nhớ được lần cuối cùng cô gọi về cho ông bà mình là khi nào nữa.
" Ây dô em gái, anh định về nước đây ". Vừa tắt máy với ông bà ngoại xong thì cuộc gọi quốc tế được kết nối. Vừa nghe giọng cô đã nhận ra.
Là ông anh trời đánh của cô Lương An Huy.
" Sao vậy? "
" Nhớ em nên về ."
" Nói tiếng người ."
"Em làm người ta đau lòng quá đi ."
" Dị he, vậy anh ở đó mà đau lòng tiếp đi, cúp đây ."
" Đình Đình, bảo bối yêu dấu ."
" Trời ơi, em đã bảo anh nói tiếng người rồi mà. Nổi hết da gà da vịt của bà đây rồi này."
" Ba anh đã nói chuyện với mẹ em. Hai người thống nhất bắt anh về Lương thị làm việc ." Lương An Huy vừa nói vừa mếu máo.
" Vậy thì tốt mà, sắp tới em cũng định giải nghệ về quản lý thay mẹ đây. Mẹ em cũng có tuổi rồi em cũng nên để mẹ hưởng thụ cuộc sống rồi ."
" Vậy à, nếu có em thì anh sẽ về Lương thị, còn không anh sẽ trốn sang nước khác chơi tiếp đây."
"Lương An Huy, tên đầu gỗ nhà anh, có tin là em méc cậu mợ 2 không hả. Anh đứng đắn đi, về đây quản lý
Lương thị tiếp em ."
" Tuân lệnh ma đam ."
" Tên điên, cúp đây."
" Khi nào về anh sẽ gọi em ra đón ." Vừa dứt câu An Đình đã cúp máy cái rụp.
Còn về hiện tại ông ta đang làm gì, ở đâu thì không ai biết.
Sau khi từ bệnh viện trở về Doãn thị Doãn Tư Thành bình thường đã lạnh lùng nay lại càng khó gần hơn.
Anh bực bội, khó chịu khi thấy ánh mắt của cô. Ánh mắt luôn chứng tỏ là mình mạnh mẽ, kiên cường không cần bất cứ ai bảo vệ.
Anh nhấc máy gọi cho trợ lý của mình:
" Cậu điều tra An Đình giúp tôi. Tôi không muốn bỏ sót một chi tiết nào ".
"Dạ sếp ".
Năng lực làm việc của trợ lý Doãn Tư Thành rất tốt, vì thế nên anh rất tin tưởng cậu ta.
Hai tiếng sau tất cả thông tin về cô đều được đặt trên bàn của anh.
Thời gian vừa qua, anh không phải là không điều tra về An Đình mà vì anh không có can đảm đấy.
Anh sợ điều tra phải điều mình không nên biết. Anh sợ thấy tin không tốt về cô.
Anh sợ cô ở bên Trần Bảo Anh.
Nếu không phải Trần Bảo Anh mà là một người khác thì điều đó cũng rất tồi tệ với anh.
Từ khi chia tay những ngày đầu Doãn Tư Thành còn níu kéo nhưng từ khi thấy An Đình cười cười nói nói với Trần
Bảo Anh thì anh không tìm mọi cách gặp cô nữa.
Lương An Đình đột nhiên xuất hiện trong cuộc sống anh.
Buộc lòng anh phải thay đổi để thích nghi với sự có mặt của cô nhưng đó là sự thay đổi theo hướng tự nguyện.
Mọi chuyện anh làm vì cô đều là anh tự nguyện, đều là anh toàn tâm toàn ý với cô.
Rồi cũng một ngày Lương An Đình cô cũng đột nhiên bước ra khỏi cuộc sống anh một cách dứt khoát mà không bao giờ nhìn lại anh khổ sở ở phía sau như thế nào.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lương gia do một mình mẹ An Đình chèo lái, ông bà ngoại cô đang an hưởng tuổi già ở vùng quê thơ mộng.
Gia đình cậu 2 và cậu út cô định cư và phát triển sự nghiệp ở nước ngoài.
Nên ở trong nước chỉ có cô và mẹ cô nương tựa vào nhau.
Cô học ngành diễn viên nhưng lại vừa học vừa làm. Bận đến nổi thời gian ăn cũng không có
Cô bị viêm loét dạ dày.
Cô bị quẩy rối trên đường đi làm về, nếu không có Lạc Tử Kiện thì rất có thể cô đã bị cưỡng bức.
Cô bị rất nhiều tên vô sĩ gạ gẫm.
Cô bất lực, muốn buông xuôi. Nếu không có Hà Duy Hận không biết cô sẽ như thế nào?
Đó là những tin tức mà trợ lý của Doãn Tư Thành đã điều tra được.
Anh đọc những tin tức ấy mà xót xa cho cô gái của anh.
Từ nhỏ đã chịu khổ sau này tưởng chừng có tất cả nhưng đùng một cái lại trở về con số 0.
Anh không biết An Đình của anh làm thế nào để vượt qua.
Anh không biết !
Thật sự không biết !
Lương An Đình ở lại bệnh viện được một tuần thì muốn xuất viện.
Trong khoảng một tuần này hội bạn của cô thay phiên nhau đến đây với cô cho cô đỡ buồn.
Một tuần 7 ngày nhưng cô chỉ thấy Doãn Tư Thành ghé thăm cô một lần duy nhất. Nghe Minh Nhựt nói anh ấy đang đi công tác ở nước A.
Mẹ cô hiện tại đang du lịch ở nước ngoài cũng với ông bà Doãn, cô chỉ gọi điện trò chuyện với mẹ mình nhưng lại
giau me co chuyen co dang nam vien.
Cô muốn bà ấy dành nhiều thời gian cho bản thân hơn. Cả cuộc đời của mẹ cô hy sinh vì cô quá nhiều rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
An Đình cũng liên lạc trò chuyện với ông bà ngoại mình, nghe giọng cô bà ngoại cô mừng đến rơi nước mắt, giọng bà nghẹn hẳn đi.
Cô cũng chẳng nhớ được lần cuối cùng cô gọi về cho ông bà mình là khi nào nữa.
" Ây dô em gái, anh định về nước đây ". Vừa tắt máy với ông bà ngoại xong thì cuộc gọi quốc tế được kết nối. Vừa nghe giọng cô đã nhận ra.
Là ông anh trời đánh của cô Lương An Huy.
" Sao vậy? "
" Nhớ em nên về ."
" Nói tiếng người ."
"Em làm người ta đau lòng quá đi ."
" Dị he, vậy anh ở đó mà đau lòng tiếp đi, cúp đây ."
" Đình Đình, bảo bối yêu dấu ."
" Trời ơi, em đã bảo anh nói tiếng người rồi mà. Nổi hết da gà da vịt của bà đây rồi này."
" Ba anh đã nói chuyện với mẹ em. Hai người thống nhất bắt anh về Lương thị làm việc ." Lương An Huy vừa nói vừa mếu máo.
" Vậy thì tốt mà, sắp tới em cũng định giải nghệ về quản lý thay mẹ đây. Mẹ em cũng có tuổi rồi em cũng nên để mẹ hưởng thụ cuộc sống rồi ."
" Vậy à, nếu có em thì anh sẽ về Lương thị, còn không anh sẽ trốn sang nước khác chơi tiếp đây."
"Lương An Huy, tên đầu gỗ nhà anh, có tin là em méc cậu mợ 2 không hả. Anh đứng đắn đi, về đây quản lý
Lương thị tiếp em ."
" Tuân lệnh ma đam ."
" Tên điên, cúp đây."
" Khi nào về anh sẽ gọi em ra đón ." Vừa dứt câu An Đình đã cúp máy cái rụp.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro