Thập Niên 60: Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh
Chương 8
2024-09-19 22:33:36
Về phần nữ chính, sau khi cô ta sống lại nên có kinh nghiệm của kiếp trước, cô ta biết sau này Cố Đình Chu sẽ trở nên giàu có, cho nên cô ta kịp thời xuất hiện ở ljcs anh cần nhất, chăm sóc từng li từng tý cho hai đứa bé, cộng thêm sự thúc đẩy của mẹ Cố Đình Chu, thế là hai người đã qua một lần đò tái hôn với mục đích khác nhau.
Từ đó, hai anh em Cố Yến Lễ và Cố Yến Thời trở thành hình mẫu để so sánh với con của nữ chính. Ở trong sách, con của nữ chính được miêu tả là hiện thân của chính nghĩa và là một thiên thần thiện lương, còn hai anh em Cố Yến Lễ lại là hiện thân của tà ác và là người xấu độc ác.
Lúc đọc sách có chọn lọc nhân vật chính, ngược lại cô không cảm thấy có cái gì cả. Bây giờ khi nhớ lại kịch bản, cô chỉ cảm thấy rắm chó đánh không kêu. Rõ ràng là hai anh em Cố Yến Lễ chỉ là những đứa trẻ đáng thương cần tình yêu mà thôi. Vốn dĩ bọn nhỏ có người mẹ không tốt dạy bảo và đã rời đi sớm như thế.
Mặc dù cha yêu thương bọn nhỏ nhưng công việc quá bận rộn, thời gian ở nhà lại quá ít, hai anh em phải vật lộn kiếm ăn ở trong tay mẹ kế, lại còn thường xuyên bị so sánh với con trai của mẹ kế, có thể nghĩ được cuộc sống của bọn nhỏ khó khăn đến mức nào.
Trong tiểu thuyết viết nữ chính đối xử bình đẳng với mọi người như thế nào, thật ra nếu suy nghĩ cẩn thận lại, nhiều khi cũng chỉ là cô ta đang cố gắng thể hiện điều đó ở trước mặt Cố Đình Chu mà thôi, chứ cô ta thực tế cũng không có chăm sóc và dạy dỗ hai anh em, cho nên bọn nhỏ mới có thể lầm đường lạc lối quá xa như thế. Tuy nhiên, đây cũng không thể xem là tội ác tày trời gì cả, chỉ là sự thiếu hụt về mặt tính cách thôi.
Tóm lại, mặc kệ trong sách có viết như thế nào, hiện tại cô là Lý Thanh Vận, cô cũng sẽ không để cho những diễn biến trong sách xảy ra đâu.
Càng nghĩ càng đau đầu, Lý Thanh Vận quyết định vẫn nên ứng phó tình huống trước mắt trước đã. Thằng nhóc ranh Cố Yến Thời này lại bắt đầu khóc gào khiến đầu óc của cô đau nhức.
Lý Thanh Vận giả bộ như mới tỉnh lại, xoay người lại nhìn hai anh em.
Khi Cố Đại Bảo nhìn thấy mẹ xoay người, thằng bé ôm chặt em trai theo bản năng và cố gắng co người vào góc tường để giảm thiểu sự tồn tại của bản thân.
Căn cứ vào nhiều kinh nghiệm trong quá khứ, Nhị Bảo khóc gào đánh thức mẹ thì bọn nhỏ đều không có quả ngon để ăn.
Lý Thanh Vận quan sát hai anh em xanh xao vàng vọt, cô nhịn không được mà thở dài một hơi. Làm sao mà người phụ nữ đáng chết bị ngàn đao băm vằm chết tiệt Lý Chiêu Đệ này lại có thể đối xử với hai đứa bé đáng yêu như vậy chứ? Cho dù trong nhà có nghèo đến mấy, cũng không thể không có cơm ăn được.
Ở năm 66, dựa vào mười đồng tiền sinh hoạt mà mỗi tháng Cố Đình Chu gửi về, cho dù cô ta không làm việc thì mẹ con ba người cũng có thể sống thoải mái.
Từ đó, hai anh em Cố Yến Lễ và Cố Yến Thời trở thành hình mẫu để so sánh với con của nữ chính. Ở trong sách, con của nữ chính được miêu tả là hiện thân của chính nghĩa và là một thiên thần thiện lương, còn hai anh em Cố Yến Lễ lại là hiện thân của tà ác và là người xấu độc ác.
Lúc đọc sách có chọn lọc nhân vật chính, ngược lại cô không cảm thấy có cái gì cả. Bây giờ khi nhớ lại kịch bản, cô chỉ cảm thấy rắm chó đánh không kêu. Rõ ràng là hai anh em Cố Yến Lễ chỉ là những đứa trẻ đáng thương cần tình yêu mà thôi. Vốn dĩ bọn nhỏ có người mẹ không tốt dạy bảo và đã rời đi sớm như thế.
Mặc dù cha yêu thương bọn nhỏ nhưng công việc quá bận rộn, thời gian ở nhà lại quá ít, hai anh em phải vật lộn kiếm ăn ở trong tay mẹ kế, lại còn thường xuyên bị so sánh với con trai của mẹ kế, có thể nghĩ được cuộc sống của bọn nhỏ khó khăn đến mức nào.
Trong tiểu thuyết viết nữ chính đối xử bình đẳng với mọi người như thế nào, thật ra nếu suy nghĩ cẩn thận lại, nhiều khi cũng chỉ là cô ta đang cố gắng thể hiện điều đó ở trước mặt Cố Đình Chu mà thôi, chứ cô ta thực tế cũng không có chăm sóc và dạy dỗ hai anh em, cho nên bọn nhỏ mới có thể lầm đường lạc lối quá xa như thế. Tuy nhiên, đây cũng không thể xem là tội ác tày trời gì cả, chỉ là sự thiếu hụt về mặt tính cách thôi.
Tóm lại, mặc kệ trong sách có viết như thế nào, hiện tại cô là Lý Thanh Vận, cô cũng sẽ không để cho những diễn biến trong sách xảy ra đâu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Càng nghĩ càng đau đầu, Lý Thanh Vận quyết định vẫn nên ứng phó tình huống trước mắt trước đã. Thằng nhóc ranh Cố Yến Thời này lại bắt đầu khóc gào khiến đầu óc của cô đau nhức.
Lý Thanh Vận giả bộ như mới tỉnh lại, xoay người lại nhìn hai anh em.
Khi Cố Đại Bảo nhìn thấy mẹ xoay người, thằng bé ôm chặt em trai theo bản năng và cố gắng co người vào góc tường để giảm thiểu sự tồn tại của bản thân.
Căn cứ vào nhiều kinh nghiệm trong quá khứ, Nhị Bảo khóc gào đánh thức mẹ thì bọn nhỏ đều không có quả ngon để ăn.
Lý Thanh Vận quan sát hai anh em xanh xao vàng vọt, cô nhịn không được mà thở dài một hơi. Làm sao mà người phụ nữ đáng chết bị ngàn đao băm vằm chết tiệt Lý Chiêu Đệ này lại có thể đối xử với hai đứa bé đáng yêu như vậy chứ? Cho dù trong nhà có nghèo đến mấy, cũng không thể không có cơm ăn được.
Ở năm 66, dựa vào mười đồng tiền sinh hoạt mà mỗi tháng Cố Đình Chu gửi về, cho dù cô ta không làm việc thì mẹ con ba người cũng có thể sống thoải mái.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro