Chương 29
Ma Mị Hồng Trần
2024-07-08 11:31:08
Một đứa bỏ đi sao lại khiến người cao quý đứng đầu thành phố Vân khom lưng uốn gối như vậy?
Đúng lúc này, ngoài cửa có một người phụ nữ bước vào, cô ta chính là em gái của Lâm Mậu, Lâm Nhã.
Một buổi chiều, cô ta cũng không xuất hiện ở nhà họ Lâm, khi nhà họ Lâm đang nóng lòng tìm kiếm Lâm Nhược Sơ biến mất khỏi hôn lễ thì cô ta cũng biến mất.
Tuy nhiên, ai có thể ngờ rằng lúc đó cô ta lại lặng lẽ leo lên giường Triệu Thủ Minh, hơn nữa còn mây mưa cùng với anh ta chứ.
Khi Lý Thịnh Quang đến nhà họ Lâm, cô ta cũng nhận được điện thoại của gia tộc, nhưng bởi vì khoảng cách khá xa nên bây giờ cô ta mới quay lại.
Ông cụ Lâm nghẹn một cục tức đã lâu, nhìn thấy Lâm Nhã quay lại, lập tức tỏ vẻ tức giận nói: "Cháu đi đâu vậy? Sao bây giờ mới quay lại!"
"Ông nội, cháu đi điều tra người phá hỏng hôn lễ. Đây là một người không hề đơn giản, gã ta đã đến nhà họ Triệu gây rối!"
"Cái gì? Nhà họ Triệu bị người gây rối sao?"
Lời của Lâm Nhã khiến nhịp tim ông cụ Lâm đập nhanh hơn.
"Cháu mau nói xem chuyện gì đã xảy ra."
Lâm Nhã không chần chừ kể cho ông nội nghe mọi chuyện bao gồm cả việc nhà lớn của nhà họ Triệu bị một nhóm binh sĩ bao vây.
Tất nhiên, cô ta đã bỏ qua tất cả các chi tiết về chuyện cô ta tìm vui trên giường của Triệu Thủ Minh. Hôm nay là ngày cưới của Lâm Nhược Sơ và Triệu Thủ Minh, nếu ông nội biết việc cô ta leo lên giường của Triệu Thủ Minh, chắc chắn sẽ rất tức giận!
Lúc này cô ta còn không biết những người đó chính là người của Lăng Thiên. Lúc ấy Lăng Thiên và Lâm Nhược Sơ cùng ngồi trên xe, không ra ngoài.
"Cái gì, nhà họ Triệu cũng bị binh sĩ đến gây rối sao?" Sau khi nghe Lâm Nhã miêu tả, vẻ mặt ông cụ Lâm tràn đầy kinh hãi.
Phải biết, trong lòng ông ta thì nhà họ Triệu ở thành phố Vân có địa vị rất cao, thế nhưng một gia đình có quyền lực như vậy thế mà lại bị người ta đến đập phá sao?
"Ông nội, ông thử nghĩ xem, ai sẽ vô duyên vô cớ phá hôn lễ của Triệu thiếu gia rồi sau đó lại tới phá nhà họ Triệu chứ? Chắc chắn nhà họ Triệu đã đắc tội với một nhân vật lớn rồi!"
"Ý cháu là?"
"Ông nội, ông còn không rõ chuyện này sao? Nhất định là do Lâm Nhược Sơ cư xử không đúng mực ở bên ngoài, thân thiết với một người có thân phận còn lớn hơn!"
Một người có thân phận còn lớn hơn?
Lâm Nhã tiếp tục nói: "Bây giờ ngay cả nhà họ Triệu cũng bị phá, vậy thì tiếp theo chẳng phải là Lâm Nhược Sơ sẽ khiến nhân vật lớn này nhằm vào nhà họ Lâm chúng ta, trả thù người trong nhà chúng ta sao? Ông nội, chúng ta cũng không thể ngồi chờ chết, cần phải dạy cho con khốn này một bài học mới được!"
"Đồ vô đạo đức, cặn bã của gia đình! Quả thực là nỗi ô nhục nhà họ Lâm chúng ta!"
"Đúng vậy, đúng là mất. Đây chẳng phải là muốn hủy diệt gia tộc chúng ta hay sao!" Lúc này, mọi người trong nhà họ Lâm cũng bắt đầu căm phẫn chỉ trích Lâm Nhược Sơ.
Đối mặt với sự sỉ nhục của Lâm Nhã, Lâm Nhược Sơ làm sao có thể chịu đựng được?
"Cô ngậm máu phun người!"
"Sao cô dám quát tôi?"
Nhìn thấy thái độ của Lâm Nhược Sơ, Lâm Nhã rất tức giận, cô ta cắn răng, giơ tay định đánh Lâm Nhược Sơ.
Đúng lúc này, ngoài cửa có một người phụ nữ bước vào, cô ta chính là em gái của Lâm Mậu, Lâm Nhã.
Một buổi chiều, cô ta cũng không xuất hiện ở nhà họ Lâm, khi nhà họ Lâm đang nóng lòng tìm kiếm Lâm Nhược Sơ biến mất khỏi hôn lễ thì cô ta cũng biến mất.
Tuy nhiên, ai có thể ngờ rằng lúc đó cô ta lại lặng lẽ leo lên giường Triệu Thủ Minh, hơn nữa còn mây mưa cùng với anh ta chứ.
Khi Lý Thịnh Quang đến nhà họ Lâm, cô ta cũng nhận được điện thoại của gia tộc, nhưng bởi vì khoảng cách khá xa nên bây giờ cô ta mới quay lại.
Ông cụ Lâm nghẹn một cục tức đã lâu, nhìn thấy Lâm Nhã quay lại, lập tức tỏ vẻ tức giận nói: "Cháu đi đâu vậy? Sao bây giờ mới quay lại!"
"Ông nội, cháu đi điều tra người phá hỏng hôn lễ. Đây là một người không hề đơn giản, gã ta đã đến nhà họ Triệu gây rối!"
"Cái gì? Nhà họ Triệu bị người gây rối sao?"
Lời của Lâm Nhã khiến nhịp tim ông cụ Lâm đập nhanh hơn.
"Cháu mau nói xem chuyện gì đã xảy ra."
Lâm Nhã không chần chừ kể cho ông nội nghe mọi chuyện bao gồm cả việc nhà lớn của nhà họ Triệu bị một nhóm binh sĩ bao vây.
Tất nhiên, cô ta đã bỏ qua tất cả các chi tiết về chuyện cô ta tìm vui trên giường của Triệu Thủ Minh. Hôm nay là ngày cưới của Lâm Nhược Sơ và Triệu Thủ Minh, nếu ông nội biết việc cô ta leo lên giường của Triệu Thủ Minh, chắc chắn sẽ rất tức giận!
Lúc này cô ta còn không biết những người đó chính là người của Lăng Thiên. Lúc ấy Lăng Thiên và Lâm Nhược Sơ cùng ngồi trên xe, không ra ngoài.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cái gì, nhà họ Triệu cũng bị binh sĩ đến gây rối sao?" Sau khi nghe Lâm Nhã miêu tả, vẻ mặt ông cụ Lâm tràn đầy kinh hãi.
Phải biết, trong lòng ông ta thì nhà họ Triệu ở thành phố Vân có địa vị rất cao, thế nhưng một gia đình có quyền lực như vậy thế mà lại bị người ta đến đập phá sao?
"Ông nội, ông thử nghĩ xem, ai sẽ vô duyên vô cớ phá hôn lễ của Triệu thiếu gia rồi sau đó lại tới phá nhà họ Triệu chứ? Chắc chắn nhà họ Triệu đã đắc tội với một nhân vật lớn rồi!"
"Ý cháu là?"
"Ông nội, ông còn không rõ chuyện này sao? Nhất định là do Lâm Nhược Sơ cư xử không đúng mực ở bên ngoài, thân thiết với một người có thân phận còn lớn hơn!"
Một người có thân phận còn lớn hơn?
Lâm Nhã tiếp tục nói: "Bây giờ ngay cả nhà họ Triệu cũng bị phá, vậy thì tiếp theo chẳng phải là Lâm Nhược Sơ sẽ khiến nhân vật lớn này nhằm vào nhà họ Lâm chúng ta, trả thù người trong nhà chúng ta sao? Ông nội, chúng ta cũng không thể ngồi chờ chết, cần phải dạy cho con khốn này một bài học mới được!"
"Đồ vô đạo đức, cặn bã của gia đình! Quả thực là nỗi ô nhục nhà họ Lâm chúng ta!"
"Đúng vậy, đúng là mất. Đây chẳng phải là muốn hủy diệt gia tộc chúng ta hay sao!" Lúc này, mọi người trong nhà họ Lâm cũng bắt đầu căm phẫn chỉ trích Lâm Nhược Sơ.
Đối mặt với sự sỉ nhục của Lâm Nhã, Lâm Nhược Sơ làm sao có thể chịu đựng được?
"Cô ngậm máu phun người!"
"Sao cô dám quát tôi?"
Nhìn thấy thái độ của Lâm Nhược Sơ, Lâm Nhã rất tức giận, cô ta cắn răng, giơ tay định đánh Lâm Nhược Sơ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro