Thanh Xuyên: Ngũ Phúc Tấn Chỉ Muốn Làm Ruộng
Chương 22
2024-11-23 14:53:15
Nghi phi nghe xong như có điều suy nghĩ, "Nàng thật không có bởi vì bọn Tiểu Cửu mà tức giận?"
"Không có." Tứ công chúa lắc đầu: "Lúc ấy ta cảm thấy ngại ngùng, còn thay Tiểu Cửu xin lỗi Ngũ tẩu, nhưng Ngũ tẩu lại nói ngày vui náo nhiệt một chút mới tốt."
Nghi Phi như hiểu mà gật đầu.
Nàng không có giận đám người Tiểu Cửu hồ nháo, đối đãi với Tứ công chúa cũng rất khách khí, có thể thấy được cũng không phải là người có lý không tha người.
Chắc hẳn tính tình cũng không kém đến đâu đi.
Ngay khi Nghi phi vừa mới thở phào nhẹ nhõm, một tiểu thái giám vội vã chạy vào: "Nương nương, Huệ phi, Đức phi và Vinh phi nương nương đến rồi."
Nghe vậy, sắc mặt Nghi phi bỗng nhiên biến đổi: "Các nàng tới làm gì!"
Còn có thể làm cái gì, tự nhiên là xem trò cười.
Ở trong hậu cung, chuyện tứ phi không hợp nhau cũng không phải bí mật gì, các nàng đều là phi vị, lại đều có nhi tử bên người, mấy năm nay minh tranh ám tranh đều tự nhiên là không thiếu được.
Mấy người âm thầm phân cao thấp nhiều năm như vậy, đối với tính tình của nhau tự nhiên là phi thường quen thuộc.
Nghi phi tính tình đanh đá, ở trong cung lại thịnh sủng nhiều năm, ngày thường đắc ý không chịu được, cũng chỉ có vị ở Hàm Phúc Cung xuất thân Khoa Nhĩ Thấm mới có thể khiến bà ấy ăn quả đắng.
Ai có thể ngờ hiện nay lại có một con dâu xuất thân từ Khoa Nhĩ Thấm, mấy ngày nay, các nàng cũng không ít lần chê cười Nghi phi và Khoa Nhĩ Thấm xung đột với nhau.
Cho nên, hôm nay lần đầu gặp gỡ giữa mẹ chồng nàng dâu ở Dực Khôn Cung, trò hay này, các nàng cũng không muốn bỏ lỡ.
"Sao hôm nay các tỷ tỷ lại rảnh rỗi tới đây?" Nghi phi có không tình nguyện, cũng chỉ có thể tươi cười đón chào.
Huệ phi đi ở phía trước nhất, cười cầm tay Nghi phi, đợi khi thấy rõ vệt xanh đen nhàn nhạt nơi đáy mắt bà ấy, trong lòng phải nói là vui như nở hoa.
"Hôm nay là ngày lành của muội muội, chúng ta không rảnh cũng phải rảnh, làm sao cũng phải dính chút không khí vui mừng của muội muội."
Đức phi và Vinh phi theo sát phía sau, ngoài miệng cũng nói đủ loại lời hay, làm cho người ta muốn nổi giận cũng tìm không ra lý do.
Nghi phi cắn nát răng, nhưng lại không có cách nào, chỉ có thể phân phó người dâng trà và điểm tâm, chiêu đãi các nàng thật tốt.
*
An Thanh bên này, trước khi đi Dực Khôn Cung, bọn họ phải đến Ninh Thọ Cung thỉnh an Thái hậu trước.
Từ nhỏ, Dận Kỳ đã được nuôi ở dưới gối Thái hậu, tình cảm của hai bà cháu rất sâu đậm.
Lão thái thái nhìn thấy hai người rất vui mừng, có thể là vì xuất thân đồng tộc, thái độ của Thái hậu đối với An Thanh ngược lại rất thân thiết, thưởng cho nàng một bộ trang sức bằng vàng ròng làm lễ gặp mặt, còn lôi kéo nàng nói không ít chuyện trên thảo nguyên.
Các nàng đều đến từ Khoa Nhĩ Thấm Tả Dực, mặc dù khác kỳ [1], nhưng tổ tiên cũng thật sự có quan hệ huyết thống, An Thanh xem như là cháu gái của Thái hậu, bối phận nên gọi bà ấy là cô thái thái.
[1] Kỳ là đơn vị hành chánh thuộc khu vực tự trị Nội Mông, Trung Quốc, tương đương huyện.
Nhưng bây giờ gả đến hoàng gia, nàng cũng chỉ có thể gọi Hoàng Mã Ma theo Dận Kỳ.
Hai người thỉnh an Thái hậu xong, lại cùng lão nhân gia uống trà, dùng chút điểm tâm rồi mới rời đi.
Ninh Thọ Cung ở Đông Lục Cung, Dực Khôn Cung ở Tây Lục Cung, đi một vòng tới đó cũng phải tốn không ít thời gian.
Ngay khi hai người An Thanh vội vàng chạy tới bên này, trong Dực Khôn cung đã đấu võ mồm mấy hiệp rồi, Nghi phi lúc này lấy một địch ba, ít nhiều có chút cố hết sức.
Đúng lúc này, Cửu a ca cùng Thập a ca đột nhiên từ ngoài điện chạy vào.
"Ngạch nương, Hoàng a mã thưởng cho ngũ tẩu một thanh Ngọc Như Ý." Dận Đường hô.
"Không có." Tứ công chúa lắc đầu: "Lúc ấy ta cảm thấy ngại ngùng, còn thay Tiểu Cửu xin lỗi Ngũ tẩu, nhưng Ngũ tẩu lại nói ngày vui náo nhiệt một chút mới tốt."
Nghi Phi như hiểu mà gật đầu.
Nàng không có giận đám người Tiểu Cửu hồ nháo, đối đãi với Tứ công chúa cũng rất khách khí, có thể thấy được cũng không phải là người có lý không tha người.
Chắc hẳn tính tình cũng không kém đến đâu đi.
Ngay khi Nghi phi vừa mới thở phào nhẹ nhõm, một tiểu thái giám vội vã chạy vào: "Nương nương, Huệ phi, Đức phi và Vinh phi nương nương đến rồi."
Nghe vậy, sắc mặt Nghi phi bỗng nhiên biến đổi: "Các nàng tới làm gì!"
Còn có thể làm cái gì, tự nhiên là xem trò cười.
Ở trong hậu cung, chuyện tứ phi không hợp nhau cũng không phải bí mật gì, các nàng đều là phi vị, lại đều có nhi tử bên người, mấy năm nay minh tranh ám tranh đều tự nhiên là không thiếu được.
Mấy người âm thầm phân cao thấp nhiều năm như vậy, đối với tính tình của nhau tự nhiên là phi thường quen thuộc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghi phi tính tình đanh đá, ở trong cung lại thịnh sủng nhiều năm, ngày thường đắc ý không chịu được, cũng chỉ có vị ở Hàm Phúc Cung xuất thân Khoa Nhĩ Thấm mới có thể khiến bà ấy ăn quả đắng.
Ai có thể ngờ hiện nay lại có một con dâu xuất thân từ Khoa Nhĩ Thấm, mấy ngày nay, các nàng cũng không ít lần chê cười Nghi phi và Khoa Nhĩ Thấm xung đột với nhau.
Cho nên, hôm nay lần đầu gặp gỡ giữa mẹ chồng nàng dâu ở Dực Khôn Cung, trò hay này, các nàng cũng không muốn bỏ lỡ.
"Sao hôm nay các tỷ tỷ lại rảnh rỗi tới đây?" Nghi phi có không tình nguyện, cũng chỉ có thể tươi cười đón chào.
Huệ phi đi ở phía trước nhất, cười cầm tay Nghi phi, đợi khi thấy rõ vệt xanh đen nhàn nhạt nơi đáy mắt bà ấy, trong lòng phải nói là vui như nở hoa.
"Hôm nay là ngày lành của muội muội, chúng ta không rảnh cũng phải rảnh, làm sao cũng phải dính chút không khí vui mừng của muội muội."
Đức phi và Vinh phi theo sát phía sau, ngoài miệng cũng nói đủ loại lời hay, làm cho người ta muốn nổi giận cũng tìm không ra lý do.
Nghi phi cắn nát răng, nhưng lại không có cách nào, chỉ có thể phân phó người dâng trà và điểm tâm, chiêu đãi các nàng thật tốt.
*
An Thanh bên này, trước khi đi Dực Khôn Cung, bọn họ phải đến Ninh Thọ Cung thỉnh an Thái hậu trước.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Từ nhỏ, Dận Kỳ đã được nuôi ở dưới gối Thái hậu, tình cảm của hai bà cháu rất sâu đậm.
Lão thái thái nhìn thấy hai người rất vui mừng, có thể là vì xuất thân đồng tộc, thái độ của Thái hậu đối với An Thanh ngược lại rất thân thiết, thưởng cho nàng một bộ trang sức bằng vàng ròng làm lễ gặp mặt, còn lôi kéo nàng nói không ít chuyện trên thảo nguyên.
Các nàng đều đến từ Khoa Nhĩ Thấm Tả Dực, mặc dù khác kỳ [1], nhưng tổ tiên cũng thật sự có quan hệ huyết thống, An Thanh xem như là cháu gái của Thái hậu, bối phận nên gọi bà ấy là cô thái thái.
[1] Kỳ là đơn vị hành chánh thuộc khu vực tự trị Nội Mông, Trung Quốc, tương đương huyện.
Nhưng bây giờ gả đến hoàng gia, nàng cũng chỉ có thể gọi Hoàng Mã Ma theo Dận Kỳ.
Hai người thỉnh an Thái hậu xong, lại cùng lão nhân gia uống trà, dùng chút điểm tâm rồi mới rời đi.
Ninh Thọ Cung ở Đông Lục Cung, Dực Khôn Cung ở Tây Lục Cung, đi một vòng tới đó cũng phải tốn không ít thời gian.
Ngay khi hai người An Thanh vội vàng chạy tới bên này, trong Dực Khôn cung đã đấu võ mồm mấy hiệp rồi, Nghi phi lúc này lấy một địch ba, ít nhiều có chút cố hết sức.
Đúng lúc này, Cửu a ca cùng Thập a ca đột nhiên từ ngoài điện chạy vào.
"Ngạch nương, Hoàng a mã thưởng cho ngũ tẩu một thanh Ngọc Như Ý." Dận Đường hô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro