Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Cất Giấu Đại Ch...

Tam Dương Thái Lai

2024-10-06 00:59:23

Liên Ái Quốc cũng đã tính toán hết cả rồi, người nông thôn cũng không quan tâm đến việc có phải là công nhân chính thức hay không, dù sao cũng là vào thành phố làm việc, ông ta cũng đã nở mày nở mặt rồi, sau này nếu như Liên Thu Hoa còn được gả vào trong thành phố nữa, không nói đến lễ vật, chỉ là lợi ích thôi cũng đã đếm không hết rồi.

Liên Ái Quốc thấy Liên Quốc Trung không tức giận thật sự, liền giả vờ bâng quơ hỏi: “Anh cả, chuyện hộ khẩu thành phố này anh thật sự không có cách nào à?”

Liên Quốc Trung nhìn thoáng qua Liên Ái Quốc: “Không có, chỉ là nếu như chú chịu tiêu tiền thì cũng có thể có hộ khẩu được đấy.”

Liên Ái Quốc vừa nghe nhắc tới tiền liền biến thành vắt cổ chày ra nước ngay lập tức, sắc mặt khó coi. Liên Thu Hoa quá hiểu đức hạnh của cha mình, chỉ có thể tự mình hỏi: “Bác ơi, vậy là tốn bao nhiêu tiền thế ạ?”

Liên Quốc Trung chỉ chỉ ngôi nhà: “Tiền đủ cho một căn nhà, chỉ cần có tiền mua nhà ở đây là có thể chuyển hộ khẩu được.”

Liên Ái Quốc trừng mắt nhìn Liên Thu Hoa, ông ta có điên mới bỏ tiền ra cho con gái như thế! Nghĩ đến nhà ở, ánh mắt ông ta liền sáng lên: “Mua nhà làm gì chứ, hộ khẩu của Thu Hoa chuyển đến chỗ anh cả không phải là được rồi à?”

Mạt Mạt âm thầm phỉ nhổ, chú út nghĩ đến chủ ý này cũng bỏ công bỏ sức đấy, nhưng mà phải thất vọng rồi.

Liên Quốc Trung cười lạnh: “Chú đừng có nghĩ chuyện gì cũng đẹp như thế. Nếu theo suy nghĩ của chú, chẳng phải là thân thích của mấy người trong thành phố này vì muốn có công việc đều đến ở, chuyển hộ khẩu, như vậy còn không loạn à?”

Liên Ái Quốc lập tức bừng tỉnh: “Là em đã nghĩ đơn giản rồi.”

Nhưng trong lòng lại không cho là đúng, bọn họ làm anh em đã nhiều năm như vậy, ông ta còn không hiểu Liên Quốc Trung nữa sao? Liên Quốc Trung tâm tư kín đáo, làm việc nhất định phải có hậu chiêu, cái gì loạn đó, chẳng qua cũng chỉ là lời nói để đè ép ông ta lại mà thôi.

Hơn nữa trong lòng ông ta cũng tính toán, vì một đứa con gái mà ép Liên Quốc Trung cũng không đáng. Sau này con gái phải gả cho người ta, chỉ có con trai mới thực sự là con nhà mình, đao tốt phải dùng ở trên lưỡi đao, ông ta phải chờ cho đứa con trai của mình trưởng thành đã rồi mới dùng đến.

Liên Thu Hoa vẫn cúi đầu, trong lòng thầm hận cha mình trọng nam khinh nữ, nghĩ đến Liên Tùng, ánh mắt âm u.

Mạt Mạt vẫn luôn quan sát Liên Thu Hoa, vẻ mặt đồng tình nhìn thoáng qua chú út, cô ta ngay cả cha ruột của mình cũng ghi hận cho được.

Mạt Mạt buồn bực, Liên Thu Hoa rốt cuộc là đi theo ai?

Liên Quốc Trung nhìn đồng hồ: “Cũng đã gần tới giờ rồi, chúng ta đi thôi.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Liên Ái Quốc lôi kéo Liên Quốc Trung, người vắt cổ chày ra nước thì mỗi một xu cũng phải tranh thủ: “Anh cả chờ một chút đã, còn thêm một chuyện nữa.”

Liên Quốc Trung thích dứt khoát lưu loát, cực kỳ không thích cái bộ dáng dong dài dây dưa của Liên Ái Quốc: “Chuyện gì chú nói nhanh đi, đừng có ậm ừ như đàn bà thế.”

Liên Ái Quốc lấy lòng nói: “Chính là vấn đề chỗ ở của Thu Hoa đấy, em đã suy nghĩ rồi, con bé ở chỗ này em cũng yên tâm hơn.”

Còn có một câu chưa nói, còn có thể tiết kiệm không ít lương thực.

Liên Quốc Trung nhìn chằm chằm Liên Ái Quốc, lý do ông ấy muốn sắp xếp cho Liên Thu Hoa là để bảo vệ tốt gia đình của mình chứ không phải là để gây thêm phiền toái cho gia đình mình, vậy nên liền quyết đoán từ chối: “Trường học có ký túc xá, một đồng một học kỳ.”

Liên Thu Hoa đột nhiên ngẩng đầu, nước mắt rưng rưng: “Bác ơi, có phải cháu chọc bác làm cho bác không vui phải không? Nếu như cháu có gì sai, nhất định cháu sẽ sửa đổi, bác cho cháu ở lại chỗ này có được không?”

Mạt Mạt có chút ngán ngẩm, Liên Thu Hoa ngoại trừ khóc lóc đóng vai Tiểu Bạch Hoa thì không có cách nào khác nữa sao?

Mạt Mạt thấy Liên Thu Hoa đang muốn mở miệng, liền đoạt lời nói: “Chú ơi, chú xem nhà chúng cháu chỉ có mấy phòng này, mà cháu sắp thi đại học cần được yên tĩnh. Cặp song sinh cũng sắp lớn rồi ở chung cũng không tiện lắm, trong nhà thật sự không có chỗ ở.”

Sau đó Mạt Mạt lại vẻ mặt khó xử nói: “Nếu không thì để cháu ra ngoài thuê phòng ngủ, nhường phòng cho Thu Hoa được không?”

Mạt Mạt thấy Liên Thu Hoa biến sắc, trong lòng cười lạnh, muốn diễn Tiểu Bạch Hoa thì cũng phải xem cô có đồng ý hay không!

Trước đó Liên Ái Quốc không hề để ý gì đến cô cháu gái Mạt Mạt này, đến lúc này mới thấy cô cháu gái này không đơn giản, so với con gái nhà mình còn cao tay hơn không ít. Đầu tiên là nói rõ cần phải được yên tĩnh để học bài, sau lại chơi chiêu lấy lui làm tiến, nắm chặt việc ông ta không dám đồng ý, chặn tất cả con đường của ông ta lại.

Liên Ái Quốc cười gượng: “Sao có thể để cho Mạt Mạt đi thuê phòng bên ngoài chứ, ông nội cháu mà biết còn không đánh gãy chân chú sao. Thu Hoa thuê phòng ở cũng được mà.”

Liên Thu Hoa giận đến hộc máu, Liên Mạt Mạt sinh ra chính là để khắc cô ta, máu huyết trong thân thể đều đang gào thét, trong Liên gia này, có cô ta thì không thể có Liên Mạt Mạt.

Mạt Mạt thấy Liên Thu Hoa bình phục nhanh như vậy, luôn cảm giác, Liên Thu Hoa đang cất giấu đại chiêu.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Số ký tự: 0