Chương 34
Tuyết Thượng Nhất Chi Đao
2024-11-03 17:32:46
Mặc dù những thứ này đều có thể che giấu, nhưng rốt cuộc cõi lòng cũng khác nhau.
Người nhọc lòng sẽ già trước.
Vương Văn Quảng cũng khác, ánh mắt vẫn thẳng thắn đơn giản như vậy, biểu cảm trên mặt không giấu được bất cứ bí mật nào, có gì thì nói đó. Đương nhiên ngoài nó ra, điều kiện bề ngoài cũng hoàn toàn qua ải, tóc dày, da sáng bóng, vóc dáng rất cao. Hoàn toàn không có cảm giác mệt nhọc của đàn ông trung niên thì không nói, nhìn còn có tinh thần hơn người ngoài ba mươi tuổi nữa!
Có thể thấy hôn nhân rất hạnh phúc.
Lúc này cửa đột nhiên vang lên, sau đó nghe thấy tiếng nói chuyện của người đàn ông lạ. Rất nhanh mẹ Trương đã dẫn khách vào, vì đường xa sợ tới muộn nên chủ nhiệm Tùy tới trước.
Thẩm Lỵ Lỵ cẩn thận đứng dậy, cô ta không ngờ chủ nhiệm Tùy có ngoại hình xuất sắc như vậy, ngoài thua kém sự giàu sang và phong độ trí thức trên người Vương Văn Quảng thì mặt khác thật sự cũng không kém cạnh gì.
Cô ta vừa nhìn đã trúng ý.
Chủ nhiệm Tùy là cục cưng của người làm mai, cách mấy ngày sẽ được sắp xếp xem mắt một lần. Cũng không biết có phải mọi người bàn bạc xong rồi không, đều cho rằng anh ta sẽ thích cô gái nhỏ xinh đẹp, đều giới thiệu công nhân nữ ngoài hai mươi cho anh ta. Không nói chuyện thì vẫn đẹp, vừa mở miệng là tất cả rơi xuống đất hết.
Chủ nhiệm Tùy quyết định muốn kết hôn với một cô gái xinh đẹp có học thức có văn hóa, nhưng cô gái trẻ như vậy vốn dĩ đứng ở đỉnh cao của thị trường hôn nhân. Điều kiện của anh ta có tốt hơn nữa thì cũng là tái hôn, hơn nữa sắp bốn mươi tuổi, vốn dĩ không với tới.
Nhân duyên của Triệu Trân Trân ở xưởng bông nhà nước rất tốt, dưới sự chủ trì của cô, công việc tuyên truyền của công đoàn được triển khai sinh động, nhiều lần được lãnh đạo xưởng khen ngợi. Chủ nhiệm Tùy làm chủ nhiệm văn phòng, thường xuyên tiếp xúc với cô, trông có vẻ quan hệ không tệ. Thật ra chủ nhiệm Tùy hơi xem thường Triệu Trân Trân, cảm thấy cô dựa vào khôn vặt bò lên từng bước.
Lần này Triệu Trân Trân làm mai cho anh ta, vì thể diện nên không thể không tới. Vốn dĩ không ôm hy vọng gì, nhưng thấy Thẩm Lỵ Lỵ, ngoại trừ tuổi tác có thể hơi lớn, những mặt khác đều thật sự rất tốt.
Anh ta lập tức động lòng, mặc dù không mạnh mẽ như Thẩm Lỵ Lỵ, nhưng cảm thấy là đối tượng có thể phát triển.
Thầy Trần ở ký túc xá của trường đến muộn, hơn nữa ngoại hình có hơi kém, Thẩm Lỵ Lỵ vốn không vừa ý. Ngoài chào hỏi nói một hai lời, cả quá trình đều trò chuyện với chủ nhiệm Tùy.
Triệu Trân Trân thấy vậy thì rất có hi vọng.
...
Thấm thoắt đã vào tháng tám, thời điểm nóng nhất trong năm đã đến. Đừng nói buổi trưa, ngay cả lúc sáng sớm vừa dậy ngủ cả người đã đổ mồ hôi rồi.
Triệu Trân Trân chịu sự ảnh hưởng của Vương Văn Quảng nên cũng hơi ám ảnh về sự sạch sẽ, chuyện đầu tiên cô muốn làm sau khi thức dậy là đi tắm.
Sáu giờ sáng nay, cô vừa định ngồi dậy xuống giường thì Vương Văn Quảng đã ôm lấy cô từ phía sau.
Sau khi nghỉ ngơi một đêm, hoóc-môn tiết ra cực kỳ mạnh. Sau một trận vận động triền miên vừa kịch liệt vừa không mất đi sự êm ái. Vương Văn Quảng cảm thấy hai mạch nhâm đốc của mình giống như được khai thông, toàn thân nhẹ nhàng như chim én.
Triệu Trân Trân thì ngược lại, khuôn mặt trắng nõn ửng hồng, mái tóc ngắn rối loạn, mang theo vẻ phờ phạc mềm mại.
Người nhọc lòng sẽ già trước.
Vương Văn Quảng cũng khác, ánh mắt vẫn thẳng thắn đơn giản như vậy, biểu cảm trên mặt không giấu được bất cứ bí mật nào, có gì thì nói đó. Đương nhiên ngoài nó ra, điều kiện bề ngoài cũng hoàn toàn qua ải, tóc dày, da sáng bóng, vóc dáng rất cao. Hoàn toàn không có cảm giác mệt nhọc của đàn ông trung niên thì không nói, nhìn còn có tinh thần hơn người ngoài ba mươi tuổi nữa!
Có thể thấy hôn nhân rất hạnh phúc.
Lúc này cửa đột nhiên vang lên, sau đó nghe thấy tiếng nói chuyện của người đàn ông lạ. Rất nhanh mẹ Trương đã dẫn khách vào, vì đường xa sợ tới muộn nên chủ nhiệm Tùy tới trước.
Thẩm Lỵ Lỵ cẩn thận đứng dậy, cô ta không ngờ chủ nhiệm Tùy có ngoại hình xuất sắc như vậy, ngoài thua kém sự giàu sang và phong độ trí thức trên người Vương Văn Quảng thì mặt khác thật sự cũng không kém cạnh gì.
Cô ta vừa nhìn đã trúng ý.
Chủ nhiệm Tùy là cục cưng của người làm mai, cách mấy ngày sẽ được sắp xếp xem mắt một lần. Cũng không biết có phải mọi người bàn bạc xong rồi không, đều cho rằng anh ta sẽ thích cô gái nhỏ xinh đẹp, đều giới thiệu công nhân nữ ngoài hai mươi cho anh ta. Không nói chuyện thì vẫn đẹp, vừa mở miệng là tất cả rơi xuống đất hết.
Chủ nhiệm Tùy quyết định muốn kết hôn với một cô gái xinh đẹp có học thức có văn hóa, nhưng cô gái trẻ như vậy vốn dĩ đứng ở đỉnh cao của thị trường hôn nhân. Điều kiện của anh ta có tốt hơn nữa thì cũng là tái hôn, hơn nữa sắp bốn mươi tuổi, vốn dĩ không với tới.
Nhân duyên của Triệu Trân Trân ở xưởng bông nhà nước rất tốt, dưới sự chủ trì của cô, công việc tuyên truyền của công đoàn được triển khai sinh động, nhiều lần được lãnh đạo xưởng khen ngợi. Chủ nhiệm Tùy làm chủ nhiệm văn phòng, thường xuyên tiếp xúc với cô, trông có vẻ quan hệ không tệ. Thật ra chủ nhiệm Tùy hơi xem thường Triệu Trân Trân, cảm thấy cô dựa vào khôn vặt bò lên từng bước.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lần này Triệu Trân Trân làm mai cho anh ta, vì thể diện nên không thể không tới. Vốn dĩ không ôm hy vọng gì, nhưng thấy Thẩm Lỵ Lỵ, ngoại trừ tuổi tác có thể hơi lớn, những mặt khác đều thật sự rất tốt.
Anh ta lập tức động lòng, mặc dù không mạnh mẽ như Thẩm Lỵ Lỵ, nhưng cảm thấy là đối tượng có thể phát triển.
Thầy Trần ở ký túc xá của trường đến muộn, hơn nữa ngoại hình có hơi kém, Thẩm Lỵ Lỵ vốn không vừa ý. Ngoài chào hỏi nói một hai lời, cả quá trình đều trò chuyện với chủ nhiệm Tùy.
Triệu Trân Trân thấy vậy thì rất có hi vọng.
...
Thấm thoắt đã vào tháng tám, thời điểm nóng nhất trong năm đã đến. Đừng nói buổi trưa, ngay cả lúc sáng sớm vừa dậy ngủ cả người đã đổ mồ hôi rồi.
Triệu Trân Trân chịu sự ảnh hưởng của Vương Văn Quảng nên cũng hơi ám ảnh về sự sạch sẽ, chuyện đầu tiên cô muốn làm sau khi thức dậy là đi tắm.
Sáu giờ sáng nay, cô vừa định ngồi dậy xuống giường thì Vương Văn Quảng đã ôm lấy cô từ phía sau.
Sau khi nghỉ ngơi một đêm, hoóc-môn tiết ra cực kỳ mạnh. Sau một trận vận động triền miên vừa kịch liệt vừa không mất đi sự êm ái. Vương Văn Quảng cảm thấy hai mạch nhâm đốc của mình giống như được khai thông, toàn thân nhẹ nhàng như chim én.
Triệu Trân Trân thì ngược lại, khuôn mặt trắng nõn ửng hồng, mái tóc ngắn rối loạn, mang theo vẻ phờ phạc mềm mại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro