Chương 42
Nguyệt Bán Miêu
2024-07-24 15:49:44
Tiêu Kinh đối với việc này vô cùng vừa lòng, đem bàn tay đang đặt trên mông bên phải vừa hồng vừa sưng, đổi qua bên trái mềm mại, mở miệng nói "Vẫn là mười cái, chính nàng tự đếm."
Lúc này, đến cả giãy giụa kháng cự nữ nhân cũng không dám, chỉ nhẹ gật đầu, chờ bàn tay Tiêu Kinh đánh xuống.
Bang Bang Bang
Bàn tay không ngừng va chạm vào thịt mông mềm mại, chỉ là mười cái này, lực tay của Tiêu Kinh nhẹ đi không ít, cũng không nhẫn tâm như lúc nãy.
Một, hai, ba…
Trong lòng nữ nhân âm thầm đếm số, chờ tới cái thứ mười, nàng dùng lưỡi liếm ngón tay Tiêu Kinh mấy cái, rồi sau đó lại lắc lắc bờ mông bị đánh sưng đỏ.
Rất mau Tiêu Kinh liền dừng tay, biết rõ nhưng vẫn cố hỏi một câu "Đủ mười cái rồi?"
Nữ nhân dùng đầu lưỡi liếm, đủ rồi đủ rồi.
Trừng phạt bị đánh xem như xong, bàn tay Tiêu Kinh còn đặt trên mông nữ nhân, ngón tay nhẹ nhàng đụng đậy, thân thể nữ nhân sẽ rung lên, lúc trước còn là mông thịt trắng nõn, mà lúc này lại giống như con cua luộc chín, đỏ bừng.
Ngón tay hắn còn ở trong miệng nữ nhân, vừa ướt vừa nóng còn biết mút, làm Tiêu Kinh nhớ tới mấy hôm trước từng sờ trộm qua tiểu hoa huyệt.
Tiểu hoa huyệt của nữ nhân vừa nhỏ vừa ướt lại nóng, còn có chỉ cho một ngón tay hắn đi vào.
Tiêu Kinh vừa mới suy nghĩ tới đây, thì bốn lạng thịt giữa háng đã căn nganh thiếu chút nữa là đứng lên.
“Khụ khụ khụ.”
Hắn giả vờ ho khan vài tiếng, thấp giọng nói "Được rồi, đánh xong thì tự mình đứng dậy đi."
Tuy rằng Tiêu Kinh đã cho đứng dậy, nhưng nữ nhân vẫn không dám cử động, mà chờ tới lúc Tiêu Kinh bỏ tay xuống, mới chầm chậm đứng dậy.
Nàng nằm bò hồi lâu, hai chân bị đánh đến mềm nhũn, lúc vừa mới đứng lên có chút choáng váng, thân thể hoảng loạn, còn vội vàng duỗi tay kéo quần lên, thiếu chút nữa là ngã xuống đất.
Cũng may Tiêu Kinh nhanh tay lẹ mắt, lập tức ôm lấy eo nàng.
"Ta giúp nàng."
Hắn nói xong, cả một thân hình cao lớn lại ngồi xổm trước mắt nữ nhân, đem quần lót nàng kéo lên.
Lưng quân đụng phải bờ mông sưng đỏ, nữ nhân đau tới mức hít một hơi khí lạnh.
Thân mình Tiêu Kinh ngồi xổm, liếc mắt liền có thể thấy lông tóc đen mượt giữa hai chân nữ nhân, còn có khe huyệt hồng diễm, thở ra một hơi nóng, toàn bộ đều phun lên hoa huyệt mẫn cảm của nữ nhân.
Mông của nữ nhân đang đau cực kỳ, nên không để ý tới.
Sau khi mặc quần xong, Tiêu Kinh cũng đứng lên, sắc mặt như cũ trầm xuống, chỉ có lỗ tai là đỏ sậm.
Hắn nhìn nữ nhân nói "Hôm nay phải đem việc ta giao làm cho xong, đi giặt quần áo cho sạch đi."
Nữ nhân lúc này mới thật vất vả mà thở mạnh một hơi, nàng muốn hung hăng trừng mắt liếc Tiêu Kinh một cái, chỉ là nàng mới vừa khóc, nên hốc mắt còn ửng hồng, lúc trước ánh mắt nàng vô cảm giống như con thú nhỏ, ngược lại vào lúc này đôi mắt lại chuyển động linh hoạt, có chút giống như đang giận dỗi.
"Còn muốn bị đánh mông?" Tiêu Kinh thấy nữ nhân đứng bất động, hỏi.
Nghe được hai chữ đánh mông, ánh mắt kiêu ngạo của nữ nhân liền lập tức uể oải, nàng duỗi tay ra phía sau, nhẹ nhàng chạm vào một chút, đau đến mức thân thể mảnh khảnh đều run lên.
Tuy nói như thế, nhưng nữ nhân vẫn hừ lạnh một tiếng.
“Hừ.”
Hừ xong rồi nàng mới xoay người đi ra khỏi phòng.
Tiêu Kinh đi theo ở phía sau nàng, trên tay cầm theo ngọn nến, bật cười, trong đầu đều là bộ dáng lúc nữ nhân hừ, vừa kiêu ngạo vừa đáng yêu, thật là đẹp.
Lúc này, đến cả giãy giụa kháng cự nữ nhân cũng không dám, chỉ nhẹ gật đầu, chờ bàn tay Tiêu Kinh đánh xuống.
Bang Bang Bang
Bàn tay không ngừng va chạm vào thịt mông mềm mại, chỉ là mười cái này, lực tay của Tiêu Kinh nhẹ đi không ít, cũng không nhẫn tâm như lúc nãy.
Một, hai, ba…
Trong lòng nữ nhân âm thầm đếm số, chờ tới cái thứ mười, nàng dùng lưỡi liếm ngón tay Tiêu Kinh mấy cái, rồi sau đó lại lắc lắc bờ mông bị đánh sưng đỏ.
Rất mau Tiêu Kinh liền dừng tay, biết rõ nhưng vẫn cố hỏi một câu "Đủ mười cái rồi?"
Nữ nhân dùng đầu lưỡi liếm, đủ rồi đủ rồi.
Trừng phạt bị đánh xem như xong, bàn tay Tiêu Kinh còn đặt trên mông nữ nhân, ngón tay nhẹ nhàng đụng đậy, thân thể nữ nhân sẽ rung lên, lúc trước còn là mông thịt trắng nõn, mà lúc này lại giống như con cua luộc chín, đỏ bừng.
Ngón tay hắn còn ở trong miệng nữ nhân, vừa ướt vừa nóng còn biết mút, làm Tiêu Kinh nhớ tới mấy hôm trước từng sờ trộm qua tiểu hoa huyệt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiểu hoa huyệt của nữ nhân vừa nhỏ vừa ướt lại nóng, còn có chỉ cho một ngón tay hắn đi vào.
Tiêu Kinh vừa mới suy nghĩ tới đây, thì bốn lạng thịt giữa háng đã căn nganh thiếu chút nữa là đứng lên.
“Khụ khụ khụ.”
Hắn giả vờ ho khan vài tiếng, thấp giọng nói "Được rồi, đánh xong thì tự mình đứng dậy đi."
Tuy rằng Tiêu Kinh đã cho đứng dậy, nhưng nữ nhân vẫn không dám cử động, mà chờ tới lúc Tiêu Kinh bỏ tay xuống, mới chầm chậm đứng dậy.
Nàng nằm bò hồi lâu, hai chân bị đánh đến mềm nhũn, lúc vừa mới đứng lên có chút choáng váng, thân thể hoảng loạn, còn vội vàng duỗi tay kéo quần lên, thiếu chút nữa là ngã xuống đất.
Cũng may Tiêu Kinh nhanh tay lẹ mắt, lập tức ôm lấy eo nàng.
"Ta giúp nàng."
Hắn nói xong, cả một thân hình cao lớn lại ngồi xổm trước mắt nữ nhân, đem quần lót nàng kéo lên.
Lưng quân đụng phải bờ mông sưng đỏ, nữ nhân đau tới mức hít một hơi khí lạnh.
Thân mình Tiêu Kinh ngồi xổm, liếc mắt liền có thể thấy lông tóc đen mượt giữa hai chân nữ nhân, còn có khe huyệt hồng diễm, thở ra một hơi nóng, toàn bộ đều phun lên hoa huyệt mẫn cảm của nữ nhân.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mông của nữ nhân đang đau cực kỳ, nên không để ý tới.
Sau khi mặc quần xong, Tiêu Kinh cũng đứng lên, sắc mặt như cũ trầm xuống, chỉ có lỗ tai là đỏ sậm.
Hắn nhìn nữ nhân nói "Hôm nay phải đem việc ta giao làm cho xong, đi giặt quần áo cho sạch đi."
Nữ nhân lúc này mới thật vất vả mà thở mạnh một hơi, nàng muốn hung hăng trừng mắt liếc Tiêu Kinh một cái, chỉ là nàng mới vừa khóc, nên hốc mắt còn ửng hồng, lúc trước ánh mắt nàng vô cảm giống như con thú nhỏ, ngược lại vào lúc này đôi mắt lại chuyển động linh hoạt, có chút giống như đang giận dỗi.
"Còn muốn bị đánh mông?" Tiêu Kinh thấy nữ nhân đứng bất động, hỏi.
Nghe được hai chữ đánh mông, ánh mắt kiêu ngạo của nữ nhân liền lập tức uể oải, nàng duỗi tay ra phía sau, nhẹ nhàng chạm vào một chút, đau đến mức thân thể mảnh khảnh đều run lên.
Tuy nói như thế, nhưng nữ nhân vẫn hừ lạnh một tiếng.
“Hừ.”
Hừ xong rồi nàng mới xoay người đi ra khỏi phòng.
Tiêu Kinh đi theo ở phía sau nàng, trên tay cầm theo ngọn nến, bật cười, trong đầu đều là bộ dáng lúc nữ nhân hừ, vừa kiêu ngạo vừa đáng yêu, thật là đẹp.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro