Ôm Nhau Ngủ
Niên Đại
2024-11-15 20:43:00
Ngồi một lúc, hai cập vợ chồng bắt đầu bày bàn mạt chược mà Mã Ngọc Linh mua trở về để tiêu khiển,
dùng tròn lúc nhàm chán giết thời gian.
Trần Nhu được nhóc tư dạy cách chơi, sau khi học xong cô còn đánh nhóc một trận, nhóc thúi này đến cả việc chơi mạt chược cũng đã biết rồi.
Mấy nhóc con chỉ có thể nhìn người lớn chơi.
Nhưng mà bọn nhỏ cũng nhàm chán đó, Hàn Chanh nói: “Mọi người chơi bài không?”
“Chơi” Tiểu Hỏa nói: “Trong túi anh cũng vừa vặn có hai khối tiền, xem ai trong mấy em có bản lĩnh thắng được”.
“Đi gọi chị Dao Dao đến”. Hàn Chanh sai em trai út nhà mình.
Nhóc tư không muốn động đậy: “Chị tự đi đi”.
“Đi nhanh lên, không phải em thích chạy ra bên ngoài nhất sao, đi qua gọi chi Dao Dao đến đây cho đủ người”. Hàn Chanh nói”.
Nhóc tư không động đậy, sai anh hai nhóc: “Anh hai đi đi”.
“Chị thấy em dứt khoát tìm vỏ trai mà chui vào trong đi!” Hàn Chanh ghét bỏ nói.
Cô bé cũng mặc kệ nhóc, tự mình đi gọi Trương Dao Dao đến đây, sau đó đàn nhóc con bắt đầu chơi bài với nhau.
Loại đánh bạc giải trí này Trần Nhu giới hạn bọn họ chỉ được chơi trong nhà, nếu ai dám ở bên ngoài chơi mà cô nhìn thấy thì trực tiếp cầm gậy đánh người không chần chờ, thấy trong lòng bọn nhóc cũng hiểu rõ nên Trần Nhu cũng không hạn chế quá mức.
Hàn Hàng ở trong phòng học tập, học kỳ này cậu đã học lớp 12 rồi, tháng sáu sang năm đã phải đi đại học.
Cho nên việc học tập đều rất chăm chỉ.
“Nhóc hai, đi học đi”. Trần Nhu để cho bọn nhóc chơi một lúc rồi nói.
Hàn Chu gật đầu, chơi xong ván này cũng vào phòng học tập, anh trai nhóc sang năm thi đại học, nhóc sang năm phải thi chuyển cấp.
Mã Ngọc Linh đã phát bài nói: “Sang năm tiểu Hỏa cũng phải thi đại học, nhưng em thấy tên nhóc này chính là muốn học lại”.
“Làm gì khoa trương như vậy chứ, thành tích học tập của con cũng trong top hai mươi trong lớp đó nhé!” Tiểu Hoả nói.
“Con cũng đừng nguỵ biện, top hai mươi trong lớp các con, làm sao coi là thành tích tốt? nếu top hai mươi trong lớp trọng điểm, mẹ cũng không nói con”. Mã Ngọc Linh nói.
“Lớp chúng con tuy là lớp bình thường, nhưng giáo viên chủ nhiệm của bọn con nói sang năm chúng con cố gắng hết sức mình thì việc thi đậu không thành vấn đề”. tiểu Hoả nói.
“Em nghe xem, cũng chỉ có chút tiền đồ này”. Mã Ngọc Linh nói với Trần Nhu.
Trần Nhu nói: “Vậy để cho nhóc đi vào nhà học đi”.
“Có nghe thấy không?” Mã Ngọc Linh trừng mắt nói.
Tiểu Hoả rên rỉ nói: “Con cũng nói với anh Hàng rồi, chờ sang năm anh ấy gạch những kiến thức trọng điểm cho con, con học theo đó là được, năm nay vẫn để cho con sảng khoái một chút đi!”
Lúc này Mã Ngọc Linh mới mặc kệ nhóc.
Bốn người chơi mạt chược chơi đến 10 giờ, lúc này mới thu bàn lại.
Gọi nhóc hai pha sữa bò, mọi người uống xong liền đi ngủ.
Trần Nhu và Hàn Quốc Bân cũng về phòng, giường đất ấm áp, thật sự rất thoải mái, nói: “Vẫn là giường đất này thoải mái hơn, em nhìn thấy mấy người Ngọc Linh ngủ giường đệm, đúng là lạnh như băng”.
"Lúc ấy anh cũng nghĩ đến cái này, nên mới làm riêng". Hàn Quốc Bân nói, sau đó ôm vợ anh, thấp giọng nói: "Vợ ơi, hôm nay anh và Đại Nguyên cùng nhau đi tắm, thật sự rất trong sạch".
Trần Nhu đánh anh một cái nhẹ, Hàn Quốc Bân cười rộ lên.
Sau khi ân ái xong, lúc ôm nhau Trần Nhu nói: "Lần trước Từ Ngọc Mai đến đây còn nói hiện giờ Lý Đại Nguyên một tháng mới trở về một lần".
Hàn Quốc Bân cũng không biết Lý Đại Nguyên đã cắt đứt với người ở tỉnh thành bên kia chưa, anh cũng không nghĩ tới người anh em này lại ở bên ngoài nuôi gái.
Như vậy sẽ rất dễ dàng xảy ra chuyện.
"Chỉ đi tắm rửa một cái, chuyện khác cũng không rõ ràng lắm". Hàn Quốc Bân nói.
Anh dứt khoát nói dối là không biết, đỡ khiến cho vợ anh phải chột dạ trước mặt vợ người ta.
Trần Nhu cũng không hỏi nhiều, dù sao cũng chỉ là đi tắm rửa, còn có thể nói chuyện gì? Lý Đại Nguyên cũng sẽ không nói thật với Quốc Bân nhà cô.
Quốc Bân nhà cô cũng không phải loại người lắm miệng đi hỏi thăm chuyện riêng tư của người khác.
Hai vợ chồng ôm nhau thành một khối ngủ, trời lạnh sâu, bên ngoài tuyết rơi cũng không nhỏ.
Ngày hôm sau Trần Nhu và Hàn Quốc Bân đều ngủ dậy muộn, cơm sáng là Hàn Quốc Bân dậy nấu.
Thời gian này hai vợ chồng cũng thật sự rất bận rộn, hiện giờ được nghỉ không phải nên ngủ nhiều thêm một lát sao, ổ chăn mùa đông thật sự rất thoải mái.
dùng tròn lúc nhàm chán giết thời gian.
Trần Nhu được nhóc tư dạy cách chơi, sau khi học xong cô còn đánh nhóc một trận, nhóc thúi này đến cả việc chơi mạt chược cũng đã biết rồi.
Mấy nhóc con chỉ có thể nhìn người lớn chơi.
Nhưng mà bọn nhỏ cũng nhàm chán đó, Hàn Chanh nói: “Mọi người chơi bài không?”
“Chơi” Tiểu Hỏa nói: “Trong túi anh cũng vừa vặn có hai khối tiền, xem ai trong mấy em có bản lĩnh thắng được”.
“Đi gọi chị Dao Dao đến”. Hàn Chanh sai em trai út nhà mình.
Nhóc tư không muốn động đậy: “Chị tự đi đi”.
“Đi nhanh lên, không phải em thích chạy ra bên ngoài nhất sao, đi qua gọi chi Dao Dao đến đây cho đủ người”. Hàn Chanh nói”.
Nhóc tư không động đậy, sai anh hai nhóc: “Anh hai đi đi”.
“Chị thấy em dứt khoát tìm vỏ trai mà chui vào trong đi!” Hàn Chanh ghét bỏ nói.
Cô bé cũng mặc kệ nhóc, tự mình đi gọi Trương Dao Dao đến đây, sau đó đàn nhóc con bắt đầu chơi bài với nhau.
Loại đánh bạc giải trí này Trần Nhu giới hạn bọn họ chỉ được chơi trong nhà, nếu ai dám ở bên ngoài chơi mà cô nhìn thấy thì trực tiếp cầm gậy đánh người không chần chờ, thấy trong lòng bọn nhóc cũng hiểu rõ nên Trần Nhu cũng không hạn chế quá mức.
Hàn Hàng ở trong phòng học tập, học kỳ này cậu đã học lớp 12 rồi, tháng sáu sang năm đã phải đi đại học.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cho nên việc học tập đều rất chăm chỉ.
“Nhóc hai, đi học đi”. Trần Nhu để cho bọn nhóc chơi một lúc rồi nói.
Hàn Chu gật đầu, chơi xong ván này cũng vào phòng học tập, anh trai nhóc sang năm thi đại học, nhóc sang năm phải thi chuyển cấp.
Mã Ngọc Linh đã phát bài nói: “Sang năm tiểu Hỏa cũng phải thi đại học, nhưng em thấy tên nhóc này chính là muốn học lại”.
“Làm gì khoa trương như vậy chứ, thành tích học tập của con cũng trong top hai mươi trong lớp đó nhé!” Tiểu Hoả nói.
“Con cũng đừng nguỵ biện, top hai mươi trong lớp các con, làm sao coi là thành tích tốt? nếu top hai mươi trong lớp trọng điểm, mẹ cũng không nói con”. Mã Ngọc Linh nói.
“Lớp chúng con tuy là lớp bình thường, nhưng giáo viên chủ nhiệm của bọn con nói sang năm chúng con cố gắng hết sức mình thì việc thi đậu không thành vấn đề”. tiểu Hoả nói.
“Em nghe xem, cũng chỉ có chút tiền đồ này”. Mã Ngọc Linh nói với Trần Nhu.
Trần Nhu nói: “Vậy để cho nhóc đi vào nhà học đi”.
“Có nghe thấy không?” Mã Ngọc Linh trừng mắt nói.
Tiểu Hoả rên rỉ nói: “Con cũng nói với anh Hàng rồi, chờ sang năm anh ấy gạch những kiến thức trọng điểm cho con, con học theo đó là được, năm nay vẫn để cho con sảng khoái một chút đi!”
Lúc này Mã Ngọc Linh mới mặc kệ nhóc.
Bốn người chơi mạt chược chơi đến 10 giờ, lúc này mới thu bàn lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Gọi nhóc hai pha sữa bò, mọi người uống xong liền đi ngủ.
Trần Nhu và Hàn Quốc Bân cũng về phòng, giường đất ấm áp, thật sự rất thoải mái, nói: “Vẫn là giường đất này thoải mái hơn, em nhìn thấy mấy người Ngọc Linh ngủ giường đệm, đúng là lạnh như băng”.
"Lúc ấy anh cũng nghĩ đến cái này, nên mới làm riêng". Hàn Quốc Bân nói, sau đó ôm vợ anh, thấp giọng nói: "Vợ ơi, hôm nay anh và Đại Nguyên cùng nhau đi tắm, thật sự rất trong sạch".
Trần Nhu đánh anh một cái nhẹ, Hàn Quốc Bân cười rộ lên.
Sau khi ân ái xong, lúc ôm nhau Trần Nhu nói: "Lần trước Từ Ngọc Mai đến đây còn nói hiện giờ Lý Đại Nguyên một tháng mới trở về một lần".
Hàn Quốc Bân cũng không biết Lý Đại Nguyên đã cắt đứt với người ở tỉnh thành bên kia chưa, anh cũng không nghĩ tới người anh em này lại ở bên ngoài nuôi gái.
Như vậy sẽ rất dễ dàng xảy ra chuyện.
"Chỉ đi tắm rửa một cái, chuyện khác cũng không rõ ràng lắm". Hàn Quốc Bân nói.
Anh dứt khoát nói dối là không biết, đỡ khiến cho vợ anh phải chột dạ trước mặt vợ người ta.
Trần Nhu cũng không hỏi nhiều, dù sao cũng chỉ là đi tắm rửa, còn có thể nói chuyện gì? Lý Đại Nguyên cũng sẽ không nói thật với Quốc Bân nhà cô.
Quốc Bân nhà cô cũng không phải loại người lắm miệng đi hỏi thăm chuyện riêng tư của người khác.
Hai vợ chồng ôm nhau thành một khối ngủ, trời lạnh sâu, bên ngoài tuyết rơi cũng không nhỏ.
Ngày hôm sau Trần Nhu và Hàn Quốc Bân đều ngủ dậy muộn, cơm sáng là Hàn Quốc Bân dậy nấu.
Thời gian này hai vợ chồng cũng thật sự rất bận rộn, hiện giờ được nghỉ không phải nên ngủ nhiều thêm một lát sao, ổ chăn mùa đông thật sự rất thoải mái.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro