Chương 30 - Chỉ Khi Mình Sống Tốt, Cô Mới Suy Nghĩ Tới Những Người Khác

Thử Nghiệm

2024-08-07 00:07:56

Vừa vặn thù mới hận cũ tính cùng nhau, bảo cảnh sát nhất định phải xử lý công bằng, không thể nương tay, còn cho cô câu trả lời thỏa đáng.

Cuối cùng Lục Diệu Tông bị định tội giết người không thành phán 6 năm, nhưng Lục Hướng Noãn cảm thấy hơi nhẹ, ít nhất cũng phải 10 năm, mới không uổng phí một nhát dao này.

Hai vợ chồng Vương Chiêu Đệ từng tới bệnh viện cầu xin, nhưng đều bị Hứa Nhạc đuổi đi, khi Vương Chiêu Đệ tức tới mức ở cửa bệnh viện mắng Lục Hướng Noãn là tiểu tiện nhân, bị luật sư Trương Vĩ đi ngang qua nghe thấy được.

Vụ án lúc trước của Lục Hướng Noãn là do anh ta xử lý, cho nên ít nhiều gì cũng biết chuyện của Lục Hướng Noãn.

Xuất phát từ đồng tình, Trương Vĩ đến bệnh viện tìm Lục Hướng Noãn, hỏi cô có muốn tố cáo Vương Chiêu Đệ, Lục Quốc Khánh hay không.

Nếu cần thì anh ta có thể giúp, bởi vì lúc trước Lục Hướng Noãn có đăng trên weibo video hai người ngược đãi cô khi còn nhỏ.

Nghe thấy có thể tố cáo, Lục Hướng Noãn nói chắc như chém đinh chặt sắt là tố cáo.

Cuối cùng Vương Chiêu Đệ và Lục Quốc Khánh bị định tội ngược đãi trẻ em phán 2 năm tù có thời hạn.

Lục Hướng Noãn biết được tin tức tốt này khỏi phải nói vui cỡ nào, cho dù người ngoài nói cô tàn nhẫn, ngay cả cha mẹ ruột cũng tố cáo ra tòa, cô coi như không nghe thấy, trái lại còn cho Trương Vĩ một bao lì xì cảm ơn anh ta.

Nằm trên giường bệnh hai tuần xong, cuối cùng Lục Hướng Noãn không chịu nổi, cảm thấy cơ thể mình đã khôi phục gần khỏi thì ầm ĩ muốn xuất viện.

Cô muốn tắm rửa, trên người cô dơ muốn chết, nếu tới gần chút còn ngửi được mùi thối.

Hứa Nhạc không có biện pháp chỉ có thể chạy đi hỏi bác sĩ, bác sĩ nói có thể anh ta mới làm thủ tục xuất viện.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hiện giờ Lục Hướng Noãn không muốn trở về nhà kia, nhưng không muốn làm phiền Hứa Nhạc, cho nên trực tiếp bao khách sạn xa hoa gần đó 2000 tệ một tháng.

Thực ra không khác giá thuê nhà lắm, Hứa Nhạc không lay chuyển được cô chỉ có thể bảo cô có việc thì gọi mình, sau đó nhanh chóng trở về phòng thí nghiệm đã rối loạn.

Bởi vì trong khoảng thời gian này vẫn luôn bận rộn chiếu cố Lục Hướng Noãn, dự án để đó đã lâu.

Lại kéo dài sẽ hoàn toàn phế đi.

Lục Hướng Noãn đợi Hứa Nhạc rời đi lập tức đóng cửa lại, đồng thời kiểm tra xem trong phòng có camera hay không.

Sau khi tìm kiếm một lát phát hiện không có gì, cô mới yên tâm.

Vết sẹo chỗ ngực đã gần như khép lại, ngay cả bác sĩ thay băng gạc cho cô nhìn thấy cũng liên tục nói là kỳ lạ.

Lục Hướng Noãn chỉ có thể nói với bên ngoài là cơ thể cô khá tốt, năng lực khôi phục rất mạnh, mới lừa gạt qua cửa.

Nhưng Lục Hướng Noãn hoài nghi, có lẽ là có liên quan tới việc mình uống nước lúc trước.

Nhưng mà cô không dám chắc chắn, chuyện này còn cần đợi nghiên cứu.

Nhưng mà có chuyện quan trọng nhất, chính là phải tắm rửa sạch sẽ trước đã.

Ở bệnh viện nhịn lâu như vậy, trên người chỉ nhẹ nhàng chà xát thì đều là đen tuyền dơ bẩn, khiến người ta nhìn là muốn nôn ra.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lục Hướng Noãn thề, từ trước tới nay người cô chưa từng dơ như vậy, cô là người mắc chứng ở sạch nghiêm trọng.

Thành thạo cởi quần áo trên người, điều chỉnh độ ấm của nước tắm rửa sạch sẽ từ trong ra ngoài từ trên xuống dưới.

Nhìn bẩn kỳ từ trên người mình xuống ít nhất cũng phải năm lạng, Lục Hướng Noãn rơi vào trầm tư.

Trên người dù bẩn tới mấy, cũng không có khả năng có nhiều thứ bẩn như thế, quả thực không phù hợp với lẽ thường.

Hơn nữa cô còn là người học y, đương nhiên là hiểu rất rõ cơ thể mình.

Cộng thêm khoảng thời gian trước bệnh viện tổ chức kiểm tra khám sức khỏe, Lục Hướng Noãn ngoại trừ viêm tuyến giáp ra, thì không còn vấn đề gì khác.

Nhưng mà viêm tuyến giáp là bệnh rất thường thấy, ngay cả đồng nghiệp của cô, trong mười người có tám người mắc, không phải là bệnh nặng gì.

Liên tưởng tới không gian thần bí kia, Lục Hướng Noãn không ở lại trong phòng tắm nữa, lập tức lau khô người chạy ra ngoài.

Rèm được kéo ra, đèn tắt đi, Lục Hướng Noãn nằm trên giường nhìn vết bớt chỗ xương quai xanh, lẩm nhẩm trong lòng:

“Đi vào.”

Giây tiếp theo, Lục Hướng Noãn ở không gian chỉ có nước suối.

“Đi ra ngoài.” Sau đó cô phát hiện mình ở trên giường trong khách sạn.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Chỉ Khi Mình Sống Tốt, Cô Mới Suy Nghĩ Tới Những Người Khác

Số ký tự: 0