Chương 30 - Như Vậy Còn Có Để Cô Nói Chuyện Hay Không?
Mời Cơm
Bình Đạm Sinh Hoạt
2024-08-07 12:15:54
Trần Hồng Quân nói hôm nay lắp cửa xong, hong khô hai ngày thì có thể chuyển vào ở.
Vết thương trên đầu Từ Ninh cũng đã đỡ hơn, trong khoảng thời gian này cô đến huyện Thành Nam mấy lần.
Từ trong huyện trở về tóc dài biến thành kiểu đầu của tên nhóc. (Rất ngắn, là kiểu tóc nam).
Mấy ngày nay mỗi ngày đều bắt đầu làm việc, cô không giống đồng chí nữ khác đội mũ gì đó, người đen hơn trước nhiều, hiện giờ rõ ràng là một tên nhóc giả.
Hai ngày trước Triệu Kiến Thiết tới đây một lần, nhìn tiến độ xây nhà.
Từ Ninh cảm thấy mình lôi kéo anh ta rất thành công, không biết trước đây nguyên chủ có nghĩ tới việc đi tìm Triệu Kiến Thiết hay không.
Biết được cha mẹ nguyên chủ sắp điều xuống đây, cô không thể không lợi dụng tầng quan hệ này.
Ít nhất khi xảy ra chuyện không thể dự đoán trước, có tầng quan hệ này của anh ta ít nhất có tác dụng dọa sợ.
Từ Ninh đặt ngăn tủ đất và ngăn tủ đựng lương thực xong, đất phần trăm cũng trồng cải trắng.
Cây non cải trắng là đổi từ thím trong thôn, cỏn rải một ít cải thìa, rau chân vịt, bên cạnh còn trồng hành, hai mảnh đất cho chị em bọn họ đều trồng như nhau.
Hiện giờ mỗi ngày Từ An được ăn no, còn ăn lương thực tinh thỉnh thoảng còn có thịt dầu, buổi tối Từ Ninh còn thêm cơm cho cậu bé, bánh trứng gà, bánh quy, sữa bột, sữa mạch nha đổi ăn mỗi ngày, gương mặt nhỏ bắt đầu hồng nhuận lên với mắt thường có thể thấy được.
Hôm nay là ngày thanh niên trí thức nghỉ ngơi không làm việc, mấy thanh niên trí thức đều đến huyện thành, xe bò không đủ chỗ ngồi.
Từ Ninh cũng không muốn đi cùng bọn họ, ít nhất mấy năm này cô không thể thân thiết quá với bất cứ kẻ nào.
Cho nên tính cách cũng phải chậm rãi không dễ ở chung, không ai dám chọc, không ai để ý tới, như vậy mới tiện cho cô làm việc sau này.
Từ An còn nhỏ, để cậu bé sống vui vẻ là được.
Hai chị em mỗi người cõng một cái sọt, Từ Ninh còn cầm đòn gánh, hôm nay hai chị em định lên núi đốn củi.
Đã sắp thu hoạch vụ thu, thu hoạch vụ thu xong thời tiết lạnh hơn, mùa đông ở nơi này quá dài, phải dùng nhiều củi lửa, mấy ngày nay hai chị em tan làm đều lên núi chém ít củi.
Đã tích trữ không ít, nhưng vẫn không đủ, cho nên cả ngày hôm nay hai chị em định đi đốn củi.
Hai chị em từ núi Đại Thanh xuống dưới, trực tiếp khiêng củi đến nhà mới.
Phòng chứa củi mới chứa đầy củi hai chị em kiếm mấy ngày nay, mấy người đàn ông vạm vỡ làm cửa nhìn thấy hai chị em khiêng củi, Từ Ninh còn chọn củi to để gánh, đều khen hai chị em biết cách sống.
Trần Hồng Quân giúp hai chị em lấy củi xuống, nói với hai người:
“Cửa đã làm xong, buổi tối cháu tới làm ấm giường đất một lát, như vậy phòng ở mới nhanh khô, ngày mai dọn dẹp một chút là có thể tới ở.”
Nhà ở xây xong, mấy thợ xây thu dọn đồ đạc, Từ Ninh đến khu thanh niên trí thức lấy thịt ngâm muối trong bình ra, là lần trước khi tới huyện thành lấy từ trong không gian ra, mỗi miếng khoảng hai lạng rưỡi.
Lại mở ngăn tủ ra, lấy mấy túi đường phèn đã chia sẵn ra, mỗi túi cũng hai lạng rưỡi.
Cô đặt thịt và đường phèn vào sọt, đi về phía nhà mới.
Từ Ninh cầm hai lạng rưỡi thịt, hai lạng rưỡi đường phèn đưa cho đám thợ xây nói:
“Mấy ngày nay vất vả cho các chú quá, vốn nên mời các chú ăn bữa cơm, nhưng các chú cũng biết tình hình chỗ bọn cháu rồi đấy. Khu thanh niên trí thức chỉ có một nồi công cộng, đám thanh niên trí thức mỗi ngày đều dùng nồi nấu cơm. Mấy thứ này các chú mang về cho thím làm đồ ăn, tiền công cháu bảo chú Hồng Quân tính, lát nữa sẽ thanh toán cho chú ấy.”
Sau khi nói xong thì đưa đồ.
(Phong tục địa phương, nhà ở xây xong đều phải mời thợ xây ăn một bữa cơm.)
Mấy người này đều nói:
“Thanh niên trí thức Từ cháu khách sáo quá, cháu và em trai để lại ăn đi, hai đứa còn nhỏ như vậy xuống nông thôn cũng không dễ dàng gì.”
Từ Ninh nói:
“Không có nhiều đồ lắm, cháu đã chuẩn bị xong, các chú cầm đi đi! Nếu không trong lòng cháu có băn khoăn.”
Trần Hồng Quân ở bên cạnh nói:
“Đều cầm lấy đi, đây là tâm ý của chị em thanh niên trí thức Từ, đều là người cùng một thôn sau này quan tâm nhiều hơn là được.”
Lúc này mấy người đàn ông mới cầm lấy đồ, đẩy xe đẩy tay trở về.
Hai chị em Từ Ninh và Trần Hồng Quân cùng đến khu thanh niên trí thức, Từ Ninh đưa Trần Hồng Quân đến phòng bếp ngồi xuống, tính tiền công trả ông ta.
Vết thương trên đầu Từ Ninh cũng đã đỡ hơn, trong khoảng thời gian này cô đến huyện Thành Nam mấy lần.
Từ trong huyện trở về tóc dài biến thành kiểu đầu của tên nhóc. (Rất ngắn, là kiểu tóc nam).
Mấy ngày nay mỗi ngày đều bắt đầu làm việc, cô không giống đồng chí nữ khác đội mũ gì đó, người đen hơn trước nhiều, hiện giờ rõ ràng là một tên nhóc giả.
Hai ngày trước Triệu Kiến Thiết tới đây một lần, nhìn tiến độ xây nhà.
Từ Ninh cảm thấy mình lôi kéo anh ta rất thành công, không biết trước đây nguyên chủ có nghĩ tới việc đi tìm Triệu Kiến Thiết hay không.
Biết được cha mẹ nguyên chủ sắp điều xuống đây, cô không thể không lợi dụng tầng quan hệ này.
Ít nhất khi xảy ra chuyện không thể dự đoán trước, có tầng quan hệ này của anh ta ít nhất có tác dụng dọa sợ.
Từ Ninh đặt ngăn tủ đất và ngăn tủ đựng lương thực xong, đất phần trăm cũng trồng cải trắng.
Cây non cải trắng là đổi từ thím trong thôn, cỏn rải một ít cải thìa, rau chân vịt, bên cạnh còn trồng hành, hai mảnh đất cho chị em bọn họ đều trồng như nhau.
Hiện giờ mỗi ngày Từ An được ăn no, còn ăn lương thực tinh thỉnh thoảng còn có thịt dầu, buổi tối Từ Ninh còn thêm cơm cho cậu bé, bánh trứng gà, bánh quy, sữa bột, sữa mạch nha đổi ăn mỗi ngày, gương mặt nhỏ bắt đầu hồng nhuận lên với mắt thường có thể thấy được.
Hôm nay là ngày thanh niên trí thức nghỉ ngơi không làm việc, mấy thanh niên trí thức đều đến huyện thành, xe bò không đủ chỗ ngồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Từ Ninh cũng không muốn đi cùng bọn họ, ít nhất mấy năm này cô không thể thân thiết quá với bất cứ kẻ nào.
Cho nên tính cách cũng phải chậm rãi không dễ ở chung, không ai dám chọc, không ai để ý tới, như vậy mới tiện cho cô làm việc sau này.
Từ An còn nhỏ, để cậu bé sống vui vẻ là được.
Hai chị em mỗi người cõng một cái sọt, Từ Ninh còn cầm đòn gánh, hôm nay hai chị em định lên núi đốn củi.
Đã sắp thu hoạch vụ thu, thu hoạch vụ thu xong thời tiết lạnh hơn, mùa đông ở nơi này quá dài, phải dùng nhiều củi lửa, mấy ngày nay hai chị em tan làm đều lên núi chém ít củi.
Đã tích trữ không ít, nhưng vẫn không đủ, cho nên cả ngày hôm nay hai chị em định đi đốn củi.
Hai chị em từ núi Đại Thanh xuống dưới, trực tiếp khiêng củi đến nhà mới.
Phòng chứa củi mới chứa đầy củi hai chị em kiếm mấy ngày nay, mấy người đàn ông vạm vỡ làm cửa nhìn thấy hai chị em khiêng củi, Từ Ninh còn chọn củi to để gánh, đều khen hai chị em biết cách sống.
Trần Hồng Quân giúp hai chị em lấy củi xuống, nói với hai người:
“Cửa đã làm xong, buổi tối cháu tới làm ấm giường đất một lát, như vậy phòng ở mới nhanh khô, ngày mai dọn dẹp một chút là có thể tới ở.”
Nhà ở xây xong, mấy thợ xây thu dọn đồ đạc, Từ Ninh đến khu thanh niên trí thức lấy thịt ngâm muối trong bình ra, là lần trước khi tới huyện thành lấy từ trong không gian ra, mỗi miếng khoảng hai lạng rưỡi.
Lại mở ngăn tủ ra, lấy mấy túi đường phèn đã chia sẵn ra, mỗi túi cũng hai lạng rưỡi.
Cô đặt thịt và đường phèn vào sọt, đi về phía nhà mới.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Từ Ninh cầm hai lạng rưỡi thịt, hai lạng rưỡi đường phèn đưa cho đám thợ xây nói:
“Mấy ngày nay vất vả cho các chú quá, vốn nên mời các chú ăn bữa cơm, nhưng các chú cũng biết tình hình chỗ bọn cháu rồi đấy. Khu thanh niên trí thức chỉ có một nồi công cộng, đám thanh niên trí thức mỗi ngày đều dùng nồi nấu cơm. Mấy thứ này các chú mang về cho thím làm đồ ăn, tiền công cháu bảo chú Hồng Quân tính, lát nữa sẽ thanh toán cho chú ấy.”
Sau khi nói xong thì đưa đồ.
(Phong tục địa phương, nhà ở xây xong đều phải mời thợ xây ăn một bữa cơm.)
Mấy người này đều nói:
“Thanh niên trí thức Từ cháu khách sáo quá, cháu và em trai để lại ăn đi, hai đứa còn nhỏ như vậy xuống nông thôn cũng không dễ dàng gì.”
Từ Ninh nói:
“Không có nhiều đồ lắm, cháu đã chuẩn bị xong, các chú cầm đi đi! Nếu không trong lòng cháu có băn khoăn.”
Trần Hồng Quân ở bên cạnh nói:
“Đều cầm lấy đi, đây là tâm ý của chị em thanh niên trí thức Từ, đều là người cùng một thôn sau này quan tâm nhiều hơn là được.”
Lúc này mấy người đàn ông mới cầm lấy đồ, đẩy xe đẩy tay trở về.
Hai chị em Từ Ninh và Trần Hồng Quân cùng đến khu thanh niên trí thức, Từ Ninh đưa Trần Hồng Quân đến phòng bếp ngồi xuống, tính tiền công trả ông ta.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro