Thanh Xuyên: Ngũ Phúc Tấn Chỉ Muốn Làm Ruộng

Chương 31

2024-11-23 14:53:15

Thúy Liễu đáp: "Đã nghe ngóng rõ ràng, là Tiểu Hỉ Tử xới đất, hắn nói nơi này trước đó là vườn hoa, nhưng đã để đó lâu không dùng, hắn liền xới đất, nghĩ mấy ngày nữa tìm ngài xin chỉ thị, xem có thể dời mấy cây lựu cùng cây bạch quả tới hay không."

An Thanh khẽ gật đầu.

Nơi này ở phía sau sân, có chút lệch, không đặc biệt vòng tới, thật đúng là có rất ít người sẽ đến, trồng chút cây lại sẽ không quá lộ, còn tương đối dễ quản lý.

Về phần vì sao chọn thạch lựu cùng cây bạch quả, người cổ đại chú trọng phong thuỷ, cây thạch lựu ngụ ý nhiều con nhiều phúc, cây bạch quả tượng trưng cho khỏe mạnh trường thọ.

"Nói cho hắn biết, mảnh đất này hắn không cần phải xen vào, ta có sắp xếp khác." An Thanh nói.

Thúy Liễu vui sướng đáp ứng.

An Thanh lại quay đầu nhìn về phía Mạch Đông, hỏi: "Những hạt giống dưa hấu kia của ta để ở đâu?"

Mạch Đông đáp: "Bẩm Phúc Tấn, nô tỳ đã cất kỹ trong rương cho ngài rồi, muốn tìm cho ngài sao?"

An Thanh gật gật đầu, "Tìm ra trước đi, để trong phòng ta."

Những hạt giống dưa hấu kia đều là bảo bối trong lòng nàng, là người cuồng dưa hấu, nghĩ đến mùa hè này có thể thực hiện tự do dưa hấu chân chính, nàng liền không nhịn được vui vẻ.

Về phần tại sao nói là "thực hiện tự do dưa hấu chân chính", cái này nói đến cũng có chút dài dòng.

Triều Thanh có dưa hấu, dưa hấu sớm đã truyền vào khu vực Tân Cương của Trung Quốc vào thời kỳ đầu thời Đường, mà truyền vào nội địa Trung Quốc ước chừng là vào thời kỳ Tống Liêu đời thứ năm.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Là hoa quả giải nhiệt mùa hè của cổ nhân, thời Minh Thanh, theo sự phát triển của kỹ thuật trồng trọt, dưa hấu đã được trồng khắp cả nước.

Chỉ là, bây giờ dưa hấu và dưa hấu sau khi cải tiến ở hậu thế vẫn có khác biệt rất lớn, khác biệt lớn nhất chính là cảm giác.

So sánh với dưa hấu vỏ mỏng mọng mọng nước đời sau, dưa hấu nhà Thanh có vẻ vỏ dày thịt thô, hơn nữa gân trắng còn nhiều, chất lượng lại thấp hơn một chút, không chỉ vỏ dày không mịn mà còn hơi đắng chát.

An Thanh lần đầu tiên ăn dưa hấu ở đây, đột nhiên hiểu được vì sao Từ Hi chỉ ăn một muỗng ở giữa, ngoại trừ xa hoa lãng phí ra, cũng là vì miếng đó ngọt hơn những chỗ khác nhiều.

Là một người cuồng dưa hấu, nếu như chưa ăn qua dưa hấu đời sau thì thôi đi, nhưng nàng đã ăn rồi, làm sao có thể cam tâm được, vì thế, An Thanh liền thở hổn hển đầu tư vào sự nghiệp nuôi trồng dưa hấu.

Mấy năm nay, sau khi trải qua thất bại không ngừng, năm ngoái cuối cùng nàng cũng thành công mày mò ra được loại dưa hấu có độ ngọt đạt tiêu chuẩn!

Mặc dù lúc ấy chỉ thu hoạch mười mấy quả dưa hấu, nhưng An Thanh đều để lại hạt giống, chỉ chờ xem tình huống năm nay thôi.

Nhưng ai ngờ kế hoạch không theo kịp biến hóa, đột nhiên tiến cung, An Thanh lại không yên tâm giao cho người khác quản lý, chỉ có thể tạm thời coi như thôi.

Nàng vốn còn muốn sau khi tiến cung xem có thể tìm một ít chậu hoa lớn sâu một chút để trồng hay không, lại không nghĩ tới còn có niềm vui ngoài ý muốn như vậy.

Sau khi đi một vòng trên mảnh đất trống này, trong lòng An Thanh cũng có chút sắp xếp.

Nhưng mà, việc này tạm thời còn không gấp được, nàng mới đến, mấy ngày nay trong cung nhất định có không ít ánh mắt nhìn chằm chằm bên này, không tiện làm ra động tĩnh quá lớn, vẫn là trước tiên trì hoãn mấy ngày rồi nói sau.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Xuyên: Ngũ Phúc Tấn Chỉ Muốn Làm Ruộng

Số ký tự: 0