Thập Niên 60: Chị Cả Như Mẹ Kế

Thanh Danh Là R...

Lâm Quả Đống

2024-09-23 21:59:14

Lâm Y Y cũng không nhàn rỗi, cô đi tới góc tường hái một nắm hành lá, sau đó đi đánh canh trứng. Cô đánh hai bát canh trứng gà cho vào một cái nồi đất, thấy nồi đất đựng đầy nước liền dùng làm nồi luôn. Thông thường miệng của những chiếc nồi đất rất nhỏ, thậm chí chiếc bát nhỏ để ăn cũng không thể bỏ vào. Nhưng những chiếc nồi đất của Lâm gia thì khác, phần trên của chiếc nồi đất đều đập vỡ. Thực tế chỉ có 2/3 chiếc cái nồi đất, nồi đất không có miệng nên to hơn. Phần đập vỡ được cha Lâm dùng đá mài nhẵn nên không làm đau tay.

    Hai bát canh trứng đang sôi sùng sục trong nồi đất, Lâm Y Y đổ đầy nước vào một cái thùng gỗ nhỏ để rửa phần màu đen trên lưng con tôm hùm. Lâm Đại Quân mang gừng về, trong ngực còn ôm khoai lang khoảng chừng được hai cân.

Lâm Đại Quân: "Chị, đây là bác sĩ Lâm cho."

Bác sĩ Lâm là người phúc hậu, dù Lâm Y Y đưa một hay hai miếng thịt, ông cũng sẽ không lấy không, sẽ cho hai cân khoai lang. Nếu đặt vào hoàn cảnh tốt lúc trước, thịt đương nhiên đắt hơn khoai lang, nhưng giờ thì khác, một lạng thịt ăn không đủ no, hai cân khoai lang có thể ăn mấy bữa.

Lâm Y Y nói: "Mang vào đi, em dùng dao phay làm với Nhị Quân nấu một bữa, hôm nay chúng ta phải làm sạch hết đám tôm này, sau đó đun sôi lột vỏ phơi khô, có thể làm lương thực cất trữ, hôm nay không làm xong, giờ trời đang nóng, để đến ngày mai sẽ hỏng mất.”

Lâm Đại Quân: "Vâng." Lâm Đại Quân biết lương thực khan hiếm nên sẽ không do dự.

Người một nhà ở trong bếp bận việc, cái này nếu làm trong sân, có khi bị người khác thấy, đến ngày mai toàn thôn xuất động, tôm sẽ bị bắt sạch, thời buổi này, nhà ai có lương thực đều giấu đi, sẽ không nói cho người khác.

"Đại Nha... Đại Nha..." Có tiếng gọi ngoài cổng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lâm Tứ Quân đang chơi với Lâm Ngũ Đệ trong sân, gọi: "Chị ơi, thím Quế Lan tới."

Dương Quế Lan là người trong huyện, bà gả lần hai tới đây, trước kia sinh một đứa con gái, bị nhà chồng chê, lại bởi vì lúc sinh con hại thân nên ly hôn chồng trước, sau đó được người giới thiệu, gả cho một người đàn ông ở đây tên Lâm Đại Phúc. Vợ trước Lâm Đại Phúc chết, là người góa vợ, có con trai, nhưng vẫn còn nhỏ. Dương Quế Lan coi như gả lần hai ở huyện, cũng không gả cho một kẻ góa vợ ở đây, sở dĩ bà nguyện ý gả cho Lâm Đại Phúc, một là bởi vì Lâm Đại Phúc có con trai, không cần bà sinh nữa; hai là bởi vì Lâm Đại Phúc là người thành thật; ba là bởi vì người nông thôn trung thực, nếu người nhà Lâm Đại Phúc dám không tốt với bà, bà cũng không cần sợ họ. Nhưng Dương Quế Lan cũng không tệ, trong kịch bản cũ, người nhận nuôi Lâm Ngũ Đệ là Dương Quế Lan giới thiệu.

    Bây giờ nghe Lâm Tứ Quân nói Dương Quế Lan tới, Lâm Y Y hiểu rõ. Cô đứng dậy, đổ ra một bát nước đun sôi để nguội, bưng đến nhà chính, Dương Quế Lan cũng vừa vặn đến cửa nhà chính: "Đại Nha, ăm cơm tối chưa?"

Lâm Y Y nói: "Thím uống nước, nhà cháu còn chưa có ăn, hôm nay mang theo mấy đứa kiếm ăn, vừa mới về."

Dương Quế Lan hít một hơi, ánh mắt nhìn Lâm Y Y mang theo thương tiếc. Bà với mẹ Lâm quan hệ cũng không tệ lắm, lúc trước mẹ Lâm sinh năm con trai, ai không ghen tị? Hiện giờ cha mẹ Lâm đi rồi, mấy đứa trẻ này phải làm sao? Dù có thương tiếc, cũng chỉ đồng tình trong lòng, thế đạo này nhà ai không thiếu ăn? Bà cũng không thể cho nhà họ Lâm lương thực.

Dương Quế Lan uống một ngụm nước đun sôi để nguội, nói: "Đại Nha, thím cũng nói thẳng, cha mẹ cháu đã đi, thời gian này cháu chăm mấy đứa em trai cũng khổ sở. Hiện tại đại đội không có lương thực, trong nhà cũng không có lương thực, cũng không biết tình trạng này phải qua mấy năm, cháu có nghĩ tới về sau phải làm sao không?" Chuyện cha mẹ Lâm chết đói người trong thôn đều biết, cho nên Dương Quế Lan cũng biết nhà họ Lâm không có lương thực.

Lâm Y Y cúi đầu, một lát sau, cô yếu đuối nói: "Cháu... Cháu cũng không biết, cháu... Hôm qua cháu còn đi bán máu, muốn bán máu nuôi em, cho các em đi học, cháu bán máu được ba mươi đồng, kết quả thân thể quá kém, từ huyện thành trở về đều mê man, ngay cả tiền cũng mất, cháu cũng không biết nên làm gì bây giờ, lúc đang tìm tiền thì gặp anh Tiêu Vũ, cũng may gặp được anh Tiêu Vũ, cũng chính là hôn phu của cháu, không phải cháu muốn hôn mê bên ngoài... Nếu như không phải nhà họ Tiêu đến hạ sính lễ..." Mấy lời này của Lâm Y Y có mấy tầng ý tứ, đầu tiên là cô bán máu nuôi em, chuyện này truyền ra nhất định có chỗ tốt cho thanh danh của cô. Thứ hai là làm rơi tiền, nói rõ cô không giấu riêng. Thứ ba, lương thực hiện tại bọn họ ăn là sính lễ nhà họ Tiêu, lúc cô kết hôn sẽ để sính lễ, kẹo mừng và tiền biếu lại. Những chuyện này lại truyền ra, thanh danh của cô sẽ tốt hơn. Ở thời đại này, thanh danh là rất quan trọng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 60: Chị Cả Như Mẹ Kế

Số ký tự: 0