Chương 30 - Dụ Dỗ

Chương 436

Niên Đại

2024-08-15 21:42:24

THẬP NIÊN 80: ĐẠI SƯ HUYỀN HỌC CÓ KHÔNG GIAN- Túy Tuyết Tiêu Dao

Lục Mãn sống thọ và chết tại nhà, hưởng thọ 80 tuổi, làm phong thủy huyền sư có uy tín nhất Hạ Quốc, có môn đồ 3.000 người nên khi mất được chôn cất cực kỳ long trọng. Nhưng mà không nghĩ tới trước khi chết mệnh cách của mình lại bị người ta động tay chân.

Bảy hồn sáu phách của Lục Mãn bị người đưa về thập niên 80, sống lại ở trên người một cô gái bị thiểu năng trí tuệ bẩm sinh.

Đôi mắt nhắm lại, tỉnh lại lần nữa, đại lão huyền học đỉnh cấp Lục Mãn trở thành cô gái ngốc vừa béo vừa đen ở thập niên 80?

Vì thế……

Tay trái cầm la bàn, tay phải cầm phù chú.

Tính vận may tránh điềm xấu, tính toán thời tiết, ngũ hành bát quái, xem càn khôn!

Cha là kẻ đáng thương bị người ta tính kế làm mất con đường tiền tài, mẹ là người phụ nữ vô danh sẽ chết đột ngột ở đầu đường.

Đôi mắt nhìn thấy thiên cơ, nắm âm dương trong tay, cô thề phải sửa lại mệnh cách của cả nhà trở lại bình thường!

Từ đây cha dẫn dắt toàn thôn làm giàu, thành xí nghiệp gia tiếng tăm lừng lẫy.

Mẹ cũng trở thành nữ cường nhân mà làng trên xóm dưới đều biết.

*

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lục Mãn nhìn bậc cửa bị dẫm hỏng lần thứ ba trong 1 tuần của nhà mình thì rất là đau đầu.

Những nhân vật có tiếng tăm ôm một đống tiền lớn tới xem bói duỗi dài cổ nhìn ngó vào bên trong, sao hôm nay đại sư lại không làm việc nhỉ?

Cách một bức tường, Lục Mãn lại chỉ tiếp đãi một vị khách, một người đàn ông đẹp trai tỏa ra đầy mây tía đại biểu cho điềm lành trên người.

Lục Mãn hơi nhếch mắt lên, nhẹ giọng hỏi:

“Anh muốn cầu cái gì?”

Người đàn ông cười nhạo một tiếng:

“Cầu em”.

...............

TRỞ VỀ THẬP NIÊN 60: CUỘC SỐNG PHẤN ĐẤU CỦA KIỀU THÊ- Ninh Tiểu Bạch

Lục Giang nhập ngũ mười hai năm, tất cả các mặt đều tốt, chỉ có duy nhất một khuyết điểm đó là thành phần gia đình không tốt. Phong Khinh Tuyết có tổ tiên tám đời đều là bần nông tỏ vẻ cô không để ý một chút nào cả.



Niên đại 60 có vật tư thiếu thốn, nông thôn dựa vào công điểm, thành trấn dựa vào cung ứng lương thực, ăn, mặc, ở, đi lại đều cần có phiếu. Mặc quần áo cần phiếu vải, ăn cơm cần phiếu gạo, may mắn cô có một cái không gian tùy thân, bên trong chứa đầy vật tư, gả cho quân nhân, làm quân tẩu, không cần lo lắng chuyện áo cơm.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Dụ Dỗ

Số ký tự: 0