Chương 30 - Chỉ Khi Mình Sống Tốt, Cô Mới Suy Nghĩ Tới Những Người Khác
Gặp Trà Xanh
2024-08-07 00:07:56
Nghĩ tới 200 vạn kia, cả người Lâm Hạo trở nên hưng phấn, số tiền đó sớm muộn gì cũng là của anh ta.
“Hơn nữa Lục Hướng Noãn cũng nói hiện giờ chỉ thiếu 50 vạn, đợi 50 vạn quăng vào, đến lúc đó chúng ta có thể mua nhà to ở trung tâm thành phố, đến lúc đó em còn đi làm làm gì, chuyên tâm ở nhà làm phu nhân nhà giàu của em. Đến lúc đó em thích thứ gì thì mua thứ đó, anh thuê sáu bảo mẫu cho em, sẽ ở nhà chiếu cố em và con trai.”
“Chuyện này…” Vừa nghe đến muốn mua gì thì mua, Vương Thuần Nhiên động lòng.
“Anh còn đợi cái gì, đời này anh chỉ có một người phụ nữ là em, hơn nữa trong bụng em còn đang mang thai con của anh đấy.”
Thấy cô ta còn do dự, Lâm Hạo tức giận.
“Anh đừng tức giận, trong tay em không có tiền, nhưng mà mẹ em có, đợi ngày mai em đi hỏi mẹ em cho.” Vương Thuần Nhiên nhanh chóng trấn an anh ta.
Nhưng mà lại sợ Lâm Hạo lừa cô ta.
“Anh không tức giận.” Sau khi Lâm Hạo nói xong thì dán sát mặt vào bụng cô ta.
Vương Thuần Nhiên bị hành động này của anh ta làm cho hoảng hốt, cô ta thử mấy người đàn ông cũng không mang thai, cô ta đã sắp tức chết.
Nhìn Lâm Hạo coi trọng đứa bé trong bụng mình như vậy, nhưng mà cô ta không thể nói gì.
Đợi ngày hôm sau Lục Hướng Noãn tỉnh lại, thì nhận được cuộc gọi của Vương Thuần Nhiên.
Khóe miệng Lục Hướng Noãn nhếch lên, đồng ý gặp mặt cô ta.
Hai người hẹn nhau ở quán trà sữa khi đi học thường xuyên tới, Vương Thuần Nhiên gặp cô phản ứng không khác Lâm Hạo lắm, cũng không dám tin tưởng người trước mặt là Lục Hướng Noãn ngu ngốc kia.
Nhưng mà ngoại trừ chuyện này ra, Vương Thuần Nhiên càng có nhiều ghen tị, cô ta muốn cứa gương mặt này của cô.
Sao chỉ mới hơn một tháng không gặp, đã thay đổi nhiều như thế.
Chẳng lẽ là đi phẫu thuật thẩm mỹ sao?
Nhưng mà trên mặt cô không có dấu vết phẫu thuật thẩm mỹ mà.
“Cơ thể khỏe hơn chút nào không?”
“… Khá… Khá hơn nhiều rồi.” Lúc này Vương Thuần Nhiên mới lấy lại tinh thần, lắp bắp nói.
“Vậy thì tốt.” Lục Hướng Noãn nói xong thì thanh toán, lơ đãng lộ ra số dư trên wechat.
Số dư kia sắp khiến Vương Thuần Nhiên mù mắt, cô ta nhìn thôi cũng muốn cướp di động.
Quả nhiên Lâm Hạo không lừa cô ta.
Hai người nói chuyện một lát, Lục Hướng Noãn mời cô ta ăn món Nhật giá trị xa xỉ, sau đó nói dối có việc đi trước.
Vương Thuần Nhiên nhìn bóng dáng cô rời đi, móng tay đâm sâu vào trong thịt cũng không phát hiện.
Nhất định không thể để cô cướp đi Lâm Hạo, Lục Hướng Noãn cần phải chết, chỉ khi cô chết đi, tiền trong tay cô mới là của cô ta.
Việc cấp bách hiện giờ là nghĩ mọi cách mang thai, không biết Lâm Hạo bị làm sao, mỗi lần cô ta muốn làm đều lấy cớ đẩy cô ta ra.
Cô ta thậm chí còn hoài nghi anh ta có người khác ở bên ngoài, nhưng mà lén theo dõi anh ta mấy ngày cũng không phát hiện ra khác thường.
Hơn nữa ngoại trừ chuyện lên giường, Lâm Hạo vẫn luôn nhân nhượng mình những mặt khác, duy nhất khiến cô ta khó chịu là muốn cô ta bình an sinh hạ đứa bé ra.
Chồn chúc tết gà không có ý tốt, đương nhiên là Lục Hướng Noãn biết hôm nay cô ta gọi mình tới làm gì, cho nên tương kế tựu kế.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, qua một thời gian nữa trong thẻ của cô sẽ có 50 vạn gửi vào.
Số tiền này không lấy cũng uổng, huống hồ vốn là tiền của cô.
Cô vẫy xe taxi về kho hàng mình thuê, kho hàng to như vậy đã sắp chất đầy, bàn tay của Lục Hướng Noãn vung lên cho hết vào không gian.
Tốn 35 tệ đi xem phim điện ảnh, sau đó một mình đi ăn hải sản, ngay sau đó lại đến cửa hàng di động mua hai cái, Lục Hướng Noãn mới về khách sạn, thấy máy tính đã tải được nửa.
Lục Hướng Noãn không để ý tới nó nữa, dứt khoát nghịch hai di động mới của mình.
Nghĩ tới mạt thế đột kích không thể không có thứ gì giải trí, Lục Hướng Noãn đột nhiên nhớ tới Vương Hiểu Tĩnh rất thích đọc tiểu thuyết, còn giới thiệu cho cô mấy quyển.
“Hơn nữa Lục Hướng Noãn cũng nói hiện giờ chỉ thiếu 50 vạn, đợi 50 vạn quăng vào, đến lúc đó chúng ta có thể mua nhà to ở trung tâm thành phố, đến lúc đó em còn đi làm làm gì, chuyên tâm ở nhà làm phu nhân nhà giàu của em. Đến lúc đó em thích thứ gì thì mua thứ đó, anh thuê sáu bảo mẫu cho em, sẽ ở nhà chiếu cố em và con trai.”
“Chuyện này…” Vừa nghe đến muốn mua gì thì mua, Vương Thuần Nhiên động lòng.
“Anh còn đợi cái gì, đời này anh chỉ có một người phụ nữ là em, hơn nữa trong bụng em còn đang mang thai con của anh đấy.”
Thấy cô ta còn do dự, Lâm Hạo tức giận.
“Anh đừng tức giận, trong tay em không có tiền, nhưng mà mẹ em có, đợi ngày mai em đi hỏi mẹ em cho.” Vương Thuần Nhiên nhanh chóng trấn an anh ta.
Nhưng mà lại sợ Lâm Hạo lừa cô ta.
“Anh không tức giận.” Sau khi Lâm Hạo nói xong thì dán sát mặt vào bụng cô ta.
Vương Thuần Nhiên bị hành động này của anh ta làm cho hoảng hốt, cô ta thử mấy người đàn ông cũng không mang thai, cô ta đã sắp tức chết.
Nhìn Lâm Hạo coi trọng đứa bé trong bụng mình như vậy, nhưng mà cô ta không thể nói gì.
Đợi ngày hôm sau Lục Hướng Noãn tỉnh lại, thì nhận được cuộc gọi của Vương Thuần Nhiên.
Khóe miệng Lục Hướng Noãn nhếch lên, đồng ý gặp mặt cô ta.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai người hẹn nhau ở quán trà sữa khi đi học thường xuyên tới, Vương Thuần Nhiên gặp cô phản ứng không khác Lâm Hạo lắm, cũng không dám tin tưởng người trước mặt là Lục Hướng Noãn ngu ngốc kia.
Nhưng mà ngoại trừ chuyện này ra, Vương Thuần Nhiên càng có nhiều ghen tị, cô ta muốn cứa gương mặt này của cô.
Sao chỉ mới hơn một tháng không gặp, đã thay đổi nhiều như thế.
Chẳng lẽ là đi phẫu thuật thẩm mỹ sao?
Nhưng mà trên mặt cô không có dấu vết phẫu thuật thẩm mỹ mà.
“Cơ thể khỏe hơn chút nào không?”
“… Khá… Khá hơn nhiều rồi.” Lúc này Vương Thuần Nhiên mới lấy lại tinh thần, lắp bắp nói.
“Vậy thì tốt.” Lục Hướng Noãn nói xong thì thanh toán, lơ đãng lộ ra số dư trên wechat.
Số dư kia sắp khiến Vương Thuần Nhiên mù mắt, cô ta nhìn thôi cũng muốn cướp di động.
Quả nhiên Lâm Hạo không lừa cô ta.
Hai người nói chuyện một lát, Lục Hướng Noãn mời cô ta ăn món Nhật giá trị xa xỉ, sau đó nói dối có việc đi trước.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vương Thuần Nhiên nhìn bóng dáng cô rời đi, móng tay đâm sâu vào trong thịt cũng không phát hiện.
Nhất định không thể để cô cướp đi Lâm Hạo, Lục Hướng Noãn cần phải chết, chỉ khi cô chết đi, tiền trong tay cô mới là của cô ta.
Việc cấp bách hiện giờ là nghĩ mọi cách mang thai, không biết Lâm Hạo bị làm sao, mỗi lần cô ta muốn làm đều lấy cớ đẩy cô ta ra.
Cô ta thậm chí còn hoài nghi anh ta có người khác ở bên ngoài, nhưng mà lén theo dõi anh ta mấy ngày cũng không phát hiện ra khác thường.
Hơn nữa ngoại trừ chuyện lên giường, Lâm Hạo vẫn luôn nhân nhượng mình những mặt khác, duy nhất khiến cô ta khó chịu là muốn cô ta bình an sinh hạ đứa bé ra.
Chồn chúc tết gà không có ý tốt, đương nhiên là Lục Hướng Noãn biết hôm nay cô ta gọi mình tới làm gì, cho nên tương kế tựu kế.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, qua một thời gian nữa trong thẻ của cô sẽ có 50 vạn gửi vào.
Số tiền này không lấy cũng uổng, huống hồ vốn là tiền của cô.
Cô vẫy xe taxi về kho hàng mình thuê, kho hàng to như vậy đã sắp chất đầy, bàn tay của Lục Hướng Noãn vung lên cho hết vào không gian.
Tốn 35 tệ đi xem phim điện ảnh, sau đó một mình đi ăn hải sản, ngay sau đó lại đến cửa hàng di động mua hai cái, Lục Hướng Noãn mới về khách sạn, thấy máy tính đã tải được nửa.
Lục Hướng Noãn không để ý tới nó nữa, dứt khoát nghịch hai di động mới của mình.
Nghĩ tới mạt thế đột kích không thể không có thứ gì giải trí, Lục Hướng Noãn đột nhiên nhớ tới Vương Hiểu Tĩnh rất thích đọc tiểu thuyết, còn giới thiệu cho cô mấy quyển.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro