Chương 30 - Chỉ Khi Mình Sống Tốt, Cô Mới Suy Nghĩ Tới Những Người Khác
Có Thể, Anh Cam...
2024-08-07 00:07:56
Là hình ảnh Vương Thuần Nhiên lên giường với người đàn ông khác nhau, tất cả đều là hình ảnh chất lượng cao không che mờ, là loại có thể làm mù mắt chó.
Chơi còn có vẻ high, chẳng qua không biết Lâm Hạo nhìn thấy ảnh chụp có nổi điên hay không.
“Có thể, anh cam đoan với em.”
Ngay sau đó Lục Hướng Noãn tìm cớ cúp điện thoại, sau đó đặt vé máy bay về nước vào ngày mai.
Còn Lâm Hạo cúp điện thoại xong thì liều mạng trấn an Vương Thuần Nhiên đang tức giận, hứa hẹn sau này sẽ cho cô ta hôn lễ càng xa hoa hơn.
Còn nói anh ta và Lục Hướng Noãn chỉ là gặp dịp thì chơi, ở trong lòng anh ta chỉ có cô ta và con trai, mới dỗ được Vương Thuần Nhiên.
Toàn bộ kế hoạch làm hôn lễ đều do Lâm Hạo chạy tới chạy lui, toàn bộ hành trình Lục Hướng Noãn đều lấy lý do bận để từ chối, hơn nữa chuyện đăng ký còn bị cô tìm cớ kéo dài tới sau khi kết hôn.
Lâm Hạo cũng không tức giận, bởi vì Lục Hướng Noãn tặng anh ta bộ quần áo của LV.
Anh ta không biết rằng bộ quần áo trên người anh ta là Lục Hướng Noãn tốn 600 tệ mua ở cửa hàng làm nhái cao cấp mà thôi.
Đợi làm xong mọi chuyện Lâm Hạo phát hiện hai người còn chưa chụp ảnh kết hôn, thì nhanh chóng dẫn Lục Hướng Noãn đi chụp ảnh.
Nhưng mà Lục Hướng Noãn nhận một cuộc điện thoại, nói phải bay đến nước M một chuyến.
Lâm Hạo không vui lắm, nhưng mà Lục Hướng Noãn gửi cho anh ta 2 vạn tệ, sắc mặt anh ta mới tốt hơn chút.
“Em là đi kiếm tiền, chúng ta sắp có nhà có xe, huống hồ ảnh cưới này để bọn họ photoshop cũng được, trước hôm diễn ra hôn lễ em sẽ trở về.”
Chụp ảnh cưới với loại người này, Lục Hướng Noãn chỉ cảm thấy tràn ngập đen đủi và ghê tởm.
“Được rồi.” Đã nói như vậy Lâm Hạo còn có thể nói gì, chỉ có thể nhanh chóng đánh tay lái đưa Lục Hướng Noãn tới sân bay, sau đó một mình đi chụp ảnh cưới.
Đợi anh ta nói ra yêu cầu với nhân viên chụp ảnh, nhân viên kia kinh hãi đến mức cằm sắp rớt xuống.
Cô dâu không tới, muốn photoshop mặt cô dâu vào, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy được, nhưng nếu anh ta đã nói như vậy, người chụp ảnh đâu có khả năng không đồng ý.
Kiếm được tiền còn bớt việc, bọn họ ước gì khách hàng như vậy tới nhiều một chút.
Cứ thế ảnh chụp kết hôn của Lục Hướng Noãn và Lâm Hạo là do tiệm chụp ảnh photoshop ra, cũng may kỹ thuật photoshop của nhân viên ở đó cao siêu, nhìn qua cũng không kỳ lạ.
Lục Hướng Noãn vốn nên xuất hiện ở nước M lúc này đang chơi gắp thú bông vô cùng vui vẻ với Hứa Nhạc ở trung tâm thương mại.
“Chiêu này của em đúng là thiếu đạo đức.”
“Thiếu đạo đức ư? Em không cảm thấy thế.” Lục Hướng Noãn ước gì có thể đâm chết đôi tra nam tiện nữ kia.
Chơi gắp thú bông mệt Lục Hướng Noãn kéo Hứa Nhạc đi xem phim điện ảnh, ăn lẩu, cuối cùng còn mua LEGO cho Hứa Nhạc.
Loại cuộc sống an nhàn này không nhiều lắm, trực giác nói với cô sắp tới tận thế rồi.
Ngoài ra Lục Hướng Noãn còn đến nhà Hứa Nhạc, cầm rất nhiều thuốc kỳ lạ hiếm lạ Hứa Nhạc nghiên cứu lúc trước.
Thuốc khiến mặt người ta bị loét, trên người sưng đỏ dị ứng, cả người tỏa ra mùi tanh tưởi, còn có thuốc khiến người ta nhanh chóng béo ra, thuốc khiến người ta tiêu chảy…
Mà Hứa Nhạc cho rằng Lục Hướng Noãn sẽ dùng mấy thứ thuốc này lên người hai con rệp kia, cho nên đóng gói toàn bộ thuốc trong nhà cho cô.
Lúc gần đi còn không quên dặn dò Lục Hướng Noãn đừng mềm lòng.
Không cần anh ta nói Lục Hướng Noãn cũng biết, sau đó ôm một túi thuốc to rời đi.
Trước lễ cưới ba ngày.
“Cuối cùng” Lục Hướng Noãn cũng từ nước M trở về, nhìn danh sách mời Lâm Hạo liệt ra trong lòng không vui lắm.
Lâm Hạo nhanh chóng dỗ dành: “Làm sao vậy?”
“Sao chỉ có mấy người như vậy, anh không để lời nói của em ở trong lòng chút nào.” Lục Hướng Noãn bắt đầu vô cớ gây rối.
“Còn nữa mà, chưa viết xong đâu.”
Chơi còn có vẻ high, chẳng qua không biết Lâm Hạo nhìn thấy ảnh chụp có nổi điên hay không.
“Có thể, anh cam đoan với em.”
Ngay sau đó Lục Hướng Noãn tìm cớ cúp điện thoại, sau đó đặt vé máy bay về nước vào ngày mai.
Còn Lâm Hạo cúp điện thoại xong thì liều mạng trấn an Vương Thuần Nhiên đang tức giận, hứa hẹn sau này sẽ cho cô ta hôn lễ càng xa hoa hơn.
Còn nói anh ta và Lục Hướng Noãn chỉ là gặp dịp thì chơi, ở trong lòng anh ta chỉ có cô ta và con trai, mới dỗ được Vương Thuần Nhiên.
Toàn bộ kế hoạch làm hôn lễ đều do Lâm Hạo chạy tới chạy lui, toàn bộ hành trình Lục Hướng Noãn đều lấy lý do bận để từ chối, hơn nữa chuyện đăng ký còn bị cô tìm cớ kéo dài tới sau khi kết hôn.
Lâm Hạo cũng không tức giận, bởi vì Lục Hướng Noãn tặng anh ta bộ quần áo của LV.
Anh ta không biết rằng bộ quần áo trên người anh ta là Lục Hướng Noãn tốn 600 tệ mua ở cửa hàng làm nhái cao cấp mà thôi.
Đợi làm xong mọi chuyện Lâm Hạo phát hiện hai người còn chưa chụp ảnh kết hôn, thì nhanh chóng dẫn Lục Hướng Noãn đi chụp ảnh.
Nhưng mà Lục Hướng Noãn nhận một cuộc điện thoại, nói phải bay đến nước M một chuyến.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lâm Hạo không vui lắm, nhưng mà Lục Hướng Noãn gửi cho anh ta 2 vạn tệ, sắc mặt anh ta mới tốt hơn chút.
“Em là đi kiếm tiền, chúng ta sắp có nhà có xe, huống hồ ảnh cưới này để bọn họ photoshop cũng được, trước hôm diễn ra hôn lễ em sẽ trở về.”
Chụp ảnh cưới với loại người này, Lục Hướng Noãn chỉ cảm thấy tràn ngập đen đủi và ghê tởm.
“Được rồi.” Đã nói như vậy Lâm Hạo còn có thể nói gì, chỉ có thể nhanh chóng đánh tay lái đưa Lục Hướng Noãn tới sân bay, sau đó một mình đi chụp ảnh cưới.
Đợi anh ta nói ra yêu cầu với nhân viên chụp ảnh, nhân viên kia kinh hãi đến mức cằm sắp rớt xuống.
Cô dâu không tới, muốn photoshop mặt cô dâu vào, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy được, nhưng nếu anh ta đã nói như vậy, người chụp ảnh đâu có khả năng không đồng ý.
Kiếm được tiền còn bớt việc, bọn họ ước gì khách hàng như vậy tới nhiều một chút.
Cứ thế ảnh chụp kết hôn của Lục Hướng Noãn và Lâm Hạo là do tiệm chụp ảnh photoshop ra, cũng may kỹ thuật photoshop của nhân viên ở đó cao siêu, nhìn qua cũng không kỳ lạ.
Lục Hướng Noãn vốn nên xuất hiện ở nước M lúc này đang chơi gắp thú bông vô cùng vui vẻ với Hứa Nhạc ở trung tâm thương mại.
“Chiêu này của em đúng là thiếu đạo đức.”
“Thiếu đạo đức ư? Em không cảm thấy thế.” Lục Hướng Noãn ước gì có thể đâm chết đôi tra nam tiện nữ kia.
Chơi gắp thú bông mệt Lục Hướng Noãn kéo Hứa Nhạc đi xem phim điện ảnh, ăn lẩu, cuối cùng còn mua LEGO cho Hứa Nhạc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Loại cuộc sống an nhàn này không nhiều lắm, trực giác nói với cô sắp tới tận thế rồi.
Ngoài ra Lục Hướng Noãn còn đến nhà Hứa Nhạc, cầm rất nhiều thuốc kỳ lạ hiếm lạ Hứa Nhạc nghiên cứu lúc trước.
Thuốc khiến mặt người ta bị loét, trên người sưng đỏ dị ứng, cả người tỏa ra mùi tanh tưởi, còn có thuốc khiến người ta nhanh chóng béo ra, thuốc khiến người ta tiêu chảy…
Mà Hứa Nhạc cho rằng Lục Hướng Noãn sẽ dùng mấy thứ thuốc này lên người hai con rệp kia, cho nên đóng gói toàn bộ thuốc trong nhà cho cô.
Lúc gần đi còn không quên dặn dò Lục Hướng Noãn đừng mềm lòng.
Không cần anh ta nói Lục Hướng Noãn cũng biết, sau đó ôm một túi thuốc to rời đi.
Trước lễ cưới ba ngày.
“Cuối cùng” Lục Hướng Noãn cũng từ nước M trở về, nhìn danh sách mời Lâm Hạo liệt ra trong lòng không vui lắm.
Lâm Hạo nhanh chóng dỗ dành: “Làm sao vậy?”
“Sao chỉ có mấy người như vậy, anh không để lời nói của em ở trong lòng chút nào.” Lục Hướng Noãn bắt đầu vô cớ gây rối.
“Còn nữa mà, chưa viết xong đâu.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro