[Thập Niên 60] Vợ Chồng Son Trong Đại Viện
Phó Trung Đoàn...
2024-09-11 09:44:08
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sau khi quan tâm đến tình trạng sức khỏe của Trương Tú Mai, Vương Ái Phương hỏi lại tại sao Lâm Tĩnh và Vương Hiểu Lệ lại xảy ra tranh chấp.
Chu Yến Hồng hiển nhiên cũng biết Vương Hiểu Lệ là người như thế nào, nghe vậy không khỏi nhíu mày: "Vương Hiểu Lệ lại làm loạn? Tiểu Lâm đừng sợ, cứ nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì, đồng chí Vương Hiểu Lệ là loại người gì mọi người trong xưởng đều biết, tôi sẽ đòi lại công bằng cho cô."
Mặc dù họ rất nhiệt tình, nhưng thật sự Lâm Tĩnh không muốn làm lớn chuyện, nói một cách mơ hồ: "Đó không phải là vấn đề gì lớn, chuyện đó đã được giải quyết." Sau đó, cô hỏi lại họ tại sao lại gọi cô đến đây.
Nghe được câu hỏi của Lâm Tĩnh, đầu tiên Chu Yến Hồng mỉm cười rồi mới nói: "Cô đừng lo lắng, đây là một chuyện tốt."
Vương Ái Phương cũng cười hỏi: "Không phải trước đây đơn vị của chúng ta có tổ chức giao lưu với quân đội thông qua Hội Ái Hữu sao? Cô còn nhớ không?"
“Nhớ” Lâm Tĩnh càng khó hiểu: “Vậy thì có liên quan gì đến chuyện chúng ta muốn nói chứ?”
"Đương nhiên là có liên quan! Vừa rồi chủ nhiệm Hoàng của Liên đoàn phụ nữ trong khu nhà ở gia đình nội trú tới tìm tôi: "Chu Yến Hồng không hề úp mở, cười tủm tỉm nói: "Mà này, cô có biết chủ nhiệm Hoàng là ai không?"
Lâm Tĩnh lắc đầu: "Không biết."
Vương Ái Phương ở bên cạnh giải thích: "Chủ nhiệm Hoàng là người có lai lịch rất lớn, chồng của bà ấy là chỉ huy trong quân đội!"
“Đúng vậy!” Chu Yến Hồng gật đầu.
Lâm Tĩnh sửng sốt, một lúc sau mới chần chừ hỏi: "Việc bà ấy đến tìm bà, với việc bà tìm tôi thì có liên quan gì đâu?"
Chu Yến Hồng cười hỏi: "Chủ nhiệm Hoàng nói là muốn giới thiệu một đối tượng cho cô, cô cảm thấy là không có quan hệ gì sao?"
Lâm Tĩnh thật sự sững sờ, trong lòng có chút hoảng sợ, mím môi nói: "Bà ấy, sao bà ấy có thể biết tôi? Hôm đó tôi về rất sớm mà?"
Người trong xưởng tham gia lên tới hơn trăm người, mọi chuyện truyền đi rất nhanh, đương nhiên Chu Yến Hồng cũng đã nghe nói qua. Vốn dĩ bà còn nửa tin nửa ngờ, muốn cân nhắc lại có phải Phương Á Lan chỉ là vô tình làm vậy hay không, thật ra chỉ là không chú ý đến thời gian làm chậm trễ mà thôi, nếu không thì Phương Á Lan đang có âm mưu gì?
Nhưng ngày hôm nay, sau khi tin tức doanh trưởng được truyền ra từ chỗ Phương Á Lan, Chu Yến Hồng đã nhanh chóng thay đổi suy nghĩ.
Phải biết là, đất nước đã tiến hành điều chỉnh hệ thống quân phục ngay sau khi chủ tịch quyết định bãi bỏ hệ thống quân hàm vào năm xx. Quân phục ngày nay không phân biệt cấp bậc quân hàm cao hay thấp, sự khác biệt duy nhất giữa quần áo của sĩ quan và những binh lính bình thường là quân phục của họ có thêm mấy cái túi. Nhưng lần này, phần lớn những người tham gia Hội Ái Hữu đều là sĩ quan quân đội, áo khoác của họ đều có bốn cái túi.
Sau khi quan tâm đến tình trạng sức khỏe của Trương Tú Mai, Vương Ái Phương hỏi lại tại sao Lâm Tĩnh và Vương Hiểu Lệ lại xảy ra tranh chấp.
Chu Yến Hồng hiển nhiên cũng biết Vương Hiểu Lệ là người như thế nào, nghe vậy không khỏi nhíu mày: "Vương Hiểu Lệ lại làm loạn? Tiểu Lâm đừng sợ, cứ nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì, đồng chí Vương Hiểu Lệ là loại người gì mọi người trong xưởng đều biết, tôi sẽ đòi lại công bằng cho cô."
Mặc dù họ rất nhiệt tình, nhưng thật sự Lâm Tĩnh không muốn làm lớn chuyện, nói một cách mơ hồ: "Đó không phải là vấn đề gì lớn, chuyện đó đã được giải quyết." Sau đó, cô hỏi lại họ tại sao lại gọi cô đến đây.
Nghe được câu hỏi của Lâm Tĩnh, đầu tiên Chu Yến Hồng mỉm cười rồi mới nói: "Cô đừng lo lắng, đây là một chuyện tốt."
Vương Ái Phương cũng cười hỏi: "Không phải trước đây đơn vị của chúng ta có tổ chức giao lưu với quân đội thông qua Hội Ái Hữu sao? Cô còn nhớ không?"
“Nhớ” Lâm Tĩnh càng khó hiểu: “Vậy thì có liên quan gì đến chuyện chúng ta muốn nói chứ?”
"Đương nhiên là có liên quan! Vừa rồi chủ nhiệm Hoàng của Liên đoàn phụ nữ trong khu nhà ở gia đình nội trú tới tìm tôi: "Chu Yến Hồng không hề úp mở, cười tủm tỉm nói: "Mà này, cô có biết chủ nhiệm Hoàng là ai không?"
Lâm Tĩnh lắc đầu: "Không biết."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vương Ái Phương ở bên cạnh giải thích: "Chủ nhiệm Hoàng là người có lai lịch rất lớn, chồng của bà ấy là chỉ huy trong quân đội!"
“Đúng vậy!” Chu Yến Hồng gật đầu.
Lâm Tĩnh sửng sốt, một lúc sau mới chần chừ hỏi: "Việc bà ấy đến tìm bà, với việc bà tìm tôi thì có liên quan gì đâu?"
Chu Yến Hồng cười hỏi: "Chủ nhiệm Hoàng nói là muốn giới thiệu một đối tượng cho cô, cô cảm thấy là không có quan hệ gì sao?"
Lâm Tĩnh thật sự sững sờ, trong lòng có chút hoảng sợ, mím môi nói: "Bà ấy, sao bà ấy có thể biết tôi? Hôm đó tôi về rất sớm mà?"
Người trong xưởng tham gia lên tới hơn trăm người, mọi chuyện truyền đi rất nhanh, đương nhiên Chu Yến Hồng cũng đã nghe nói qua. Vốn dĩ bà còn nửa tin nửa ngờ, muốn cân nhắc lại có phải Phương Á Lan chỉ là vô tình làm vậy hay không, thật ra chỉ là không chú ý đến thời gian làm chậm trễ mà thôi, nếu không thì Phương Á Lan đang có âm mưu gì?
Nhưng ngày hôm nay, sau khi tin tức doanh trưởng được truyền ra từ chỗ Phương Á Lan, Chu Yến Hồng đã nhanh chóng thay đổi suy nghĩ.
Phải biết là, đất nước đã tiến hành điều chỉnh hệ thống quân phục ngay sau khi chủ tịch quyết định bãi bỏ hệ thống quân hàm vào năm xx. Quân phục ngày nay không phân biệt cấp bậc quân hàm cao hay thấp, sự khác biệt duy nhất giữa quần áo của sĩ quan và những binh lính bình thường là quân phục của họ có thêm mấy cái túi. Nhưng lần này, phần lớn những người tham gia Hội Ái Hữu đều là sĩ quan quân đội, áo khoác của họ đều có bốn cái túi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro