Thập Niên 70: Anh Chồng Xưởng Trưởng Chỉ Thích Đưa Tiền, Không Thích Về Nhà!!

Chương 41

Hỏa Sơn Khảo Lật Tử

2024-11-18 15:43:41

Hôm sau, khi cô dậy, trời đã 8 giờ sáng.

Cha Khương đã làm xong một chiếc sọt tre dài 35 cm, rộng 25 cm.

Vào bếp, cô thấy trong nồi có một chiếc bánh bao bột ngô và một quả trứng gà.

Khi cô mang đồ ăn ra, vừa lúc gặp mẹ Khương. Cô nói:

“Mẹ, mai mẹ không cần nấu trứng gà cho con đâu. Con không muốn ăn. Mẹ để lại một củ khoai lang cho con là được.”

Mẹ Khương nhìn cô dò xét:

“Nhà mình có trứng cho con ăn, sao lại đòi ăn khoai lang? Hay con nghĩ nhà hết trứng rồi?”

Khương Vân Thù mở to đôi mắt nhìn lại:

“Không phải, ăn trứng gà khô khan lắm. Khoai lang thì ngọt và dẻo, ăn ngon hơn.”

Mẹ Khương phẩy tay:

“Tùy con. Con không ăn thì mẹ còn đỡ tốn.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trong nhà lớn, Khương Hồng rụt rè hỏi mẹ mình, Lý Nguyệt Quế:

“Mẹ, tại sao ngày nào cô út cũng được ăn một quả trứng gà mà con với em lại không có?”

Anh trai thỉnh thoảng còn được ăn một quả trứng.

Lý Nguyệt Quế thở dài:

"Vì bà nội con thương cô út. Nếu con và em gái cũng khiến bà nội thương như thế, có lẽ hai đứa cũng sẽ được. Nhưng nhớ nhé, chuyện này tuyệt đối không được nói trước mặt ông bà nội. Cô út chỉ ở vài ngày rồi đi thôi."

Khương Hồng nhỏ giọng đáp:

"Con biết rồi."

Lý Nguyệt Quế xoa đầu con gái, không nói thêm gì nữa. Chỉ là mấy quả trứng thôi, cô ấy không phải người hẹp hòi. Dù sao thì tài sản cuối cùng cũng chia cho các con trai, việc dưỡng già cũng nhờ vào con trai.

Vậy nên, cô ấy thấy không cần phải so đo.

Khương Vân Thù chào cha mẹ :

"Cha mẹ, con đi huyện một chuyến, hai người có cần mua gì không để con mang về."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Làng Cổ Thụ là một làng lớn. Cấp trên trực tiếp là huyện nên khoảng cách không quá xa, đạp xe mất khoảng một giờ là tới.

Mẹ Khương đứng lên, nói:

"Đợi đã, nhà hết xà phòng rồi. Con tiện đường mua một cục về nhé."

Bà nhanh chóng vào nhà mang ra một phiếu mua xà phòng và năm hào:

"Mua thêm năm hộp diêm, còn thừa thì con mua một que kem mà ăn."

Khương Vân Thù đáp:

"Con biết rồi."

Sau đó, cô đạp chiếc xe mình mang theo hướng về phía huyện.

Khi gần đến huyện, Khương Vân Thù tìm một nơi vắng vẻ để vào không gian. Cô thay một bộ quần áo không gây chú ý được cô tranh thủ may trên máy khâu trong không gian.

Tiếp theo, cô lấy ra một bộ tóc giả ngắn màu đen – một trong những đạo cụ khi cô làm truyền thông tự do trước đây. Sau đó, cô dùng kem nền màu da ngăm tán đều trên mặt, phủ phấn và thêm chút tạo khối rồi xịt keo cố định trang điểm khiến gương mặt trông tự nhiên và chân thực hơn.

Không chỉ vậy, cô còn bôi kem nền lên các vùng da hở bên ngoài. Dù sao cô tích trữ rất nhiều đủ dùng trong hàng chục năm, bởi cô không cần dùng hàng ngày.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Anh Chồng Xưởng Trưởng Chỉ Thích Đưa Tiền, Không Thích Về Nhà!!

Số ký tự: 0