Thập Niên 60: Cường Thủ Kiếm Tiền

Kế Hoạch Sống M...

Đại Nga Đạp Tuyết Nê

2024-09-17 01:00:58

Bước vào tháng mười hai, gió bắc thổi vù vù.

Lúc này mặt trời sắp lặn xuống núi, nhiệt độ càng giảm thấp, đống lửa trong sân hoàn toàn tắt lụi.

Cô đứng dậy, từ trong nhà lấy ra hai cái sọt trúc, banh đống lửa ra, chọn ra vài cục than to bỏ vào trong sọt trúc, than vụn quá thì không lấy.

Củi này là củi do cha nguyên chủ bổ lúc còn sống, chất gần nửa vách tường vững chắc trong bếp, có một số bị mọt đục rỗng, có một số vẫn còn hoàn chỉnh.

Sở Thấm đốt củi chưa hỏng thành than, từ trong ký ức biết được mùa đông bản địa khá lạnh, bình thường nấu nước, sấy quần áo và nấu cơm và thi thoảng nấu ăn đều cần dùng tới than.

Cô thu thập tổng cộng được hai sọt trúc, một cái bỏ nhà bếp, một cái bỏ trong phòng ngủ.

Còn củi mục, đều dọn dẹp sang một bên dùng để đốt lửa. Mấy hôm nay cô quét dọn cả căn nhà nên đã dùng không ít nước nóng, củi mục bên bếp lò trực tiếp ném ra sân sau ủ phân. Ủ tới năm sau có thể làm phân bón, hoàn toàn không lãng phí.

Đúng rồi, nhà còn có một sân sau.

Trong sân sau có một cái nhà vệ sinh khô, có ao giặt quần áo được dẫn từ suối trong rừng ra, địa bàn khá lớn, mặt đất cũng bằng phẳng, Sở Thấm quyết định làm hàng rào nuôi vài con gà vịt.

“Nuôi bốn con gà hai con vịt đi.” Cô suy nghĩ một lúc nói, lại nhìn sang sườn núi: “Bên cạnh có một bãi cỏ, tuy lúc này vào đông cỏ khô đất khô.”

Có điều kiện dĩ nhiên phải ăn trứng gà hằng ngày, cô quanh năm chỉ được ăn trứng gà vào dịp sinh nhật hằng năm, đều là ông nội bỏ số tiền lớn đổi về. Đợi sau khi ông nội qua đời, cô chưa từng được ăn nữa.

Trứng gà có vị gì?

Sở Thấm chép miệng, không hồi tưởng lại được.



Còn trứng còn lại, để đó nấu ăn hoặc muối thành trứng muối cũng rất ngon.

Cô lập tức chạy vào nhà lấy sổ và bút ra, ghi chuyện này lại, đánh dấu khẩn cấp, ý là phải làm nhanh chóng nhất có thể.

Đợi mà ăn trứng thôi!

Nói ra Sở Thấm thật sự cảm thấy nguyên chủ là ân nhân của cô, nếu lúc này nguyên chủ đứng trước mặt cô, cô đảm bảo sẽ dập đầu mấy cái với nguyên chủ.

Cô là một người mù chữ, sau khi tiếp nhận ký ức của nguyên chủ mới biết những chữ thường dùng viết thế nào. Nguyên chủ học xong tiểu học, hiện tại lượng kiến thức dự trữ đã đủ sống rồi.

Nhưng Sở Thấm vẫn muốn tiếp tục học, cho dù có ký ức của nguyên chủ cô đọc viết vẫn rất trắc trở, có điều kiện thì không thể lãng phí.

Sắc trời dần đen lại, một vệt sáng cuối cùng ở chân trời phía xa biến mất, nhà nào cũng thắp đèn dầu lên.

Núi trùng trùng điệp điệp khiến màn đêm trong thôn Cao Thụ trở nên cực kỳ vắng lặng, thi thoảng truyền tới tiếng động vật kêu xuyên cả sơn thôn, khiến người sống một mình như Sở Thấm cảm thấy hơi hoảng.

Cô khoác quần áo dày ngồi đó, lại lấy bút vở lên kế hoạch hai ngày tiếp theo phải làm gì.

“Đầu tiên, xây hàng rào cần phải nghĩ cách xây cao, nếu không mình không có cảm giác an toàn.” Sở Thấm tự nói một mình.

Bây giờ trong thôn đều đang theo dõi cô, nửa tháng trước, cô chuyển khỏi nhà chú đã khiến trong thôn ồn ào hơn hẳn. Nhưng đợi sau khi sự việc êm ả, có người trộm gà trộm chó tới nhà thì phải làm sao?

Hơn nữa, nơi này còn có sói hoang lợn rừng.

Cô suy nghĩ: Không có gạch, tốt nhất dùng đá trước, càng to càng tốt, như vậy mới chắc chắn, không cần phải tới bãi khai thác đá bên cạnh tìm, ở núi sau cũng có thể gom đủ đá rồi.”



“Nhưng đợi mình có thời gian, mình phải tự mở một lò nung gạch xây nhà.” Kiếp trước cô từng theo ông nội học món nghề này.

Đầu bút ma sát viết xuống xoèn xoẹt.

“Thứ hai, phải thu dọn hầm đất.” Sở Thấm cắn tay nói: “Thu dọn hầm đất trống ra để bỏ khoai lang, đợi mình tới ruộng đào thử, xem còn có quả khoai nào sót lại không.”

Chú cho không ít khoai, nếu là nguyên chủ, ăn tiết kiệm một chút có thể cầm cự tới lúc mùa xuân năm sau mọc rau dại.

Nhưng đổi lại là Sở Thấm có sức ăn tăng dần, số khoai lang này vĩnh viễn không đủ, phải trữ một ít lương thực mới được.

Cuối cùng dựng rào ở sân sau.

Gà vịt vào chuồng, phải dựng rào trước.

Việc thứ ba đủ cho cô làm tận mấy ngày, trong tình huống cô có phần mềm hack, Sở Thấm không dám tiếp tục sắp xếp tiếp.

Còn phần mềm hack?

Sở Thấm không mắng hệ thống chó nữa, lúc cô vừa theo thường lệ đánh game qua ải lấy vật tư đã bất ngờ phát hiện hệ thống có công năng mới.

Là gì?

Công năng balo.

Balo có ba tầng, có thể đặt ba loại đồ, nhưng số lượng không giới hạn. Cũng tức là nói chỉ cần nguyện ý, bên trong có thể chứa hai bình sữa bò, cũng có thể chứa một tấn đá.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 60: Cường Thủ Kiếm Tiền

Số ký tự: 0