(Thập Niên 60) Xuyên Thành Bảo Bối 2 Tuổi Được Cả Nhà Yêu Thương
Chương 34
Mâm Xôi
2024-08-31 00:16:53
Vương Phán Hoa mang Mễ Mễ đặt tới cạnh Vương Quế Quế cười nói:" Mễ Mễ con mau gọi ông nội, bà nội đi"
Mễ Mễ sau khi lạ lẫm xong được mẹ đặt cạnh hai ông bà nội thì nở nụ cười tự cho là đẹp nhất, miệng ngọt ngào gọi:" ông nội, bà nội"
Hai vợ chồng nghe thấy thì không giấu được vui sướng:" Mễ Mễ của bà cháu ngoan quá, cháu biết gọi bà rồi, tốt quá"
" Mễ Mễ đã nói được rồi, lần trước con bé còn chưa nói được như vậy đâu" Hứa Đại Lâm thấy cháu gái nhỏ gọi thì yêu thương không thôi, Mễ Mễ là đứa cháu nhỏ nhất trong nhà, nên được cả nhà yêu thương hết mực, nhà ông không trọng nam khinh nữ, con cháu đều yêu thương như nhau, chỉ có Mễ Mễ là ngoại lệ, nó cháu gái nhỏ nhất
" Vâng, Mễ Mễ cũng chỉ mới nói được mấy từ đơn giản thôi ạ" Vương Phán Hoa nói
" Cũng tốt rồi, em dâu chỗ này chị với Thanh Sơn mới tìm được chút rau dại, để chị nấu lên cho Mễ Mễ dễ ăn" Lý Thúy Hoa thấy cháu gái cũng yêu thích không thôi
" Chị dâu không cần đâu, chị dâu tới đây một chút, mấy đứa trông Mễ Mễ nhé, đừng để ông bà mệt mỏi" Vương Phán Hoa vừa nói vừa nháy mắt với ba đứa con trai, mấy nay bọn nó đã quen rồi, mẹ nó đang ám hiệu cho bọn nó đấy.
" Chị dâu chị đi theo em" Vương Phán Hoa bí ẩn nói với chị dâu, Hứa Đại Mộc biết vợ mình làm gì nên cũng không để ý tới, cùng anh cả xem xét ba đứa Minh Sơn, cũng may bọn nó chỉ là đói quá và cũng sợ hãi nên ngất đi, anh mang ống nước của nhà mình tới đưa cho anh cả đút cho ba đứa, còn mình thì rót nước cho ba mẹ
" Anh cả anh đưa bình nước đây, em còn chút nước, anh cho ba đứa nhỏ uống, em mang tới cho ba mẹ"
" Em có nước sao, tốt quá, nhưng mà em đưa anh một chút thôi, để lại trong nhà cho mấy đứa nhỏ nữa" Hứa Thanh Sương cũng biết nước bây giờ cũng quý giá, nên cũng chỉ dám lấy của em trai một chút thôi
" Anh, anh cứ lấy dừng đi, em còn, anh cũng uống đi, hết thì em sẽ lấy thêm" Sợ anh cả mình lại không dám uống nên phải nhanh chóng giải thích
Hứa Thanh Sương thấy vậy thì kinh ngạc nhưng cũng không đưa đẩy nhiều, sợ người khác để ý, anh ta lặng lẽ rót nước ra cốc ôm từng đứa một lên đút nước, mấy đứa nhỏ cũng quá khát rồi, nước vào tới miệng thì vô thức nuốt nhưng vẫn không tỉnh lại.
Hứa Thanh Sương thấy mấy đứa đều uống nước được, thì thở phào nhẹ nhõm chỉ cần như vậy là được rồi một chút nữa sẽ tỉnh lại thôi.
Hứa Đại Mộc đi tới chỗ ba mẹ ngồi cùng Mễ Mễ đang ngồi chơi, rót nước ra nói:" ba mẹ, hai người uống chút nước đi"
" Con lấy nước ở đâu, mau cất đi để lại cho mấy đứa nhỏ ba mẹ không khát" Hai vợ chồng thấy nước thì kinh ngạc nói
" Ba mẹ cứ yên tâm uống nước đi, bọn con vẫn còn nhiều" Hứa Đại Mộc nhét cốc nước vào tay cho hai ông bà
" Đúng vậy ông bà cứ uống đi" Tiểu Văn, Tiểu Lạc, Tiểu Vĩ nói nhỏ
" Uống, uống" Mễ Mễ cũng cổ vũ
Mễ Mễ sau khi lạ lẫm xong được mẹ đặt cạnh hai ông bà nội thì nở nụ cười tự cho là đẹp nhất, miệng ngọt ngào gọi:" ông nội, bà nội"
Hai vợ chồng nghe thấy thì không giấu được vui sướng:" Mễ Mễ của bà cháu ngoan quá, cháu biết gọi bà rồi, tốt quá"
" Mễ Mễ đã nói được rồi, lần trước con bé còn chưa nói được như vậy đâu" Hứa Đại Lâm thấy cháu gái nhỏ gọi thì yêu thương không thôi, Mễ Mễ là đứa cháu nhỏ nhất trong nhà, nên được cả nhà yêu thương hết mực, nhà ông không trọng nam khinh nữ, con cháu đều yêu thương như nhau, chỉ có Mễ Mễ là ngoại lệ, nó cháu gái nhỏ nhất
" Vâng, Mễ Mễ cũng chỉ mới nói được mấy từ đơn giản thôi ạ" Vương Phán Hoa nói
" Cũng tốt rồi, em dâu chỗ này chị với Thanh Sơn mới tìm được chút rau dại, để chị nấu lên cho Mễ Mễ dễ ăn" Lý Thúy Hoa thấy cháu gái cũng yêu thích không thôi
" Chị dâu không cần đâu, chị dâu tới đây một chút, mấy đứa trông Mễ Mễ nhé, đừng để ông bà mệt mỏi" Vương Phán Hoa vừa nói vừa nháy mắt với ba đứa con trai, mấy nay bọn nó đã quen rồi, mẹ nó đang ám hiệu cho bọn nó đấy.
" Chị dâu chị đi theo em" Vương Phán Hoa bí ẩn nói với chị dâu, Hứa Đại Mộc biết vợ mình làm gì nên cũng không để ý tới, cùng anh cả xem xét ba đứa Minh Sơn, cũng may bọn nó chỉ là đói quá và cũng sợ hãi nên ngất đi, anh mang ống nước của nhà mình tới đưa cho anh cả đút cho ba đứa, còn mình thì rót nước cho ba mẹ
" Anh cả anh đưa bình nước đây, em còn chút nước, anh cho ba đứa nhỏ uống, em mang tới cho ba mẹ"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Em có nước sao, tốt quá, nhưng mà em đưa anh một chút thôi, để lại trong nhà cho mấy đứa nhỏ nữa" Hứa Thanh Sương cũng biết nước bây giờ cũng quý giá, nên cũng chỉ dám lấy của em trai một chút thôi
" Anh, anh cứ lấy dừng đi, em còn, anh cũng uống đi, hết thì em sẽ lấy thêm" Sợ anh cả mình lại không dám uống nên phải nhanh chóng giải thích
Hứa Thanh Sương thấy vậy thì kinh ngạc nhưng cũng không đưa đẩy nhiều, sợ người khác để ý, anh ta lặng lẽ rót nước ra cốc ôm từng đứa một lên đút nước, mấy đứa nhỏ cũng quá khát rồi, nước vào tới miệng thì vô thức nuốt nhưng vẫn không tỉnh lại.
Hứa Thanh Sương thấy mấy đứa đều uống nước được, thì thở phào nhẹ nhõm chỉ cần như vậy là được rồi một chút nữa sẽ tỉnh lại thôi.
Hứa Đại Mộc đi tới chỗ ba mẹ ngồi cùng Mễ Mễ đang ngồi chơi, rót nước ra nói:" ba mẹ, hai người uống chút nước đi"
" Con lấy nước ở đâu, mau cất đi để lại cho mấy đứa nhỏ ba mẹ không khát" Hai vợ chồng thấy nước thì kinh ngạc nói
" Ba mẹ cứ yên tâm uống nước đi, bọn con vẫn còn nhiều" Hứa Đại Mộc nhét cốc nước vào tay cho hai ông bà
" Đúng vậy ông bà cứ uống đi" Tiểu Văn, Tiểu Lạc, Tiểu Vĩ nói nhỏ
" Uống, uống" Mễ Mễ cũng cổ vũ
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro