Thập Niên 70: Chuyển Sinh Thành Nữ Trí Thức Nông Thôn Bị Ép Nuôi Heo

May Mà Không Gi...

2024-11-16 23:00:05

Lâm Thanh Vũ rất muốn đến nông trường ở Thiểm Bắc thăm cha, nhưng trong túi cô không có lấy một xu tiền xe.

Tiền kiếm được từ việc nuôi heo chỉ đủ để sống lay lắt qua ngày, nếu đổi hết lấy lương thực thì đến cái nồi nấu cơm cũng không mua nổi.

Năm đầu tiên xuống nông thôn, cô hoàn toàn sống dựa vào tiền trợ cấp năm đồng mỗi tháng của văn phòng thanh niên trí thức. Không có tiền mua nồi, cô phải ăn chung với mấy cụ già cùng ở.

Năm thứ hai, khi mấy cụ già đó về thành phố, mang theo cả cái nồi, cô không còn cách nào khác, đành phải đổi lương thực lấy tiền mua nồi.

Kết quả là lương thực không đủ ăn, thường xuyên phải nhịn đói, đói quá thì uống nước cho đỡ, suýt nữa thì phải gặm cả rễ cây, ăn cả đất.

Ục! Ục! Bụng réo lên ầm ĩ.

Lúc này, Lâm Thanh Vũ mới nhớ ra nguyên chủ đã cho heo ăn rồi, còn mình thì chưa ăn sáng. Chết tiệt, ngày chỉ ăn hai bữa, thảo nào người cứ bủn rủn, không có sức.

"Lâm Thanh Vũ, vũng máu dưới đất trong chuồng heo là sao vậy?”

"Đại đội trưởng, tôi bị người ta đẩy ngã, đập đầu vào thành chuồng rồi ngã xuống chỗ đó."

"Cô không sao chứ? Nếu không sao thì chiều nay nhớ dọn dẹp sạch sẽ chuồng heo."

Chỉ vậy thôi sao? Cũng không hỏi ai đẩy cô, tại sao lại đẩy cô, vết thương có nặng không?

Thôi được rồi, cô là đứa trẻ hư, không đáng được quan tâm…

Đại đội trưởng bỏ đi không thèm ngoảnh lại, Lâm Thanh Vũ mới sực nhớ ra, người cô toàn mùi phân heo, phải nhanh chóng về tắm rửa, thay quần áo mới được.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lâm Thanh Vũ cảm thán, nguyên chủ thật đáng thương!

Cô - Lâm Thanh Vũ - còn đáng thương hơn, từ nhỏ đã bị cha mẹ bỏ rơi ở cô nhi viện, cuối cùng được một cặp vợ chồng già neo đơn nhận nuôi.

Trước khi mất, hai ông bà đưa cho cô một miếng ngọc bội và một căn nhà bốn tầng cho thuê.

Có lẽ vì cô đọc tiểu thuyết nhiều, não cũng hoạt động nhiều hơn, nên đã thật sự lấy dao cứa ngón tay nhỏ máu nhận chủ.

Mà đúng là ông trời thương cô, cho cô một không gian, chỉ là không gian này hơi khó tả.

Núi không! Ruộng không! Nhà không! Kho không! Đúng là tứ không! Chẳng trách nó được gọi là không gian…

Để khôi phục không gian, lấp đầy kho hàng, Lâm Thanh Vũ bán căn nhà mà hai ông bà ấy để lại, lấy hai trăm nghìn tệ trồng đủ loại cây ăn quả trên núi trong không gian.

Bỏ ra tám, chín triệu mua đủ loại máy móc, xe cộ, dùng vài đêm khai hoang một trăm mẫu ruộng trong không gian, chuẩn bị sau này trồng lúa, trồng rau, trồng bông… Bây giờ kho hạt giống cũng đã đầy ắp.

Ba triệu còn lại, cô dùng để đi du lịch khắp thế giới, mua túi xách, mỹ phẩm, đồ ăn vặt, rượu, thuốc men, đồ điện tử, quần áo, sữa bột, tã lót…

Cô có không gian rộng lớn như vậy, còn sợ không kiếm ra tiền sao?

Cô không chỉ làm đại lý thu mua, mà còn livestream bán hàng cho các thương hiệu. Tuy không lọt vào top 10 streamer có thu nhập cao nhất, nhưng kiếm ba, bốn chục triệu một năm thì không thành vấn đề.

Nhưng hạnh phúc ngắn chẳng tày gang, ông trời thấy cô suốt ngày ăn chơi, du lịch, mua sắm khắp thế giới, chỉ cần nằm trên giường, động động miệng là tiền chảy vào túi, đúng là đồ cá mặn!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Chuyển Sinh Thành Nữ Trí Thức Nông Thôn Bị Ép Nuôi Heo

Số ký tự: 0