Tháo Hán Cùng Kiều Nương

Chương 14

Nguyệt Bán Miêu

2024-07-24 15:49:44

Nữ nhân gắt gao mím chặt môi, đôi tay ra sức chống đẩy ngực hắn, đôi chân để ở trên hai chiếc giày cũ nát không ngừng vặn vẹo, khẩn trương mà cuộn tròn ngón chân lại.

Thân thể của Tiêu Kinh rất thô nặng, nàng không thể đẩy hắn ra được.

Tiêu Kinh nhíu mày, hắn cảm thấy phiền chán khi nữ nhân cứ liên tục chống cự lại hắn.

Xem ra vừa rồi nàng bị tét mông vẫn còn nhẹ, nữ nhân này không tiếp thu được giáo huấn một chút nào cả.

Nam nhân phẫn nộ, động tác ở trên miệng ngày càng trở nên thô lỗ, hắn không tách môi nàng ra được, liền cắn vào cánh môi nàng, để lại mấy vết răng, nữ nhân bị đau mà kêu rên lên, buông cánh môi ra.

Tiêu Kinh chớp nhanh thời cơ, chỉ trong nháy mắt đã đưa đầu lưỡi thô to vào trong khoang miệng của nữ nhân, chạm đến hơi thở thơm ngọt ở bên trong cùng với cái lưỡi mềm mại ướt át khiến cho con ngươi phẫn nộ của hắn dần trở nên tối tăm hơn.

Hắn tòng quân năm mười hai tuổi, ở trong quân doanh mười mấy năm trời, trà trộn nơi biên phòng đại mạc, đừng nói là nếm lưỡi, hôn môi nữ nhân, ngay cả thân thể mềm mại của nữ nhân cũng chưa từng sờ qua, tất cả những gì hắn biết đến đều là nghe qua những lời nói đua đòi thô tục trước giờ đi ngủ của các hán tử cao lớn thô kệch trong quân doanh.

Bây giờ mới chính thức được nếm thử hàng thật giá thật.

Thậm chí còn mềm ngọt hơn nhiều so với những gì người khác nói, không chỉ có đầu lưỡi, ngay cả hơi thở cũng có vị thơm ngọt.

Cũng không biết hương vị tốt đẹp này là từ đâu mà ra, cơ thể nàng là do chính tay hắn tắm rửa, mặc cũng là quần áo của hắn, làm gì có mấy thứ linh tinh như là túi thơm.

Vậy mà hắn vẫn cảm thấy thật là ngọt, thật là thơm, cổ họng khô khốc, rõ ràng là vừa mới ăn xong một bát cơm mà bây giờ dạ dày vẫn cứ sục sôi muốn thêm nữa, điên cuồng mút lấy hương vị tốt đẹp ở trong miệng nàng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mặt nàng đỏ ửng lên, một phần là do bị nghẹn, không khí đều bị nam nhân này đoạt hết đi, một phần là do thẹn quá hoá giận.

Đây chính là nụ hôn đầu tiên của nàng.

Vốn dĩ là để lại cho phu quân tình đầu ý hợp trong đêm tân hôn, ai ngờ hiện tại lại bị tên nam nhân thô lỗ vô lại này đoạt mất.

Nữ nhân dùng đầu lưỡi đẩy hắn ra, đã không thành công ngược lại còn bị đối phương gắt gao mút lấy.

Nàng càng ra sức giãy giụa mãnh liệt hơn, hai tay tiếp tục đẩy hắn ra, đôi chân thon dài muốn đá vào đầu gối của hắn nhưng mà lại đá trượt, không hiểu sao lại đá trúng vào đũng quần của nam nhân.

Nữ nhân hận không thể một chân đá đứt căn dâm vật hung ác kia cho xong chuyện.

Tiêu Kinh cảm nhận được đau đớn ở giữa háng, lúc này mới hoàn hồn lại, nàng đang tức giận đằng đằng sát khí trừng hắn, chiếc đũa trong tay hướng tới tròng mắt của hắn mà thọc không chút ý tứ hạ thủ lưu tình.

Hắn bắt lấy tay của nàng, buông lỏng đầu lưỡi ra nhưng vẫn không rời khỏi đôi môi của nàng, mà lại bắt đầu dùng đầu lưỡi đẩy miếng cơm từ trong khoang miệng của hắn mớm sang cho nàng.

Cái miệng nhỏ của nàng bị nhét một mồm đầy cơm, hai má phồng lên, đôi mắt trừng to trông chẳng khác gì một con sóc chuột.

Hai cánh môi hồng anh đào đều dính dấu răng cùng nước bọt của hắn, xinh đẹp kiều diễm không gì tả được.

Nữ nhân nhìn chằm chằm vào Tiêu Kinh không chớp mắt, ánh mắt ngẩn ra giống như vẫn chưa hoàn hồn lại được sau việc vừa rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tháo Hán Cùng Kiều Nương

Số ký tự: 0