Chương 30 - Nghi Ngờ

Chọc Chó

2024-08-16 06:41:20

Mọi người vừa nhìn thấy mặt mũi mấy người kia thì cũng thấy hả dạ, Tăng Lão Yên chỉ có hai người con trai, theo bọn họ thấy có lẽ gia đình này cũng sắp phân nhà rồi, xem ra trước kia không ra tay đánh nhau là bởi vì chưa đến điểm mấu chốt nhưng chỉ mới mấy ngày bị phạt khai hoang thì bắt đầu mệt đến mức chịu không nổi mà phải đánh nhau thế này rồi.

Người bị thương còn có Hồ Tứ Phượng, Tăng Phúc Trân và Tôn Giai Chi. Ngô Kim Quế đánh không lại chú em nên quay đầu ra tay với ba người phụ nữ này, bàn tay bà ta lớn, ba người này hoàn toàn không đánh lại, tóc bị kéo đứt, mặt cũng bị cào rách da.

Người một nhà đánh nhau ầm ĩ như vậy, mãi đến khi Tăng Lão Yên không thể nhìn được nữa mà kêu ngừng thì mới chịu ngừng tay, cũng vì đánh nhau mà công việc đã chậm trễ.

Sau khi đại đội trưởng tan làm thì dẫn người qua núi Mão Nhi nghiệm thu kết quả, kết quả là nhiệm vụ khai hoang của hôm nay còn chưa hoàn thành được một nửa, khiến đại đội trưởng tức giận không thôi.

Ban đầu đại đội trưởng cũng chỉ muốn trừng phạt để hù dọa bọn họ nhưng bọn họ vẫn còn tinh thần đánh nhau thế này thì rõ ràng là chưa quá mệt mỏi, người ta còn đang lo không có ai khai hoang mấy ngọn núi xung quanh đây.

Còn chưa cần Tăng Yến Ni mở miệng, Liễu Tú Hồng đã chủ động bước lên nói rõ ngọn nguồn với đại đội trưởng.

Tăng Phúc Mậu vừa nghe thấy thì càng giận hơn, ông ấy đưa tay ra hiệu cho mọi người: “Tất cả đi theo tôi đến nhà họ Tăng!”

Hồ Tứ Phượng giang tay ra ngăn mọi người: “Dựa vào cái gì muốn xét nhà con trai tôi? Ba đời nhà tôi là bần nông, Tăng Phúc Mậu nhà ông muốn dẫn người hại người dân nghèo khổ, tôi phải đến công xã tố cáo ông!”

Tăng Phúc Mậu lạnh lùng cười một tiếng: “Ai nói xét nhà? Mọi người có nghe tôi nói xét nhà ai không?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Không có.”

“Tình hình thiệt hại sau cơn bão nghiêm trọng như vậy, tôi dẫn mọi người đi kiểm tra tình trạng nhà của con trai bà bị tổn thất thế nào, lẽ nào lại không được?”

Tăng Phúc Mậu nói như vậy cũng không phải bắn mũi tên mà không có mục tiêu, ngoại trừ việc ông ấy thấy Tăng Yến Ni đáng thương, muốn làm chỗ dựa cho cô thì vẫn còn một mục đích khác chính là giết gà dọa khỉ.

Hai năm nay, có một số thanh niên của đại đội ra ngoài làm không ít chuyện thất đức, chắc chắn trong nhà có giấu một số thứ, một khi bị người có lòng để mắt đến thì sẽ bắt được nhược điểm, vì vậy lúc này Tăng Phúc Mậu dẫn đầu mọi người vào nhà họ Tăng cũng chính là muốn cảnh cáo các thanh niên kia nên mau chóng xử lý mấy thứ đồ không sạch sẽ kia đi.

Tăng Phúc Mậu không có nhiều kiên nhận, lần sau sẽ tiếp tục tùy tiện lấy một lý do gì đó mà lập lại chiêu cũ giống như hôm nay, đến lúc đó thì đừng trách ông ấy không nể tình, chỉ cần tìm ra vật chứng gì đó thì sẽ lập tức đưa người đến công xã.

Ra tay trước chiếm lợi thế vẫn tốt hơn ra tay chậm sẽ để lại tai họa.

Tăng Yến Ni không thể chui vào đầu người khác nên cô không đoán ra được đại đội trưởng trẻ trung khỏe mạnh này cũng giấu một hòn đá ném trúng hai con chim.

Lúc này cô và Tăng Phúc Quý đang bốn mắt trừng nhau, cái nhìn của cô ẩn chứa sự khiêu khích, cái nhìn của Tăng Phúc Quý ẩn chứa sự tàn nhẫn, khóe miệng Tăng Yến Ni hơi cong lên, cô giả vờ làm động tác dụi mắt, thấy Tăng Phúc Quý nổi cơn giận đến mức sắp đánh mình thì ý cười ở khóe miệng của cô càng nhiều hơn, chọc chó thế này cũng rất thú vị!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Nghi Ngờ

Số ký tự: 0