Cách Giáo Dục C...
Tam Dương Thái Lai
2024-10-06 00:59:23
Mạt Mạt từ nãy đứng ở trong bếp nghe lén, nghe đến đoạn cho dù chỉ là công việc thời vụ, cô nhịn không được mà trừng mắt lên, Liên Thu Hoa này xem thường công việc thời vụ sao?
Mạt Mạt thầm chửi to trong lòng, ở thời đại này, không có hộ khẩu ở thành phố thị trấn thì đừng mong tìm được việc ở đây, có thể có công việc đều là nhờ có quan hệ vững chắc đó có biết chưa?
Mạt Mạt không nghe thấy cha trả lời, không khỏi vui mừng, Liên Thu Hoa quá non, chút thủ đoạn ấy đâu có thể lừa được cha, công việc tham mưu trung đoàn của ông không phải là làm không.
Liên Quốc Trung hút xong điếu thuốc, công việc thời vụ thì có cách, ông có không ít chiến hữu đã chuyển nghề có năng lực, có vài người còn liên quan đến tính mạng. Nhà máy thép thực ra là dễ nhất, nhưng Liên Quốc Trung lại không muốn, một là ông không thích tâm tư sâu kín của Liên Thu Hoa, hai là ông làm người quen suy tính cẩn trọng, điểm này Mạt Mạt giống ông nhất.
Liên Quốc Trung cân nhắc toàn diện, bây giờ Thu Hoa đang chơi trò mánh khóe với ông, khó đảm bảo sau này sẽ không mang đến phiền phức.
Giọng điệu của Liên Quốc Trung càng nhạt hơn: “Bác biết rồi, cháu cứ về nhà trước đợi tin, qua vài ngày nữa có tin gì thì bác nhờ người nhắn về.”
Liên Thu Hoa sửng sốt, sao lại đuổi cô ta đi rồi?
Liên Quốc Trung đứng dậy: “Cứ quyết định như vậy đã, sáng sớm mai thu dọn rồi quay về đi.”
Mạt Mạt sợ cha thật sự đi tìm quan hệ nên đi thẳng vào phòng ngủ của Liên Quốc Trung.
Liên Thu Hoa nhìn thấy Mạt Mạt, nếm được mùi máu tanh ở trong miệng, nhất định là vừa rồi Liên Mạt Mạt ra ngoài nói gì đó, nhất định là cô.
Liên Thu Hoa chưa bao giờ nghĩ rằng, nếu lúc mới đến cô ta nói rõ ràng mục đích thì Liên Quốc Trung sẽ đánh giá Liên Thu Hoa cao hơn một chút, nhưng bây giờ cô ta bôi nhọ Liên Kiến Thiết, chơi trò tâm cơ với Liên Quốc Trung, thêm vào đó là mắng chửi sau lưng Mạt Mạt, bây giờ theo như Liên Quốc Trung thấy thì đây là vấn đề nhân phẩm, hỏng từ bên trong.
Mạt Mạt ngồi bên giường lò, bĩu môi không lấy gì vui vẻ: “Cha, cha thật sự muốn giúp cô ta đi tìm quan hệ sao?”
Liên Quốc Trung cốc một cái lên đầu con gái: “Con bé này, cha đã dạy con cái gì hả, làm người thì lòng dạ cần phải phóng khoáng, thấy thời gian này con không ưa gì Liên Thu Hoa, người biết thì biết bọn con có mâu thuẫn, không biết thì cho rằng con tâm cao khí ngạo, kiêu căng vô lễ, nếu như bị người ta tóm lấy, nói con xem thường đông đảo nhân dân lao động, mang cái tiếng này thì con còn muốn thi đại học nữa không?”
Trong lòng Mạt Mạt hồi hộp một chút, trong lòng cô chỉ có sự thù ghét khó mà ổn định được mà quên mất cô đang ở thời đại nào, chuyện này nếu thật sự bị tóm được thì chỉ có đợi gió bão bắt đầu sẽ mang đến phiền toái cho người nhà.
Liên Quốc Trung thấy con gái chịu lắng nghe thì cười híp mắt: “Con nhóc con thông minh thì có thông minh, nhưng suy nghĩ vẫn chưa toàn vẹn, việc nhờ vả quan hệ này chúng ta nhất định phải làm, hơn nữa phải làm thật đẹp mắt.”
Mạt Mạt tự nhận mình sống nhiều hơn một đời, kinh nghiệm cũng không ít, nhưng vẫn không hiểu: “Vì sao?”
Liên Quốc Trung cẩn thận dạy bảo: “Lần này ra ngoài vận chuyển vật liệu thép, tình hình bên ngoài lại căng thẳng, mặc dù sẽ không ảnh hưởng đến gần chúng ta, nhưng cũng không thể để lại điểm yếu. Chúng ta đã bảy năm không trở về quê hương, ai quan tâm con có mâu thuẫn trong nhà hay không, ở trong mắt người có ý thì chúng ta chính là xem thường cha mẹ ở nông thôn, đây là tư tưởng sai lầm, cứ đem chuyện cha đã từng đi lính mà bàn, cái mũ này to quá, lần này hiểu rồi chứ?”
Mạt Mạt hiểu rồi: “Vì vậy phải đi tìm quan hệ giúp Liên Thu Hoa, sắp xếp xong cho Liên Thu Hoa, chứng tỏ chúng ta không quên quê hương, để cho người ta không nắm được điểm yếu của nhà chúng ta.”
Liên Quốc Trung hài lòng mà cười: “Hơn nữa chỉ là công việc thời vụ, không phải là công việc chính thức, không cần chuyển hộ khẩu, đến lúc đó cha cũng có lý do để thoái thác.”
Mạt Mạt nhớ đến kiếp trước, sau khi phong ba ập đến, cha rất lo lắng, sau đó chú út đến mời, cha gióng trống khua chiêng, mua rất nhiều quà tặng, nở mày nở mặt quay về, đoán chừng dụng ý chính là ở đây.
Mạt Mạt thầm chửi to trong lòng, ở thời đại này, không có hộ khẩu ở thành phố thị trấn thì đừng mong tìm được việc ở đây, có thể có công việc đều là nhờ có quan hệ vững chắc đó có biết chưa?
Mạt Mạt không nghe thấy cha trả lời, không khỏi vui mừng, Liên Thu Hoa quá non, chút thủ đoạn ấy đâu có thể lừa được cha, công việc tham mưu trung đoàn của ông không phải là làm không.
Liên Quốc Trung hút xong điếu thuốc, công việc thời vụ thì có cách, ông có không ít chiến hữu đã chuyển nghề có năng lực, có vài người còn liên quan đến tính mạng. Nhà máy thép thực ra là dễ nhất, nhưng Liên Quốc Trung lại không muốn, một là ông không thích tâm tư sâu kín của Liên Thu Hoa, hai là ông làm người quen suy tính cẩn trọng, điểm này Mạt Mạt giống ông nhất.
Liên Quốc Trung cân nhắc toàn diện, bây giờ Thu Hoa đang chơi trò mánh khóe với ông, khó đảm bảo sau này sẽ không mang đến phiền phức.
Giọng điệu của Liên Quốc Trung càng nhạt hơn: “Bác biết rồi, cháu cứ về nhà trước đợi tin, qua vài ngày nữa có tin gì thì bác nhờ người nhắn về.”
Liên Thu Hoa sửng sốt, sao lại đuổi cô ta đi rồi?
Liên Quốc Trung đứng dậy: “Cứ quyết định như vậy đã, sáng sớm mai thu dọn rồi quay về đi.”
Mạt Mạt sợ cha thật sự đi tìm quan hệ nên đi thẳng vào phòng ngủ của Liên Quốc Trung.
Liên Thu Hoa nhìn thấy Mạt Mạt, nếm được mùi máu tanh ở trong miệng, nhất định là vừa rồi Liên Mạt Mạt ra ngoài nói gì đó, nhất định là cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Liên Thu Hoa chưa bao giờ nghĩ rằng, nếu lúc mới đến cô ta nói rõ ràng mục đích thì Liên Quốc Trung sẽ đánh giá Liên Thu Hoa cao hơn một chút, nhưng bây giờ cô ta bôi nhọ Liên Kiến Thiết, chơi trò tâm cơ với Liên Quốc Trung, thêm vào đó là mắng chửi sau lưng Mạt Mạt, bây giờ theo như Liên Quốc Trung thấy thì đây là vấn đề nhân phẩm, hỏng từ bên trong.
Mạt Mạt ngồi bên giường lò, bĩu môi không lấy gì vui vẻ: “Cha, cha thật sự muốn giúp cô ta đi tìm quan hệ sao?”
Liên Quốc Trung cốc một cái lên đầu con gái: “Con bé này, cha đã dạy con cái gì hả, làm người thì lòng dạ cần phải phóng khoáng, thấy thời gian này con không ưa gì Liên Thu Hoa, người biết thì biết bọn con có mâu thuẫn, không biết thì cho rằng con tâm cao khí ngạo, kiêu căng vô lễ, nếu như bị người ta tóm lấy, nói con xem thường đông đảo nhân dân lao động, mang cái tiếng này thì con còn muốn thi đại học nữa không?”
Trong lòng Mạt Mạt hồi hộp một chút, trong lòng cô chỉ có sự thù ghét khó mà ổn định được mà quên mất cô đang ở thời đại nào, chuyện này nếu thật sự bị tóm được thì chỉ có đợi gió bão bắt đầu sẽ mang đến phiền toái cho người nhà.
Liên Quốc Trung thấy con gái chịu lắng nghe thì cười híp mắt: “Con nhóc con thông minh thì có thông minh, nhưng suy nghĩ vẫn chưa toàn vẹn, việc nhờ vả quan hệ này chúng ta nhất định phải làm, hơn nữa phải làm thật đẹp mắt.”
Mạt Mạt tự nhận mình sống nhiều hơn một đời, kinh nghiệm cũng không ít, nhưng vẫn không hiểu: “Vì sao?”
Liên Quốc Trung cẩn thận dạy bảo: “Lần này ra ngoài vận chuyển vật liệu thép, tình hình bên ngoài lại căng thẳng, mặc dù sẽ không ảnh hưởng đến gần chúng ta, nhưng cũng không thể để lại điểm yếu. Chúng ta đã bảy năm không trở về quê hương, ai quan tâm con có mâu thuẫn trong nhà hay không, ở trong mắt người có ý thì chúng ta chính là xem thường cha mẹ ở nông thôn, đây là tư tưởng sai lầm, cứ đem chuyện cha đã từng đi lính mà bàn, cái mũ này to quá, lần này hiểu rồi chứ?”
Mạt Mạt hiểu rồi: “Vì vậy phải đi tìm quan hệ giúp Liên Thu Hoa, sắp xếp xong cho Liên Thu Hoa, chứng tỏ chúng ta không quên quê hương, để cho người ta không nắm được điểm yếu của nhà chúng ta.”
Liên Quốc Trung hài lòng mà cười: “Hơn nữa chỉ là công việc thời vụ, không phải là công việc chính thức, không cần chuyển hộ khẩu, đến lúc đó cha cũng có lý do để thoái thác.”
Mạt Mạt nhớ đến kiếp trước, sau khi phong ba ập đến, cha rất lo lắng, sau đó chú út đến mời, cha gióng trống khua chiêng, mua rất nhiều quà tặng, nở mày nở mặt quay về, đoán chừng dụng ý chính là ở đây.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro