Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Hận Ý Không Thể...

Tam Dương Thái Lai

2024-10-06 00:59:23

Điền Tình bị giữ lại, tức giận vùng vằng nói: “Em chỉ vừa nghĩ đến việc thằng năm bị sinh non, mấy năm đói kém đó bên kia có lương thực mà lại không cho chúng ta mượn là trong lòng đau đớn lắm rồi.”

Liên Quốc Trung đã sống với vợ mình nhiều năm như vậy, cũng biết tính tình vợ mình nhìn có vẻ hiền lành, đó là vì không đụng vào điểm mấu chốt. Nếu như đụng vào mấy đứa con là bà ấy có thể liều mạng. Mình không được đối xử tốt cũng không sao, nhưng đụng vào mấy đứa con thì có thể ghi thù đến suốt đời.

Sáng sớm ngày hôm sau, sắc mặt Điền Tình nhìn về phía Liên Quốc Trung vẫn còn rất tệ.

Mạt Mạt cầm bánh, nhìn thoáng qua chén cháo bột ngô trước mặt cha mình, hết sức ngạc nhiên, rốt cuộc thì cha đã làm gì vậy nhỉ?

Liên Quốc Trung yên lặng húp hết nửa chén cháo, thấy mấy đứa con đều đang nhìn về phía mình, ông ấy tức giận nói: “Nhìn cái gì mà nhìn hả, không ăn thì thả xuống.”

Hai đứa sinh đôi vội vàng cúi đầu ăn cơm, Mạt Mạt suýt chút nữa không nhịn được cười, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy đôi vợ chồng mẫu mực này giận nhau đấy.

Tính tình Liên Quốc Trung chính là không đạt được mục đích nhất định không chịu bỏ qua, túm lấy đứa con trai út hỏi: “Con trai à, cha đưa con về quê ăn tết được không? Tiểu Xuyên còn chưa được gặp ông bà nội đâu đấy!”

Điền Tình gõ chén, Liên Quốc Trung vội vàng thay đổi lời nói: “Được được anh không nói chuyện này nữa, nhưng mà Tiểu Xuyên vẫn chưa được đến thăm mộ ông cố ngoại đâu đấy. Hơn nữa cũng đã nhiều năm như vậy rồi, có phải em cũng nên quay về xem thử một chút không?”

Đề nghị này của Liên Quốc Trung lại làm Điền Tình động tâm. Ông nội đã qua đời được mười lăm năm rồi, bà lại hiểu rõ tính tình chồng mình nữa, tuy rằng trong lòng vẫn ấm ức không được tự nhiên nhưng cuối cùng vẫn lùi bước: “Trở về ăn tết cũng được, nhưng mà không ở lại nhà cũ, đi về trong ngày thôi.”

Liên Quốc Trung biết đây đã là sự nhượng bộ lớn nhất của vợ mình rồi: “Được, nghe lời em.”

Hai vợ chồng thương lượng xong, Mạt Mạt lại choáng váng hết cả người. Cô chỉ thay đổi một chuyện là đi tới bộ đội thăm anh một chuyến, tại sao tất cả lại không còn theo quỹ đạo đời trước nữa vậy? Trong kiếp trước, tết này vẫn chưa tính đến chuyện về quê, tại sao đến đời này lại về quê sớm hơn nửa năm rồi?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mạt Mạt nghĩ đến việc phải sớm gặp mặt Liên Thu Hoa, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Nếu như trong kiếp trước, sự mất tích của cô chính là ngòi nổ, như vậy tác nhân chân chính đẩy cả nhà bọn họ xuống vực sâu chính là Liên Thu Hoa, chị họ lớn hơn cô hai tuổi.

Trong kiếp trước khi Mạt Mạt mất tích, chính là lúc ông nội muốn tranh thủ đại thọ sáu mươi hai tuổi của mình để làm hòa, vậy nên chú út cố ý đến mời. Chính vì thế cả nhà bọn họ mới trở về, lúc ấy chưa có trường đại học để học lên nên cha cô muốn cô cũng vào nhà máy thép để làm việc, để ông ấy tiện chăm sóc cô, liền cố ý đi tìm chiến hữu của mình để nhờ vả.

Nhà máy thép lúc đó là đơn vị sản xuất rất tốt, rất khó vào đó làm việc, đặc biệt muốn vào làm cán bộ ngồi văn phòng càng khó khăn hơn gấp bội. Việc này sau khi cô bị mất tích không hiểu sao Liên Thu Hoa lại biết, bắt đầu để ý tới.

Trong nhà có đứa con gái bị mất tích, cha mẹ cô đã đủ thương tâm. Liên Thu Hoa liền nghĩ đến việc trở thành con thừa tự của gia đình cô, không chỉ có thể thay đổi được hộ khẩu, còn có thể kiếm được công việc lương cao trong thành phố. Việc này vừa được nhắc đến, tất cả mọi người trong nhà cũ hoàn toàn đồng ý.

Kết quả đương nhiên là thất vọng mà về, nhà bọn họ và nhà cũ đã hoàn toàn trở mặt. Cả nhà bọn họ đường đường chính chính, lại sợ người tâm tư không tốt nhớ thương.

Liên Thu Hoa thầm hận cả nhà bọn họ chặn đường phát triển của cô ta, lại không cam lòng trở về lại nông thôn. Vậy nên cô ta liền gả làm vợ lẽ cho một ông già trong thành phố, cuộc sống không được tốt không nói, còn phải phòng bị khắp nơi, oán hận trong lòng càng lúc càng sâu.

Sau đó cô ta lại ngẫu nhiên phát hiện cha cô lén giúp đỡ người bị điều xuống nông thôn, liền báo cáo lên trên. Cha cô bị cháu gái ruột tố cáo, bị mất việc không nói, còn bị công khai phê bình, trước đó vì chuyện tìm cô mà tâm tư tiều tụy, về nhà lại lửa giận công tâm mà chết.

Mà mẹ cô cũng lập tức ngã bệnh, tình hình trong nhà càng ngày càng tồi tệ hơn, lại nghe được tin Thanh Nghĩa chết. con gái mất tích, chồng chết, lúc này con trai chết nữa, cú sốc này đến cú sốc khác liên tục giáng xuống, cuối cùng không tỉnh lại nữa.

Trong kiếp trước cũng như kiếp này, người mà Mạt Mạt không thể tha thứ nhất chính là Liên Thu Hoa. Cho dù sau này cô ta trải qua cuộc sống thê thảm đến mức không thể sống đến già thì cũng không thể làm cho hận ý của cô tiêu tan được.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Số ký tự: 0