Phần Thưởng Có...
2024-08-08 19:21:02
Trong vòng một buổi trưa Trình Như Lan đã hoàn thành được hai cái nhiệm vụ của hệ thống giao cho. Một cái là dỗ bé con đi ngủ và cái còn lại là giặt sạch quần áo bị đứa nhỏ tiểu ướt. Sau đó cô đã nhận được khen thưởng rất không tồi, của nhiệm vụ thứ nhất là 5 cân bột ngô, 5 cân bột cao lương và 1 điểm, còn của nhiệm vụ thứ hai là 5 cân bột mì, 5 cân bột khoai lang đỏ và 2 điểm.
Trình Như Lan thử tính toán một chút xem lương thực dự trữ còn lại của nhà mình còn bao nhiêu. Thì thấy có 5 cân bột ngô, 5 cân bột cao lương, gần 10 cân bột mì , gần 5 cân gạo, gần 10 cân dầu, hơn 4 cân thịt, hơn 20 trái trứng gà, một vại sữa bột và 2 cân bánh quy, còn điểm thì đáng nhẽ có 8 điểm nhưng ngày hôm qua mua gia vị đã dùng hết 1 điểm nên hiện tại chỉ còn lại 7 điểm.
Nhưng mấy thứ này cũng không đủ ăn. Nguyên chủ trước nay đều không đi làm việc kiếm công điểm, cô ta cảm thấy bản thân là đại công thần đã sinh cho nhà họ Chu ba đứa cháu trai nên không muốn đi làm việc.
Nhưng việc cô ta không chịu đi làm việc kiếm công điểm đã chị dâu cả và chị dâu hai rất có ý kiến, đều là con dâu nhà họ Chu như nhau, dựa vào cái gì mà Trình Như Lan có thể không đi làm nhưng hai chị em dâu các cô lại phải đi làm chứ. Cuối cùng do không có biện pháp gì giải quyết việc này nên nhà họ Chu đã tách một nhà nguyên chủ ra ở riêng.
Ban đầu Chu Mãn Duệ không đồng ý, hàng năm anh đều ở bên ngoài tham gia quân ngũ nên mới không có thời gian hiếu thuận với cha mẹ. Trước nay cha mẹ còn sống thì không tách ra ở riêng vẫn luôn là truyền thống nhà bọn họ, nhưng hiện tại bởi vì Trình Như Lan mà phòng thứ ba bọn họ phải tách ra ở riêng nên anh cảm thấy rất có lỗi với cha mẹ, vì thế đã tách tiền gửi về mỗi tháng ra làm hai phần. Anh hiện tại đã được thăng chức thành phó đoàn trưởng, tiền lương và tiền phụ cấp mỗi tháng cũng tương đối cao được tới 77 đồng. Mỗi tháng anh sẽ gửi cho cha mẹ 20 đồng, cho Trình Như Lan 45 đồng còn 12 đồng còn lại thì giữ lại cho bản thân dùng.
Nhưng bởi vì nguyên chủ vẫn luôn càn quấy nói bản thân mỗi ngày sống như quả phụ còn phải chăm sóc ba đứa nhỏ nên không có thời gian đi làm kiếm công điểm. Vì thế cô ta cũng không thể nuôi nổi bản thân và ba đứa nhỏ nên muốn lấy cả tiền mà mỗi tháng anh gửi về cho cha mẹ mình.
Hai ông bà cứ nghĩ đưa tiền rồi thì có thể khiến cho cô ta thành thật sinh hoạt, đối xử tốt với ba đứa nhỏ. Nhưng nào ngờ cô ta lại càng ngày càng thêm quá đáng, không chỉ đáng mắng bọn nhỏ, không cho chúng ăn cơm mà còn không cho bọn nhỏ thân cận với ông bà nội.
Hiện tại Trình Như Lan xuyên tới, cô vẫn là không muốn đi làm kiếm công điểm. Ở hiện đại, cô chưa từng làm qua công việc nhà nông, vậy nên hiện tại có để cô đi làm thì cô cũng làm không được. Mà cho dù có làm được việc nhà nông đi chăng nữa thì cô cũng sẽ không đi làm, bởi vì cô không muốn bản thân triệt để biến thành một người phụ nữ nông thôn.
Trình Như Lan thử tính toán một chút xem lương thực dự trữ còn lại của nhà mình còn bao nhiêu. Thì thấy có 5 cân bột ngô, 5 cân bột cao lương, gần 10 cân bột mì , gần 5 cân gạo, gần 10 cân dầu, hơn 4 cân thịt, hơn 20 trái trứng gà, một vại sữa bột và 2 cân bánh quy, còn điểm thì đáng nhẽ có 8 điểm nhưng ngày hôm qua mua gia vị đã dùng hết 1 điểm nên hiện tại chỉ còn lại 7 điểm.
Nhưng mấy thứ này cũng không đủ ăn. Nguyên chủ trước nay đều không đi làm việc kiếm công điểm, cô ta cảm thấy bản thân là đại công thần đã sinh cho nhà họ Chu ba đứa cháu trai nên không muốn đi làm việc.
Nhưng việc cô ta không chịu đi làm việc kiếm công điểm đã chị dâu cả và chị dâu hai rất có ý kiến, đều là con dâu nhà họ Chu như nhau, dựa vào cái gì mà Trình Như Lan có thể không đi làm nhưng hai chị em dâu các cô lại phải đi làm chứ. Cuối cùng do không có biện pháp gì giải quyết việc này nên nhà họ Chu đã tách một nhà nguyên chủ ra ở riêng.
Ban đầu Chu Mãn Duệ không đồng ý, hàng năm anh đều ở bên ngoài tham gia quân ngũ nên mới không có thời gian hiếu thuận với cha mẹ. Trước nay cha mẹ còn sống thì không tách ra ở riêng vẫn luôn là truyền thống nhà bọn họ, nhưng hiện tại bởi vì Trình Như Lan mà phòng thứ ba bọn họ phải tách ra ở riêng nên anh cảm thấy rất có lỗi với cha mẹ, vì thế đã tách tiền gửi về mỗi tháng ra làm hai phần. Anh hiện tại đã được thăng chức thành phó đoàn trưởng, tiền lương và tiền phụ cấp mỗi tháng cũng tương đối cao được tới 77 đồng. Mỗi tháng anh sẽ gửi cho cha mẹ 20 đồng, cho Trình Như Lan 45 đồng còn 12 đồng còn lại thì giữ lại cho bản thân dùng.
Nhưng bởi vì nguyên chủ vẫn luôn càn quấy nói bản thân mỗi ngày sống như quả phụ còn phải chăm sóc ba đứa nhỏ nên không có thời gian đi làm kiếm công điểm. Vì thế cô ta cũng không thể nuôi nổi bản thân và ba đứa nhỏ nên muốn lấy cả tiền mà mỗi tháng anh gửi về cho cha mẹ mình.
Hai ông bà cứ nghĩ đưa tiền rồi thì có thể khiến cho cô ta thành thật sinh hoạt, đối xử tốt với ba đứa nhỏ. Nhưng nào ngờ cô ta lại càng ngày càng thêm quá đáng, không chỉ đáng mắng bọn nhỏ, không cho chúng ăn cơm mà còn không cho bọn nhỏ thân cận với ông bà nội.
Hiện tại Trình Như Lan xuyên tới, cô vẫn là không muốn đi làm kiếm công điểm. Ở hiện đại, cô chưa từng làm qua công việc nhà nông, vậy nên hiện tại có để cô đi làm thì cô cũng làm không được. Mà cho dù có làm được việc nhà nông đi chăng nữa thì cô cũng sẽ không đi làm, bởi vì cô không muốn bản thân triệt để biến thành một người phụ nữ nông thôn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro