Thập Niên 60: Chị Cả Như Mẹ Kế
Ghen Tị
Lâm Quả Đống
2024-09-23 21:59:14
Lâm Y Y nói: “ Đại Quân, em làm sao có thể như thế. Hoá ra em cũng muốn đuổi chị đi lấy chồng, em là ghét bỏ chị, sau khi bán máu thì không đủ sức khoẻ, không thể làm việc, giống như phế nhân hay sao? Đại Quân, em...em làm chị quá thất vọng, em như thế, làm sao ta có thể yên tâm giao nhà họ Lâm lại cho em, làm sao yên tâm để em làm chủ? Em...Nhị Quân, em nhìn xem Đại Quân, chị thân thể không tốt, nó liền sợ bị chị làm liên luỵ, nó thật là...Thật là đồ độc ác, vô lương tâm. Chị...không bằng chị đập đầu chết trước mộ phần cha mẹ.”
Mọi người sợ ngây người, đều cảm thấy lời nói của Lâm Y Y có vấn đề, giống như không hợp lí, nhưng nghe qua, lại cảm thấy không có vấn đề.
Kinh ngạc nhất chính là Tiêu Vũ, trước khi đến đây, anh cảm thấy vị hôn phu của mình là một cô nương nghịch ngợm, thiện lương, nhưng hiện tại….
Lâm Nhị Quân lập tức nói: “Anh cả, đây là anh không đúng, anh làm sao có thể đuổi chị cả đi lấy chồng? Thân thể chị cả không tốt, mấy anh em chúng ta giúp chị ấy bồi dưỡng, anh làm sao có thể đuổi chị ấy đi?” Lâm Nhị Quân còn chưa nghĩ tới tính toán của Lâm Đại Quân, cậu ta không biết Lâm Đại Quân tính toán gả Lâm Y Y cho nhà họ Tiêu, sau đó làm cho nhà họ Tiêu nuôi dưỡng bọn họ. Mà Lâm Nhị Quân tuổi cũng không lớn, tạm thời còn chưa nghĩ được sẽ tính kế nhà họ Tiêu. Như vậy, tính toán của hai người liền bất đồng.
Lâm Đại Quân nghe được Lâm Nhị Quân nói thế, vừa định giải thích. Lại nghe Lâm Y Y nói: “Nhị Quân, em không thể nói như thế với Đại Quân, Đại Quân là anh, anh cả như cha, em trước mặt mọi người chỉ trích Đại Quân như vậy, em đem thể diện của Đại Quân đặt ở chỗ nào? Cho dù nó có sai, em nhẹ nhàng nhắc nhở là được, em làm sao có thể chỉ trích nó? Mọi người nghe lời em nói, lại tưởng nó thật sự muốn đuổi chị đi, vậy phải làm sao?”
Lâm Nhị Quân: “Em…” Cậu ta phải làm sao? Cậu ta không phải là nghe lời chị cả nên mới phản ứng như vậy? Vì sao theo lời chị, cậu ta lại là người có lỗi?
Lâm Y Y ngắt lời Lâm Nhị Quân, hướng Lâm Đại Quân nói: “Đại Quân, em là anh, anh cả như cha, em phải tỏ ra uy nghiêm giống cha, cha mẹ không còn nữa, em chính là người làm chủ gia đình, em không thể để các em trai trèo lên đầu em, bằng không, về sau trưởng thành càng thêm không có quy củ, càng thêm ăn hiếp em.”
Mấy đứa con của nhà họ Lâm là trưởng thành sớm, bọn họ nghĩ đến việc để Đại Nha bán máu nuôi mấy người bọn họ, còn không phải là trưởng thành sớm sao? Cho nên bây giờ Lâm Y Y nhắc đến, Lâm Đại Quân liền nghĩ đến chuyện sau này kết hôn rồi phân chia tài sản, tuy nhà bọn không có nhiều của cải, nhưng dù sao cũng còn căn nhà. Cậu ta là anh cả, đương nhiên căn nhà này là để cho cậu ta.
Trước kia, Nhị Quân luôn hơn cậu ta trong mọi chuyện, rõ rằng cậu ta là anh cả, nhưng cả nhà luôn nghe theo chủ ý của Nhị Quân, giống như cậu ta mới là anh cả, như vậy là không được. Đây là lần đầu tiên Lâm Đại Quân nhận ra lợi ích của cậu ta với Lâm Nhị Quân, đây không phải là lợi ích chung, đây là quyền lợi riêng của mỗi người.
Lâm Đại Quân nghĩ kĩ một lúc, sau đó nói: “Nhị Quân, chị cả nói đúng, anh là anh cả, em không thể trách mắng anh, không thể không phân biệt lớn nhỏ như vậy, tuy cha mẹ đã mất, nhưng ở đây vẫn có anh là anh cả.” Cậu ta bày ra dáng vẻ uy phong của người anh cả, cảm giác thật sự không tệ, tiếp theo lại nói với Lâm Y Y: “Chị cả, em cũng không phải muốn đuổi chị đi, nhưng chị thấy rồi đấy, nhà chúng ta cái gì cũng không có, nếu cứ tiếp tục ở lại đây, chị sẽ rất vất cả, cho nên đây chỉ là vì em muốn tốt cho chị. Hơn nữa, dì cũng nói rồi, anh Vũ cũng lớn, đã đến tuổi kết hôn rồi, chị cũng không thể làm liên lụy đến anh Vũ, có đúng không?”
Lâm Y Y cẩn thận suy nghĩ lời cậu ta nói: “Em nói đúng, chị không thể liên lụy đến anh Tiêu Vũ.”
Tiếp đó, vẻ mặt của Lâm Y Y vui mừng: “Đại Quân, em thật sự đã trưởng thành rồi, biết suy nghĩ cho chị cả rồi, em hiểu chuyện như vậy, lại có thể dạy dỗ em trai, chị thật sự rất vui mừng. Chị quyết định, chờ đến khi chị cưới anh Tiêu Vũ, 50 cân lương thực với 6 đồng tiền sính lễ sẽ giao cho em quản lý, em là anh cả, nhất định có thể quản lý mọi chuyện trong nhà, có đúng không?”
Trong lòng của Lâm Đại Quân lập tức nóng lên, cậu ta gật đầu nói: “Chị cả yên tâm, em nhất định sẽ quản lý tốt chuyện trong nhà, dạy bảo em trai, chị yên tâm.”
Lâm Nhị Quân nheo mắt lại, cậu ta ghen tị với anh cả có thể quản lý 50 cân lương thực với 6 đồng tiền, nhưng bây giờ đang ở trước mặt cả nhà, cậu ta không thể nói.
Mọi người sợ ngây người, đều cảm thấy lời nói của Lâm Y Y có vấn đề, giống như không hợp lí, nhưng nghe qua, lại cảm thấy không có vấn đề.
Kinh ngạc nhất chính là Tiêu Vũ, trước khi đến đây, anh cảm thấy vị hôn phu của mình là một cô nương nghịch ngợm, thiện lương, nhưng hiện tại….
Lâm Nhị Quân lập tức nói: “Anh cả, đây là anh không đúng, anh làm sao có thể đuổi chị cả đi lấy chồng? Thân thể chị cả không tốt, mấy anh em chúng ta giúp chị ấy bồi dưỡng, anh làm sao có thể đuổi chị ấy đi?” Lâm Nhị Quân còn chưa nghĩ tới tính toán của Lâm Đại Quân, cậu ta không biết Lâm Đại Quân tính toán gả Lâm Y Y cho nhà họ Tiêu, sau đó làm cho nhà họ Tiêu nuôi dưỡng bọn họ. Mà Lâm Nhị Quân tuổi cũng không lớn, tạm thời còn chưa nghĩ được sẽ tính kế nhà họ Tiêu. Như vậy, tính toán của hai người liền bất đồng.
Lâm Đại Quân nghe được Lâm Nhị Quân nói thế, vừa định giải thích. Lại nghe Lâm Y Y nói: “Nhị Quân, em không thể nói như thế với Đại Quân, Đại Quân là anh, anh cả như cha, em trước mặt mọi người chỉ trích Đại Quân như vậy, em đem thể diện của Đại Quân đặt ở chỗ nào? Cho dù nó có sai, em nhẹ nhàng nhắc nhở là được, em làm sao có thể chỉ trích nó? Mọi người nghe lời em nói, lại tưởng nó thật sự muốn đuổi chị đi, vậy phải làm sao?”
Lâm Nhị Quân: “Em…” Cậu ta phải làm sao? Cậu ta không phải là nghe lời chị cả nên mới phản ứng như vậy? Vì sao theo lời chị, cậu ta lại là người có lỗi?
Lâm Y Y ngắt lời Lâm Nhị Quân, hướng Lâm Đại Quân nói: “Đại Quân, em là anh, anh cả như cha, em phải tỏ ra uy nghiêm giống cha, cha mẹ không còn nữa, em chính là người làm chủ gia đình, em không thể để các em trai trèo lên đầu em, bằng không, về sau trưởng thành càng thêm không có quy củ, càng thêm ăn hiếp em.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mấy đứa con của nhà họ Lâm là trưởng thành sớm, bọn họ nghĩ đến việc để Đại Nha bán máu nuôi mấy người bọn họ, còn không phải là trưởng thành sớm sao? Cho nên bây giờ Lâm Y Y nhắc đến, Lâm Đại Quân liền nghĩ đến chuyện sau này kết hôn rồi phân chia tài sản, tuy nhà bọn không có nhiều của cải, nhưng dù sao cũng còn căn nhà. Cậu ta là anh cả, đương nhiên căn nhà này là để cho cậu ta.
Trước kia, Nhị Quân luôn hơn cậu ta trong mọi chuyện, rõ rằng cậu ta là anh cả, nhưng cả nhà luôn nghe theo chủ ý của Nhị Quân, giống như cậu ta mới là anh cả, như vậy là không được. Đây là lần đầu tiên Lâm Đại Quân nhận ra lợi ích của cậu ta với Lâm Nhị Quân, đây không phải là lợi ích chung, đây là quyền lợi riêng của mỗi người.
Lâm Đại Quân nghĩ kĩ một lúc, sau đó nói: “Nhị Quân, chị cả nói đúng, anh là anh cả, em không thể trách mắng anh, không thể không phân biệt lớn nhỏ như vậy, tuy cha mẹ đã mất, nhưng ở đây vẫn có anh là anh cả.” Cậu ta bày ra dáng vẻ uy phong của người anh cả, cảm giác thật sự không tệ, tiếp theo lại nói với Lâm Y Y: “Chị cả, em cũng không phải muốn đuổi chị đi, nhưng chị thấy rồi đấy, nhà chúng ta cái gì cũng không có, nếu cứ tiếp tục ở lại đây, chị sẽ rất vất cả, cho nên đây chỉ là vì em muốn tốt cho chị. Hơn nữa, dì cũng nói rồi, anh Vũ cũng lớn, đã đến tuổi kết hôn rồi, chị cũng không thể làm liên lụy đến anh Vũ, có đúng không?”
Lâm Y Y cẩn thận suy nghĩ lời cậu ta nói: “Em nói đúng, chị không thể liên lụy đến anh Tiêu Vũ.”
Tiếp đó, vẻ mặt của Lâm Y Y vui mừng: “Đại Quân, em thật sự đã trưởng thành rồi, biết suy nghĩ cho chị cả rồi, em hiểu chuyện như vậy, lại có thể dạy dỗ em trai, chị thật sự rất vui mừng. Chị quyết định, chờ đến khi chị cưới anh Tiêu Vũ, 50 cân lương thực với 6 đồng tiền sính lễ sẽ giao cho em quản lý, em là anh cả, nhất định có thể quản lý mọi chuyện trong nhà, có đúng không?”
Trong lòng của Lâm Đại Quân lập tức nóng lên, cậu ta gật đầu nói: “Chị cả yên tâm, em nhất định sẽ quản lý tốt chuyện trong nhà, dạy bảo em trai, chị yên tâm.”
Lâm Nhị Quân nheo mắt lại, cậu ta ghen tị với anh cả có thể quản lý 50 cân lương thực với 6 đồng tiền, nhưng bây giờ đang ở trước mặt cả nhà, cậu ta không thể nói.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro