Thập Niên 50: Đại Viện Quân Công

Ngô Chính Dung:...

2025-01-03 23:28:02

Châu Mục còn có vài câu hỏi muốn hỏi Ngô Chính Dung, đang định hỏi xem có thể ngồi ghép bàn không thì Ngô Chính Dung lại chỉ tay về phía bên kia, trong lời nói có vẻ quan tâm: "Bên kia còn một bàn trống, hai cậu tranh thủ thời gian, đừng để muộn giờ học lớp dự bị buổi chiều."

"À" tay đang cầm hộp cơm dừng lại giữa không trung, Châu Mục dùng tiếng ho nhẹ để che giấu sự bối rối, cố gắng tỏ ra bình thường: "Được, chú Ngô và cô cứ từ từ ăn, cháu qua trước…"

Ngô Chính Dung gật đầu, không nói thêm gì nữa.

Sắc mặt anh vẫn bình thường, lời nói cũng không có gì đáng chê nhưng cô út nhà họ Ngô nuôi anh hơn mười năm nên nhìn ra được anh đang không muốn tiếp chuyện.

Chàng trai kia có thể vào học lớp dự bị Du học Liên Bang Soviet, nhìn thế nào cũng không giống kẻ ngốc, tại sao Chính Dung lại có thái độ như vậy? Ngô Chính Dung cầm lại đôi đũa, coi như không nhìn thấy sự nghi ngờ trong mắt cô út.

Sáng nay anh đã nhờ người tìm hiểu tình hình của hai nhà Diệp Châu.

Ấn tượng của anh về Châu Mục đã thay đổi từ cậu con trai thông minh của đồng nghiệp thành một kẻ thông minh mà hồ đồ.

Châu Chấn Nghiệp rất biết cách luồn lách, không hài lòng với mối hôn ước của con trai cũng là điều dễ hiểu.

Nếu ông ta đê tiện một cách quang minh chính đại, thẳng thắn hủy hôn với người ta thì Ngô Chính Dung có lẽ còn phải nhìn ông ta với con mắt khác.

Nhưng gia đình này vừa muốn lợi vừa muốn danh, lòng dạ thâm hiểm mà lời nói lại khéo léo, nhìn thế nào cũng thấy là hành vi của kẻ tiểu nhân.

Cô út nhà họ Ngô không có thời gian quan tâm đến con cái nhà khác, nhỏ giọng dặn anh phải đoàn kết với đồng nghiệp, đừng lúc nào cũng tỏ ra kiêu ngạo như một con khổng tước đực, rồi thở dài nói: "Cháu như thế này thì cũng khó trách ba Tiểu Diệp thấy hai đứa không hợp, sáng nay người ta đã từ chối chuyện của hai đứa rồi…"

Ngô Chính Dung vừa nghe cô út lải nhải, vừa cầm đũa ăn ngấu nghiến.

Nhà họ Diệp sẽ từ chối, anh đã lường trước được.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Anh đã tiêm phòng trước, ba mẹ nhà họ Diệp chưa chắc đã muốn để con gái mình đi lấy chồng xa.

Cho dù ba mẹ đồng ý thì bản thân Diệp Mãn Chi cũng chưa chắc đã đồng ý.

Cô gái đó có vẻ hơi sợ anh, lại còn mất mặt trước mặt anh.

Đêm qua khi rời đi, cô ta như được đại xá, đôi vai căng thẳng cũng vì thế mà thả lỏng.

Cô út nhà họ Ngô hơi tiếc nuối nói: "Nhà bình thường mấy ai nỡ cho con gái học hết cấp ba, như vậy ít nhất cũng thuyết minh ba mẹ nhà họ Diệp là người rất khai minh.

Cô gái Tiểu Diệp có trình độ văn hóa cao, gia đình trong sạch, lại còn ngoan ngoãn, hiền lành, nhà bên cháu chắc cũng hài lòng."

Trong lòng bà ta thầm hối hận, sớm biết thế này, lúc trước tựu không nên do ông già can thiệp vào chuyện hôn sự của cháu trai.

Ba bà ta chọn người chỉ có một tiêu chuẩn duy nhất - hiền lành, nhu thuận.

Những người phụ nữ lấy vào nhà họ Ngô, từ mẹ bà ta, đến mấy chị dâu của bà ta, không ai không phải là kiểu người như vậy.

Với tính cách thất thường của Ngô Chính Dung, chín phần mười là không muốn sống với một người vợ như vậy.

Thấy sắc mặt cháu trai nhạt đi, cô út nhà họ Ngô vội vàng bổ sung: "Mặc dù ông của cháu đề nghị nhờ tổ chức giới thiệu đối tượng nhưng người được chọn là do lãnh đạo nhà máy các cháu xem xét, ông già không can thiệp vào.

Cháu đừng vì những giới đế trước đây mà bỏ lỡ một cô gái tốt."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 50: Đại Viện Quân Công

Số ký tự: 0