Thập Niên 60: Xuyên Thành Thiên Kim Thật Thất Sủng
Kiểm Kê Vật Tư...
2024-12-29 15:19:06
Cuối cùng Tư Ương tắt ghi âm, lúc này, người trong cả toa tàu đều đã chìm trong cú sốc.
“Cô ta nói khổ nhục kế là có ý gì? Tần Trinh Trinh tự làm mình gãy chân sao?” Rất nhanh có người phản ứng lại.
“Trinh Trinh là bị Tần Tư Ương ép tới bất đắc dĩ!” Kiều Chấn Cương giận dữ biện bạch.
“Sao, thẹn quá hóa giận rồi à?” Tư Ương cười hỏi.
“Tần Tư Ương, cô không xong với tôi đâu!” Kiều Chấn Cương giận dữ quát.
“Cậu nói như thể tôi không công bố thứ này, cậu sẽ tha cho tôi vậy.”
“Cô…”
“Đội trưởng Kiều, cậu phải bảo vệ tôi đàng hoàng đấy! Ở đây có nhiều người làm chứng như thế, lỡ như tôi tới binh đoàn có mệnh hệ gì, vậy cậu chính là đối tượng khả nghi đầu tiên.”
“Con tiện nhân này…” Kiều Chấn Cương giận điên người, nhất thời cũng không thể đối mặt với cái nhìn dò xét của mọi người, chỉ đành quay người tức tối rời đi.
“Tư Ương, sao cậu có được đoạn ghi âm này? Một cây bút nhỏ như thế này lại có thể làm máy ghi âm? Thật sự thần kỳ quá.” Trương Hiểu Nga hoàn toàn bị bút ghi âm trong tay Tư Ương thu hút.
“Mẹ tôi làm nghiên cứu phát minh, đồ thí nghiệm lấy từ chỗ bà ấy mà thôi.” Tư Ương ứng phó cho qua.
Nhân lúc Tần Trinh Trinh phẫu thuật, Tư Ương tranh thủ lắp thiết bị ghi âm vào trong phòng bệnh của cô ta nên mới thu thập được bản ghi âm này.
Nếu đã biết rõ họ sẽ gây phiền phức cho cô, đương nhiên phải thu thập một số bằng chứng có ích để bảo vệ bản thân rồi.
Sau khi bản ghi âm này xuất hiện, cộng thêm biểu hiện không đánh tự khai của Kiều Chấn Cương, trung tâm dư luận tự nhiên dời tới anh ta và Tần Trinh Trinh.
Tư Ương chống cằm nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ bật cười, chỉ dựa vào đám ấu trĩ này mà muốn ngăn cản cô tới biên cương chăn ngựa lừa dê, nằm mơ!
Ở thế giới ban đầu, Tư Ương tốt xấu cũng đã sống gần ba mươi năm. Kiểu con ông cháu cha ỷ mình có chút bối cảnh liền ra ngoài cáo giả oai hùm như Kiều Chấn Cương, cô gặp nhiều rồi. Rời khỏi vòng tay bảo vệ của cha mẹ, vốn chẳng còn là cái đách gì cả!
Cuối cùng người vướng víu đã đi, cô bắt đầu nghiêm túc kiểm kê vật tư hiện trữ trong không gian.
Thứ trữ nhiều nhất trong không gian là đồ ăn.
Có gần chục nghìn cái trứng gà; gạo, bột mì các loại có ba trăm bao, mỗi bao năm mươi cân.
Thịt bò sống, thịt heo sống và thịt cừu mỗi loại một nghìn cân.
Hai trăm con gà cỏ đã làm thịt sẵn, một trăm con vịt cỏ.
Cá mú, cá vược biển mỗi loại ba trăm cân. Tôm hai trăm cân, cua hai trăm cân.
Tôm hùm đất đã làm sẵn năm trăm cân.
Còn có năm mươi cân xúc xích, một trăm cân thịt gác bếp do mẹ gửi cho cô.
Thịt bò kho, gân bò, chân giò kho, lòng heo kho, gà nướng vịt nướng…vv tổng cộng ba trăm cân.
Mì ăn liền, lẩu tự sôi, há cảo nhân thịt bò cải trắng và thịt heo rau hẹ mỗi loại năm thùng.
Một trăm bao muối ăn; đường trắng, đường đỏ mỗi thứ năm mươi bao.
Gia vị lẩu, gia vị nướng, gia vị kho mỗi loại hai thùng.
Bánh trứng năm mươi cân, bánh tráng vừng, bánh xốp đào mỗi loại ba mươi cân; hạt dưa, hạt dẻ, hạch đào mỗi loại hai mươi cân.
Hai thùng rượu van, tổng cộng hai mươi tư chai, bia nấu ăn có bốn thùng.
Các loại trái cây: táo, chuối, quýt, lê, vải mỗi thứ mười thùng; dưa bở, dưa hấu mỗi thứ một trăm trái.
“Cô ta nói khổ nhục kế là có ý gì? Tần Trinh Trinh tự làm mình gãy chân sao?” Rất nhanh có người phản ứng lại.
“Trinh Trinh là bị Tần Tư Ương ép tới bất đắc dĩ!” Kiều Chấn Cương giận dữ biện bạch.
“Sao, thẹn quá hóa giận rồi à?” Tư Ương cười hỏi.
“Tần Tư Ương, cô không xong với tôi đâu!” Kiều Chấn Cương giận dữ quát.
“Cậu nói như thể tôi không công bố thứ này, cậu sẽ tha cho tôi vậy.”
“Cô…”
“Đội trưởng Kiều, cậu phải bảo vệ tôi đàng hoàng đấy! Ở đây có nhiều người làm chứng như thế, lỡ như tôi tới binh đoàn có mệnh hệ gì, vậy cậu chính là đối tượng khả nghi đầu tiên.”
“Con tiện nhân này…” Kiều Chấn Cương giận điên người, nhất thời cũng không thể đối mặt với cái nhìn dò xét của mọi người, chỉ đành quay người tức tối rời đi.
“Tư Ương, sao cậu có được đoạn ghi âm này? Một cây bút nhỏ như thế này lại có thể làm máy ghi âm? Thật sự thần kỳ quá.” Trương Hiểu Nga hoàn toàn bị bút ghi âm trong tay Tư Ương thu hút.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Mẹ tôi làm nghiên cứu phát minh, đồ thí nghiệm lấy từ chỗ bà ấy mà thôi.” Tư Ương ứng phó cho qua.
Nhân lúc Tần Trinh Trinh phẫu thuật, Tư Ương tranh thủ lắp thiết bị ghi âm vào trong phòng bệnh của cô ta nên mới thu thập được bản ghi âm này.
Nếu đã biết rõ họ sẽ gây phiền phức cho cô, đương nhiên phải thu thập một số bằng chứng có ích để bảo vệ bản thân rồi.
Sau khi bản ghi âm này xuất hiện, cộng thêm biểu hiện không đánh tự khai của Kiều Chấn Cương, trung tâm dư luận tự nhiên dời tới anh ta và Tần Trinh Trinh.
Tư Ương chống cằm nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ bật cười, chỉ dựa vào đám ấu trĩ này mà muốn ngăn cản cô tới biên cương chăn ngựa lừa dê, nằm mơ!
Ở thế giới ban đầu, Tư Ương tốt xấu cũng đã sống gần ba mươi năm. Kiểu con ông cháu cha ỷ mình có chút bối cảnh liền ra ngoài cáo giả oai hùm như Kiều Chấn Cương, cô gặp nhiều rồi. Rời khỏi vòng tay bảo vệ của cha mẹ, vốn chẳng còn là cái đách gì cả!
Cuối cùng người vướng víu đã đi, cô bắt đầu nghiêm túc kiểm kê vật tư hiện trữ trong không gian.
Thứ trữ nhiều nhất trong không gian là đồ ăn.
Có gần chục nghìn cái trứng gà; gạo, bột mì các loại có ba trăm bao, mỗi bao năm mươi cân.
Thịt bò sống, thịt heo sống và thịt cừu mỗi loại một nghìn cân.
Hai trăm con gà cỏ đã làm thịt sẵn, một trăm con vịt cỏ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cá mú, cá vược biển mỗi loại ba trăm cân. Tôm hai trăm cân, cua hai trăm cân.
Tôm hùm đất đã làm sẵn năm trăm cân.
Còn có năm mươi cân xúc xích, một trăm cân thịt gác bếp do mẹ gửi cho cô.
Thịt bò kho, gân bò, chân giò kho, lòng heo kho, gà nướng vịt nướng…vv tổng cộng ba trăm cân.
Mì ăn liền, lẩu tự sôi, há cảo nhân thịt bò cải trắng và thịt heo rau hẹ mỗi loại năm thùng.
Một trăm bao muối ăn; đường trắng, đường đỏ mỗi thứ năm mươi bao.
Gia vị lẩu, gia vị nướng, gia vị kho mỗi loại hai thùng.
Bánh trứng năm mươi cân, bánh tráng vừng, bánh xốp đào mỗi loại ba mươi cân; hạt dưa, hạt dẻ, hạch đào mỗi loại hai mươi cân.
Hai thùng rượu van, tổng cộng hai mươi tư chai, bia nấu ăn có bốn thùng.
Các loại trái cây: táo, chuối, quýt, lê, vải mỗi thứ mười thùng; dưa bở, dưa hấu mỗi thứ một trăm trái.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro