Thập Niên 50: Quân Tẩu Pháo Hôi Làm Mẹ Kế, Nuôi Dưỡng Ba Nhãi Con
Chương 7
Nhất Thốn Mặc
2024-11-05 11:59:29
Cô đã quen với cuộc sống tiện nghi kiếp trước có đủ mọi thiết bị điện, thật sự không thể thích nghi với cuộc sống "cổ xưa", phải tự mình làm mọi thứ.
Tô Mạn Thanh cúi đầu nhìn dòng sông chảy cuồn cuộn, những ngón tay thon dài dần kiệt sức không còn bám chặt vào thân cây được nữa.
Thôi vậy, hay là thuận theo cốt truyện cho xong...
"Đưa tay cho tôi." Đúng lúc Tô Mạn Thanh tuyệt vọng với cuộc sống tương lai, đột nhiên một giọng nam trầm thấp tuyền đến đỉnh đầu, giống như tiếng đàn cello đầy từ tính, vô cùng dễ nghe, cũng vô cùng hấp dẫn.
Cô ngẩng đầu lên, đập vào mắt Tô Mạn Thanh đầu tiên là một đôi mắt sâu thẳm.
Vậy mà cô có thể nhìn rõ đôi mắt này trong đêm tối.
Hóa ra lúc cô không chú ý, phía xa mấy ngọn đuốc màu cam đã được thắp lên, ánh lửa chiếu sáng từ đằng xa, soi rõ khuôn mặt điển trai lạnh lùng của đối phương, cũng rọi sáng đôi mắt sâu thẳm, trong đôi mắt sâu hun hút ấy phản chiếu ánh sáng của đuốc, giống như mặt trời mới mọc hấp dẫn ánh nhìn của Tô Mạn Thanh.
"Tin tôi, đưa tay ra đi."
Người đàn ông móc chân vào một cây đại thụ bên vách núi, bàn tay thon dài hữu lực đưa về phía Tô Mạn Thanh, rất gần, rất gần, gần đến mức chỉ cần Tô Mạn Thanh chịu buông thân cây là có thể được đối phương nắm lấy.
Nhìn người đàn ông vẻ mặt nghiêm túc, Tô Mạn Thanh lập tức biết đối phương là ai.
Tiêu Tinh Kỳ, nam chính, cũng là người nguyên chủ vốn phải cưới.
Sao anh lại ở đây?
Trong cốt truyện hình như không có cảnh này, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Lúc này Tô Mạn Thanh có thể nói là vô cùng kinh ngạc, theo cốt truyện, nguyên chủ rơi xuống dòng sông dưới vách núi và chết đuối, mấy ngày sau mới có người phát hiện ra xác, vì cái chết của nguyên chủ, hôn ước giữa hai nhà cũng không còn nữa.
Sau đấy nhà Tiêu Tinh Kỳ lại sắp xếp cho anh đối tượng xem mắt khác, không biết do trời sinh cứng đầu hay gì đó, dù sao việc liên tục tìm mấy cô gái đều xảy ra đủ loại tình huống, cuối cùng trước khi nhập ngũ anh cũng chưa kết hôn, ba đứa con chỉ có thể nhờ người nhà trông nom hộ.
Mãi đến sáu năm sau mới gặp được nữ chính đã ly hôn, hai người lập gia đình, và rồi hạnh phúc một đời.
Tô Mạn Thanh cúi đầu nhìn dòng sông chảy cuồn cuộn, những ngón tay thon dài dần kiệt sức không còn bám chặt vào thân cây được nữa.
Thôi vậy, hay là thuận theo cốt truyện cho xong...
"Đưa tay cho tôi." Đúng lúc Tô Mạn Thanh tuyệt vọng với cuộc sống tương lai, đột nhiên một giọng nam trầm thấp tuyền đến đỉnh đầu, giống như tiếng đàn cello đầy từ tính, vô cùng dễ nghe, cũng vô cùng hấp dẫn.
Cô ngẩng đầu lên, đập vào mắt Tô Mạn Thanh đầu tiên là một đôi mắt sâu thẳm.
Vậy mà cô có thể nhìn rõ đôi mắt này trong đêm tối.
Hóa ra lúc cô không chú ý, phía xa mấy ngọn đuốc màu cam đã được thắp lên, ánh lửa chiếu sáng từ đằng xa, soi rõ khuôn mặt điển trai lạnh lùng của đối phương, cũng rọi sáng đôi mắt sâu thẳm, trong đôi mắt sâu hun hút ấy phản chiếu ánh sáng của đuốc, giống như mặt trời mới mọc hấp dẫn ánh nhìn của Tô Mạn Thanh.
"Tin tôi, đưa tay ra đi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Người đàn ông móc chân vào một cây đại thụ bên vách núi, bàn tay thon dài hữu lực đưa về phía Tô Mạn Thanh, rất gần, rất gần, gần đến mức chỉ cần Tô Mạn Thanh chịu buông thân cây là có thể được đối phương nắm lấy.
Nhìn người đàn ông vẻ mặt nghiêm túc, Tô Mạn Thanh lập tức biết đối phương là ai.
Tiêu Tinh Kỳ, nam chính, cũng là người nguyên chủ vốn phải cưới.
Sao anh lại ở đây?
Trong cốt truyện hình như không có cảnh này, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Lúc này Tô Mạn Thanh có thể nói là vô cùng kinh ngạc, theo cốt truyện, nguyên chủ rơi xuống dòng sông dưới vách núi và chết đuối, mấy ngày sau mới có người phát hiện ra xác, vì cái chết của nguyên chủ, hôn ước giữa hai nhà cũng không còn nữa.
Sau đấy nhà Tiêu Tinh Kỳ lại sắp xếp cho anh đối tượng xem mắt khác, không biết do trời sinh cứng đầu hay gì đó, dù sao việc liên tục tìm mấy cô gái đều xảy ra đủ loại tình huống, cuối cùng trước khi nhập ngũ anh cũng chưa kết hôn, ba đứa con chỉ có thể nhờ người nhà trông nom hộ.
Mãi đến sáu năm sau mới gặp được nữ chính đã ly hôn, hai người lập gia đình, và rồi hạnh phúc một đời.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro